Chap 53
Goyle hoảng hồn, người kia lập tức nói.
- Mày làm cái quái gì vậy?
Người kia lúc này khẽ buông Malfoy ra rồi nở một nụ cười tà...
- Thôi đi Goyle, không phải mày cũng muốn làm nó sao?
Goyle có hơi thần người, đúng là hắn nãy giờ có vài suy nghĩ không đúng đắn thế nhưng Draco là bạn hắn và Goyle sẽ không bao giờ làm loại chuyện như vậy với bạn mình. Còn chư kịp ngăn lại Theodore đã trèo lên giường và nằm phía trên Malfoy, hắn lại tiếp tục cúi xuống và hôn hôn lấy cổ người kia.
- Đừng có quá đáng Theodore!
Hắn tiến tới và đẩy người kia ra, lúc này có vẻ như Theodore cũng có chút mất kiên nhẫn.
- Đừng làm tao bực Goyle!
Nhìn khuôn mặt kia hắn có hơi e dè, nhưng dĩ nhiên Goyle không thể để cho Theodore tùy ý như vậy được.
- Mày không được làm vậy!
Hắn nhàn nhạt cười giễu, hai người có hơi giằng co nên đã đánh thức người nào đó dậy...
- Này... sao ồn ào vậy...
Em uể oải nói ra, Theodore nhếch môi đầy vui vẻ.
- Mày dậy đúng lúc lắm! Imperio!
Một ánh sáng xanh bỗng dưng bắn về phía Goyle và rồi ngay sau đó người kia bất động, đôi mắt mất đi ánh sáng. Thấy vậy Draco lập tức chống tay ngồi dậy, em hoang mang nhìn Goyle đang không một động thái gì.
- Này... mày làm trò gì vậy? Mau biến nó trở lại!
Thế nhưng Theodore chỉ cười cười.
- Sao tao phải làm vậy chứ?
Theodore nhởn nhơ nói ra và rồi sau đó hắn tiếp tục ra lệnh.
- Giữ tay nó lại!
Sau lời ra lệnh kia Goyle mới chậm rãi hành động, hắn đi tới chỗ Draco và giữ chặt hai tay, kiềm em xuống giường. Cơ thể và đầu vốn đau nhức nên em chẳng suy nghĩ được gì cả, em hoang mang nhìn chuyện trước mặt.
- Chuyện quái quỷ gì đây?
Người kia vui vẻ đi lại gần em, hắn khẽ nới lỏng cà vạt của mình. Đôi mắt nhìn Draco đầy ham muốn...
- Mày nhìn Goyle mà không thấy quen à? Tao cũng từng dùng thuật con rối lên mày khi mày bị thằng Blaise cho uống tình dược!
Em hoang mang nhìn hắn, hai tay như cố để thoát khỏi gọng kiềm kia nhưng không được. Cơ bản là Goyle quá mạnh và em chẳng thể nào vũng vẫy với chút sức lực đó, bình thường đã không thể khi bị đau càng không thể.
- Cái... gì cơ?
Hắn nhạt nhạt ngồi bên cạnh em và rồi bàn tay khe khẽ vuốt ve khuôn mặt ấy, rồi lại chậm rãi đụng chạm cơ thể kia.
- Buồn thật đó, mày vậy mà lại quên mất lúc chúng ta vui vẻ ân ái với nhau rồi!
Hắn vừa nói vừa di chuyển tay, dần dà cũng đã chạm tới đôi chân thon dài phía dưới.
- Tao thật sự không quên được ngày hôm đó! Mày bất động và vô hồn, chỉ ngoan ngoãn nghe theo tao như một con búp bê!
Em càng nghe càng thấy sốc, cơn đau đầu càng ngày càng khuếch đại.
- Mày đùa phải không Nott? Đùa thế này không vui đâu... thả tao ra... tao đang mệt lắm...
Người kia cười nhẹ rồi sau đó cũng chầm chậm cởi từng nút áo của mình ra và sau đó là toàn bộ áo, cơ bắp lộ rõ đầy mê người...
- Đừng lo Malfoy! Tao sẽ làm nhanh thôi.
Nói xong hắn đi tới giữa hai chân em và giữ chặt đôi chân thon dài ấy, điều đó làm em phát hoảng.
- Dừng lại! Mày hơi quá phận rồi đấy!
Em cố lớn giọng để đe dọa người kia nhưng hắn dường như chẳng sợ hãi gì nữa. Cũng bởi trước đây em là một Malfoy vô cùng quyền lực, còn bây giờ thì không! Gia đình của em hoàn toàn không có tín nhiệm của Voldemort, xếp cuối cùng trong các tử thần thực tử, chính vì vậy mà bây giờ chẳng cần phải kiêng dè gì nữa!
- Mày đã không còn quyền lực gì nữa rồi Malfoy yêu dấu!
Nói xong hắn tùy tiện mở khóa và giải phóng cho cự vật, hắn vui vẻ cầm lấy và ma sát vào hậu huyệt của em.
- Không... đồ khốn... mày không thể làm như vậy với tao được...
Chất giọng Draco có chút yếu ớt nói ra, nhưng Theodore hoàn toàn không quan tâm đến điều đó.
- Đừng sợ Malfoy, tao cũng giống Blaise thôi! Mày sẽ quen nó!
Vừa dứt lời hắn cũng lập tức đem cự vật chôn sâu vào trong em. Draco lập tức rên lên đầy đau đớn, cơ thể em cũng vì thế mà run run...
- Không... hức... Nott... tao không muốn... hức...
Tiếng rên rỉ đầy yếu ớt kia thật sự là những gì mà hắn mong muốn. Hắn muốn nghe nhiều hơn chính vì vậy hắn bắt đầu động vào bên trong em.
- Đau... hức... ưm... đau quá... hức...
Em vùng vẫy tay cố để thoát ra thể nhưng Goyle như một con rối bất động giữ chặt lấy hai tay em. Nước mắt Draco bắt đầu chảy dài, em vốn đã đau đầu và mệt mỏi vậy mà còn phải chịu điều này nữa, thật sự là quá sức chịu đựng.
- Ôi Merlin! Mày lúc nào cũng tuyệt hết Malfoy!
Theodore cảm thán và không ngừng đưa đẩy một cách mạnh bạo vào bên trong em, đôi mắt em đầy hận thù nhìn về phía Theodore.
- Đồ khốn... hức... tao đã xem mày... là bạn...
Nghe vậy hắn liền cười nhạt, động tác thúc cũng mạnh hơn rất nhiều. Hắn hưng phấn tột độ, đưa đẩy càng nhanh hơn.
- Tao đã trở thành anh hùng trong mắt mày rồi không phải sao?
Theodore mỉa mai nói, ngay sau đó hắn cũng di chuyển nhanh hơn và phóng toàn bộ tinh dịch vào trong em... Draco mất sức em nằm bất động...
- Này, tao vừa nghĩ ra vài trò thú vị đấy!
Hắn nói và nở một nụ cười tà...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro