6
Hôm nay là thứ Sáu. Ngày cuối cùng của một tuần rất chi là dài, và quan trọng nhất hôm nay là ngày tập thử quidditch. Năm thứ năm, sáu và bảy đều học đến trưa nên Lorelai, Ginny và Fay quyết định tập luyện cấp tốc trước khi buổi tập thử lúc bốn giờ chiều diễn ra. Sau bữa trưa, Lorelai và Fay đã đi về ký túc xá để lấy dụng cụ chơi quidditch trước khi gặp Ginny ở sân trường.
"Em sẵn sàng chưa?" Fay hỏi Ginny khi chúng tôi vừa bước chân ra ngoài lâu đài.
"Em đang cảm thấy rất phấn khích đây này, với tư cách là đồng đội trưởng cùng anh Harry, em nhiệt liệt chúc mừng rằng hai chị đều có tên trong đội hình chính của đội. Anh Harry đã nói với em vào sáng nay. Ý em là Fay, chị là tay đập Bludger giỏi nhất mà chúng em có và Lore chị thậm chí là một truy thủ giỏi hơn cả em." Ginny nói với vẻ mặt đầy kì vọng
"Nhưng năm nay chúng ta cần một thủ quân mới phải không?" Lorelai hỏi, "chị nghe nói Finn bị chấn thương sau trận đấu năm rồi. Nên anh ấy sẽ không bao giờ muốn chơi Quidditch nữa."
"Con trai thật mong manh." Fai chán nản nói.
"Ồ vâng"
"Không nghi ngờ gì"
Ginny và Lorelai trả lời cùng lúc. Ba cô gái đến gần sân quidditch và đi vào phòng thay đồ nữ của Gryffindor. Họ nhanh chóng thay đồ và tiến ra sân.
"Anh Ron đang thử cho vị trí thủ quân. Nghe nói anh ấy sẽ đối đầu với McLaggen cho vị trí này." Ginny nói
"Đừng lo lắng. McLaggen có thể nhanh nhẹn nhưng khá tự phụ về tài năng của mình. Cuối cùng thì anh ta sẽ gây ra rắc rối cho đội thôi ." Lorelai trấn an Ginny sau đó khoác vai cô bé
"Vậy chúng ta nên bắt đầu bài tập nào đây các cô gái?" Fai hỏi. Ba cô gái phóng chổi lên không trung khoảng tầm mười mét thì dừng lại. "Hay là hai người tập chuyền và né đi còn tớ sẽ đánh trái Bludger về phía hai người."
"Tớ thấy ổn đấy. Nhưng Hãy nhớ sử dụng trò chơi vượt chướng ngại vật để đóng băng những quả Bludger nếu bồ không thể né chúng. Chúng ta đều không muốn ai bị thương trước buổi tập thử." Lorelai nói rồi vuốt lại mái tóc mình
Các cô gái đã luyện tập trong một tiếng rưỡi. Khi vừa đáp xuống họ gần như đã kiệt sức. Họ đã nghỉ ngơi một tiếng trước khi buổi tập thử diễn ra.
"Vừa rồi thấy tớ đánh tuyệt không." Fay kêu lên khi đang lau khuôn mặt đẫm mồ hôi của mình.
"Bồ gần như đã muốn giết chết chúng tớ Fay à." Lorelai nói trong khi nhấp một ngụm nước.
"haha Xin lỗi vì điều đó"
"Chị Đừng lo lắng về điều đó, chúng em đều yêu thích những thử thách có độ khó cao mà." Ginny nói. "Em muốn thấy Bell ra sức cố gắng giành lấy vị trí của em trong năm nay haha."
"Cô ấy sẽ không biết chuyện gì sẽ xãy ra với mình đâu. Này kia là Ron phải không?" Lorelai hỏi. "Oi, bồ làm gì ở đây sớm vậy."
"Tớ nghĩ tớ cần phải tập luyện trước." Ron có lẽ đang lo lắng khi cứ xoa hai đôi bàn tay liên tục vào nhau.
"Em đã nói anh nên đi tập luyện trước cùng tụi em kia mà, tại sao anh không nghe." Ginny bất lực nhìn người Anh trai không thông minh lắm khi nói đến việc suy tính trước sau.
"Được rồi đừng cằn nhằn anh trai em nữa Ginny,còn Ron bồ hãy đứng ở cột khung thành. Tuy Chúng tớ hơi mệt nhưng chúng tớ vẫn có thể ném bóng một cách chuẩn sát về phía bồ." Lorelai nói khi cả nhóm bay tới một trong những cột gôn.
"Bồ bay khá giỏi. Chỉ cần bồ đừng quá căng thẳng thì mọi chuyện sẽ okk thôi." Fay dành lời khen để Ron tự tin hơn
"Bồ nói thì dễ rồi ." Ron trả lời khiến Fay đảo mắt nhìn anh.
Họ dành 20 phút để ném những quả quaffle về phía cột gôn với lực mạnh nhất có thể. Ron đã bắt được gần như tất cả chúng. Mặc dù một số là do may mắn, nhưng đó là tất cả những gì cậu ấy thực sự cần cho buổi tập thử hôm nay. May mắn và một chút tự tin.
Ngay sau khi những người còn lại trong đội xuất hiện và nhiều người trong đội đi đến lối vào sân quidditch để đợi Harry.
"Được rồi, ừm, vậy chiều nay, tôi sẽ cho các bạn thực hiện một vài bài tập đơn giản để đánh giá điểm mạnh của các bạn." Harry nói khi đến nơi. Không ai ngoại trừ Ron, Fay và Lorelai chú ý đến lời cậu nói. Những người khác đều đang đùa giỡn, Harry khó xử không biết làm gì để mọi người ổn định và chịu nghe lời mình nói.
"Im lặng đi" nhưng vẫn chưa có gì thay đổi.
"IM HẾT ĐI!" Ginny hét lên. Có vài người dựt mình và Mọi người bắt đầu yên lặng. Đây là một trong nhiều lý do cần có Ginny trong đội đầy những con sư tử cứng đầu này.
"Cảm ơn. Được rồi, ừm. Giờ thì, hãy nhớ rằng, chỉ vì bạn được vào đội năm ngoái không có nghĩa là đảm bảo cho bạn có một suất trong năm nay. Rõ hết chưa?" Harry bắt đầu.
"Ồ, chết tiệt tớ lo quá." Lorelai quay đầu lại để xem ai vừa cất tiếng nói. Đây là năm thứ tư đứng cạnh Seamus. Seamus cũng đến thử?
"Seamus, tớ không biết bồ cũng đến thử đấy." Lorelai nói với cậu bé.
"Tớ nghĩ tớ nên thử. Không được tớ cũng chả mất gì cả." cậu trả lời.
Hermione vừa đến. Bồ ấy vẫy tay với chúng tôi. Bồ ấy đang ngồi cạnh cô bạn cùng ký túc xá của chúng tôi, Lavender, người đang nhìn chằm chằm vào Ron như một con diều hâu.
"Lo lắng rồi sao Weasley?" Cormac nói trong khi va vào vai Ron.
"Lo lắng á?" Ron hỏi, rõ ràng cậu đang bối rối.
"Đúng, anh cũng ứng tuyển vị trí thủ quân."
"Thật sao? Một gã vạm vỡ như anh? anh có thân hình của một tấn thủ hơn. anh có nghĩ vậy không? Người canh gác cần phải nhanh nhẹn."
Đột nhiên Cormac chộp lấy con ruồi đang bay lượn trước mặt họ. Môi anh nhếch lên thành một nụ cười tự mãn. "Ồ, anh thích cơ hội của mình."
Nếu Lorelai phải chọn một người để ghét trong toàn trường thì đó chính Cormac McLaggen năm bảy. Dưới vẻ ngoài điển trai đó, anh ta chẳng là gì ngoài một kẻ xấu xa và kiêu ngạo, người chỉ nghĩ đến bản thân mình.
"Byrne, em nghĩ sao về việc giới thiệu anh với cô bạn Granger của em? em có phiền không, uh, trên cơ sở tên riêng, hiểu ý anh chứ?" anh ấy nói trong khi nhìn lên Hermione.
"Hãy cứ mơ đi McLaggen. Bồ ấy không kết giao với những kẻ ngu ngốc." Lorelai nói. Cô không thích cách anh ta nhìn bạn cô, như thể Hermione là một miếng thịt.
"Ồ, ghen tuông trong tình yêu không tốt chút nào đâu. Anh cũng có chỗ cho em nếu em muốn."
"Tên điên, Anh làm tôi cảm thấy ghê tởm McLaggen" Lorelai nhăn mày lại và đứng cách xa tên thần kinh này càng xa càng tốt.
Các thủ quân đã đi trước. Cormac và Ron bay đến các cột gôn đối diện nhau. Mọi người trong đám đông đều đang cổ vũ cho Ron bởi vì sự thật là chẳng ai thích tên Cormac kia cả. Sau đó trận đấu bắt đầu. Các đường chuyền và cú ném được tung ra, hai thủ quân cản phá mọi cú ném.Dù không muốn nhưng sự thật là Cormac cản tốt hơn Ron. Đột nhiên Ron suýt ngã khỏi chổi nhưng thật may cậu ấy đã nắm chổi lại kịp.
Nhiều khả năng vị trí đó sẽ thuộc về McLaggen nhưng Cormac bất ngờ không bảo vệ được khung thành. Ginny đã ghi điểm. Anh ta trông vẫn bối rối hơn bao giờ hết rõ ràng là không biết điều đó đã xảy ra như thế nào. Lorelai ngước lên nhìn Hermione và thấy cô ấy đang nhếch mép cười.cô ấy đã sử dụng một bùa mê khó hiểu. Tư duy tốt đấy. Vẫn còn hy vọng cho Ron.
Harry hét lên rằng đây sẽ là cú ném cuối cùng của trận đấu. Nếu Ron bảo vệ được cú đánh này, cậu ấy chắc chắn sẽ có một suất trong đội. Lorelai ném quả quaffle và phía cậu ấy và cậu đã chặn được nó bằng đầu. Mọi người chạy đến cổ vũ cho Ron khi cậu ấy quay trở lại mặt đất. Cậu ta có nở nụ cười ngớ ngẩn trên khuôn mặt của mình.
"Bồ đúng là may mắn đấy Ron." Lorelai nói khi cô vỗ nhẹ vào lưng cậu. "Chắc chắn bồ sẽ được làm thủ quân."
"Tớ cũng hy vọng tớ sẽ được chọn." Ron lầm bầm.
Sau khi mọi chuyện đã xong Lorelai và Ginny đi vào phòng tắm của đội và thay quần áo. Hai người tán gẫu về buổi tập thử diễn ra như thế nào và rồi họ gặp Hermione, người đang đợi họ ở cửa phòng nghỉ. Ba cô gái cùng nhau trở về lâu đài để ăn tối.
Lorelai nhếch miệng cười nhìn Hermione
"Nói đi, Hermione, bồ có thấy lạ không khi McLaggen để trượt cú ném cuối cùng?" Lorelei hỏi.
"Ồ, u-ừm. Chắc là trục trặc chổi." Hermione nói lắp bắp một chút. Cô ấy không bao giờ giỏi nói dối và trong thâm tâm cô ấy cũng biết rằng Lorelai đã phát hiện thủ thuật của mình.
"Cũng Có thể, nhưng nó trông rất giống một bùa mê confundus hơn." Lorelai vừa nói vừa mân mê những lọn tóc.
"Điều đó thật vô lý." Hermione nói khi nhìn xuống sàn nhà như muốn đục lên sàn nhà một lỗ thật to vậy. Lorelai dừng lại trước mặt Hermione và Ginny cũng vậy, bắt kịp những gì Lorelai đang ám chỉ.
"Chị đã sử dụng bùa lú lẫn lên McLaggen ?" Ginny thì thầm hét lên.
Hermione cắn môi "Chị xin lỗi. Chị chỉ là không muốn Ron phải buồn. Bồ ấy sẽ tự dằn vặt bản thân vì không được chọn mất."
"Xin lỗi cái gì chứ?" Lorelai đảo mắt nhìn cô bạn mình hỏi, "nếu bồ không làm thì mình cũng sẽ làm thế thôi."
"Ồ trong một giây tớ đã nghĩ rằng bồ đang giận tớ vì tớ giúp Ron gian lận đấy." Hermione nhẹ nhõm nói.
"Chị giúp anh trai em, làm sao em có thể giận chị được?" Ginny hỏi.
Rồi cả ba nhìn nhau và phá lên cười
Trở lại phòng sinh hoạt chung sau bữa tối, Lorelai ngồi trên chiếc ghế dài ở phòng sinh hoạt chung đọc sách môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Ron ngồi cạnh Lorelai và chăm chú nhìn ngọn lửa như thể bị nó thôi miên, Hermione ngồi trên sàn trước Lorelai đọc sách Thảo dược học và Harry ngồi kế bên Hermione đang đọc cuốn sách độc dược cũ mà cậu đã lấy ở lớp độc dược lần trước.
Ron cất tiếng nói nhưng ánh mắt vẫn không dời khỏi ngọn lửa
"Tớ phải thừa nhận, tớ đã nghĩ rằng mình đã bỏ lỡ cái cuối cùng." Ron nói. "Tớ hy vọng McLaggen không quá khó khăn. Hình như Anh ấy có chút để ý đến bồ đấy Hermione. McLaggen đấy."
Hermione vẫn chú tâm nhìn vào sách mình. "Anh ta thấp hèn" là tất cả những gì cô ấy nói.
"Bồ đã bao giờ nghe nói về câu thần chú này chưa? Sectumsempra?" Harry chồm qua chỗ Hermione hỏi.
"Không, tớ không biết. Và Harry nếu bồ còn có chút tự trọng, thì bồ hãy trả cuốn sách đó về chỗ cũ đi." Hermione nói.
"Không thể nào bồ ấy lại làm điều đó đâu. Khi mà bồ ấy vẫn còn cuốn sách đó thì bồ ấy sẽ đứng đầu lớp, thậm chí còn giỏi hơn chúng ta đấy Mione." Lorelai nhìn cô bạn mình với ánh mắt không thể tin được.
" Giáo sư Slughorn còn nghĩ bồ ấy là một thiên tài" Ron nói thêm. Hermione quay đầu lườm hai người.
"Tớ muốn biết chủ nhân quyển sách đó là ai. Hãy đưa tớ xem nào" Hermione nói. Hermione đóng cuốn sách của mình lại và đặt nó xuống đất và cố với lấy cuốn sách nhưng Harry đã đóng nó lại và di chuyển nó ra khỏi tầm với của cô ấy.
"Không được," Harry nói một cách cảnh giác.
"Tại sao lại không?" Cô ấy hỏi.
"Ràng buộc thật mong manh" Harry nói. Đó có thực sự là lời bào chữa tốt nhất mà anh ấy có thể nghĩ ra.
"Ràng buộc thật mong manh?" Hermione nhìn Harry một cách khó hiểu.
"Đúng vậy." Harry trả lời. Tất cả sự tập trung của cậu ấy đều dồn vào Hermione để đảm bảo rằng cô sẽ không giật lấy cuốn sách từ tay cậu mà Harry không chú ý đến ginny ngay sau lưng mình. Cô bé đã nhanh tay giật lấy cuốn sách từ tay cậu và mở nó ra.
"Hoàng tử lai là ai chứ?" Ginny hỏi sau khi đọc quyển sách.
"Ai?" Lorelai hỏi.
"Ghi ở đây nè chị : Cuốn sách này là tài sản của Hoàng tử lai." Ginny đưa cho mọi người xem trang đầu tiên của cuốn sách. Và nó đây rồi,nét chữ được viết ngay ngắn. Lorelai cau mày cô có thể thề rằng mình đã từng nhìn thấy chữ viết tay này trước đây nhưng không tài nào nhớ ra là đã thấy ở đâu được.
Ginny ném lại cuốn sách cho Harry. Tất cả chúng tôi đều nhìn chằm chằm vào cậu ấy khi cậu ấy bước lên ký túc xá của mình, để có thể đọc sách trong yên bình. Ngay sau đó Ron cũng đi lên ký túc xá để lại cho ba cô gái một chỗ trên chiếc ghế dài.
"Cuốn sách đó phải ít nhất hai mươi năm tuổi rồi đấy, nếu không muốn nói là hơn thế nữa." Hermione nói. "Ngày mai có ai muốn đi cùng tớ đến thư viện không nào?"
Lorelai biểu môi "Và dành cả ngày thứ Bảy để tìm kiếm hoàng tử Lai là ai? thôi Tớ không muốn. Xin lỗi Mione." Lorelai trả lời.
"Bồ không có niềm tin sẽ tìm ra người đó sao."Hermione nói tiếp.
"Chỉ có mình chị là muốn dành hàng giờ trong thư viện vào ngày thứ Bảy thôi Mione à." Ginny bình luận. Kết quả là bị Hermione đập vào tay bằng cuốn sách của cô.
"Ôiiiiiiiiiiiii."
Lorelai híp mắt cười "Thôi nào hai người, đi ngủ thôi. Ngày mai là thứ Bảy. Chúng ta phải dậy sớm để đến làng Hogsmeade." Lorelai nói khi kéo hai cô gái lên cầu thang.
"Chúc ngủ ngon Ginny" Lorelai và Hermione cùng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro