3
Lorelai thường có thói quen dậy rất sớm, cô luôn cố gắng thức dậy vào lúc mặt trời vừa mọc. Như mọi khi, cô là người thức dậy đầu tiên trong phòng và dành nhiều thời gian cho bản thân. Hermione chắc sẽ thức dậy sau vài phút nữa, còn những cô gái khác sẽ không thức dậy trong một giờ nữa. Điều đầu tiên Lorelai thích làm vào buổi sáng là dọn giường ngủ của bản thân. Khi Nhìn thấy căn phòng của mình tất cả đều đẹp đẽ và ngăn nắp khiến cô cảm thấy hài lòng. Cô thích dọn giường và làm tất cả các công việc nhà theo cách của muggle hơn là sử dụng những thần chú dọn dẹp.
Sau khi dọn giường xong, cô bắt đầu chăm sóc hình ảnh của mình. Cô nhìn bản thân mình trước chiếc gương đứng có những họa tiết tinh xảo chiếc gương cao hơn cô nữa cái đầu . Lorelai thấy mình chỉ là một cô gái bình thường. Cô cao hơn Hermione vài centimet, chỉ cao 1,7 mét (5'6ft +/-). Lorelai có mái tóc gợn sóng màu vàng hơi dài và đôi mắt nâu sâu. Cô đã nghe vô số lời thì thầm của mọi người nhận xét về vẻ đẹp của cô khi cô đi ngang qua họ nhưng trên hết Lorelai luôn cảm thấy tự ti về bản thân khi nghĩ rằng mình có thật sự xinh đẹp hay không.
Lorelai dành nhiều thời gian trong phòng tắm trước khi mọi người thức dậy. Cô nhẹ nhàng chải những lọn tóc vàng nhạt và chỉ thoa một chút kem che khuyết điểm nhỏ ở những chỗ cần thiết, nó che đi những khuyết điểm trên khuôn mặt của cô nhưng trông vẫn rất tự nhiên nên chẳng ai biết cô đã bôi thứ gì đó trên mặt. Sau khi mặc đồng phục, cô đi ra khỏi nhà vệ sinh và thấy Hermione đang ngồi trên giường cho Crookshanks ăn một ít thức ăn.
"Chào buổi sáng Mione" Lorelai nói trong khi đưa cho Tybalt thứ gì đó để ăn. Tâm trạng cô hôm nay đặc biệt tốt.
"Chà, hôm nay trông ai đó rất vui vẻ." Hermione nói.
"Hôm nay chúng ta bắt đầu học N.E.W.T, tất nhiên là tớ rất vui rồi." Lorelai kêu lên.
"Đôi khi tớ tự hỏi liệu có phải bồ giống một mọt sách hơn cả tớ không"
"Ồ haha, chuẩn bị sẵn sàng đi nhé? Tớ đói lắm rồi." Lorelai nói, cô có nghe thấy bụng mình đang kêu cồn cào.
Hermione nhanh chóng sửa soạn và hai cô gái đi xuống phòng sinh hoạt chung. Vì họ biết rõ Ginny không phải là một người có thể dậy sớm, Harry và Ron cũng vậy, họ quyết định đi xuống đại sảnh đường trước. Các hành lang luôn vắng vẻ vào thời gian này mỗi buổi sáng và đại sảnh đường cũng có rất ít học sinh. Thông thường sẽ có một vài Hufflepuff, Luna và một vài Ravenclaw khác, ngoài Hermione và Lorelai, có lẽ còn có một vài Gryffindor nữa. Nhưng chưa bao giờ có bất kỳ Slytherin nào nên cô có thể tưởng tượng sự ngạc nhiên của mọi người khi họ nhìn thấy không ai khác ngoài Draco Malfoy khét tiếng ngồi cuối dãy bàn Slytherin.
Draco Malfoy luôn tự hỏi tại sao anh không bao giờ nhìn thấy Lorelai vào bữa sáng ở sảnh đường. Kể từ năm thứ tư, anh đã nghĩ cô ngủ quên hay chỉ đơn giản là cô không thích ăn bữa sáng, nhưng hôm nay, vào buổi sáng nắng ấm áp này, cuối cùng anh đã phát hiện ra rằng cô luôn đến trước các học sinh còn lại. Anh không cố gắng nhìn cô một cách kín đáo, mà anh nhìn cô với một ánh mắt chằm chằm kéo dài đủ lâu để khiến cô chú ý và đỏ mặt ngượng ngùng.
Lorelai đã cố gắng hết sức để hành động tự nhiên giống như mọi ngày để Hermione không nhận ra khuôn mặt đã đỏ bừng lên của cô và may mắn là cô ấy không nhận ra. Cả hai quyết định ngồi vào chỗ bên cạnh Luna. Lorelai lấy một miếng bánh mì nướng cùng vài quả trứng rồi bắt đầu nhấm nháp thức ăn của mình.
"Này Luna, em có hào hứng cho năm thứ 5 của mình không?" Lorelai hỏi.
"Ồ vâng, em thực sự rất phấn khích. Em nóng lòng muốn biết về những sinh vật huyền bí mà Bác Hagrid sẽ dạy trong năm nay," cô ấy trả lời bằng giọng mơ màng. "Còn chị thì sao? chị không hào hứng với các lớp N.E.W.T năm nay sao?"
"Lorelai đã nhảy cẫng lên vì sung sướng kể từ khi bồ ấy thức dậy đấy." Hermione nói.
"Thật tuyệt, tốt nhất là em nên đi đây. Hình như bút lông ngỗng của em đã biến mất và em phải đi tìm chúng." cô ấy nói trước khi rời đi.
"Chúc em may mắn sớm tìm ra chúng." Lorelai hét lại cửa đại sảnh nơi Luna đang đứng.
"Em Cảm ơn, em chắc chắn sẽ tìm ra chúng." Luna hét lại trước khi bước ra khỏi Đại Sảnh Đường.
"Em ấy thật là một người cô bé kỳ quặc" Hermione nói.
"Nhìn Em ấy rất ngọt ngào mà" Lorelai nói thêm trước khi cắn một miếng bánh mì nướng khác.
"Chào buổi sáng những người đẹp của em" Ginny nói khi cô ngồi xuống đối diện với hai cô gái.
"Có vẻ như chị không phải là người vui vẻ duy nhất ở đây sáng nay. Này Ginny." Lorelai nói.
"Đây này", Ginny đưa lịch trình cho Hermione và cô. "giáo sư McGonagall đã đưa cho em lịch học của hai chị"
"Chúng ta có gấp đôi số tiết môn độc dược với giáo sư Slughorn hơn trước, điều này sẽ rất thú vị đó mione." Lorelai nói khi so sánh lịch học của mình với Hermione.
"Chắc chắn sẽ tốt hơn so với tiết độc dược của giáo sư Snape, ít nhất thì thầy ấy sẽ không trừ điểm nhà mình mà không có lý do." Hermione nói thêm.
"Chà, thầy ấy cũng là một Slytherin, ai biết được, có lẽ thầy ấy cũng thiên vị giống giáo sư Snape." Lorelai.
"Thầy ấy đã từng dạy bố mẹ em. Họ nói rằng thầy ấy là một người đặc biệt, rằng thầy ấy là một trong số ít học sinh Slytherin trở thành một giáo viên giỏi. Ồ, và ông ấy cũng là một phần của hội, nhưng thầy ấy đã lẩn trốn." mấy năm nay." Ginny nói.
"Nói về Slytherin, chị có cách tiếp cận Malfoy như thế nào chưa?"
"Suỵt Ginny, cậu ta đang nhìn chằm chằm vào chúng ta, cậu ấy có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng ta." Hermione nói với đôi mắt mở to. Lorelai nhìn lên và đúng thật, Malfoy đang nhìn chằm chằm về phía họ, nhưng cậu ấy không nhìn chằm chằm vào ba người họ, cậu ấy đang nhìn chằm chằm vào cô.
"Có lẽ anh ấy đang nhìn chằm chằm vào Lorelai thân yêu của chúng ta." Ginny nói nhướng mày.
"Thôi đi Ginerva!" Lorelai nói với cô em gái của mình.
"Nãy giờ em gái tớ đã làm gì sao ?" Ron nói từ phía sau 3 người họ khi anh ấy ngồi xuống cạnh Hermione. Neville ngồi xuống cạnh Lorelai và Harry, Dean và Seamus đều ngồi cạnh Ginny.
"Không phải việc của bồ Ronald." Hermione nói.
"Này Ginny, hôm nay trông em rất đẹp, ngày nào em cũng đẹp, nhưng em hiểu ý anh mà." Dean nói.
"Chào buổi sáng Dean" anh cúi xuống hôn cô.
Ngay khi môi họ chạm nhau, Ron hét lên, "Oi! Hãy dừng ngay những hành động ân ái đó xung quanh tôi ngay đi!"
"Nhảy khỏi tháp thiên văn đi Ronald, anh sẽ làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn đó." Ginny trả lời.
"Chà, không có gì đẹp bằng tình anh em đúng không?" Lorelai bình luận khiến cả nhóm bật cười.
"Hermione, Lorelai, tiết đầu tiên của các bồ là gì?" Harry hỏi, để thay đổi chủ đề, rõ ràng là bị Ginny và Dean làm ảnh hưởng. Anh vẫn còn bối rối trước tình cảm của mình dành cho cô.
"Double N.E.W.T.s, sẽ rất vui đấy" Lorelai ngây ngất trả lời lại.
"Tớ cũng vậy" Neville trả lời.
"Neville, bồ đã đạt điểm gì môn độc dược của bồ vậy?" Ron hỏi.
"Điểm E (vượt trên kì vọng). Bà của tớ đã rất tự hào về tớ haha" cậu ấy trả lời lại.
"Chết tiệt, tớ có phải là người duy nhất được điểm A (chấp nhận được) không?" Ron hỏi.
"Yup" Dean nói, người cũng đạt điểm O (Xuất sắc).
"Chà, nhưng hên là Ron và tớ vẫn được học tiếp môn độc dược ." Harry hả hê vì điều đó.
"Ồ Những tên khốn may mắn" Lorelai nói.
"Tốt nhất chúng ta nên đi thôi Lorelai, chúng ta phải đi lấy sách ở phòng sinh hoạt chung nữa." Hermione nói.
"Tớ thật sự cũng không đói bụng lắm, để tớ đi với các cậu." Neville nói.
Ba người đi bộ đến phòng sinh hoạt chung của họ. Hermione và Lorelai thỉnh thoảng sẽ trả lời những câu hỏi của Neville về giáo sư độc dược mới của họ. Sau khi lấy sách, ba người đi đến lớp học, phòng học không còn ở hầm tối nữa, nó được chuyển lên trên tầng hai. Cuối cùng thì họ cũng đến được lớp trước vài phút khi lớp học bắt đầu.
"Ah những chú chim nhỏ, yêu thích của tôi. Tên của ba trò là gì?" thầy ấy hỏi khi thấy ba người vừa bước vào lớp học. Người đàn ông này nhìn có vẻ tốt bụng hơn nhiều so với giáo sư Snape. "Lorelai Byrne, thưa giáo sư." cô trả lời.
"Hermione Granger, thưa giáo sư."
"Neville Longbottom."
"Trò Byrne và trò Granger, ta được nghe nói là cả hai trò đều là hai trong số những học sinh thông minh nhất mà giáo sư Dumbledore từng biết. Hãy tiếp tục lớp học nào, hai trò đến hãy đứng gần chiếc bàn vạc chỗ nơi các học sinh nhà các trò đang đứng đợi đi. Trò cũng vậy, trò Longbottom." ông ấy nói. ba người cũng bắt đầu di chuyển về chỗ.
Lớp học rộng ở đây rộng hơn ở dưới hầm độc dược rất nhiều, có nhiều không gian để để nhiều bàn học hơn và có một cửa sổ lớn. Ánh sáng mặt trời tràn vào làm cho căn phòng có nhiệt độ dễ chịu không giống như cái lạnh cóng ở dưới hầm tối tối tăm.
Vài phút sau, phần còn lại của lớp học cũng đã đến đủ và giáo sư Slughorn đã sẵn sàng bắt đầu bài học đầu tiên của mình. Lớp N.E.W.T. có nhiều Gryffindor và Slytherin hơn là Ravenclaw và Hufflepuff.
"Chào buổi sáng các trò, bây giờ thì ổn định nào. Bây giờ tất cả đều phải chú ý đến những chi tiết trong quá trình chuẩn bị đó là điều kiện tiên quyết để thành công của mọi kế hoạch." giáo sư Slughorn bắt đầu, nhưng bị gián đoạn bởi Harry Potter và Ron Weasley đi muộn. "À! Harry, con trai của ta. Ta đã rất lo lắng khi chưa thấy con đến lớp. Và Con đã mang theo ai đến với lớp của chúng ta vậy."
"Ron Weasley, thưa giáo sư. Nhưng em cực kỳ kém môn độc dược. Đó thực sự là một mối đe dọa đáng sợ. Em có lẽ sẽ -" Ron bị giáo sư Slughorn cắt ngang. "Vớ vẩn! Chúng ta sẽ sắp xếp cho trò. Bất kỳ người bạn nào của Harry cũng là bạn của ta. Lấy sách của trò ra đi." Trở thành một trong những người bạn của Harry chắc chắn rất có lợi.
"Xin lỗi thưa giáo sư, em vẫn chưa có sách của mình. Ron cũng vậy." Harry nói.
"Đừng lo, hãy lấy những gì trò muốn từ tủ." Slughorn trả lời và sau đó tiếp tục lớp học. Thông thường, bất kỳ giáo viên nào cũng sẽ nổi giận nếu một học sinh đến lớp mà không chuẩn bị trước nhưng có vẻ như thầy Slughorn dễ tính hơn Lorelai nghĩ. "Bây giờ, như ta đã nói. Ta đã chuẩn bị sẵn một số lọ thuốc đã pha chế sẵn sáng nay. Có trò nào ý kiến gì về những thứ này không?"
Hermione và Lorelai giơ tay và giáo sư Slughorn chọn Lorelai "trò Byrne, sao trò không lên đây và nói cho ta biết". Lorelai từ từ bước đến chiếc bàn trước mặt cô và bắt đầu xem xét các lọ thuốc. Điều này dễ dàng hơn cô nghĩ. Cô đã có thể xác định các lọ thuốc ngay lập tức.
"Cái này là Veritaserum (chân dược) nó là huyết thanh nói thật và lọ đó sẽ là thuốc Đa dịch nó cực kỳ khó chế tạo. Còn Đây là Amortentia (tình dược), lọ thuốc tình yêu mạnh nhất trên thế giới. Người ta nói rằng nó có mùi khác nhau đối với mỗi người, tùy theo những gì thu hút họ. Ví dụ, em ngửi thấy mùi vani, giấy da mới và ... umm ... bạc hà." Cây bạc hà? Lorelai lúc này hoàn toàn bối rối, cô chưa bao giờ thực sự thích mùi bạc hà nhưng bằng cách nào đó, nó lại là mùi mà cô bị thu hút.
"Rất tốt trò Byrne, 5 điểm cho Gryffindor. Bây giờ, Amortentia không tạo ra tình yêu thực sự, điều đó là hoàn toàn không thể. Nhưng nó gây ra sự mê đắm hoặc ám ảnh mạnh mẽ, và vì lý do đó, nó có lẽ là lọ thuốc nguy hiểm nhất trong căn phòng này ."
"Thưa giáo sư? giáo sư chưa nói cho chúng em biết trong đó có gì." một học sinh nhà Gryffindor tên Katie hỏi giáo sư trong khi chỉ vào một cái lọ nhỏ. "À, vâng. Thứ mà các trò đang thấy trước mắt thưa quý vị, là một loại thuốc nhỏ kỳ diệu được gọi là Felix Felicis (phúc lạc dược)" Lorelai biết loại thuốc này là gì, cô đã nghiên cứu nó trong suốt mùa hè. Đó là thức uống may mắn. Hermione cũng biết đó là gì, cô vừa nhìn cái lọ một cách mê mẩn vừa gọi to "Chất lỏng may mắn" cho cả lớp cùng nghe.
"Cực kỳ khó pha chế, nó sẽ thật sự tai hại nếu các trò làm sai. Chỉ cần Một ngụm và các trò sẽ thấy rằng mọi nỗ lực của mình đều thành công." Lần đầu tiên trong cả buổi học, Draco Malfoy đột nhiên nhìn lên. Loại thuốc này đạt đến đỉnh điểm sự quan tâm của anh. Nếu anh uống một ngụm thuốc này, anh có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình và cứu mạng sống của cha mẹ và chính anh.
"Vì vậy, đây là phần thưởng ta sẽ thưởng cho mỗi trò ngày hôm nay, một lọ nhỏ chất lỏng may mắn cho học sinh nào trong một giờ còn lại, có thể pha chế được một Bản nháp thuốc Tử thần Sống có thể chấp nhận được. Công thức pha chế có thể tìm thấy ở trang 10 trong sách của các trò. Ta nói trước chỉ một trong số các trò có thể pha chế được bản nháp này với chất lượng đủ mới giành được lọ phúc lạc dược này.
"Bây giờ trước khi các trò bắt đầu, ta sẽ chia tất cả các trò thành các nhóm."giáo sư Slughorn lấy ra một mảnh giấy da được gấp lại từ trong túi của mình. "Bàn một: Potter, Finnigan, Thomas, Crabbe và Goyle. Bàn hai: Weasley, Longbottom, Granger, Parkinson và Greengrass. Bàn ba: Bell, Byrne, Malfoy và Zabini. Bàn bốn: Brown, Patil, Patil và Moore.
"Chúc tất cả các trò may mắn, hãy bắt đầu pha chế đi."
Lorelai đi đến một chiếc bàn chỉ có một mình Draco Malfoy ngồi ngay bên cạnh cô. Cô bật lò , buộc lại mái tóc được chải chuốt cẩn thận và lao thẳng vào công việc pha chế thuốc. Vì cô đã nghiên cứu loại thuốc này trong suốt mùa hè nên cô đã có ý tưởng về cách pha chế nó nhưng tuy nhiên cô vẫn quyết định xem nhanh cuốn sách và những ghi chú của mình ở bên lề. Cô đi ra cuối lớp để thu thập tài liệu của mình.
Khi cô ấy trở lại bàn của mình, cô và Draco là những người duy nhất ở đó. Blaise và Katie đã mất nhiều thời gian để lấy nguyên liệu của họ. Còn Draco đang cảm thấy lo lắng khi ở bên cạnh cô gái khiến anh có một cảm giác lạ lùng mà anh chưa từng có trước đây. Sự im lặng giữa họ thật khó xử và Draco quyết định phá vỡ nó.
"kỳ nghỉ hè vừa rồi của cậu thế nào?" anh hỏi khi cô đang sắp xếp nguyên liệu theo thứ tự trên bàn. Cô dừng việc mình đang làm. Vâng, chắc chắn rằng họ đã nói chuyện nhiều lần trong quá khứ.
"Nó khá yên bình," cô trả lời. Kể từ khi mẹ cô qua đời, không có điều gì giống với gia đình Byrne. "còn cậu thì sao?"
"Tệ hại." anh trả lời khô khốc.
"Tớ xin lỗi về điều đó. Cậu có muốn nói về nó không?" Cô hỏi. Cô hy vọng rằng nếu cô đủ ngọt ngào thì cuối cùng anh sẽ tâm sự với cô và nói cho cô biết thông tin mà cô ấy sợ phải biết.
"Tớ ước tớ có thể." anh trịnh trọng nói. Trái tim anh tan chảy trước sự ngọt ngào của cô.
"Hufflepuff thật đẫm máu là một mối đe dọa nguy hiểm. Cô ấy cứ tán tỉnh tớ trước mặt Daphne. Tớ gần như mất bình tĩnh. Tại sao cô ấy lại ở trong lớp này chứ? Nghe nói cô ấy cũng ngu ngốc nữa." Zabini nói khi ngồi xuống bàn. Anh ấy đang nói về Leanne Moore, bạn thân nhất của Katie và cô ấy không vui khi nghe những gì anh ấy nói về người bạn thân nhất của mình.
"Này, cẩn thận cái miệng của cậu, đó là người bạn thân nhất của tôi, cậu nên nhìn lại cậu đi đồ rắn độc." Katie Bell hung hăng nói.
"Câm mồm đi đồ Máu Bùn" Zabini đáp trả.
"Có vẻ thông tin của cậu không chính xác rồi, tôi là một con lai chứ không phải cái cậu vừa gọi." Katie nói lại và cao giọng hơn một chút.
"Im đi cả hai người. Zabini, tôi nghi ngờ cậu muốn cho nhà Slytherin của mình bị mất điểm đấy và Katie, Merlin giúp tôi. Nếu cậu làm mất điểm nhà của chúng ta, tôi sẽ bỏ bùa cậu đó." Lorelai thất vọng thì thầm. Cả hai đều im lặng. Draco không khỏi nhếch mép cười.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro