Chương 28 Hành Trình Ngược Dòng

Tuy nhiên, Ser Vaegor vẫn giữ được sự điềm tĩnh cần thiết. "Điện hạ, chúng ta sẽ rời đi vào sáng sớm mai. Đêm nay, chúng ta nên nghỉ ngơi cho tốt."

Nyxeria gật đầu, nàng biết lời khuyên của Ser Vaegor là đúng đắn. Họ cần phải tỉnh táo và khỏe mạnh cho những thử thách phía trước.

Đêm đó, sau khi dùng một bữa tối vội vã, trong ánh nến leo lét hắt bóng dài trên tường phòng trọ, Ser Vaegor nhanh chóng thu xếp những đồng bạc cuối cùng để trả cho bà chủ quán trọ, người đàn bà mập mạp có đôi mắt tò mò dõi theo từng cử động vội vã của họ. Mùi khói bếp và gỗ ẩm vẫn còn vương vấn trong không khí tĩnh lặng của đêm tàn. Nyxeria quyết định tận hưởng một sự xa xỉ mà nàng đã bỏ lỡ trong những ngày qua: một bồn tắm nước nóng. Lady Myra đã nhờ người hầu bàn mang nước nóng lên phòng nàng, và căn phòng nhỏ bé trên tầng hai nhanh chóng tràn ngập hơi nước ấm áp mang theo mùi xà phòng thảo mộc thoang thoảng.

Nyxeria đóng cửa phòng, chốt cài cẩn thận. Ánh nến lung linh hắt bóng nàng lên bức tường đá trắng thô ráp. Căn phòng đơn sơ chỉ có một chiếc giường nhỏ, một bàn trang điểm cũ kỹ và một chiếc ghế gỗ, nhưng đối với Nyxeria lúc này, nó là một ốc đảo bình yên giữa cơn bão táp.

Nàng chậm rãi cởi bỏ lớp áo choàng bụi bặm và chiếc váy dài đã nhăn nhúm. Làn da nàng ửng đỏ và hơi rát ở những chỗ bị cọ xát, dấu vết của những ngày dài trên lưng ngựa. Nàng nhìn mình trong chiếc gương nhỏ trên bàn trang điểm, mái tóc đen dài suôn mượt xõa xuống vai, đôi mắt tím thẳm ánh lên vẻ mệt mỏi.

Khi nàng bước vào bồn tắm gỗ tròn, làn nước nóng lập tức ôm trọn lấy cơ thể nàng, xoa dịu những cơn đau nhức và căng thẳng tích tụ trong suốt hành trình. Hơi nước bốc lên, mơn man làn da nàng, mang theo cảm giác thư thái lan tỏa khắp cơ thể. Nyxeria khẽ nhắm mắt, tựa đầu vào thành bồn, tận hưởng khoảnh khắc yên bình hiếm hoi này.

Trong làn nước ấm áp, những lo lắng và sợ hãi dường như tan biến, nhường chỗ cho những ký ức mơ hồ về một cuộc sống khác, một thế giới khác. Nàng nhớ lại những buổi chiều muộn ngồi trong thư viện trường đại học, vùi đầu vào những trang sách dày cộp, ánh đèn huỳnh quang trắng xóa chiếu xuống những dòng chữ chi chít. Nàng nhớ tiếng cười đùa của bạn bè trong căn tin ồn ào. Nàng từng là một sinh viên, một người bình thường với những lo toan về bài vở, về những kỳ thi, về những dự định cho tương lai. Thế giới đó, với những phát minh kỳ diệu như điện thoại, internet, ô tô, giờ đây dường như cách xa nàng cả ngàn năm ánh sáng.

Sự tương phản giữa cuộc sống tiện nghi, an toàn ở thế kỷ 21 và thực tại khắc nghiệt, đầy rẫy nguy hiểm ở Westeros đôi khi khiến Nyxeria cảm thấy mọi thứ đang diễn ra chỉ là một giấc mơ, một cơn ác mộng mà nàng mong muốn tỉnh lại.

Mắt nàng nóng lên, những giọt nước mắt nóng hổi trào ra, lăn dài trên gò má rồi hòa lẫn vào làn nước ấm. Nỗi nhớ nhà, nỗi nhớ cuộc sống bình yên trước kia, tất cả ùa về cùng một lúc, đè nặng lên trái tim nàng. Nyxeria khẽ nấc lên, một tiếng nấc nghẹn ngào đầy đau khổ. Nàng không thể kìm nén được nữa.

Một tiếng thở dài run rẩy thoát ra từ lồng ngực, nàng trượt dần xuống đáy thùng gỗ, để làn nước ấm áp bao phủ lấy toàn bộ cơ thể. Mái tóc đen dài của nàng xõa ra, bồng bềnh như rong biển trên mặt nước. Nàng nhắm nghiền mắt, cảm nhận sự tĩnh lặng bao trùm khi đầu nàng chìm xuống dưới mặt nước. Tiếng ồn ào từ quán trọ bên ngoài dường như tan biến, chỉ còn lại sự tĩnh mịch và cảm giác cô đơn bao trùm lấy nàng.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi dưới làn nước, Nyxeria cảm thấy như mình đã trốn thoát khỏi tất cả – khỏi nỗi sợ hãi, khỏi sự truy đuổi, khỏi gánh nặng của thân phận công chúa. Chỉ còn lại sự trống rỗng và một nỗi buồn mênh mang. Nhưng nàng biết, nàng không thể ở dưới này mãi.

Một lúc sau, phổi nàng bắt đầu đau rát, thôi thúc nàng phải trồi lên. Nyxeria hít sâu một hơi, làn nước mát lạnh chảy dọc theo khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của nàng. Nàng lau vội những giọt nước mắt, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Nàng không thể để sự yếu đuối này đánh gục mình. Con đường về nhà vẫn còn dài, và nàng cần phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên còn chưa xuyên qua màn sương sớm, Nyxeria đã thức dậy. Căn phòng vẫn còn vương chút hơi nước ấm áp và mùi thảo mộc dịu nhẹ. Ánh sáng nhạt nhòa hắt qua khung cửa sổ nhỏ, chiếu lên chiếc áo ngủ trắng bằng vải lanh mỏng manh mà nàng mặc. Chất vải mềm mại rủ xuống theo dáng người mảnh khảnh của nàng.

Nàng nhanh chóng thay bộ áo ngủ. Một chiếc quần dài bằng da thuộc mềm mại, một chiếc áo dài tay trắng bằng vải lanh ấm áp, và bên ngoài là chiếc áo khoác dày có mũ trùm đầu. Nàng cẩn thận thắt chặt dây lưng quanh e. Mái tóc đen dài suôn mượt của nàng được thắt gọn gàng sau gáy, vài cọng tóc mai rớt xuống trán được nàng nhẹ nhàng quấn lên ngón tay rồi khéo léo giấu vào búi tóc, kéo mũ choàng lên.

Lady Myra đã thức dậy trước nàng, đang cẩn thận sắp xếp lại hành lý. Ser Vaegor và Ser Arryk cũng đã sẵn sàng. Không ai nói nhiều về những gì đã xảy ra vào đêm qua, nhưng sự quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt của mỗi người.

Sau một bữa sáng đạm bạc với bánh mì và phô mai mua từ quán trọ, họ lặng lẽ rời khỏi Crossroads Inn.

Họ đi bộ nhanh chóng về phía bến sông nhỏ phía sau quán trọ. Trong ánh bình minh nhạt nhòa, họ nhìn thấy một người đàn ông nhỏ bé đang đứng cạnh một chiếc thuyền nhỏ nhưng chắc chắn. Đó chính là Gyles. Ông có khuôn mặt rám nắng, những nếp nhăn quanh mắt hằn rõ dấu vết của những ngày lênh đênh trên sông nước. Đôi tay ông chai sạn nhưng nhanh nhẹn khi kiểm tra lại dây neo của thuyền. Chiếc thuyền của ông, mang tên "Chim Ưng", là một chiếc thuyền đánh cá nhỏ, thân gỗ màu nâu sẫm đã bạc màu, với một cánh buồm vải thô cuộn gọn trên cột.

Ser Vaegor tiến đến gần Gyles. "Tôi đã nói chuyện với ông vào hôm trước về việc thuê thuyền."

Gyles gật đầu, nheo mắt nhìn họ. "Phải, nhớ rồi. Các vị muốn đi đâu?"

"Ngược dòng Green Fork," Lady Myra đáp. "Càng xa về phía bắc càng tốt, nhưng chúng tôi muốn dừng lại trước khi đến Hai Thành."

Gyles nhíu mày. "Đi xa như vậy? Thời tiết đang trở lạnh dần. Nhưng nếu các vị trả giá xứng đáng, tôi sẽ đưa các vị đi."

Sau một vài phút thương lượng, họ đã thống nhất được một khoản tiền mà cả hai bên đều chấp nhận. Ser Vaegor trả trước một phần, hứa sẽ trả nốt khi họ đến được điểm dừng chân an toàn.

"Vậy thì lên thuyền thôi," Gyles nói, ra hiệu cho họ. "Chúng ta cần tranh thủ lúc trời còn sớm."

Nyxeria được Ser Vaegor và Ser Arryk giúp đỡ bước xuống thuyền. Chiếc thuyền hơi chòng chành khi có thêm người và hành lý. Gyles nhanh chóng tháo dây neo, dùng một cây sào dài đẩy thuyền ra khỏi bờ. Dòng sông Green Fork hiện ra trước mắt họ, tĩnh lặng và bí ẩn dưới ánh bình minh đang dần rạng.

Chiếc thuyền lướt nhẹ trên mặt nước, rẽ qua những khúc quanh yên ả của Green Fork. Sự tĩnh lặng của mặt nước phản chiếu bầu trời xám xanh, những hàng cây mọc ven bờ sông, thi thoảng một con cá nhảy lên khỏi mặt nước tạo thành gợn sóng nhỏ.

Nyxeria đột nhiên hỏi người đàn ông. "Ông đi thuyền trên Green Fork bao lâu rồi?"

Gyles nhún vai. "Cả đời tôi. Tôi sinh ra trên sông, lớn lên trên sông. Và nếu trời thương, chắc cũng chết trên sông thôi."

Nyxeria khẽ mỉm cười. "Vậy chắc hẳn ông nghe được nhiều chuyện từ các thủy thủ khác. Có tin đồn gì lạ gần đây không?"

Gyles liếc nhìn nàng một lúc trước khi cười khẽ. "Có chứ, lúc nào mà chẳng có tin đồn. Nhưng có một chuyện lạ dạo gần đây... Ở một khu rừng phía Bắc, gần một hang động cổ xưa, người ta nghe thấy tiếng động như sấm vọng ra từ bên trong. Dân trong vùng gọi nó là 'Kẻ trong hang'. Dạo này chẳng có kẻ đi rừng nào dám bén mảng vào đó nữa. Không hiểu sao dạo gần đây cái thứ đó "hoạt động sôi nổi" hơn hắn."

Nyxeria rùng mình. Nàng không biết liệu tin đồn này có liên quan đến giấc mơ của nàng về Aevarys hay không, nhưng có điều gì đó trong lời Gyles khiến nàng cảm thấy bất an.

Không khí trở nên lạnh hơn khi họ tiến xa hơn về phương Bắc.

Lady Myra đang quan sát phía xa, đột nhiên khẽ lên tiếng. "Có một con thuyền khác."

Mọi người đều hướng ánh nhìn về phía trước. Ở đường chân trời, một cánh buồm nhỏ xuất hiện, chậm rãi di chuyển trên mặt nước. Không ai biết liệu đó là một con thuyền vô hại hay một mối nguy hiểm đang rình rập.

Kết thúc Chương 28.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro