Chương 13: Địch ý

Trong nháy mắt, đã hơn một tháng trôi qua. Bước sang tháng 10, nhiệt độ ở London đang giảm dần, gió lạnh thổi luôn khiến người ta rùng mình.

Cuộc sống của Levina phần lớn rất yên bình.

Các khóa học năm đầu tiên ở Hogwarts rất đơn giản, và nó dường như là một miếng bánh ngọt đối với Levina, người đã hoàn thành sớm các khóa học năm thứ bảy.

Trong lớp học bùa chú, Giáo sư Flitwick dạy những câu thần chú bằng giọng the thé của mình, thỉnh thoảng yêu cầu học sinh tự mình thử nghiệm những phép thuật mới. Levina yêu thích các lớp học bùa chú nhất, và bất cứ khi nào cây đũa phép của cô thi triển một câu thần chú thành công, cô luôn hạnh phúc và tận hưởng sức mạnh mà phép thuật mang lại cho mình. Kết quả là Levina ghi được nhiều điểm nhất trong lớp Giáo sư Flitwick, thêm 10 điểm cho Slytherin ở hầu hết các lớp.

Tất nhiên, lớp học biến hình của McGonagall cũng là thứ Levina giỏi. Cô luôn có thể biến mọi thứ thành đúng như những gì Giáo sư McGonagall mong đợi. Ngay cả một người nghiêm khắc như Giáo sư McGonagall cũng mỉm cười với cô.

Có một lớp học thiên văn học vào mỗi tối thứ Tư, nơi học sinh sử dụng kính thiên văn để quan sát bầu trời đầy sao và tìm hiểu tên của các ngôi sao và quỹ đạo của các hành tinh phát sáng với ánh sáng trắng mờ trên bầu trời. Đây là khóa học yêu thích nhất của Levina ngoại trừ bùa chú, cô thích sự bí ẩn do vũ trụ mang đến. Những ngôi sao trên bầu trời dường như có vô số câu đố đang chờ cô khám phá.

Còn một lý do khác khiến Levina quan tâm đến lớp học thiên văn. Đó là bởi vì khi Levina còn nhỏ, khi cô hỏi bà nội rằng cha mẹ cô đã đi đâu, bà Taft luôn ôm cô dưới bầu trời đêm đầy sao, đưa ngón tay chỉ vào những vì sao trên bầu trời, và nói một cách âu yếm: " Bố và mẹ con đã biến thành những vì sao trên bầu trời đó và đang theo dỗi chúng ta đấy.  Khi Lyle nhớ bố mẹ, con hãy đợi đến tận đêm, lúc đó con sẽ được gặp bố mẹ."

Mỗi vì sao mà ta nhìn thấy đều có thể đang âm thầm bảo vệ ta đó. 

Ngay cả khi Levina đã trưởng thành, cô vẫn nghĩ lạc quan: những người thân đã khuất có thể sẽ thực sự trở thành những vì sao và đồng hành cùng mình một cách âm thầm trên bầu trời.

Và một lần nữa, theo ý kiến ​​của Levina, khóa học nhàm chán nhất ở Hogwarts là môn lịch sử phép thuật.

Giáo sư Binns, người dạy khóa học này, là một hồn ma. Nói bằng giọng đều đều của mình trong mỗi tiết, Levina đánh cược giọng nói của Giáo sư là một trong những bài hát ru hiệu quả nhất.

Môn học lịch sử phép thuật không có gì mới, chỉ cần học thuộc kiến ​​thức trong sách giáo khoa là gần giống như vậy. Levina đã trực tiếp sử dụng lớp học này để viết bài tập cho các môn học khác. Dù sao thì cô cũng biết điều đó, và ngay cả khi Giáo sư Binns đặt câu hỏi, cô có thể đưa ra câu trả lời chính xác từng câu một.

Lớp học thảo dược hàng tuần được dạy trong nhà kính phía sau lâu đài bởi Giáo sư Sprout, nơi học sinh học cách trồng những loại cây tuyệt vời và công dụng của chúng.

Thực tế, Levina không chủ động cộng điểm. Về cơ bản, Levina chỉ giơ tay một lần trong mỗi lớp học và trả lời câu hỏi của giáo sư một cách hoàn hảo, nhưng vì cô trả lời đúng mọi lúc, nên theo thời gian, các giáo sư sẽ gọi cô bất cứ khi nào họ thấy không có ai giơ tay, điều này khiến Levina được nhiều điểm cho học viện.

Nhưng vẫn có những trường hợp ngoại lệ.

Kể từ khi Giáo sư Snape biết rằng Levina đã học hầu hết chương trình lớp bảy, Snape sẽ hỏi cô một số câu hỏi hóc búa mỗi khi ở trong lớp hoặc trong lúc cấm túc tại hầm. Một số câu hỏi này thậm chí còn nằm ngoài sách giáo khoa Hogwarts. May mắn thay, Levina đã đọc rất nhiều sách ngoại khóa, nên về cơ bản cô đều có thể trả lời được.

Nhưng đôi khi Snape thực sự hỏi Levina về những điểm kiến ​​thức được bao hàm trong một số cuốn sách độc dược cũ. Nếu không thể trả lời, đó là một ngày cấm túc. Cho đến nay, Levina đã giành được thêm một tháng cấm túc cho chính mình. Nói cách khác, Levina sẽ bị nhốt trong văn phòng của Snape trong nửa học kỳ.

Về vấn đề này, Sasha cũng hỏi Levina rằng liệu cô có khiêu khích Giáo sư Snape hay không, nếu không thì tại sao Snape lại trừng phạt cô như thế.

Khi đó, lời giải thích của Levina là: có lẽ vì lần đầu tiên cô không đến lớp học độc dược nên Giáo sư mới tức giận.

Trên thực tế, cô đoán rằng Snape sợ Levina kiêu ngạo, cho nên mới nhắc nhở cô trong này không nghĩ tự mãn học hết kiến ​​thức, rốt cuộc còn có núi cao hơn.

 Nhưng những ngày gần đây Snape đã ngừng hỏi cô những câu hỏi khó vô song. Thay vào đó, khi các học sinh đun sôi độc dược trong lớp, không những các học sinh khác không bắt chúng cùng với Levina mà còn dành 70% thời gian để theo dõi hoạt động của Levina đằng sau cô.

Rõ ràng là Levina không cho Snape một cơ hội nào, kỹ thuật của cô rất khéo léo và gọn gàng, và lọ thuốc làm ra gần như hoàn hảo. Thế đó, Snape chưa bao giờ dành cho Levina một lời khen ngợi, cùng lắm là vài câu châm chọc khi anh cầm lọ thuốc.

Về vấn đề này, Levina nói: Không thành vấn đề, tính cách của giáo sư Snape là như vậy, những lời nói dài và khắc nghiệt của Snape như đi từ tai bên trái sang bên phải rồi thoát ra thôi.

Trong tất cả các lớp, lớp khiến Levina cảm thấy khó chịu nhất là Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.

Nguyên nhân sâu xa khiến Levina căm ghét lớp học là do chính giáo sư đã dạy nó, Faris Herbert.

Ngay từ buổi học đầu tiên, cô đã phát hiện ra rằng Giáo sư Herbert đầy ác ý với cô.

Giáo sư Snape hỏi cô những câu hỏi khó, nguyên nhân cơ bản là để cô nhận ra chính mình, đối với cô có chút là tốt rồi.

Nhưng giáo sư Herbert này chỉ có ác ý thuần túy đối với Levina.

Mái tóc nâu cuộn tròn quanh đầu như cái chuồng gà. Khuôn mặt nhọn hoắt như khỉ dường như có thể đâm chết người. Đôi mắt xám nhỏ long lanh, và khóe miệng anh luôn cụp xuống, như thể ai đó nợ anh hàng triệu Galleon.

Lần đầu tiên Levina nhìn thấy ông ta, cô cảm thấy khá ghê tởm, với đôi má mũi nhọn hoắt, và trông không giống một người tốt. Levina thực sự không biết bằng cách nào mà Hiệu trưởng Dumbledore lại thuê một người như vậy làm giáo sư. So với hắn, giáo sư Snape đơn giản là tuyệt vời.

Hắn ta là một sinh viên tốt nghiệp trường Durmstrang với thành thích toàn O. Sau khi tốt nghiệp, hắn làm giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở Durmstrang, và sau đó bị sa thải không rõ lý do (hắn nói rằng đã từ chức, nhưng Levina không tin). Sau đó hắn được Dumbledore tuyển dụng để trở thành giáo sư tại Hogwarts.

Phương pháp giảng dạy của Giáo sư Herbert là dựa trên thực hành. Tìm một người làm mẫu, cho học sinh xem các phép  sẽ học trong bài học này, sau đó cho học sinh khác đối chiến với nhau. Điều này khiến Levina tự hỏi liệu hắn ta đang dạy Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám hay là Hắc ma pháp.

Và đối tượng làm mẫu may mắn đó chính là Levina. Nhảy tarantella gì, thi răng cửa, cười toe toét và hoan hô. Cô đã phải chịu đựng tất cả những điều này. Bất cứ khi nào như vậy, Giáo sư Herbert luôn bật cười trước vẻ xấu hổ của Levina. Các sinh viên nghĩ rằng giáo sư Herbert chỉ đang giảng dạy nên họ không để ý nhiều đến hành vi của hắn ta. Mặc dù Sasha đã cố gắng ngăn cản hành vi của Giáo sư Herbert mọi lần, nhưng lần nào hắn cũng làm như vậy.

Levina đã chịu đựng hắn ta ba lần với tâm lý rằng một điều tồi tệ hơn một điều ít hơn, nhưng đến lần thứ tư, Giáo sư Herbert thực sự muốn sử dụng Lời nguyền Imperius để kiểm soát cô, điều này thực sự khiến cô không thể chịu đựng được nữa.

Cô lập tức lạnh lùng nói: "Giáo sư Herbert, ta nghĩ ngài nên dừng lại hành vi của mình, ngài đã đi quá xa rồi."

Lúc đó, giáo sư Herbert không ngờ cô sẽ chống cự lại, nhưng vì vẫn có học sinh theo dõi nên ông đành miễn cưỡng để cô đi.

Sau giờ học ngày hôm đó, Levina quyết định cho các giáo viên khác thấy phản ứng tốt trước hành vi xấu của Giáo sư Herbert.

Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô quyết định nói chuyện với viện trưởng của mình. Dù Snape hơi u ám xấu tính, nhưng ông ấy tốt với học sinh của nhà mình. Điều chính yếu là Levina biết, nhờ giấc mơ đó, Snape có thể giúp cô.

Vì vậy, buổi chiều hôm đó, cô gõ cửa văn phòng độc dược.

"Vào đi." Giọng của Snape truyền đến.

Levina đẩy cửa vào và thấy rằng Giáo sư Snape đang đun sôi thuốc, và văn phòng tràn ngập mùi đắng của thuốc và khói trắng mờ ảo. Cô bước nhanh đến chỗ Snape và nói: "Thứ lỗi cho ta, Giáo sư, ta có chuyện cần báo."

Snape không để ý đến cô, anh khuấy lọ thuốc trong vạc vài lần, tắt lửa, khuấy thêm vài lần nữa thì anh mới ngẩng đầu lên: "Có chuyện?"

Levina khẽ cúi đầu nói: "Đúng vậy, hình như giáo sư Herbert có thành kiến với ta. Trong lớp giáo sư thường buông những lời chửi rủa thậm tệ đối với ta, và sáng nay, giáo sư đã định dùng Lời nguyền Imperius lên ta. Nhưng ta ngăn lại, bởi vì đó là một trong ba lời nguyền không thể tha thứ, giáo sư làm ta sợ hãi. "

Nói đến đây, giọng nói của Levina bắt đầu run lên: "Giáo sư Snape, ta nghĩ hành vi này của giáo sư Herbert là rất tệ, vì vậy ta đề nghị ngài yêu cầu Giáo sư Herbert dừng việc này lại?"

 Sau khi nói xong, nước mắt Levina trào ra, cô ngẩng đầu lên và nhìn vào mắt Snape một cách đáng thương, như muốn nói: "Giáo sư, ngài sẽ giúp ta, đúng không?"

Sau khi Snape phát hiện ra Levina đã bước vào, anh đã thầm thắc mắc không biết cô muốn gì, nhưng anh không ngờ rằng cô ấy lại ở đây để phàn nàn. Nghe những gì cô nói về hành động của giáo sư Herbert, anh nghĩ hơi bực mình, Herbert này làm sao có thể nguyền rủa học sinh, không biết ở Hogwarts bị cấm sao! Ngay lập tức, Snape cảm thấy người này có ác ý kỳ lạ với Taft, điều này khiến anh cảnh giác.

Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt nhỏ đáng thương của Levina, Snape nhìn sang chỗ khác một cách mất tự nhiên, nói với cô: "Chuyện này ta sẽ lo, trò về trước đi."

"Cảm ơn ngài rất nhiều, giáo sư Snape, ngài nghỉ ngơi." Levina ngay lập tức mỉm cười và nói với Snape với đôi mắt sáng.

Snape nhìn người trước mặt cảm ơn, đột nhiên nở nụ cười trên môi, trong chốc lát không khỏi sững sờ. Người mới một giây trước đó còn thổn thức vì sự ác ý của giáo viên đối mình, giây sau lại cười đối Snape. Khi định thần lại, anh phát hiện cô đã rời đi.

Levina Taft này thật sự là ... Snape nhíu mày nghĩ, giống như một con tiểu hồ ly ranh mãnh.

Levina trở lại phòng ngủ với tâm trạng thoải mái. Vui vẻ nghĩ: Giáo sư Snape thực sự là người tốt.

Không lâu sau, Giáo sư Herbert thực sự ngừng trêu chọc Levina trong lớp. Mặc dù hắn ta đã nhìn Levina với ánh mắt ác ý như vậy. Nhưng Levina đã hài lòng rồi.

Vì sự việc này, Levina cũng trở nên thân thiện với Snape, mỗi lần đến hầm cô luôn tươi cười chào hỏi giáo sư, sau đó bắt đầu cấm túc. Lúc đầu giáo Snape hoàn toàn phớt lờ cô, mà giờ thì giáo sư sẽ đáp lại dù bằng một tiếng vo ve yếu ớt.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro