Chương 66: Chiến đấu kết thúc / Tăng lên tu vi edit

Chương 66: Kết Thúc Giao Chiến - Tu Vi Tăng Tiến


"Ầm!" Một tiếng nổ vang, Mệnh Nguyên Thể trong tay Diệp Từ đột nhiên hóa thành thực thể, rồi vỡ tan. Những mảnh đá sắc nhọn bắn ra, hóa thành lưỡi dao xuyên thẳng qua cơ thể hắn.


Hạ Thanh Dược khéo léo di chuyển giữa hư và thực, tránh né mọi công kích của Diệp Từ, đồng thời giăng bẫy bằng một Mệnh Nguyên Thể giả trong hư không. Khi đối thủ tưởng đã nắm được Mệnh Nguyên Thể thật và ra tay kết thúc, họ sẽ rơi vào cái bẫy chết người mà ông đã chuẩn bị từ trước.


Cơ thể Diệp Từ bị lưỡi đá cắt nát, tan rã thành một mảnh lá phong đỏ rực, rách vụn, rơi lả tả xuống đất.


Hạ Thanh Dược cau mày, cảm nhận sự bất thường trong hư không. Dù đã tiêu diệt hư ảnh của Diệp Từ, ông không phát hiện bất kỳ dao động nào từ Mệnh Nguyên Thể của đối phương. Ông buộc phải thừa nhận, mình không thể tìm ra Mệnh Nguyên Thể thật của thanh niên. Điều này đặt Diệp Từ ở vị trí bất bại, trong khi Mệnh Nguyên Thể của ông có nguy cơ bị đối phương phát hiện.


Diệp Từ tái hiện thân hình cách đó không xa, tim đập thình thịch, vội sờ ngực mình. May mắn thay, hắn đã chuẩn bị sẵn một mảnh lá phong làm vật thế thân từ đầu, nếu không chắc chắn đã thảm bại. Hắn không ngờ Hạ Thanh Dược lại giảo hoạt đến vậy, tạo ra Mệnh Nguyên Thể giả để dụ hắn, rồi phản công bất ngờ.


Không chần chừ, Diệp Từ kích hoạt linh nhãn, ánh mắt sắc bén xuyên qua hư không, cẩn thận quan sát kẽ hở giữa hư và thực. Cuối cùng, hắn phát hiện một Mệnh Nguyên Thể mờ nhạt, không nổi bật. Đây mới là Mệnh Nguyên Thể thật của Hạ Thanh Dược!


Tuy nhiên, với năng lực hiện tại, Diệp Từ không thể trực tiếp tấn công Mệnh Nguyên Thể trong hư thực. Hắn chỉ có thể kéo nó ra ngoài, rồi mới ra tay. Nếu sở hữu khả năng xuyên thủng hư thực như Hạ Lãng, hắn có thể dùng băng xuyên qua không gian, tiêu diệt mục tiêu ngay tức khắc. Nhưng hắn không phải dị năng giả. Linh khí không thể gây sát thương trong hư thực, buộc hắn phải dùng cách gián tiếp này. Hơn nữa, đây chỉ là trận luận bàn. Dù có thể tấn công, hắn cũng không muốn phá hủy Mệnh Nguyên Thể của Hạ Thanh Dược. Có lẽ nam nhân đã đoán được ý định của hắn, nên mới chuẩn bị Mệnh Nguyên Thể giả để đánh lừa.


Ngay khi Diệp Từ định kéo Mệnh Nguyên Thể thật ra, Hạ Thanh Dược bất ngờ lên tiếng: "Thôi, không cần tiếp tục. Ta thua rồi."


Phùng Khôn, đứng xem từ xa, ngây người như khúc gỗ, choáng váng trước trận đấu. Mãi đến khi Hạ Lãng vỗ vai, hắn mới giật mình, vội bước theo, vẫn còn ngỡ ngàng.


Hạ Thanh Dược nhìn Diệp Từ, ánh mắt đầy hứng thú: "Dị năng của ngươi... có thể học được những dị năng mà ngươi từng chứng kiến, đúng không?" Ông nhớ lại khoảnh khắc Diệp Từ sử dụng "Chung mạt đất khô cằn" và "Cát đá tay" của mình.


Diệp Từ gật đầu, giọng bình thản: "Đúng vậy. Các chiêu thức tấn công của dị năng hệ công kích, ta đều có thể học được." Hắn dùng linh khí để mô phỏng, nhưng những dị năng như ăn trộm, thuấn di cùng người khác hay không gian hệ thì nằm ngoài khả năng của hắn.


"Ngươi thực sự đặc biệt," Hạ Thanh Dược mỉm cười, ánh mắt lộ vẻ tán thưởng. "Có lẽ một ngày nào đó, khi thực lực đủ mạnh, ngươi sẽ đến được Hoàng Tuyền Sơn và khám phá bí mật nơi đó." Ông vung tay, mặt đất vỡ nát lập tức tụ lại, trở về trạng thái ban đầu, như thể trận chiến kịch liệt vừa qua chưa từng xảy ra.


Diệp Từ gật đầu, lòng dâng lên quyết tâm: "Hy vọng vậy. Khi tu vi tăng thêm một chút, nếu tên dị năng giả cao cấp kia không cản đường, ta nhất định sẽ đến Hoàng Tuyền Sơn điều tra." Hắn nhớ đến Ngụy Bân mất tích tại đó, cùng lời cảnh báo từ kẻ bí ẩn, càng thêm khao khát đột phá Hóa Thần cảnh để tìm câu trả lời.


Hạ Thanh Dược ra lệnh: "Phùng Khôn, về thôi."


"Vâng!" Phùng Khôn giật mình đáp, kích hoạt dị năng thuấn di. Trong chớp mắt, cả nhóm trở lại văn phòng tầng hai của tòa công vụ, như chưa từng rời đi.


Phùng Khôn lặng lẽ lấy một chiếc hộp từ ngăn kéo dưới cùng của tủ tài liệu, mở ra. Bên trong là một cây thực vật trắng như ngọc, hình dáng tựa bàn tay người.


"Tay ngọc đằng," Diệp Từ nhận ra ngay. Loại cây này có thể khiến người tạm thời mất trí nhớ, quên đi những gì vừa trải qua. Phùng Khôn bẻ một đoạn nhỏ, bỏ vào miệng. Ánh mắt hắn trống rỗng, rồi trở nên mơ màng.


"Quan chỉ huy!" Phùng Khôn tỉnh lại, kính lễ với Hạ Thanh Dược, cất hộp vào ngăn kéo, rồi rời khỏi phòng.


Hạ Thanh Dược xua tay, giọng mệt mỏi: "Các ngươi cũng về nghỉ đi." Trận đấu kéo dài khiến dị năng của ông hao hụt nghiêm trọng, cả người như kiệt sức.


Hạ Lãng gật đầu, dẫn Diệp Từ rời văn phòng. Nhưng Hạ Thanh Dược chợt nhớ ra điều gì, gọi với theo: "Khoan đã! Hạ Lãng, đưa tư liệu về dị năng của các căn cứ cho Diệp Từ xem. Hắn cần hiểu thêm về dị năng giả cao cấp."


"Được," Hạ Lãng quay lại, gật đầu với Hạ Thanh Dược.


Diệp Từ tò mò: "Tư liệu dị năng giả? Có thông tin gì quan trọng sao?"


Hạ Lãng dẫn hắn xuống tầng một, vào phòng tư liệu. Mở két sắt, nam nhân tìm kiếm một lúc, lấy ra một cuốn sách, đưa cho Diệp Từ: "Đây là thông tin về dị năng và một số dị năng giả cao cấp. Với thực lực của ngươi, đủ tư cách biết những điều này." Hắn khóa két, vừa đi về phòng khách tầng hai vừa giải thích: "Phụ thân nhận ra ngươi có thể học dị năng của người khác. Xem tư liệu này, hiểu thêm về họ, sẽ hữu ích cho ngươi."


Diệp Từ gật đầu, theo Hạ Lãng về phòng. Hắn tắm trước, sau đó đến lượt Hạ Lãng. Mặc áo tắm dài, thanh niên ngồi trên giường, dùng khăn lau tóc ướt, rồi mở cuốn tư liệu ra xem.


Cuốn sách không dài, mỗi trang ghi thông tin một dị năng giả, kèm dị năng và ghi chép sử dụng. Đây chắc chắn là thành quả của đội ngũ tình báo. Diệp Từ lật ngay đến trang của Ngụy Dương. Thông tin về hắn được ghi chi tiết, đặc biệt là phân tích dị năng.


Hệ phụ trợ – Ăn trộm. Một loại dị năng phụ trợ cực kỳ hiếm.


Có thể lấy năng lượng kết tinh trong cơ thể địch nhân cùng cấp từ xa. Xác suất thấp có thể lấy từ kẻ mạnh hơn một cấp. Chưa ghi nhận vượt quá hai cấp.


Ở cấp ba, ngoài ăn trộm, còn có thể trả lại hoặc chuyển vật phẩm. Khi đấu, sát thương lớn, nhưng ít sử dụng, thông tin hạn chế.


Sau cấp năm, kết hợp năng lượng tinh hoa, dị năng tiến hóa thành Tạm lấy, ảnh hưởng quy tắc thế giới.


Tạm lấy có thể lấy thời gian, khoảng cách, sinh mệnh của địch, trả lại theo cách méo mó sau một thời gian.


Ví dụ: Trong trận với đội Thần Phong, Tạm lấy khoảng cách để tấn công bất ngờ, rồi trả lại để tránh khi địch đến gần. Tạm lấy sinh mệnh, chờ địch chết rồi trả lại.


Tạm lấy sinh mệnh ít được dùng, giới hạn và thời gian giữ tối đa chưa rõ.


Đề nghị: Ngụy Dương có thể ăn trộm năng lượng tinh hoa của dị năng giả cùng cấp, thường cận chiến. Giữ khoảng cách với hắn.


Diệp Từ đọc kỹ, thấy thông tin khá khớp với những gì hắn trải qua khi đấu với Ngụy Dương. Dị năng ăn trộm của đối phương quỷ dị, có thể lấy thời gian, khoảng cách, sinh mệnh lực. Nếu không tìm được Mệnh Nguyên Thể của Ngụy Dương, đối phó sẽ cực kỳ khó khăn.


Lúc này, Hạ Lãng tắm xong bước ra, không mặc áo, để lộ cơ thể cường tráng. Diệp Từ không kìm được, ánh mắt lướt xuống dương vật của nam nhân, tim đập nhanh.


Hạ Lãng trèo lên giường, dương vật lắc lư, khiến Diệp Từ đỏ mặt. Hắn bỏ tư liệu xuống, đưa tay nắm lấy dương vật của Hạ Lãng, lòng rạo rực.


Hạ Lãng bật cười, để mặc thanh niên nghịch ngợm, còn cố ý nhúc nhích mông, khiến dương vật cương lên, trượt qua lại trong tay Diệp Từ.


Diệp Từ vuốt ve hai quả trứng lớn của nam nhân, nhớ lại những lần Hạ Lãng bắn tinh dịch vào tao huyệt mình, không nhịn được siết chặt lỗ đít, cơ thể nóng ran.


Hạ Lãng nằm xuống, cánh tay rắn chắc ôm eo Diệp Từ, kéo hắn vào lòng, hôn lên khóe miệng, thì thầm đầy trêu chọc: "Hôm qua chưa đủ sướng sao? Hôm nay lại muốn à?"


Diệp Từ lắc đầu, giọng ngượng ngùng: "Không, chỉ muốn sờ thôi." Hôm qua bị Hạ Lãng và Hạ Thanh Dược luân phiên cả đêm, hôm nay lại bị Ngụy Dương làm đến kiệt sức. Lỗ đít hắn vẫn sưng, chưa hồi phục, làm nữa chắc chắn không chịu nổi.


Hạ Lãng cảm thấy thanh niên cố ý trêu chọc, làm hắn cương mà không cho làm. Diệp Từ còn xoa mã mắt, khiến Tiền Liệt Tuyến Dịch chảy ra, khiến nam nhân rên khẽ.


Diệp Từ nghịch một lúc, đưa ngón tay dính dịch vào miệng Hạ Lãng, để nam nhân nếm "dâm thủy" từ dương vật mình, ánh mắt tinh nghịch.


Hạ Lãng liếm sạch ngón tay, rồi mạnh mẽ hôn Diệp Từ, nhổ nước bọt vào miệng hắn, bắt hắn nuốt. Hai người hôn nhau say đắm. Hạ Lãng đỡ dương vật, luồn giữa hai chân Diệp Từ, cọ qua lại. Có lẽ vì đêm qua đã làm quá nhiều, nên đêm nay hắn không đụng vào thanh niên, chỉ kẹp dương vật bằng đùi, rồi ôm hắn ngủ.


Diệp Từ nép vào lồng ngực nóng bỏng của Hạ Lãng, nghe nhịp tim mạnh mẽ, bắt đầu vận Hợp Hoan Quyết luyện hóa linh khí. Trận đấu tối nay tiêu hao hai thành linh khí, chủ yếu để đóng băng "Chung mạt đất khô cằn". Hắn bổ sung linh khí đã mất, dẫn phần dư thừa vào gân mạch.


Tinh dịch của Ngụy Dương, một dị năng giả cao cấp, hóa thành linh khí tinh thuần. Khi Nguyên Anh hấp thu, Diệp Từ suýt rên lên vì thoải mái. Nguyên Anh trong đan điền vui vẻ vung tay nhỏ, nuốt từng sợi linh khí, thỉnh thoảng chép miệng, trông đáng yêu vô cùng.


Ba tiếng sau, Diệp Từ luyện hóa hết tinh nguyên. Tu vi của hắn chỉ cách Nguyên Anh trung kỳ một bước. Gần nửa tháng qua, nhờ tinh dịch từ Hạ Thanh Dược, Hạ Lãng, và xử nam tinh của Ngụy Dương, hắn sắp đột phá từ Nguyên Anh sơ kỳ. Hợp Hoan Quyết tăng nhanh ở giai đoạn đầu, nhưng đến Nguyên Anh kỳ thì chậm lại. Dù vậy, tốc độ hiện tại khiến hắn hài lòng. Nếu tìm thêm vài xử nam dị năng cấp cao làm tình, Hóa Thần kỳ sẽ không xa. Nhưng dị năng giả cấp cao, làm sao có nhiều xử nam đến thế?


Chất lượng không đủ, hắn chỉ có thể dựa vào số lượng. May mắn ở Kim Kiên, hắn có Hạ Thanh Dược hỗ trợ tăng thực lực nhanh chóng.


Diệp Từ nhớ lại trận đấu với Hạ Thanh Dược. Hắn học được các chiêu tấn công của ông, nhưng thao túng trọng lực – liên quan đến quy tắc thế giới – thì không thể bắt chước. Hắn học công kích của dị năng giả vì ở mạt thế, nhiều pháp thuật Tu Tiên giới không thể sử dụng.


Ở Tu Tiên giới, linh khí thiên địa dồi dào, chỉ cần vận linh khí trong cơ thể là có thể dẫn động linh khí ngoài trời, thi triển pháp thuật dời núi lấp biển. Nhưng ở mạt thế, thiên địa tử khí nặng nề, không có linh khí đáp ứng. Các pháp thuật mạnh trở nên vô dụng. Hắn chỉ có thể dùng linh khí tích lũy trong cơ thể, hết lại phải dựa vào nam nhân bổ sung, trong khi dị năng giả tự hồi phục dị năng theo thời gian.


Học công kích của dị năng giả giúp Diệp Từ thăm dò quy tắc và căn nguyên bị Hồng Nhật thay đổi của thế giới này. Dùng linh khí mô phỏng dị năng gặp lực cản nhỏ hơn so với thi triển thuật pháp.


Nếu một ngày hắn nhìn thấu bản chất thế giới, phân tích quy tắc, hắn có thể như dị năng giả có năng lượng tinh hoa, cạy động quy tắc, nắm giữ sức mạnh vô hạn.


Nghĩ đến đây, Diệp Từ dần chìm vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của Hạ Lãng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro