Chương 61: Ngụy Dương Bạo Nộ Thao Hậu Môn / Thanh Tỉnh (Thịt) edit

Chương 61: Cơn Bạo Nộ Của Ngụy Dương / Sự Thanh Tỉnh


Ngụy Dương ôm chặt Diệp Từ, đắm mình trong cơn cuồng nhiệt, rồi nhẹ nhàng đặt thanh niên xuống sàn. Hắn cưỡi lên cặp mông trắng mịn căng tròn, dương vật hung hãn thọc sâu vào hậu môn, từng nhịp mạnh mẽ như muốn xé tan mọi giới hạn. Quy đầu to lớn chôn sâu, không ngừng cọ xát điểm nhạy cảm, mang đến khoái cảm mãnh liệt khiến Diệp Từ run rẩy.


"Ư... Lão công... dương vật to quá... muốn thao chết ta mất..." Diệp Từ rên rỉ, đôi mắt trắng dã vì khoái cảm. Mỗi cú đâm trúng điểm sướng như dòng điện giật qua cơ thể, khiến hắn ngập chìm trong dục vọng.


Bất chợt, Ngụy Dương cúi xuống, lồng ngực rắn chắc áp sát lưng thanh niên, đôi tay siết chặt vai. Dương vật trong hậu môn Diệp Từ phình to hơn, căng tràn, khiến hắn cảm giác như bị lấp đầy đến cực hạn. Hơi thở nam nhân trở nên nặng nề, từng nhịp đóng cọc điên cuồng như cỗ máy không ngừng nghỉ, tấn công hậu môn thanh niên không chút thương tiếc.


"A... Nhẹ chút... Ta không chịu nổi..." Diệp Từ hoảng loạn cầu xin, giọng run rẩy. Hắn tưởng Ngụy Dương sắp bắn, nhưng không ngờ đây mới là lúc nam nhân thực sự bùng nổ. Vội vàng vận dụng Hợp Hoan Quyết, Diệp Từ khiến hậu môn trở nên mềm mại, khít khao hơn, hy vọng thúc đẩy nam nhân nhanh chóng phóng thích.


Khuôn mặt anh tuấn của Ngụy Dương trở nên dữ tợn, cơ thể cường tráng áp sát thanh niên, cơ bắp căng cứng. Hắn lắc hông điên cuồng, dương vật tím đen thô bạo xuyên thủng hậu môn, túi tinh hoàn đập mạnh vào mông Diệp Từ, vang lên những âm thanh dâm đãng. Dưới sức tấn công mãnh liệt, dương vật của Diệp Từ rung động, nước tiểu trào ra không kiểm soát, chảy lênh láng trên sàn.


Hắn cảm giác mình sắp bị thao đến hỏng. Dương vật to lớn hung hãn xâm chiếm, cọ xát từng tấc thịt mềm trong hậu môn, quy đầu thô bạo đâm qua điểm sướng, khiến bụng hắn phình lên hình dáng dương vật. Diệp Từ thật sự lo sợ, chỉ cần nam nhân dùng thêm chút lực, nó sẽ xuyên thủng cơ thể hắn.


"Lão công... Quá mạnh... Ta không chịu nổi... Chậm chút..." Diệp Từ vặn vẹo, giọng lạc đi vì khoái cảm và sự hoảng loạn, cơ thể rung lên dưới từng cú va chạm.


"Đồ dâm đãng, dương vật ta sẽ thao vào tận tử cung ngươi, khiến ngươi mang thai!" Ngụy Dương gầm lên, mắt đỏ ngầu, đầu lưỡi liếm láp vành tai thanh niên. "Sinh cho ta một đống con, biết chưa? Lát nữa ta sẽ bắn hết tinh dịch vào ngươi!"


"Ư... A... Không chịu nổi..." Diệp Từ rên rỉ, toàn thân chìm trong khoái cảm mãnh liệt.


Ngụy Dương chẳng màng đến lời cầu xin của người dưới thân, chỉ muốn thỏa mãn dục vọng. Hắn thẳng lưng, hung hãn xuyên thủng hậu môn, dương vật đen nhánh thọc vào rút ra tàn nhẫn, quy đầu phình to đâm mạnh điểm sướng, khiến cặp mông thanh niên biến dạng dưới va chạm dữ dội.


"A... Hậu môn không chịu nổi... Muốn chết mất..." Diệp Từ run rẩy, cố thoát khỏi sự tấn công của nam nhân, nhưng điểm sướng bị kích thích quá độ khiến hắn gần như mất kiểm soát.


Ngụy Dương sao có thể để thanh niên thoát? Hắn dán chặt hông mình vào mông Diệp Từ, lắc eo mạnh mẽ. Bất chợt, hắn dừng lại một giây, tay phải vươn ra chộp lấy thứ gì đó.


Diệp Từ chợt cảm thấy khoái cảm mãnh liệt từ điểm sướng biến mất, cơ thể không còn run rẩy. Thay vào đó, hắn lại chủ động vểnh mông, như một con thú động dục, nghênh đón từng cú thao của nam nhân.


Ngụy Dương mỉm cười hài lòng, ánh mắt lóe lên sự thỏa mãn. Hắn thích dáng vẻ dâm đãng này của Diệp Từ, như thể đang câu dẫn hắn. Hắn nắm chặt cặp mông thanh niên, hung hãn đâm mạnh, tần suất tăng vọt. Dương vật to lớn phát ra âm thanh dâm mỹ, túi tinh hoàn đập qua lại dữ dội.


"A... Lão công... Dương vật quá mạnh... Hậu môn muốn sinh con cho lão công..." Diệp Từ rên rỉ, hoàn toàn chìm trong dục vọng.


"Được! Sinh cho ta một đống con! Tinh dịch của ta toàn bộ cho ngươi!" Ngụy Dương hưng phấn gầm lên, cúi xuống liếm môi thanh niên, đầu lưỡi mạnh mẽ quấy đảo, trong khi dương vật điên cuồng tấn công điểm sướng.


"Sướng quá... Lão công... Mỗi ngày thao hậu môn ta được không..." Diệp Từ cảm nhận cơ thể cường tráng của nam nhân phía sau, hormone nam tính mãnh liệt khiến hắn hoàn toàn khuất phục. Hắn giờ chỉ là người thuộc về Ngụy Dương, sẵn sàng mang thai cho hắn.


"Được! Mỗi ngày ta sẽ dùng dương vật thao ngươi, khiến ngươi mang thai!" Ngụy Dương gật đầu, đôi tay xoa bóp cơ ngực thanh niên như chơi đùa với bộ ngực lớn, tiếp tục điên cuồng đóng cọc.


Sức mạnh của một dị năng giả cấp sáu thật sự đáng sợ. Hậu môn Diệp Từ tê rần, cửa hậu đầy bọt trắng và dâm dịch, ướt đẫm. Quy đầu liên tục va chạm điểm sướng, khiến hậu môn không ngừng tiết ra dâm thủy, khát khao hút chặt dương vật nam nhân.


Diệp Từ biết Ngụy Dương đang bị thú tính chi phối, chỉ cần nhắc đến chuyện sinh con, hắn sẽ càng hưng phấn. Nhịn khoái cảm mãnh liệt, hắn hỏi: "Ngươi quen Khuất Nhụy Khiết khi nào?"


Ngụy Dương nghiêng đầu, ánh mắt mơ hồ. Diệp Từ thở dài, tiếp tục nghênh đón những cú va chạm hung hãn.


"Cái gì? Ngươi có người khác?" Ngụy Dương gầm lên, ánh mắt lóe tia nguy hiểm. Không đợi trả lời, dương vật thô bạo đâm loạn trong hậu môn, quy đầu quét qua từng vòng thịt mềm.


"Ư... Không có..." Diệp Từ rên rỉ, cố gắng giải thích.


"Hậu môn của ngươi chỉ được dương vật ta thao! Không cho kẻ khác chạm vào!" Ngụy Dương cắn mạnh vai thanh niên, để lại dấu đỏ trên làn da trắng, như dã thú đánh dấu lãnh thổ.


"A... Hậu môn chỉ cho lão công... Sinh ra để bao dương vật của lão công..." Diệp Từ vội vàng đáp, giọng run rẩy vì khoái cảm.


"Ngươi là của riêng ta!" Ngụy Dương siết chặt vai Diệp Từ, ánh mắt đỏ ngầu. Lời nói dâm đãng của thanh niên khiến hắn thỏa mãn, dương vật phình to tăng tốc, phát tiết dục vọng không ngừng.


"Dương vật ta sẽ khiến ngươi mang thai! Sinh con cho ta!" Ngụy Dương gào lên, cơ bắp căng cứng, toàn bộ sức mạnh tập trung vào từng cú thúc. Hắn hôn môi thanh niên, đầu lưỡi thô bạo quấy đảo, trong khi dương vật lấp đầy hậu môn, túi tinh hoàn đập mạnh vào cửa hậu, tiếng vang dâm mỹ không dứt.


"A... Bắn đi... Lão công... Hậu môn muốn tinh dịch... Muốn sinh con cho lão công..." Diệp Từ rên rỉ, hoàn toàn chìm trong khoái cảm.


Ngụy Dương phấn khích tăng tốc, gần như điên cuồng. Dương vật gân xanh bạo trướng, quy đầu phá vỡ từng vòng thịt mềm, đâm mạnh điểm sướng. Từng nhịp thọc vào rút ra tạo bọt trắng ở chỗ giao hợp.


"A... Dương vật quá mạnh... Không chịu nổi..." Diệp Từ rên rỉ, cơ thể rung lên dữ dội.


"Muốn bắn! Tinh dịch của ta toàn bộ cho ngươi!" Ngụy Dương gầm lên, hung hãn đâm mạnh. Dương vật chạm đến độ sâu chưa từng có, ngựa mắt giãn ra, phun từng luồng tinh dịch nóng bỏng, tràn ngập hậu môn thanh niên.


Khoảnh khắc phóng thích, Ngụy Dương vung tay, trả lại khoái cảm bị cướp mất trước đó vào não Diệp Từ. Khoái cảm mãnh liệt ập đến, khiến thanh niên trắng mắt, cơ thể co giật không ngừng. Tinh dịch nóng bỏng kích thích hậu môn co chặt, hút chặt dương vật nam nhân.


Diệp Từ ngất đi vì khoái cảm cực độ, nhưng ngay lập tức bị dòng điện giật tỉnh. Dương vật nam nhân bắn trong hậu môn suốt hai phút, đến khi ngừng lại, hắn mới dần hồi phục, cơ thể ngừng run rẩy.


"Ngươi..." Ngụy Dương nhìn thanh niên dưới thân, ánh mắt phức tạp. Ý thức thú tính trong hắn đã bị Hợp Hoan Quyết thanh trừ hoàn toàn, giúp hắn tìm lại chính mình.


Diệp Từ nhận ra nam nhân đã tỉnh táo, nhưng khác với Hạ Lãng, Ngụy Dương không trở lại hình dạng con người. Điểm khác biệt duy nhất là đồng tử vàng hóa thành màu nâu đen bình thường.


"Ngụy thủ lĩnh... Ta là đặc sứ Kim Kiên Thành, đến trị liệu Dị Độc cho ngươi," Diệp Từ thở hổn hển, vuốt ve cơ ngực nam nhân.


Ngụy Dương ngượng ngùng, vội rút dương vật ra, hỏi: "Kim Kiên Thành? Ta không nhớ đã cầu viện họ. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Sao ta lại ở đây?"


Diệp Từ thấy lạ. Ngụy Dương dường như mất đi nhiều ký ức, không còn vẻ cao ngạo như trước. Hắn thử hỏi: "Khuất Nhụy Khiết đến Kim Kiên Thành ám sát, ngươi biết không?"


"Khuất Nhụy Khiết là ai?" Ngụy Dương lúng túng nhìn quanh, không thấy quần áo mình, chỉ có bộ tây trang của Diệp Từ trên sàn.


"Vậy ngươi nhớ được gì?" Diệp Từ kẹp chặt hậu môn, bò dậy, ngồi lên sofa với sự giúp đỡ của Ngụy Dương.


"Khi đột phá từ cấp năm lên cấp sáu, Dị Độc trong ta bùng phát..." Ngụy Dương trầm ngâm, rồi nói tiếp: "Ta bảo người nhốt mình ở nơi vắng vẻ, cố gắng chống lại Dị Độc. Sau đó, ta mất ý thức..."


Diệp Từ giật mình. Ký ức của Ngụy Dương dừng lại ở thời điểm Dị Độc bùng phát. Vậy sau đó, ý thức hắn đã bị Dị Độc chiếm cứ hoàn toàn, đến hôm nay mới tỉnh lại! Nhưng tại sao trước đó Ngụy Dương lại có cả đồng tử vàng lẫn mắt đỏ? Hắn tưởng đồng tử vàng đại diện cho lý trí, mắt đỏ là thú tính. Không ngờ sau khi trị liệu, cả hai ý thức đều bị thanh trừ, đồng tử trở thành màu đen bình thường.


"Ngươi... hơi giống bạn cùng phòng thời đại học của ta... Là ngươi sao? Diệp gì đó..." Ngụy Dương đột nhiên nói.


Diệp Từ sững sờ. Hắn luôn nghĩ trong thế giới này không có mình tồn tại. Chẳng lẽ còn một "hắn" khác? "Diệp Từ," hắn nhặt quần áo trên sàn mặc vào, lặp lại tên mình.


"Thật là ngươi! Trước mạt thế, ngươi đột nhiên mất tích, máy tính trong phòng còn chưa tắt..." Ngụy Dương chìm vào ký ức, cười khổ. "Không ngờ bao năm qua, ngươi trở thành dị năng giả, còn là ngoại giao viên của Kim Kiên Thành."


Diệp Từ bàng hoàng. Trong thế giới này, hắn xuyên vào tiểu thuyết, tạo ra một thời gian tuyến không có hắn. Khi trở về địa cầu, lại là thời gian tuyến có hắn tồn tại. Một lần xuyên qua đã thay đổi quá khứ và tương lai?

Cả hai rơi vào im lặng, không khí nặng nề bao trùm.

Một lúc sau, Ngụy Dương phá vỡ sự tĩnh lặng. Hắn buồn bã nhìn cơ thể dị hóa của mình, vuốt đuôi rồng, giọng trầm: "Ngươi trị được Dị Độc... Vậy ta thế này... còn trở lại được không?"

"Ta không chắc... Nhưng nếu ngươi muốn, chúng ta có thể thử trị liệu lại," Diệp Từ đáp, ngồi trên sofa luyện hóa tinh dịch trong cơ thể, đồng thời kể cho Ngụy Dương về những sự kiện gần đây, xung đột giữa Kim Kiên Thành và Tảng Sáng. Hắn hy vọng Ngụy Dương hợp tác để làm rõ mọi chuyện.

Khi luồng tinh dịch đầu tiên hóa thành linh khí, Diệp Từ chợt khựng lại. Hắn nhớ Ngụy Dương từng nói đã làm tình với vợ, nhưng tinh dịch bắn ra lại là xử nam tinh quý giá. Chẳng lẽ hắn nói dối? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro