Chap 26
Lúc quay trở lại trường học, thì cũng là lúc nhận được thông báo về đêm tiệc cuối năm.
Theo thường lệ, mỗi lớp phải có ít nhất một tiết mục văn nghệ.
Cả lớp 14 lại được một trận náo loạn, vì đến cùng thì làm tiết mục gì cũng không thể quyết định được.
"Đơn giản là lên hát một bài cho xong."
"Không phải lớp bên cạnh diễn kịch sao, chúng ta cũng làm một cái, xem ai hay hơn, lớp mình muốn nữ thần có nữ thần, muốn nam thần cũng có nam thần, không biết chừng còn có thể đá bọn họ xa tám trăm thước."
"Hai năm trước đều hát hò rồi, năm nay diễn kịch cũng được, mặc dù các lớp khác sẽ có khả năng suy nghĩ giống lớp mình."
Lớp trưởng mệt muốn chết, cuối cùng vẫn không thể nào đưa ra quyết định.
Nam sinh trong lớp lại rất nghịch ngợm, ai cũng đều muốn cả lớp chọn ý tưởng của mình. Lớp trưởng không còn cách nào khác, trước giờ tự học buổi tối liền chạy đi hỏi ý kiến Amie.
"Hỏi tôi?" Amie vừa nhai kẹo cao su vừa đáp.
Lớp trưởng gật đầu: "Hôm nay cậu cũng thấy đó, bọn họ đều có suy nghĩ riêng của mình, bỏ phiếu cũng có chút khó."
Soyoung ở bên cạnh gãi gãi đầu: "Trong tiểu thuyết đầy kịch bản, hay là tự nghĩ ra cũng được, đơn giản, nhại lại truyện gì đó cũng được."
Cũng không phải là không được, nhưng quá tầm thường.
Lớp trưởng nhìn về phía Amie: "Amie, cậu cảm thấy diễn kịch thế nào?"
Cả lớp lập tức yên lặng trong nháy mắt.
Jungkook đã biết kết cục, nếu đã mở miệng hỏi ý chị Mie, thì cuối cùng chắc chắn sẽ làm theo ý tưởng của chị Mie thôi, kiểu này cũng tốt, đỡ phải cãi qua cãi lại.
Một lúc lâu sau, Amie híp mắt nhìn qua lớp bên cạnh: "Chi bằng chúng ta hợp tác với lớp bên cạnh diễn kịch đi."
"Bên cạnh?"
Lớp 14 kẹp ở giữa lớp 13 và lớp tự nhiên, lẽ nào cả ba lớp làm cùng nhau?
Nghe thấy câu hỏi ngược lại, trong lớp lập tức "Xùy" một tiếng, Jungkook ló đầu ra: "Lớp trưởng bị ngốc hả, đương nhiên là lớp tự nhiên rồi."
Amie gật gật đầu, thổi ra một cái bong bóng.
~
Không biết rõ lớp trưởng hai lớp bàn bạc với nhau thế nào, cuối cùng lại quyết định chọn một kịch bản cũ rích "Người đẹp ngủ trong rừng".
Jungkook thiếu chút nữa muốn đập bàn đập ghế: "Thế quái nào lại chọn người đẹp ngủ trong rừng vậy?"
Cái thể loại truyện cổ tích cũ rích như thế này, xem mở đầu là đã biết luôn kết thúc. Hơn nữa cho dù có sửa đổi, phần lớn đều bị đoán ra được, bây giờ bọn họ cũng không nghĩ ra được thứ gì khác.
Lần này là buổi dạ hội cuối cùng trong cuộc đời làm học sinh, chắc chắn là muốn làm gì đó rung động lòng người một chút.
Lớp trưởng cũng có cảm giác rất oan ức: "Mấy năm trước đã có người diễn Bạch Tuyết và Lọ Lem rồi, bọn mình còn có thể làm cái gì được đây?"
"Alibaba và bốn mươi tên cướp!"
Phía cuối phòng học đột nhiên xuất hiện một giọng nói.
Không biết là ai nói, nhưng lại khiến cho ánh mắt lớp trưởng long lanh.
Kịch bản này cũng rất mới mẻ, trước mắt vẫn chưa có ai diễn qua, dù sao ít ra chưa có ở trường tư nhân InSang, tốt hơn nhiều so với công chúa ngủ trong rừng cũ rích kia.
Lớp trưởng chạy cực nhanh qua lớp tự nhiên, thương lượng với lớp trưởng lớp tự nhiên một chút, quyết định chọn "Alibaba và bốn mươi tên cướp".
Đương nhiên, kịch bản chắc chắn là sẽ thay đổi, nếu không thì ai cũng biết được chuyện gì xảy ra, không đổi mới thì cũng chẳng đáng xem.
~
Hiện tại trường học đã chỉnh sửa lại lịch học, buổi chiều có tiết tự học, buổi tối cũng có hai tiết tự học nữa.
Buổi tối, Amie và Soyoung chuẩn bị kéo nhau xuống căn tin.
Bây giờ thời gian càng lúc càng gấp, rất nhiều bạn học ăn uống tùy tiện rồi quay trở lại lớp học, hoàn toàn không cần giáo viên nhắc nhở, cực kỳ tích cực.
Soyoung liền lầm bầm: "Hôm nay thiếu chút nữa là tớ ngủ gục trên lớp rồi, ai da, phải cố gắng học tập vì tương lai thôi."
Thành tích hiện tại của Jung Minseok vẫn tốt như vậy, Soyoung cũng nhất định phải cố gắng hơn mới được.
"Ừ, cố gắng học vào." Amie đáp lời.
Soyoung đột nhiên có chút bất mãn mà nói: "Bây giờ cậu có Jung Hoseok rồi quên mất tớ mà còn bày đặt, cái đồ vong ân bội nghĩa."
Amie còn chưa kịp trả lời lại, thì đã nghe có tiếng bước chân gấp gáp ở bên ngoài cửa sổ truyền đến.
"Chị Mie!"
Giọng của cô bạn Lee Jiah đột nhiên truyền tới.
Amie quay đầu lại thì thấy Jiah đang hốt hoảng chạy qua, trên mặt đỏ bừng.
Soyoung thấy vậy liền nhíu mày hỏi: "Chuyện gì vậy? Sao cậu hốt hoảng thế?"
Jiah gấp đến độ đứng lại rồi nhưng hai vẫn giậm liên tục, gấp giọng nói: "Vừa mới tan học thì đột nhiên có một nữ sinh tới đưa Minyoon đi, chủ nhiệm lớp lại không có ở trong phòng làm việc, không biết chuyện này là thế nào nữa!"
Amie nhíu mày, trầm giọng nói: "Đưa tớ đi."
Cô cởi áo đồng phục ra, chạy ra ngoài, nói: "Chuyện lúc đó như thế nào?"
Jiah lập tức gật đầu, vừa đi vừa kể tình huống lúc đó.
Vừa mới tan học nên trong lớp cũng không nhiều người, Lee Jiah đang ăn bánh bích quy cùng với Minyoon, ai ngờ có ba bốn nữ sinh kéo đến tìm Minyoon.
Lúc ban đầu, cô cũng nghĩ là không có chuyện gì, cho đến khi thấy mấy nữ sinh kia túm lấy áo Minyoon rồi lôi đi mới thấy không đúng, ra cửa sau thì lập tức thấy cô ấy bị đẩy vào trong nhà vệ sinh.
Trong nháy mắt, cả người Lee Jiah đều rất căng thẳng.
Khi đó cô cũng muốn đi vào xem sao, nhưng nghe được giọng nói hung hăng của mấy nữ sinh kia, thì cô quyết định đi tìm Amie.
"Có người dám tìm Minyoon để gây sự sao?" Soyoung không hiểu.
Trên lý thuyết thì trong trường ai cũng biết rõ về mối quan hệ giữa Minyoon và Amie, vậy mà vẫn muốn kiếm chuyện với Amie sao?
Jiah trả lời: "Hình như không phải học sinh trường mình, nhìn lạ lắm."
Mặc dù bọn họ ít giao lưu với các lớp khác, nhưng đều học cao trung, trên thực tế thì cũng đã từng chạm mặt nên cũng có thể nhận ra nhau, nhưng ba nữ sinh lần này lại cho cô có cảm giác chưa gặp qua bao giờ.
Nghe vậy, Amie lại nhíu mày.
Hôm nay là ngày quay lại trường học, rất có khả năng là người ở bên ngoài trà trộn vào, nhưng ai lại lớn gan đột nhập vào đây như vậy.
Nói chuyện được một lúc thì bọn họ đã lên đến trên tầng.
Các lớp phụ đạo ở tầng năm, các lớp chuyên Văn ở tầng bốn, bình thường cũng không có gì liên quan đến các lớp tự nhiên ở phía dưới, cho nên Amie cũng ít đi lên tầng.
Nhà vệ sinh đã gần ngay trước mắt.
"Cậu về trước đi." Amie quay đầu lại nói với Jiah.
Jiah lại có chút do dự, nhưng cô vẫn nghe lời Amie mà rời đi, hơn nữa cô ở lại đây cũng không giúp được gì.
~
Amie mới vừa đẩy cửa ra, âm thanh của một tiếng tát vang dội truyền đến tai cô.
Đồng thời kèm theo đó là tiếng hét: "Đúng là tiện nhân, chẳng trách mới lớn mà đã học được cách quyến rũ người khác."
Minyoon cúi đầu khóc thút thít.
Không ai trong mấy nữ sinh phát hiện ra động tĩnh ở bên này, cho nên Amie ngay lập tức giơ chân phi một cước đạp nữ sinh đứng gần nhất, khiến nữ sinh đó ngã nhào trên mặt đất.
Đột nhiên xuất hiện người khác khiến ba nữ sinh kia giật nảy mình, vội vã xoay người lại nhìn, lại thấy người đó cũng là một nữ sinh xinh đẹp, nhất thời cả đám liền tức điên lên.
Minyoon ngồi bệt trên mặt đất, đầu tóc có chút rối loạn.
May mắn là toilet trong trường học lúc nào cũng có người dọn dẹp cực kỳ sạch sẽ, bằng không sẽ càng thêm thảm hại.
Sau khi thấy trên gò má Minyoon không chỉ có một cái dấu tay, mà là nguyên gò má trắng nõn đang sưng đỏ, mặt Amie đen lại, cô mím môi, thuận tay tóm lấy tóc của nữ sinh mới tát Minyoon kéo giật lại chỗ mình rồi giơ tay giáng một đòn lên mặt cô ta.
Rồi lại thêm một cái, lại thêm một cái nữa và cứ như vậy.. đánh nhiều lần lên khuôn mặt đầy phấn lộn đó.
Tiếng kêu thảm thiết lập tức tràn ngập toàn bộ toilet.
Mặt khác hai nữ sinh kia một lúc sau liền phản ứng lại, vội vàng lao đến, Amie rất nhanh mà giơ chân đá một cước giữa bụng hai người kia.
Chưa đến một lúc, cả ba nữ sinh đều nằm liệt trên mặt đất.
Amie thực sự không nể nang gì với ba nữ sinh kia, lại đanh mặt mà đánh tiếp, tuyệt đối không tha thứ, đều là một đám lưu manh chuyên hù dọa người khác.
Minyoon thấy đã hơi quá đà liền vội vội vàng vàng đứng lên, ở bên cạnh nhỏ giọng can ngăn Amie rồi giải thích nguyên nhân cô bị như vậy.
Ba nữ sinh kia là học sinh trường khác.
Nhà Minyoon ở gần trường GangMun, có một học sinh dáng vẻ lưu manh ở trường GangMun để ý đến cô, hắn thấy hứng thú với bộ dáng điềm đạm nho nhã của cô, vừa đúng lúc cô lại học ngoại trú, nên lúc bị theo đuổi thì có rất nhiều học sinh GangMun thấy được.
Nam sinh kia mê muội Minyoon, hỏi thăm cô học ở đâu, rồi sau đó có ba nữ sinh đến tìm cô, cũng chưa tìm hiểu tình hình ở trường tư nhân InSang đã hùng hổ kéo đàn sang bên này.
"Chị Mie, chị không sao chứ?"
Giọng nói của Jungkook ở bên ngoài truyền vào.
Amie trả lời: "Vào đây, tìm mấy đứa khác tới ném ba con điên này ra khỏi cổng trường."
"Tuân lệnh."
Rất nhanh sau đó, có vài nam sinh tiến vào trong toilet, bọn họ bình thường rất khỏe, hơn nữa lần này lại là học sinh trường khác đến bắt nạt học sinh trường mình, cho nên cũng muốn góp sức.
Jungkook nhìn thấy bộ dạng của ba nữ sinh kia liền có chút súyt xoa, thật sự rất thê thảm.
Amie rất ít khi đánh lên mặt, trừ khi thật sự chọc cho cô tức điên lên, lần này trên mặt mấy con nhỏ kia trông thê thảm như vậy, chắc chắn là do họ đã thành công chọc vào máu điên của cô rồi.
"Nơi này giao lại cho em đi." Jungkook nói: "Mặt Minyoon... còn phải đến phòng y tế nữa."
Minyoon không lên tiếng, chỉ chậm rãi đi theo Amie ra ngoài.
~
Học sinh khoa Văn và lớp phụ đạo đi ăn cơm tối trở về, lúc lên lầu thì vừa hay thấy Amie đang xoay xoay cổ tay, đi theo bên cạnh là một nữ sinh yếu đuối có vết thương trên mặt.
Tin tức truyền ra ở trên lầu, nhưng không ai dám bàn tán gì.
Nhưng vào lúc giờ tự học buổi tối bắt đầu, thì mọi người mới biết, chuyện Amie đánh nhau ở trong toilet tầng bốn không biết đã bị ai báo cáo với thầy cô.
Bởi vì có không ít người thấy thầy giám thị tới lớp 14, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Kim Amie! Em ra đây ngay cho tôi."
Biểu cảm gương mặt Amie vẫn không thay đổi, đi theo đến phòng làm việc của thầy giám thị.
Lớp tự nhiên vừa vặn có thể nhìn thấy, Jimin đứng ở cửa sau vừa ăn đồ ăn vặt vừa hóng chuyện, thấy Amie đang đi theo thầy giám thị, lại nghĩ tới chuyện xảy ra lúc nãy, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Jimin nói thầm: "Trời, lần này thể nào cậu ấy cũng bị đình chỉ học nữa."
Xử phạt là không thể nào, bởi vì thành tích của cô tốt như thế, hơn nữa cũng ảnh hưởng đến hồ sơ sau này, nhưng đánh nhau là một việc làm cực kì không tốt một chút nào, cho nên chắc chắn sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.
Hơn nữa, Amie đánh nhau đâu phải lần một lần hai, chuyện cô đánh nhau xảy ra như cơm bữa.
Hoseok đột nhiên lên tiếng: "Đình... Đình chỉ học?"
"Á!" Jimin bị giọng nói này làm giật nảy mình.
Hoseok đứng bên cạnh cậu ta từ khi nào vậy, cứ như xuất quỷ nhập thần, may mắn là phòng học còn sáng đèn, nếu không thì chỉ sợ hù chết người.
"Cậu đứng cạnh tôi từ lúc nào vậy? Làm hết hồn." Jimin nuốt một miếng bánh mì xuống.
Hoseok không lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm hành lang bên kia.
Amie đã vào tới văn phòng của thầy giám thị, không có một bóng người nào trên hành lang.
"Cậu còn không đi đi." Jimin đẩy bả vai anh, "Xế chiều hôm nay, sau khi hết tiết thì cậu ấy có đánh nhau với mấy nữ sinh trường khác trà trộn vào trường trong loilet ở tầng bốn, thường thì cũng chẳng sao đâu, nhưng lần này không biết là ai đã báo cáo lên thầy cô nữa, khốn nạn thật."
Cái loại chuyện xảy ra xung đột đánh nhau với học sinh trường khác, thì học sinh trong trường cũng sẽ thấy bình thường và sẽ im lặng không ai nói ra, nhưng lần này không biết là ai đã bí mật báo với thầy cô.
Nghe vậy, Hoseok liền hơi nhíu mày.
Trong lòng anh đột nhiên có chút khó chịu.
Anh xoay người chuẩn bị đi vào chỗ ngồi, thì nghe Jimin nói: "Hình như nghe nói tay cậu ấy còn bị thương nữa?"
"..."
Lần này đã không còn chần chừ, anh xoay người lập tức rời đi.
~
Amie vừa về tới lớp 14, xung quanh liền vậy thành một vòng.
"Sao rồi? Thầy giám thị không làm khó dễ cậu chứ?"
"Rốt cuộc là ai báo, đứa nào mà lại chán sống đến vậy, tớ mà biết được là ai thì nhừ đòn với tớ!"
"Chị Mie cũng đừng để trong lòng làm gì cho khó chịu."
"Thôi đủ rồi, tránh ra hết đi." Tâm tình Amie đang không được thoải mái, có chút lớn tiếng, "Không có việc gì thì giải tán."
Soyoung thấy vậy liền đuổi các nam sinh đi, nhỏ giọng hỏi: "Có phải lại bị đình chỉ học nữa không?"
Amie gật đầu: "Một tuần."
"Một tuần?" Soyoung nhíu mày, "Lần trước còn nghiêm trọng hơn lần này mà chỉ bị đình chỉ học có năm ngày, lần này bảy ngày, hay là có người thêm mắm thêm muối bịa chuyện? Ai là người báo thầy cô vậy?"
"Không rõ lắm."
Amie nghiêng người dựa vào tường, vặn vẹo xoay xoay cổ tay, hôm nay cô không cẩn thận dùng quá sức, lúc túm lấy cổ áo một nữ sinh thì bị kim băng đâm vào.
Chuyện này dù sao cũng chỉ nhỏ cỏn con, đau một chút rồi hết.
Soyoung chồm tới: "Sao tay lại bị xước hết thế này? Tớ dẫn cậu tới phòng y tế khám xem sao, dù sao cũng là tay phải, vừa đúng lúc được ở nhà thì lo mà dưỡng thương."
Amie lắc lắc cổ tay, còn chưa lên tiếng đã nghe Soyoung la ầm ĩ: "Á, vừa nhắc đến là có ngay."
Soyoung đi ra cửa cầm một hộp nhỏ quay trở lại vào: "Tớ còn đang thắc mắc sao tối nay không thấy cậu ta đâu, bé Mie, người ta gởi cậu nè... Ý, mà sao cái này nhìn quen quá vậy? Có phải tớ đã thấy ở đâu đó rồi không?"
Amie mở hộp ra, là một xấp băng cá nhân có hình thù rất đáng yêu.
Mặt mày cô tươi hơn một chút.
Đương nhiên là quen mắt rồi, bởi vì cái này vốn là của cô.
Chẳng qua là cô mới đưa cho anh vào tháng trước.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro