Chương 29 - Bóng Đen Trên Sông

Chiếc thuyền nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước tĩnh lặng, bầu trời xám xanh phản chiếu trên dòng sông rộng lớn, tạo nên một khung cảnh yên bình đến đáng ngờ. Sương mù buổi sáng vẫn còn lãng đãng trôi trên mặt nước, che phủ bờ sông hai bên như một tấm màn trắng xóa.

Nyxeria ngồi sát mép thuyền, tay vô thức siết chặt vạt áo choàng khi ánh mắt nàng hướng về phía trước. Lady Myra, người vẫn luôn cảnh giác, nheo mắt nhìn về đường chân trời, nơi một cánh buồm nhỏ xuất hiện giữa sương mù, chậm rãi di chuyển theo dòng nước.

"Chúng ta có khách rồi," Lady Myra lên tiếng, giọng không giấu được sự đề phòng.

Ser Vaegor quay đầu lại, đôi mắt già dặn của ông lập tức sắc bén hơn. "Đó có thể chỉ là một thuyền buôn, nhưng cũng có thể là lính tuần tra."

Gyles, người vẫn đang cầm sào điều khiển thuyền, chậc lưỡi. "Chẳng ai lại đi thuyền một mình trên Green Fork vào giờ này trừ khi có lý do chính đáng."

Ser Arryk hạ thấp giọng, tay đã lặng lẽ đặt lên chuôi kiếm. "Nếu là người của phe Xanh, chúng ta sẽ làm gì?"

Nyxeria cảm thấy nhịp tim mình tăng nhanh. Họ đã cẩn thận tránh xa Hai Thành, cập bến trước khi đến được pháo đài này để tránh sự kiểm soát của quân đội, nhưng nếu kẻ nào đó đã nhận ra nàng và báo tin, thì không loại trừ khả năng họ đang bị theo dõi.

"Tạm thời cứ bình tĩnh," Ser Vaegor nói. "Để xem họ có ý định gì trước đã."

Cánh buồm phía xa tiến lại gần hơn, những đường nét của con thuyền dần hiện rõ qua lớp sương mù. Đó là một chiếc thuyền nhỏ hơn, nhưng được trang bị tốt, với cột buồm chắc chắn và những thùng hàng chất đầy trên sàn. Không có dấu hiệu của quân lính, nhưng Nyxeria vẫn không dám lơ là.

Gyles chồm người về phía trước, cố gắng nhìn kỹ hơn. "Ta biết con thuyền đó. Chủ của nó là Roff, một tay buôn lậu rượu. Nếu là hắn, có lẽ chúng ta sẽ không gặp rắc rối."

Nhưng ngay khi Gyles vừa dứt lời, một trong những người trên con thuyền kia giơ cao một lá cờ nhỏ – màu xanh lục sẫm với một dấu hiệu khó nhận ra trong sương mù.

Lady Myra rít khẽ qua kẽ răng. "Ta không thích điều này chút nào."

Ser Arryk ngay lập tức đứng dậy, mắt hắn không rời khỏi con thuyền đối diện. "Chúng ta có nên quay thuyền không?"

"Không," Ser Vaegor đáp, giọng ông trầm ổn nhưng sắc bén. "Quay đầu bây giờ chỉ càng làm chúng nghi ngờ hơn. Chúng ta tiếp tục đi, nhưng phải sẵn sàng."

Nyxeria hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh. Nàng cảm nhận được ánh mắt Lady Myra lướt qua nàng, như thể muốn trấn an nàng, nhưng nàng biết họ đều đang nghĩ đến điều tồi tệ nhất – nếu đó thực sự là người của Aemond, họ sẽ không có đường lui.

Gyles bẻ lái nhẹ nhàng, giữ con thuyền của họ đi thẳng theo hướng ban đầu, nhưng không thể che giấu sự căng thẳng trong ánh mắt ông. Hai con thuyền tiếp tục tiến lại gần nhau, mặt nước vẫn yên ả, nhưng bầu không khí đã trở nên nặng nề.

Hai con thuyền dần tiến sát nhau trên mặt nước Green Fork, mặt sông phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời xám xanh. Sương mù buổi sáng đã tan gần hết, để lộ những hàng cây rậm rạp dọc hai bờ. Chiếc thuyền của Gyles khẽ lắc lư theo nhịp sóng nhẹ, còn con thuyền kia, lướt đi với tốc độ nhanh hơn, giờ đã ở ngay trước mặt họ.

Nyxeria quan sát những người trên thuyền đối diện. Có ba gã đàn ông, tất cả đều lực lưỡng với râu ria xồm xoàm, đúng kiểu dân sông nước. Trang phục của họ đơn giản, có phần cũ kỹ, nhưng ánh mắt họ lại sắc bén và không mấy thân thiện. Có điều gì đó trong cách họ nhìn chằm chằm khiến Nyxeria cảm thấy bất an.

Tên thuyền trưởng, một gã to lớn với mái tóc đen rối bù và một vết sẹo dài cắt ngang má, cười khẽ, nhưng nụ cười không chạm đến đôi mắt nhỏ và gian xảo của hắn. "Chào buổi sáng, Gyles già," hắn cất tiếng, giọng khàn khàn như tiếng đá cuội va vào nhau. "Lâu lắm không gặp."

Gyles siết chặt tay cầm mái chèo, cố gắng giữ cho giọng mình bình thản. "Roff. Ngươi đi đâu mà vội vã vậy?"

"Chỉ là chút việc vặt," Roff nhún vai, nhưng ánh mắt hắn lướt nhanh qua Nyxeria, rồi dừng lại một thoáng trên Lady Myra và Ser Vaegor. "Còn ông thì sao, Gyles? Lần cuối ta thấy ông, hình như ông đang vật lộn để kiếm đủ tiền mua bánh mì. Hôm nay trông có vẻ khấm khá hơn nhỉ?" Ánh mắt hắn ta đầy ẩn ý, như thể đang ám chỉ điều gì đó.

Gyles cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Roff là một kẻ ranh ma và hay để ý. "Chuyện của ta không liên quan đến ngươi, Roff. Chúng ta đang có việc cần đi."

"Ồ, có chứ," Roff cười, nhưng nụ cười của hắn ta trở nên rộng hơn, lộ ra hàm răng vàng ố. Ánh mắt hắn ta lại hướng về phía Nyxeria, lần này dừng lại lâu hơn, săm soi nàng từ đầu đến chân. "Có một thứ ta rất muốn biết..."

Cổ họng Nyxeria khô khốc. Nàng cố gắng giữ cho vẻ mặt mình không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng ánh mắt săm soi của Roff khiến nàng cảm thấy như bị lột trần. Hắn đã nhìn thấy đôi mắt tím đặc trưng của nhà Targaryen, dù nàng đã cố gắng che giấu dưới mũ trùm đầu.

"Ngươi không nghe thấy sao?" Ser Arryk, người vẫn luôn đứng sau Nyxeria, bước lên một bước, chắn ngang tầm nhìn của Roff. Bàn tay hắn đặt lên chuôi kiếm, ngón tay siết chặt lấy lớp da thuộc. "Chúng ta không có gì để nói với ngươi."

Roff cười khẩy, nhưng rồi hắn giơ tay lên, ra hiệu cho hai người đàn ông còn lại trên thuyền. "Được thôi, được thôi. Ta chỉ tò mò một chút thôi mà. Chúc chuyến đi của các ngươi may mắn..." Hắn ta ngừng lại một giây, ánh mắt lóe lên một tia gian xảo. "Nhưng nhớ đấy, Gyles già, nếu ông chở theo thứ gì đó quý giá, hãy cẩn thận trên sông Green Fork này. Ngươi biết đấy, có rất nhiều kẻ đói khát ở ngoài kia."

Nói xong, Roff ra lệnh cho người của mình quay mũi thuyền. Con thuyền của hắn từ từ lướt đi theo hướng ngược lại, bóng dáng hắn và hai gã thủy thủ dần khuất sau một khúc quanh của dòng sông.

Nyxeria siết chặt bàn tay, cố gắng giữ cho những ngón tay không run rẩy. Nàng nhìn về phía Ser Vaegor, Lady Myra và Ser Arryk – họ đều hiểu rõ sự nguy hiểm mà họ vừa trải qua. Ánh mắt lo lắng của họ nói lên tất cả.

"Hắn sẽ báo tin," Lady Myra nói, giọng cô lạnh như băng. "Không nghi ngờ gì nữa."

Ser Vaegor gật đầu, đôi mắt già nua của ông đượm vẻ lo âu. "Nếu hắn đã nhận ra, hoặc thậm chí chỉ nghi ngờ thôi, thì khả năng cao hắn sẽ bán thông tin này cho kẻ trả giá cao nhất. Và chúng ta đều biết ai sẽ là người đó."

Nyxeria không cần phải đoán. Cái tên Aemond hiện lên rõ ràng trong tâm trí nàng, mang theo một cảm giác lạnh lẽo và đáng sợ. Nếu Roff gửi tin đến Hai Thành, hoặc thậm chí trực tiếp đến tay Aemond, thì thời gian của họ đã bị rút ngắn đến mức báo động.

Ser Arryk nghiến răng. "Chúng ta không thể tiếp tục đi thuyền nữa. Con sông này không còn an toàn. Chúng ta phải rời khỏi đây ngay khi có cơ hội."

Gyles trầm giọng, khuôn mặt ông lộ rõ vẻ lo lắng. "Có một nhánh sông nhỏ ở phía trước, gần đó có một ngôi làng nhỏ khuất đằng sau rừng thưa. Chúng ta có thể cập bến ở đó. Nhưng mọi người sẽ phải đi bộ một khoảng. Nếu có ai đó chờ sẵn ở Hai Thành, thì chúng ta không thể chậm trễ."

"Vậy chúng ta sẽ rời khỏi thuyền ngay khi có thể," Nyxeria quyết định, giọng nàng chắc chắn hơn bao giờ hết, che giấu sự sợ hãi đang dâng trào trong lòng. "Chúng ta sẽ đi bộ, có lẽ ở đó chúng ta có thể mua được ngựa."

Lady Myra gật đầu, đôi mắt xanh lá của cô ánh lên vẻ kiên quyết. "Ta sẽ chuẩn bị sẵn mọi thứ. Khi đến điểm dừng, chúng ta phải rời đi ngay lập tức. Không được phép lãng phí một giây nào."

Con thuyền "Chim Ưng" tiếp tục trôi dọc theo dòng Green Fork, nhưng bầu không khí trên boong đã trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Sự yên bình của buổi sớm mai đã tan biến, nhường chỗ cho một cảm giác cấp bách và nguy hiểm đang rình rập. Mọi người đều hiểu rằng từ giờ phút này, cuộc trốn chạy của họ không còn là một hành trình lặng lẽ nữa. Họ đang bị săn đuổi, và thời gian không còn nhiều.

Kết thúc Chương 29.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro