4
1. Thêm dịch truyền cây ngải.
2. Thêm gốc bột của Asphodel.
3. Khuấy hai lần theo chiều kim đồng hồ.
4. Thêm não con lười.
5. Thêm nước Sopophious Bean.
6. Khuấy bảy lần ngược chiều kim đồng hồ.
Lorelai cho thêm Dịch truyền Ngải cứu trong khi nó đang sôi, cô tán bột rễ Asphodel để đảm bảo rằng nó thật hoàn hảo để đổ vào lọ thuốc. Làm theo hướng dẫn, cô từ từ khuấy hai lần theo chiều kim đồng hồ. Cô ấy cắt bộ não của con lười và đổ nó vào vạc, cô chưa bao giờ thích thú với việc một số vật liệu này thô thiển đến mức nào.
Tiếp theo, thay vì sử dụng 12 Sopophorous Beans như cuốn sách nói, cô sử dụng 13 và thay vì cắt chúng, cô đã nghiền nát chúng. Một con dao găm bằng bạc sẽ tăng tốc quá trình nhưng Harry đã lấy con cuối cùng nên Lorelai dùng con dao găm bằng đồng chắc là cũng được cô nghĩ thế. Cuối cùng, cô khuấy lọ thuốc bảy lần ngược chiều kim đồng hồ và một lần theo chiều kim đồng hồ như ghi chú bên lề của cô kêu phải làm vậy. Lorelai cảm thấy thật may mắn thật khi bố cô là một nhà độc dược vĩ đại, nếu không cô sẽ không biết cách pha chế nó một cách hoàn hảo như vậy.
Trước khi cô ấy có thể tắt nhiệt để gọi giáo sư, Harry đã thu hút sự chú ý của ông ấy và cuối cùng giành được lọ phúc lạc dược, khiến những người còn lại trong lớp tiếc nuối. Các cô gái bị bỏ lại với mái tóc phồng vì Seamus Finnigan một lần nữa làm nổ tung thứ gì đó. Draco chỉ lườm Harry, vì anh cần lọ thuốc này nhiều hơn bất cứ ai. Anh cảm thấy đã đánh mất cơ hội duy nhất của mình và một lần nữa anh nhìn nhanh về phía Lorelai.
Cảm giác thất bại của anh tự động biến mất khi nhìn vào cô. Anh dành thời gian này để nhận ra rằng cô không hề giống như những người con gái khác, mái tóc của cô không bị rối tung và trên khuôn mặt mang nét dịu dàng thay vì vẻ khó chịu như những người khác trong lớp. Trong tâm trí anh, cô là định nghĩa của sự hoàn hảo và lần thứ hai trong đời anh cảm thấy một cảm giác kỳ lạ khi liếc nhìn cô.
Phần còn lại trong ngày trôi qua yên bình đối với Lorelai. Sau môn Độc dược, cô có môn Biến hình và sau đó đến bữa trưa, nhưng cô lại không có cảm giác thèm ăn nên quyết định bỏ bữa đi về phòng sinh hoạt chung để đọc sách nhẹ bên lò sưởi. Sau đó, cô có hai tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của giáo sư Snape chức vụ mà thầy ấy khao khát có được biết bao nhiêu năm. Nhưng khi thầy ấy dạy môn mà thầy ấy thực sự thích thì cũng không quá tệ. Nhưng nó vẫn là một tiết ngột ngạt đối với cả lớp bởi giáo sư không ưa nhà nào trừ Slytherin.Nhưng tóm lại Lịch trình hôm nay thực sự rất nhẹ.
Cuối cùng cũng đến giờ ăn tối. Lorelai và Hermione ngồi xuống chỗ trước mặt Ginny. Dean không ở bên cạnh cô như mọi khi, điều này khiến hai cô gái cảm thấy lạ lùng.
"Các lớp N.E.W.T thế nào?" Ginny hỏi.
"Thú vị một cách bất ngờ. Chị Angelina đã cảnh báo với chị vào năm ngoái, chị ấy nói rằng bọn chỉ đã rất khó khăn và chị ấy gần như muốn gục ngã vào ngày đầu tiên. Chị thấy chị ấy có lẽ đã sai nó không đến mức nghiêm trọng như thế." Hermione nói.
"Không chị yêu, chị và chị Lorelai là những kẻ mọt sách chính hiệu, nên không có gì là khó khăn đối với hai người cả." Ginny trả lời lại. "Nói về chị Angelina, chị ấy và George bắt đầu hẹn hò vào tuần trước đấy nhưng đó không phải là tất cả. Anh Bill và chị Fleur Delacour cũng đang hẹn hò còn anh Percy sắp cầu hôn Audrey."
"Chờ đã. Anh Bill và cô gái Pháp đó sao?" Lorelai hỏi. Ginny gật đầu.
"À đúng rồi, zee grendylows" Hermione nói bằng giọng Pháp chuẩn nhất của cô ấy khi đề cập đến nhiệm vụ thứ hai khi Fleur không thể vượt qua những con grendylows.
"Em không thích chị ta, nhưng chỉ cần chị ta làm anh em vui là được." Ginny chỉ muốn anh cả của cô được hạnh phúc và hy vọng rằng anh không phạm sai lầm. "Dù sao đi nữa,thì lớp học yêu thích của chị là gì?"
"Cho đến bây giờ, thì là môn phòng chống nghệ thuật hắc ám." Lorelai trả lời. Hermione đồng ý. "Tụi chị đang học những câu thần chú không lời,nhưng phải công nhận giáo sư Snape thực sự là một giáo viên khá tuyệt vời trong môn mà thầy ấy yêu thích."
"Chị hào hứng với thiên văn học. Đó luôn là môn học yêu thích của chị" Lorelai nói. Cô yêu thích thiên văn học. Nếu có thể, cô sẽ dành cả đêm để nhìn lên bầu trời và tìm các chòm sao. Kể từ khi mẹ cô qua đời, cô và Jacob thường ra ngoài hiên và dành hàng giờ để nhìn lên bầu trời cho đến khi cha họ cầu xin họ trở vô nhà.
Draco Malfoy cũng yêu thích các vì sao, được đặt theo tên của một chòm sao. Trong suốt mùa hè, đặc biệt là mùa hè này, đêm nào anh cũng ở trong căn phòng trong trang viên của mình, ngắm nhìn những vì sao và ước mình có thể có một cuộc sống bình thường, ước mọi thứ trở lại bình thường và ước rằng đến cuối năm anh không còn phải biến thành kẻ giết người.
"Mấy giờ chị có môn Thiên Văn?"
"Nửa đêm cho đến 1:30 sáng đấy bé ạ." Hermione trả lời.
"Merlin, muộn vậy. Thường Em chỉ học đến 11:30 tối thôi" Ginny nói.
"Không giống như em, tụi chị vẫn có tiết đầu tiên vào ngày mai dù tụi chị đi ngủ muộn."
"Này, thật không công bằng. 11:30 là quá giờ giới nghiêm rồi, chúng ta cũng nên được trống tiết đầu tiên." Ginny phàn nàn. Ngay khi Ginny nói xong, Dean đi thẳng qua cô ấy và thậm chí không thèm liếc nhìn về phía cô.
"Ginny có chuyện gì vậy?"
"Ồ, chúng em đã có một cuộc cãi vã."
"En có muốn nói về nó không?" Hermione hỏi.
"Không, em xin lỗi, em chỉ không muốn nghĩ về nó nữa thôi. Xin lỗi"
"Không sao đâu Ginny" Lorelai nói.
"Em có thể dùng rượu gin ngay bây giờ. Tuy Nó có vị kinh khủng nhưng có tác dụng tuyệt vời." Ginny nói.
"Hỡi ngài Godric, xin ngài hãy biến Ginny thành một kẻ nghiện rượu." Lorelai nói giơ tay lên trời với vẻ mặt khoái trá.
"Này! Nhìn xem ai đang nói kìa."
"10 điểm cho Lorelai." Hermione đồng ý.
"đang có chuyện gì vậy?" Harry hỏi. Anh ấy vừa xuất hiện từ hư không.
"Ginny việc gì phải trở thành sâu rượu giống bồ Lorelai." Ron nói xen vào.
"Ồ, đúng vậy đấy." Harry.
"Thật thô lỗ khi nghe lén người khác nói chuyện Ronald." Hermione bối rối nói. Ron ngồi ngay cạnh cô và không chừa nhiều khoảng trống. Đùi của họ đang chạm vào nhau và Hermione cảm thấy mặt mình đỏ bừng nhưng cô giả vờ lờ đi.
"Ôi Chúa ơi, tớ cảm thấy mình bị những người bạn của mình làm tổn thương." Lorelai nói một cách đùa cợt. Cô không bao giờ cảm thấy bị bạn bè làm tổn thương mình , càng không phải vì họ nói rằng cô nghiện rượu bởi họ không nói dối.Phải nói Lorelai chính là bà hoàng tiệc tùng chính hiệu của Gryffindor. Đến cả những bữa tiệc của nhà Hufflepuff và Ravenclaw cũng đều có mặt của Lorelai.
Cả nhóm đùa giỡn cho đến khi bữa tối kết thúc và tiếp tục đùa giỡn cho đến khi về đến phòng sinh hoạt chung. Ginny nhanh chóng rời đi để đến lớp thiên văn học, để lại Harry, Hermione, Ron và Lorelai trên chiếc ghế dài trước ngọn lửa. Bốn người nói chuyện cho đến 11:15 tối thì Ron và Harry có việc cần làm để lại Hermione và Lorelai một mình.
"Tớ thật sự kiệt sức rồi. Tớ muốn uống một ly cà phê ngay bây giờ." Lorelai vừa nói vừa ngáp dài.
"Tớ không có cà phê nhưng tớ có một vài lọ thuốc thông minh trong rương." Hermione nói.
"Ew, tớ nghĩ tới sẽ vượt qua được thôi. Tớ không biết vị của nó là gì. Thuốc Wit Sharpening hay thuốc Polyjuice."
" Kỳ nghỉ đông này hãy thử tìm cách đến chỗ tớ. Chúng ta có thể đến quán cà phê của một anh trai ở gần nhà tôi. Bồ đã bao giờ uống cà phê cappuccino chưa?" Lorelai lắc đầu trước câu hỏi của Hermione. "Vậy thì chúng ta sẽ uống cappuccino. Bồ sẽ thích nó, tớ thề đấy"
"Em đã trở lại và mệt muốn chết đây. Nếu lát hai chị trở về từ thiên văn học và thấy em ngủ trên cầu thang, thì hãy đá em để em có thể về ký túc xá của mình. Chúc ngủ ngon" Ginny vô cùng mệt mỏi cô bước vào phòng sinh hoạt chung bên cạnh còn có Romilda Vane và Colin Creevey thậm chí còn mệt mỏi hơn.
Hermione và Lorelai lên đường đến tháp thiên văn để đến lớp đúng giờ.
Giáo sư Sinistra vui vẻ chào đón các học sinh của mình khi tất cả họ ngồi xuống những chiếc ghế ngẫu nhiên trong phòng. "Chào mừng đến với môn thiên văn học N.E.W.T, lớp học này chỉ dành cho những ai có niềm đam mê với các vì sao nên nếu trò nào thấy mình không phù hợp với lớp học này, hãy bước ra ngoài và hỏi hiệu trưởng Dumbledore xem trò có thể theo học một lớp chọn lọc khác không."
Cô dừng lại một lúc để cho bất kỳ học sinh nào không muốn theo học lớp này có cơ hội rời đi. Khi không thấy ai đứng dậy, cô mỉm cười hài lòng và tiếp tục nói. "Bây giờ ta biết tất cả các trò vừa chỉ mới ngồi xuống nhưng ta sợ rằng ta sẽ phải yêu cầu rất nhiều trò thu dọn đồ đạc của mình và đi đến góc lớp để ta có thể sắp xếp chỗ ngồi cho các trò dựa trên các cung hoàng đạo chiêm tinh của các trò." Cô chưa bao giờ làm điều này trước đây.
Giáo sư Sinistra bắt đầu gọi tên và chỉ định chỗ ngồi. Sinh nhật của Lorelai là vào ngày 8 tháng 6, nghĩa là cô thuộc cung Song Tử. Cô không biết có học sinh nào khác là Song Tử như mình không nhưng cô hy vọng đó là một người tử tế vì cô sẽ phải giao tiếp với anh ấy hoặc cô ấy.
"Bây giờ đối với cung Song Tử chúng ta có ngày 5 tháng 6 và ngày 8 tháng 6, Draco Malfoy và Lorelai Byrne, cả hai trò sẽ trở thành một nhóm trong năm học này." Quá nhiều cho một người tử tế, cô nghĩ rồi cô ngồi vào bàn
Sau khi những người còn lại trong lớp được ghép cặp, giáo sư Sinistra tiếp tục giải thích công việc nhóm mà những người ngồi cùng bàn sẽ làm cùng nhau trong học kỳ đầu tiên. Nhóm sẽ phải chọn một chòm sao và nghiên cứu chòm sao đó ít nhất hai lần một tuần. Sau đó, cô ấy tiếp tục giải thích các trường hợp ngoại lệ: "các trò Không thể phân tích một chòm sao khi thời tiết xấu, vì vậy nếu trời mưa hoặc tuyết rơi trong vài tuần liên tục, các trò sẽ phải bù bằng các đêm khác khi thời tiết thích hợp hơn"
"Vậy cậu có đề cử gì không?" Draco hỏi cô, giọng anh nhẹ nhàng hơn thường ngày. Giọng điệu của anh khiến Lorelai ngạc nhiên.
"Thế Thiếu tá Ursa thì sao?" cô đề nghị. Sau một lúc suy nghĩ, cuối cùng anh cũng trả lời. "Quá dễ tìm, giáo sư mong đợi nhiều hơn ở chúng ta, chúng ta là những học sinh giỏi nhất của cô ấy. Chúng ta và Granger." một lần nữa khiến Lorelai ngạc nhiên. Cậu ta không xúc phạm Hermione giống lúc trước?
"Có lẽ là chòm Song Tử?" anh đề nghị. Lorelai trả lời ngay. "Đó là một chòm sao khó tìm nhưng cậu không nghĩ rằng nó quá cơ bản sao? Ý tớ là cả hai chúng ta đều thuộc cung Song Tử. Như cậu đã nói, chúng ta là những học sinh giỏi nhất của giáo sư, giáo sư mong đợi nhiều hơn ở chúng ta. Chúng ta cần chọn một chòm sao đặc biệt khó phát hiện ra điều mà bất kỳ học sinh nào cũng không nghĩ đến."
"Còn Scorpius thì sao? Bản thân chòm sao này khá đơn giản nhưng gần như không thể tìm thấy nếu nếu không chú ý kỹ." cô nói. "Bọ Cạp." anh nhắc lại với chính mình. "Ok, tớ thấy ổn đấy."
Lớp học đã tan, Lorelai vừa định rời khỏi lớp thì nghe thấy một giọng nói gọi tên cô. "Lorelai, đợi đã!"
"Sao thế Draco?" cô quay lại và trả lời anh. Trong một lúc, khuôn mặt anh dịu lại. "Cậu vừa gọi tớ bằng tên của tớ sao," anh nói với một giọng điệu ngạc nhiên.
"Cậu cũng gọi tớ bằng tên mà , kêu tớ có việc gì không?" cô đặt câu hỏi.
"Ồ, ừm, không có gì. Tớ chỉ muốn biết khi nào cậu rảnh để chúng ta phân tích chòm Scorpius. Giáo sư nói chúng ta cần gặp nhau hai lần một tuần, lớp chỉ có một lần một tuần."
"Tớ thường rảnh vào tối thứ Năm, bữa đó cậu có bận việc gì không?" cô ấy trả lời.
"Thứ Năm tuyệt đấy. Vậy Gặp nhau ở đây lúc 9 giờ tối nhé?"
"Tớ thấy ổn đấy,vậy hẹn gặp lại cậu sau Malfoy." vẻ mặt anh hơi chùn xuống khi nghe cô gọi anh bằng họ thay vì tên.
"Ừ, hẹn gặp lại Lorelai." anh gọi thì thầm khi cô đã rời khỏi lớp. Cô ấy đã gọi anh bằng họ của anh lần này tại sao chứ?
Hermione và Lorelai nhanh chóng trở về phòng sinh hoạt chung và thật may khi không thấy Ginny ngủ trên cầu thang. Hai cô gái bước vào ký túc xá của mình và đi thẳng lên giường.
"Malfoy có làm gì thô lỗ với bồ trong giờ học không?" Tiếng thì thầm của Hermione lan khắp ký túc xá.
"Cậu ấy có bao giờ thô lỗ với tớ à?" Lorelai thì thầm hét lại. Hermione không buồn trả lời lại và Lorelai cho rằng cô ấy vừa ngủ quên nên cũng kéo chăn lên và thíp đi. Lorelai không biết rằng Hermione đang thức trắng trên giường bởi vì không thể gạt một ý nghĩ điên rồ nào ra khỏi đầu. Cô ấy đặt hai và hai lại với nhau và nhận ra một sư thật gây sốc.
Draco Malfoy tương tư người bạn thân nhất của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro