Chương 48
Ser Kaelen và người hiệp sĩ trẻ hơn dẫn Nyx sâu vào bên trong lâu đài Dragonstone. Những hành lang đá lạnh lẽo và tối tăm được thắp sáng bởi những ngọn đuốc leo lét, tạo ra những bóng đổ chập chờn trên những bức tường chạm khắc hình rồng cổ xưa. Tiếng bước chân của Nyx và hai người hiệp sĩ vang vọng trong không gian tĩnh mịch, chỉ bị át đi bởi tiếng gió rít nhẹ bên ngoài những ô cửa sổ hẹp.
Hai người lính canh đi sát bên nagf, giơ đuốc rọi sáng hành lang phía trước giúp nàng, nhưng họ không hề có dấu hiệu nào cho thấy nhận ra người thanh niên đi ngay bên cạnh nàng. Aevarys lướt đi như một cái bóng, đôi mắt vàng kim của hắn quan sát mọi thứ xung quanh một cách sắc bén.
Cuối cùng, họ dừng lại trước một cánh cửa gỗ sồi lớn, được trang trí bằng những hình đầu rồng bằng đồng sáng bóng. Ser Kaelen gõ cửa một cách thận trọng, rồi đẩy cánh của ra.
Khi cánh cửa mở ra, Nyx bước vào một căn phòng rộng lớn, được thắp sáng bởi một lò sưởi đang cháy rực và một vài cây nến đặt trên bàn làm việc bằng gỗ mun. Một người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm và khuôn mặt nghiêm nghị đang đứng bên chiếc bàn đá vẽ bản đồ Westeros, chiếc bàn được thắp sáng rực những dòng sông như những dòng nham thạch chảy dọc chiếc bàn.
Ánh mắt Ser Garmon Celtigar, người đang cai quản Dragonstone thay mặt Rhaenyra, ngạc nhiên tột độ khi nhìn thấy Nyx, bằng xương bằng thịt, sau những tin tức khủng khiếp.
"Công... Công chúa Nyxeria?" Ser Garmon lắp bắp, ánh mắt không rời khỏi gương mặt tái nhợt nhưng quen thuộc của Nyx. "Nhưng... chúng tôi nhận được tin..." Ông ngập ngừng, không dám nói ra điều mà tất cả mọi người ở Dragonstone đều đã tin.
"Tôi đã trở về, Ser Garmon," Nyx nói, giọng nàng bình tĩnh nhưng vẫn có một chút mệt mỏi. "Đã có chuyện xảy ra." Nàng khẽ liếc nhìn về phía vị trí Aevarys đang đứng, dù biết rằng ông ấy sẽ không nhìn thấy hắn. "Tôi cần nghe ngài kể chính xác mọi chuyện."
"Vâng, thưa điện hạ," Ser Garmon tiếp lời, giọng ông vẫn còn chút run rẩy vì ngạc nhiên. "Quạ từ King's Landing đã bay đến cách đây mấy ngày, mang theo tin tức khủng khiếp... báo rằng người - Công chúa Nyxeria đã bị bắt cóc." Ông nhìn Nyx với vẻ mặt vừa lo lắng. "Công chúa Rhaenyra đã vô cùng hoảng hốt khi nghe tin dữ. Người, cùng với Hoàng thân Daemon và Hoàng tử Jacaerys, đã lập tức cưỡi rồng đến King's Landing ngay khi có thể."
Ser Garmon thở dài một tiếng, vẻ căng thẳng trên gương mặt ông dần giãn ra khi nhìn thấy Nyx đứng trước mặt mình, khỏe mạnh và không hề hấn gì. "Chúng tôi đã rất lo lắng, thưa điện hạ. Cả Dragonstone chìm trong âu lo suốt những ngày qua." Ông dừng lại một chút, ánh mắt dò xét nàng từ đầu đến chân, như để chắc chắn rằng nàng thực sự vẫn ổn. "Vậy... chuyện gì đã xảy ra? Tại sao người lại..." Ông ngập ngừng, không biết có nên hỏi về việc gì đã xảy ra hay không.
Nyx khẽ gật đầu, hiểu rõ sự bối rối và lo lắng của ông. "Chuyện này phức tạp lắm, Ser Garmon. Ta không bị bắt cóc, ta đã nói với anh trai ta, Jacaerys. Ta rời đi để tìm con rồng trong giấc mơ của mình. Và nó đang ở bãi biển ngoài Dragonmont." Nàng bắt đầu đi đi lại lại trong Đại Sảnh, những bước chân nhẹ nhàng trên sàn đá lạnh lẽo. Nàng dừng lại, nhìn thẳng vào mắt Ser Garmon. "Anh trai ta đã để lại người ở King's Landing để giúp ta tìm kiếm nó, nhưng không hiểu sao những bức thư ta gửi đi... có vẻ như chưa từng đến được tay anh ấy. Ta nghi ngờ đây là trò của Bàn Tay Nhà Vua và hoàng hậu Alicent."
Đôi mắt tím nghiêm nghị nhìn thẳng vào Ser Garmon. "Ta cần ông giúp ta. Ông phải hứa rằng chuyện ta cưỡi rồng đến đây sẽ không đến tai bất kỳ ai ở King's Landing. Ta có kế hoạch của riêng mình."
"Thưa điện hạ, thần xin thề sẽ giữ bí mật tuyệt đối," Ser Garmon đáp, giọng ông đầy kiên quyết. "Nhưng việc này quá nguy hiểm... Người định làm gì, thưa điện hạ? Sự an toàn của người phải được đặt lên hàng đầu."
"Ta thành thật biết ơn lòng trung thành và sự quan tâm của ngài, Ser Garmon," Nyx nói, một nụ cười thoáng hiện trên môi nàng. "Nhưng việc ta trở về Dragonstone trong đêm nay, chỉ có ta, ông và ba người lính canh ở cổng biết. Aemond đang truy lùng ta ở trong cánh rừng dọc sông Green Fork. Ta sẽ bay đến King's Landing ngay lập tức, trước khi trời sáng, trước khi hắn về Red Keep. "
"Vâng, thưa điện hạ, cầu xin các vị thần phù hộ cho ngài, công chúa của thần." Ser Garmon nói, giọng ông chân thành và đầy lo lắng. Ông là một người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm được cắt tỉ gọn gàng, khuôn mặt vuông chữ điền với những đường nét cương nghị, và đôi mắt xám tro sắc sảo. "Ngài cứ yên tâm, việc ngài giao phó sẽ được hoàn thành."
"Cảm ơn ngài rất nhiều, Ser Garmon," Nyx nói. Dứt lời, nàng quay người bước vào một lối đi khác—một đường hầm bí mật dẫn qua những hang động sâu trong Dragonmont, nơi mở ra bãi biển nơi con rồng của nàng đang đợi sẵn.
Dọc theo hành lang ẩn bên trong núi, hơi nóng phả ra từ lòng đất khiến không khí ấm áp lạ thường, xua tan đi cái lạnh lẽo của màn đêm. Hơi nước màu xám nhạt bốc lên từ các lỗ thông hơi nóng trên vách đá, thoảng đâu đó mùi lưu huỳnh nhè nhẹ, một dấu hiệu cho thấy ngọn núi lửa Dragonmont vẫn còn tiềm ẩn sức mạnh. Ánh đuốc mà Nyx mang theo hắt lên những bức tường đá gồ ghề, tạo ra những hình thù kỳ dị. Bất chợt, nàng dừng lại, nhìn sang Aevarys. Hắn bước đi thong thả bên cạnh nàng, vẻ mặt hoàn toàn thư thái, không hề có chút căng thẳng nào như nàng đang cảm thấy.
"Aevarys, tôi cần anh giúp tôi," Nyx nói, giọng nàng khẩn khoản. Đôi mắt tím của nàng ánh lên vẻ lo lắng và quyết tâm. Nàng siết chặt nắm tay, nhìn thẳng vào mắt hắn. "Đấm tôi đi."
Aevarys bật cười thích thú, nụ cười tinh quái làm sáng bừng khuôn mặt điển trai của hắn. "Ta thích cái kế hoạch nhỏ đang hình thành trong đầu cô, công chúa nhỏ. Nhưng không cần phải dùng đến nắm đấm đâu, chỉ cần một chút ma thuật thôi. Cô muốn trông tàn tạ một chút phải không?"
Nyx thở dài, cúi đầu nhìn xuống chân mình trên nền đá ẩm ướt. "Phải, Aevarys, đáng lẽ tôi không nên nghe lời anh ngâm mình trong cái hồ nước phép thuật đó. Nếu không, có lẽ giờ tôi sẽ trông giống một công chúa bị bắt cóc hơn."
Aevarys dừng lại, tựa lưng vào vách đá, khoanh tay trước ngực. Dưới ánh đuốc, hắn hiện ra với vẻ ngoài của một chàng trai trẻ tuổi, mái tóc đen dài rủ xuống vầng trán cao, đôi mắt vàng kim sắc sảo và nụ cười luôn thường trực trên môi. Hắn mặc một chiếc áo giáp da màu đỏ sẫm, ôm sát cơ thể cường tráng, những đường nét rắn rỏi hiện rõ dưới lớp da thuộc mềm mại.
"Họ không ngờ đến rằng anh không phải là một con rồng bình thường, Aevarys," Nyx tiếp tục giọng nàng đầy suy tính. "Nếu không, tôi sẽ bị họ dồn vào thế bí... một là bị Aemond bắt lại, và hắn, sau khi hoàn thành thử thách do mẹ ta đề ra trước đó, hôn lễ sẽ thực hiện rồi... chắc chắn sẽ giam lỏng ta. Họ sẽ không để một công chúa 'không nghe lời' tự do ở Red Keep trong khi mọi quyền hành của King's Landing đã rơi vào bàn tay thao túng của họ. Hai là ta cưỡi rồng trở về, nhưng danh dự của ta sẽ bị những lời lẽ dơ bẩn của bọn chúng bôi nhọ, một công chúa bỏ trốn trong đêm." Nàng siết chặt chiếc vòng tay trắng trong tay.
Ánh mắt nàng kiên định như thép. "Cho nên, nếu họ nói ta bị bắt cóc, thì ta sẽ bị bắt cóc. Ta sẽ không để họ biết ta đã tìm thấy anh. Ta sẽ nói đúng như những lời họ đã tung tin khắp Bảy Vương Quốc: Công chúa Nyxeria bị bắt cóc...nhưng đã tự mình trốn thoát trở về... không có một con rồng nào ở đây cả. Và hôn ước đó sẽ biến mất mãi mãi... những người trung thành với mẹ ta ở Red Keep sẽ có một lý do để 'hỏi han' về sự quản lý lỏng lẻo của King's Landing dưới bàn tay nhà Hightower, một công chúa bị bắt cóc ngay trong chính ngôi nhà của mình. Một sự đe dọa đến tính mạng đứa con của người Thừa Kế."
Hắn cười khúc khích "Được thôi, mọi điều cô muốn, là mọi điều ta làm, Nyx."
Aevarys lẩm bẩm một vài từ bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa, một cơn gió lạnh lẽo đột ngột thổi mạnh từ phía cửa hang, lùa vào hành lang, thổi phần phật vào người Nyx, khiến mái tóc đen và chiếc áo choàng của nàng bay loạn xạ. Nyx nhắm chặt mắt lại khi luồng gió lạnh như những lưỡi dao vô hình lướt nhẹ qua khuôn mặt nàng. Khi mở mắt ra, nàng nhìn xuống cánh tay mình. Vài vết bầm tím đã xuất hiện trên làn da trắng ngần, trông như thật. Mái tóc đen tuyền của nàng rối bù, vài lọn tóc rủ xuống trán. Nyx nhẹ nhàng chạm vào vết bầm tím trên cánh tay, không hề cảm thấy đau đớn.
Nàng nhìn xuống bộ dạng của mình, khẽ gật đầu hài lòng. "Tốt lắm, Aevarys. Trông tôi như thể đã trải qua một chuyến đi địa ngục vậy."
"Cả vết máu khô ngay khóe miệng vì bị đánh, và một vết bầm tím trên trán như thể đã va đập vào đâu đó nữa, công chúa nhỏ," Aevarys nhếch mép cười, đôi mắt vàng kim ánh lên vẻ tinh nghịch. "Giờ thì sao? Cô đã sẵn sàng cho màn kịch lớn này chưa?"
Cuối đường hầm tối tăm, một khe sáng yếu ớt dần hiện ra. Khi Nyx và Aevarys bước ra, họ thấy mình đang đứng trên bãi biển cát đen quen thuộc, những con sóng bạc đầu không ngừng vỗ vào bờ. Nyx hít một hơi thật sâu, cảm nhận vị mặn mòi của biển cả và mùi tro núi lửa quen thuộc.
Nàng nhìn về phía bầu trời đêm đen kịt, nơi những vì sao vẫn lấp lánh. "Tôi đã sẵn sàng. Đưa tôi đến King's Landing, Aevarys. Đã đến lúc cho họ thấy rằng Nyxeria không dễ dàng bị khuất phục như họ tưởng."
Aevarys gật đầu, hắn vươn mình, dang rộng đôi cánh khổng lồ, bóng đen của hắn bao trùm cả bãi biển. "Leo lên đi, Nyx. Chúng ta có một vương quốc để lay chuyển."
Kết thúc chương 48
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro