Chương 31 - Tiếng Gầm Xé Trời

Cơn mưa mỗi lúc một hung dữ, những giọt nước nặng trĩu quất vào tán lá cây như hàng ngàn ngón tay đang gõ trống dồn dập. Dưới màn mưa trắng xóa, khu rừng thưa phía trước chỉ còn là những hình ảnh nhòe nhoẹt, những bóng cây đen kịt ẩn hiện giữa làn hơi nước mờ ảo.

Họ dừng cỗ xe lại dưới một tán cây sồi cổ thụ, những cành lá xum xuê như một chiếc ô khổng lồ che chắn được phần nào cơn mưa. Cỗ xe gỗ ọp ẹp khẽ lắc lư khi dừng hẳn, những bánh xe lún sâu vào lớp bùn mềm nhão. Ser Vaegor ghì chặt dây cương, bàn tay gân guốc của ông siết chặt lấy sợi da, cố gắng trấn an đàn ngựa đang trở nên bất an trước tiếng mưa gào thét. "Nghỉ ở đây một chút thôi," giọng ông trầm thấp, nhưng không giấu được vẻ lo lắng.

Ông ngước nhìn bầu trời đen kịt như mực, rồi ánh mắt già nua lại quét về phía chân trời, nơi Hai Thành đang khuất sau những dải mưa xám xịt. Mưa bắt đầu dịu dần, những hạt nước thưa thớt hơn rồi tạnh hẳn, để lại những giọt nước long lanh đọng trên lá.

Lady Myra nhướn người ra khỏi thùng xe, mái tóc nâu ướt dính bết vào khuôn mặt tái nhợt. Cô nheo mắt nhìn về phía cánh đồng cỏ mênh mông trước mặt, nơi những ngọn cỏ còn ướt sũng khẽ lay động trong làn gió nhẹ sau mưa. "Có gì đó không ổn," cô trầm giọng nói, vẻ mặt đầy lo ngại.

Nyxeria thu mình sâu hơn trong chiếc áo choàng dày, cảm giác lạnh lẽo không chỉ đến từ những giọt mưa còn sót lại mà còn từ một nỗi bất an vô hình đang len lỏi vào từng ngón tay nàng. Một linh cảm xấu, nặng trĩu như một hòn đá, đang đè nặng trong lòng nàng.

"Đi thôi," Ser Arryk thúc giục, giọng hắn căng thẳng. "Ta không muốn nán lại ở nơi trống trải này khi trời sắp tối."

Họ vừa định nhúc nhích, Ser Vaegor vừa thả lỏng dây cương chuẩn bị cho ngựa di chuyển, thì một tiếng gầm kinh thiên động địa xé toạc bầu trời vốn vừa mới yên tĩnh trở lại. Âm thanh ấy không giống bất kỳ tiếng gầm nào họ từng nghe, nó vang vọng khắp không gian, khiến mặt đất dưới chân họ rung lên nhè nhẹ.

Đàn ngựa hoảng loạn dựng đứng hai chân trước, hí vang kinh hãi, lồng lên điên cuồng. Cỗ xe rung chuyển dữ dội khi Ser Vaegor cố gắng hết sức để ghì chặt dây cương, nhưng vô ích. Một cơn gió mạnh, như một bàn tay khổng lồ vô hình, quét ngang qua, hất tung chiếc mũ trùm đầu của Nyxeria, để lộ mái tóc đen dài ướt sũng.

Vhagar.

Nyxeria đông cứng tại chỗ, trái tim nàng như ngừng đập. Từ phía chân trời, qua màn mưa mỏng còn sót lại, một bóng đen khổng lồ đang từ từ hạ xuống. Hình dáng ấy ngày càng lớn dần, những đường nét dần hiện rõ. Đôi cánh rộng như hai cánh buồm vĩ đại của một chiến thuyền, xé toạc không gian tĩnh lặng, vỗ cánh tạo ra những luồng gió mạnh khiến cỏ cây dưới đất rạp xuống. Những chiếc vảy xám xanh khổng lồ của con rồng phản chiếu ánh chớp yếu ớt còn sót lại trên bầu trời, tạo nên một cảnh tượng vừa hùng vĩ vừa kinh hoàng.

Lady Myra phản ứng nhanh như chớp. Cô lập tức lao ra khỏi thùng xe, đôi tay thoăn thoắt gỡ bỏ những sợi dây da cột hai con ngựa già đang kéo xe. Giọng cô sắc bén như lưỡi kiếm: "CHẠY!"

Ser Vaegor không cần phải nghe lần thứ hai. Khuôn mặt già nua của ông tái mét, ông quăng mạnh sợi dây cương, thúc mạnh gót chân vào bụng con ngựa của mình, con vật hí lên một tiếng rồi phóng như bay về phía bìa rừng gần nhất.

"Điện hạ, mau lên!" Lady Myra đã nhanh nhẹn leo lên lưng con ngựa còn lại, vội vàng đưa tay về phía Nyxeria. Nyxeria cảm nhận được trái tim mình đang đập thình thịch trong lồng ngực, nàng vội vàng trèo lên lưng con ngựa còn lại, cảm giác lạnh lẽo của bộ lông ướt át của con vật truyền qua lớp áo choàng. Ser Arryk rút thanh kiếm sáng loáng ra, một nhát chém dứt khoát cắt đứt sợi dây thừng cột những con ngựa kéo xe ở thành xe.

Cỗ xe ngựa nặng nề không thể di chuyển nhanh trong điều kiện đường xá lầy lội này, họ buộc phải bỏ lại nó, trơ trọi giữa cánh đồng. Những bánh xe vẫn còn lún sâu trong lớp bùn mềm khi họ thúc ngựa lao đi, tiếng vó ngựa đập mạnh xuống nền đất nhão nhoẹt, tạo thành những vệt bùn bắn tung tóe.

Vhagar bay ngay phía trên họ, bóng đen khổng lồ che khuất cả ánh sáng yếu ớt của buổi chiều tà. Mỗi nhịp cánh vĩ đại của con rồng tạo ra một cơn gió lốc nhỏ, quật mạnh vào lưng họ, khiến những cành cây gần đó gãy răng rắc. Tiếng gầm của Vhagar vọng xuống như tiếng sấm sét, làm rung chuyển cả mặt đất, gieo rắc nỗi kinh hoàng tột độ vào trái tim của những kẻ đang bỏ chạy.

Tiếng vó ngựa dồn dập như sấm rền trên nền đất mềm nhão, những vệt bùn bắn tung tóe lên tận trời. Họ cúi rạp người trên lưng ngựa, thúc mạnh gót chân, những con vật gồng mình phi nước đại, thở dốc dữ dội. Gió rít bên tai họ, mang theo mùi mưa ẩm và một mùi khét lẹt nhè nhẹ, thứ mùi đáng sợ mà Nyxeria không bao giờ quên.

Nyxeria bám chặt lấy bờm ngựa, đôi mắt không dám rời khỏi bóng đen khổng lồ đang lượn vòng trên cao. Trong một khoảnh khắc khi Vhagar sà thấp xuống, nghiêng mình để đuổi theo họ, Nyxeria thoáng thấy một bóng người ngồi trên lưng con rồng. Dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua, nhưng nàng không thể nhầm lẫn được mái tóc bạch kim đặc trưng và dáng người cao gầy quen thuộc. Aemond.

Lady Myra thúc con ngựa của mình chạy sát bên cạnh Nyxeria, khuôn mặt cô trắng bệch nhưng ánh mắt vẫn kiên định. "Cố lên, Điện hạ! Chúng ta phải vào rừng!" Cô chỉ về phía một lùm cây rậm rạp ở phía xa, nơi những thân cây cao lớn hứa hẹn một chút che chắn.

Ser Arryk thúc con ngựa của mình chạy sát bên cạnh Nyxeria, rồi hắn vung kiếm đánh mạnh vào mông con ngựa của nàng, ra hiệu cho nó chạy nhanh hơn. Cả đoàn người bẻ hướng đột ngột, lao thẳng về phía khu rừng tối sầm ở phía trước.

"Tách ra! Đừng chạy theo một đường thẳng!" Ser Vaegor hét lớn, giọng ông vang vọng giữa tiếng vó ngựa và tiếng gió rít.

Trên bầu trời, Aemond kéo mạnh sợi dây cương, điều khiển Vhagar sà xuống thấp hơn. Ánh mắt hắn sắc lạnh như băng, hắn đã nhìn thấy rõ ràng những kẻ đang cố gắng trốn thoát – hắn không thể để Nyxeria trốn thoát lần nữa.

Họ lao về phía bìa rừng với tất cả tốc lực, những cành cây quất vào mặt họ, những tảng đá gồ ghề khiến những con ngựa suýt vấp ngã. Nhưng họ không dám dừng lại, tiếng gầm của Vhagar vẫn vang vọng ngay phía sau, thúc giục họ chạy nhanh hơn nữa.

Nyxeria ghì chặt dây cương, cố gắng điều khiển con ngựa đang lồng lộn. Nàng thúc mạnh gót chân, con vật hí lên một tiếng rồi lao đi hết tốc lực, băng qua những bụi cây và những tảng đá gồ ghề.

Khi những con ngựa vừa lao vào được giữa những thân cây cao lớn, một tiếng gầm gừ giận dữ vang lên từ trên cao. Âm thanh ấy rung chuyển cả khu rừng, khiến những đàn chim hoảng hốt bay vụt lên khỏi cành cây.

Vhagar không thể bay thấp hơn nữa – những tán cây quá dày đặc, những cành cây chằng chịt sẽ cản trở đôi cánh khổng lồ của nó. Con rồng giận dữ gầm lên một lần nữa, tiếng thét xé toạc không gian tĩnh lặng của khu rừng.

Aemond buộc phải kéo cao dây cương, điều khiển con rồng lượn vòng trên bầu trời phía trên khu rừng. Hắn nghiến răng, ánh mắt đầy vẻ căm hờn nhìn xuống những tán cây xanh rậm rạp, nơi con mồi của hắn vừa biến mất. Hắn sẽ không từ bỏ.

Kết thúc chương 31

P/S: Rồi sắp bị bắt về rồi, chưa kịp phượt đến đâu mà bị bắt về rồi. Khổ thân Nyx mới đi chơi được 10 chương.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro