Chap 14: Say
Sáng hôm sau, cả bọn thức dậy sớm để lên đường trở về Seoul. Không đi chung với mọi người được bởi vì cô và các bạn có lịch thực tập vào buổi sáng nên họ bắt buộc phải rời đi sớm hơn.Như vậy cũng tốt, cô có thể tránh gặp mặt anh, sự việc hôm qua làm cô ngại lắm giờ mà còn về chung nữa chắc chết với lại cô cũng cảm nhận được anh ấy thích mình nên càng phải tránh mặt dù gì họ cũng chỉ còn 1 tháng nữa là không còn làm việc chung.
" Hên là không gặp mặt, chỉ còn 1 tháng nữa thôi là kết thúc, mình chỉ cần tránh mặt anh ấy hết mức có thể là được, có lẽ anh ấy chỉ là cảm nắng nhất thời thôi, người như mình không đáng để anh ấy phải bận tâm"
SY: " Nghĩ j đấy"
Bo Eun: " Có nghĩ j đâu, t chỉ suy nghĩ là canteen bệnh viện nay có món j thoiii"
YY: " Thật hết nói nổi m mà"
Bo Eun: " Mà kể ra cũng nhanh thật ha, đã được 5 tháng kể từ khi mik đặt chân tới Hàn để bắt đầu hành trình thực tập"
KR: " Đúng là nhanh thật, không biết khi nào tụi mik mới có thể quay lại nhỉ"
SY: " Thoi nghĩ nhiều chi cho mệt, cứ tận hưởng thôi"
All: " Đúng thế tận hưởng thoi"
Vừa mới đặt chân tới Seoul, là cả bọn bắt xe tới bệnh viện cho kịp giờ nếu không là bị thằng cha đó xỉa xói nữa.Cả bọn làm quần quật cho đến khi mặt trời lặn thì mới lết cơ thể mệt mỏi về ktx
SY: " Hên bữa nay không có lịch trực đêm, có là t xỉu liền"
Bo Eun: " T đóiiiii"
YY: " Thì kiếm j ăn đi"
Bo Eun: " Nhà mik còn j để ăn luôn hả tụi bây😌"
Cô đi tới tủ lạnh mở ra cho lũ bạn thấy không còn một chút đồ ăn nào ở trỏng cả.Đứa nào cũng bận hết lịch bệnh viện lại còn đi tour nên không có thời gian để mua đồ ăn dự trữ.Cả đám nhìn nhau thở dài
Bo Eun: " Rồi nay nhịn đói luôn"
SY: " Đứa nào đặt ship giao đi"
KR: " Bộ tụi mik còn tiền luôn hả bây😌"
YY: " Ủa làm j hết"
Bo Eun: " Hok nhớ hả, bữa tụi mik thấy máy sưởi bị hư bày đặt tự sửa cuối cùng cháy moẹ cái máy phải đền chứ đâu"
KR: " Còn nữa đứa nào rủ đi đạp xe r cuối cùng tông phải xe người ta r đền🙂"
Bo Eun: " Rồi m nghĩ mik còn tiền hok:)))"
SY: " Thoi ráng nhịn mai ăn cơm bệnh viện z:))"
YY: " Mọi sự báo đều trả giá bằng money🥹"
Bỗng điện thoại cô vang lên là số lạ cô đang do dự coi có nên bắt máy không
SY: " Sao ko bắt máy đi ba"
Bo Eun: " Lỡ lừa đảo sao mậy"
YY: " Mik còn j để lừa hả:))"
Bo Eun: " M nói cũng có lí"
Thế là cô bắt máy, đầu dây bên kia lên tiếng có thể nhận ra là một giọng nam
Bo Eun: " Alo cho hỏi ai vậy ạ"
Hoshi: " Anh Hoshi nè"
Bo Eun: " Sao anh có số em"
Hoshi: " Bạn em cho á"
Nghe tới đây cô quay qua nhìn mấy đứa bạn một cách trìu mến cụ thể là đang chửi thề bằng mắt:)
SY: " Ai bik j đâu à☺️"
Bo Eun: " Lát m bik tay t" ( khẩu hình miệng)
Hoshi: " Em ăn j chưa á"
Bo Eun: " À dạ bọn em ăn r"
YY: " Nó xạo đó anh ơi, chiều h có bỏ bụng j đâu"
Bo Eun: " Yahh con này"
Hoshi: " Mấy đứa đang ở nhà hả"
Bo Eun: " Vâng có j không ạ"
Hoshi: " Không có j đâu"
Bo Eun: " Không có gì thì em cúp máy đây ạ tạm biệt anh"
Nói rồi cô cúp máy và quay sang ba đứa đang hóng chuyện kia
Bo Eun: " Yahhh mấy con kia sao cho ảnh số t"
SY: " Thì ảnh xin hok lẽ ko cho"
YY: " Đúng đúng ko cho là bất lịch sự lắm"
KR: " Mà ảnh gọi m chi"
Bo Eun: " Ai bik đâu"
Đang tám chuyện thì chuông cửa vang lên
Bo Eun: " Đứa nào đặt đồ ăn hả"
SY: " Đứa nào đặt z r tiền đâu trả"
KR: " Nãy h mik nói chuyện mà đâu ai đặt"
YY: " Chắc người ta bấm lộn"
Ting~ tong~
Chuông vẫn cứ reo liên tục. Cô đành phải đi ra mở cửa.Vừa mở cửa thì Hoshi đã đứng ở đó từ lâu.Cô hoang mang
Bo Eun: " Sao anh bik chỗ này??"
Hoshi: " Anh qua đưa đồ ăn cho em, bik thế nào em cũng sẽ bỏ bữa nên anh đem qua đây luôn"
Bo Eun: " Cảm ơn anh nhưng em ko đói ạ"
Hoshi: " Anh cầm nãy h mỏi tay lắm luôn vậy mà người ta lại từ chối😔"
Mặt anh lập tức xụ xuống trong hết sức đáng thương làm cô áy náy vô cùng nên đành nhận lấy đồ ăn
Bo Eun: " Haizz,em cảm ơn ạ, hết bao nhiêu để em gửi lại ạ"
Thấy cô nhận thì anh lập tức trở nên vui vẻ, cô có cảm giác như mình vừa bị lừa thì phải
Hoshi: " Hok cần đâu, thôi anh về đây mắc công mấy thành viên đợi ở dưới, tạm biệt nhé bé con"
Nói rồi anh xoa nhẹ đầu cô rồi mới bước đi xuống dưới.Còn cô thì ngơ ngác
Bo Eun: " Anh ấy gọi mik là bé con hả, chắc mik nghe nhầm"
Cô đóng cửa và quay trở vào
SY: " Anh Hoshi mua j ăn vậy"
Bo Eun: " Ủa sao m bik là anh ấy mua đồ ăn??"
SY: " Hả.. à t đoán"
Bo Eun: " Nghi ngờ lắm nha tụi m giấu t j đúng ko, chứ tại sao ảnh bik chỗ mik ở,r m còn bik ảnh đem đồ ăn nx"
YY: " Ờ thì địa chỉ mik trong hợp đồng có ghi mà, nãy m mở cửa nên tụi t ló đầu ra nên thấy ảnh cầm bịch đồ ăn thôi chứ có j đâu"
Cô nghĩ lại thì cũng đúng nên quay vào bếp lấy dĩa để đựng đồ ăn
KR: " Mé con này nhém bể kế hoạch r"
SY: " T quên chứ bộ"
Bo Eun: " Nói j đó, ra ăn nè còn ngủ sớm"
Kể từ ngày hôm đó, cứ ngày nào mà bọn cô không trực đêm mà ở nhà thì Hoshi luôn đem đồ ăn lại cho cô.Cô không hiểu sao mà anh biết rõ thời gian nào mà mình ở nhà đến vậy mà mỗi lần hỏi mấy đứa bạn thì tụi nó luôn đưa ra những lí do khiến cô tin.
Bây giờ đã là đầu tháng sáu, thời tiết vào mùa hè cũng rất là dễ chịu chỉ có điều là hơi nóng một chút.Hôm nay cũng chính là ngày diễn ra tour diễn cuối cùng cũng như là ngày cuối cùng mà cô và các bạn làm việc chung với Seventeen.
SW: " Buồn ghê không còn đc gặp mấy đứa nx r, ko ai tám chuyện với anh hết"
JH: " Lát lúc kết thúc mấy đứa phải đi ăn với bọn anh đấy nhá, chúng ta làm tiệc chia tay"
Bo Eun: " Chắc thoi ạ"
JS: " Không được từ chối đâu"
DK: " Mấy đứa từ chối là bọn anh buồn đấy"
Bo Eun: " Hmmm vậy bọn em sẽ đi ạ"
Sau khi buổi diễn kết thúc, mọi người kéo nhau vào một quán nào đó để làm tiệc chúc mừng cho tour diễn kết thúc thành công và chia tay cả bọn
SC: " Tour diễn thành công tốt đẹp nhờ vào tất cả mọi người, nâng ly lên nàooo"
DK: " Chúng ta phải tạm biệt những cô bác sĩ dễ thương này r chúc mấy đứa sẽ luôn thành công trong sự nghiệp sau này của mik"
All: " Bọn em cảm ơn ạ"
MG: " Nâng ly lên nào không say ko về"
All: " 1...2...3... cạn lyyy"
Nhìn mọi người vui vẻ cô cũng cảm thấy vui lây.Chợt cô nhìn lên thì thấy ánh mắt của anh hướng về phía mình cô lập tức quay mặt đi chỗ khác
SY: " Sao m ko uống"
Bo Eun: " Thôi t mà say là tụi m mệt đấy"
YY: " Ko sao tụi t lo đc, xả láng đi"
Cô bị ép uống hết ly này tới ly khác h mặt cô đỏ lắm r. Mà càng uống thì cô càng hăng nên ai đưa ly nào cô cũng uống. Anh thấy tình hình này thế nào mai cô cũng sẽ nhức đầu cho coi nên đến ngồi cạnh cô.
Hoshi: " Được r, đừng uống nữa nào em say lắm r đấy"
Bo Eun: " Em hok hề say chút nào luôn á"
Hoshi: " Mặt em đỏ hết lên r này, đừng uống nữa ko mai sẽ nhức đầu lắm"
Bo Eun: " Hok sao"
Bỗng nhiên cô đưa tay ôm chặt lấy anh không buông làm anh ngạc nhiên
Bo Eun: " Người anh thơm lắm luôn áaa...ực...sao em lại hok thơm bất công quá màầ huhuuu😭"
Nói rồi cô mếu máo khóc làm anh hốt hoảng mà dỗ cô
Hoshi: " Sao lại khóc r, em thơm lắm nên đừng khóc mà"
Mặc dù anh nói hết lời nhưng cô vẫn cứ mếu máo làm anh bất lực. Khi say là cô cực kì dính người luôn và rất dễ bị kích động.
Bo Eun: " Em coá xinh hokk"
Hoshi: " Em xinh nhất nên đừng uống nữa nào"
Bo Eun: " Anh xạo, nếu em xinh thì đâu có bị phản bội âuuu, một người như em không xứng đáng để được hạnh phúc"
Bo Eun: " Tại sao ai nấy đều phủ nhận việc em cố gắng như thế nào chứ, họ luôn cho rằng những điều mà em có được đều nhờ may mắn tại sao ko ai công nhận nỗ lực của em chứ, em rất mệt mỏi nhiều lúc em muốn mình ch*t quách đi cho xong, lúc nào cũng phải tỏ ra là mik ổn để không làm ai lo lắng, lúc nào cũng chỉ biết âm thầm chịu đựng, người như em không đáng để được hạnh phúc nhỉ sao ai cũng phản bội em ngay cả người bạn mà em tin tưởng cũng đâm sau lưng em, người mà em giành hết tình cảm để yêu lại phản bội em khiến em tuyệt vọng không dám để bản thân mình mở lòng nữa em sợ rằng mình sẽ phải nhận lấy điều tương tự đó, tại sao dù đã qua bao năm r họ vẫn ko buông tha cho em tại sao vẫn luôn quấy rối em chứ em thật sự rất mệt r "
Lần đầu tiên cô khóc to như vậy. Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng vỗ về.Nhìn cô như vậy tim anh đau lắm. Cô đã ngủ thiếp đi trong vòng tay anh.Mọi người khi chứng kiến cảnh này ai nấy đều thương xót cho con người bé nhỏ ấy sao ông trời lại để cô phải chịu những nỗi đau ấy.
SY: " Hai đứa đó vẫn nhắn làm phiền Bo Eun sao chứ"
YY: " Mé nó bộ tụi nó ko bik xấu hổ sao"
KR: " Đáng lẽ lúc đó chúng ta nên đánh cho tụi nó một trận"
SY: " Để tụi em đưa cậu ấy về, tạm biệt mọi người ạ"
SeonYi đưa tay đỡ lấy con người đang ngủ say trong lòng Hoshi ra.
Hoshi: " Để anh đưa bọn em về"
MG: " Đúng đấy h này về nguy hiểm lắm nhất là tụi em còn là con gái nữa"
YY: " Không sao đâu ạ tụi em bắt taxi về nên mọi người không cần lo"
KR: " Tạm biệt mọi người hi vọng chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại"
Nói rồi cả bọn đỡ lấy cô và bước ra khỏi quán.
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy đầu cô đau như búa bổ.
Bo Eun: " Bik z hôm qua ko uống nhiều như vậy r, đau đầu quá"
Cũng hên hôm nay cả bọn không cần phải lên bệnh viện, không thì chắc xỉu cả lũ.
SY: " Dậy r á hả"
YY: " Vào ăn chút canh giải rượu nè"
Bo Eun: " Hôm qua sao t về được nhà hay z"
KR: " Tụi t khiêng m về chứ đâu"
Bo Eun: " Ỏoo iu ghê, ủa mà hôm qua say t có làm j khùng điên ko?"
SY: " Có"
YY: " M khóc lóc ôm chặt anh Hoshi còn chảy nước mũi vào áo anh ấy nữa:))"
Bo Eun: " Wtf tụi m sao ko cản t"
SY: " Cản ko được"
Bo Eun: " Ôi mẹ ơi chết t r nhưng mà hên ko còn gặp nhau nữa ko là đội quần"
KR: " H tới lượt tụi t hỏi m"
Bo Eun: " Vụ j"
SY: " Sao m giấu tụi t"
Bo Eun: " T có giấu j đâu"
YY: " Hai con người kia lại tiếp tục làm phiền m đúng ko"
Bo Eun: " Sao tụi m bik"
SY: " Ko quan trọng, tại sao lại ko nói, tại sao lại luôn chịu đựng một mik lỡ m lại xảy ra chuyện giống nhự 2 năm trước thì sao"
Bo Eun: " T ko sao đâu"
YY: " Suốt ngày m cứ ko sao nhưng thật sự m có sao"
KR: " Tụi t ko đáng để m chia sẻ à"
Bo Eun: " Ko có chỉ là t ko muốn tụi m lo lắng, còn việc hai người đó t..."
SY: " Chuyện j m cũng phải nói với tụi t đừng tự mik chịu đựng nữa, chúng ta là bạn là gia đình tụi t lo cho m là điều tất nhiên"
YY: " Từ h nếu hai con người đó còn nhắn tin lm phiền m thì phải báo cho tụi t ngay lập tức rõ ch"
Bo Eun: " Đã rõ 🫡"
Cô cảm thấy bản thân thật may mắn khi có được những người bạn quan tâm và yêu thương mình hết lòng.
Bo Eun: " Cảm ơn vì đã trở thành bạn với t"
SY: " Ơn nghĩa j, ông trời đã sắp đặt bọn mình nhất định là trở thành những tri kỉ của nhau r"
YY: " Đúng đấy, tụi mik báo quá nên chơi chung với nhau là đúng😁"
KR: " Đúng r ko ai chịu nổi sự báo của tụi m ngoài t đâu"
Cả bọn cười rộ lên.Mọi tâm sự điều đã được giải toả họ lại hiểu nhau hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro