Chương 34: Kì nghỉ

Levina nhớ lại một năm cô học tại Hogwarts, và cô chợt nhận ra dù hơi muộn màng nhưng cô đã phải trải qua rất nhiều điều.

Nhưng thực tế là cô mới học năm nhất.

Levina kiệt sức: ('-ι_- `)

Vào tiết học đầu tiên, cô bị ngất xỉu và được đưa vào bệnh xá của trường. Sự khiêu khích của Jessica Rozier. Một cú đánh Bludgers vào trán trong một trận đấu Quidditch. Levina bị Snape nhốt trong một học kỳ và uống thuốc cô đơn. Christmas bị Herbert bắt và trải qua một thử thách ly kỳ. Cuối cùng, chương trình lễ Phục sinh lại bị lộn xộn, dẫn đến cái chết của Lucas Foley.

...

Cuộc sống trong khuôn viên trường của cô thật tuyệt vời. Nó gần như có thể so sánh với các vở kịch của Shakespeare.

Vài ngày nữa, các học sinh sẽ được nghỉ học để nghỉ hè.

Sáng hôm qua, cụ Dumbledore đã mời Levina đến văn phòng và nói với cô về lịch trình mùa hè. Trước hành vi điên cuồng của Herbert trong học kỳ này, cụ Dumbledore rất lo lắng về việc liệu kỳ nghỉ hè của Levina có được an toàn hay không. Vì vậy, cụ hỏi cô xem cô có thể ở lại Godric's Hollow, nhà của Dumbledore, vào mùa hè không.

Levina sẵn sàng đồng ý, vì vậy Dumbledore hẹn Levina tại phòng hiệu trưởng vào ngày cuối của năm học.

...

Vài ngày sau, sau khi tạm biệt Sasha, Levina gõ cửa phòng hiệu trưởng.

"Vào đi." Dumbledore nói nhẹ.

Levina bước vào và chào: "Chào buổi sáng, Giáo sư."

"Ồ, buổi sáng tốt lành, Lyle thân yêu. Nếu trò đã sẵn sàng, chúng ta hãy xuống nhà."

"Cảm ơn" Levina nhận lấy viên kẹo, bóc giấy gói kẹo ra, là vị chanh chua ngọt, "Con đã chuẩn bị xong rồi, đi thôi." Levina đi theo cụ Dumbledore xuống lầu, đi trên hành lang đầy nắng, từ từ.

"Giáo sư, con sẽ làm phiền ngài trong kỳ nghỉ hè chứ?" Trên đường đi, Levina nói với một giọng nói ngọng nghịu.

"Không, chào mừng trò, bản thân ta rất mong được nghe tiếng nói của những người trẻ tuổi như trò về phép thuật, điều này cũng có thể làm phong phú thêm kiến ​​thức của ta." Cụ Dumbledore đáp lại.

Levina mỉm cười: "Vậy thì, cung kính không bằng tuân mệnh."

"Làm ơn." Dumbledore nói với một nụ cười.

Cách cổng thành Hogwarts khoảng hai trăm mét, cụ Dumbledore mời Levina nắm lấy tay mình và Apparate. (là độn thổ á)

Sau những cơn biến dạng không gian và sự chèn ép khó chịu, họ đã đến đích.

"Chào mừng đến với Godric's Hollow," cụ Dumbledore chào đón.

Godric's Hollow là một ngôi làng ở các quận phía tây nước Anh. Có một quảng trường nhỏ ở trung tâm của ngôi làng, với một tòa nhà giống như đài tưởng niệm chiến tranh ở trung tâm của quảng trường. Có một số cửa hàng, một bưu điện, một quán bar và một nhà nguyện, và những tấm kính màu sáng lấp lánh như những viên ngọc trên khắp quảng trường.

Tượng đài bị phù phép để nó thay đổi khi phù thủy đi ngang qua, và thay vì một tháp có tên, nó trở thành một bức tượng của ba người: một người đàn ông với mái tóc bù xù và đeo kính, một mái tóc dài, một người phụ nữ xinh đẹp và tốt bụng, và một cậu bé ngồi trong vòng tay của mẹ. Đây là gia đình Harry Potter.

Levina nhìn chằm chằm vào bức tượng một lúc trước khi lặng lẽ rời đi cùng với cụ Dumbledore.

"Đây," Dumbledore nói, "Ta hy vọng trò sẽ thích nơi này của ta."

Điều đầu tiên đập vào mắt Levina là một khu vườn nhỏ. Một khu đất được dành để trồng nhiều loại cây kỳ diệu, cũng như một số loại trái cây và rau quả. Những bông hoa tươi đẹp, và có lẽ chúng phải được chăm sóc bằng phép thuật.

Túp lều của cụ Dumbledore là một ngôi nhà kiểu phương Tây hai tầng, tường trắng, ngói đỏ.

Cửa sổ trên tầng hai mở toang, có thể mơ hồ nhìn thấy trang trí bên trong.

Dumbledore chỉ vào cửa sổ: "Đó là phòng của trò."

Levina yêu căn phòng của mình.

Ánh sáng dịu nhẹ chiếu qua khung cửa sổ trên chiếc bàn nhỏ bên cửa sổ. Cũi trong nhà ban đầu có màu trắng nhạt, nhưng sau đó đã được Levina đổi thành màu xanh lam.

Trong mấy ngày ở đây, Levina thích ngồi trên chiếc bàn nhỏ đọc sách, thỉnh thoảng khi mệt mỏi lại ngẩng đầu ngắm cảnh ngoài cửa sổ, cô thích những bông hoa rực rỡ trong khu vườn của cụ Dumbledore.

Thỉnh thoảng trong thời gian rảnh rỗi, cô sẽ cùng Meina và cụ Dumbledore uống trà, và hỏi vị trưởng lão về nhiều câu hỏi khác nhau về phép thuật. Vào thời điểm đó, Meina, bé mèo đã lớn rất nhiều, luôn ngáy thoải mái, và màu lông hoa râm của  nó luôn tỏa sáng dưới ánh nắng.

Cũng giống như cuộc sống hiện tại của Levina, đơn giản và sáng sủa.

...

Cuộc sống mùa hè của Levina có thể được mô tả là mãn nguyện và hạnh phúc.

Dumbledore thường phớt lờ cô và cho phép Levina sử dụng thời gian của cô ấy khi cô muốn.

Levina tình nguyện tự mình đảm nhận công việc nấu nướng, rốt cuộc cô sống ở nhà người khác chẳng ra gì, trong lòng cô có chút bất an. Levina đã đọc một vài cuốn sách về phép thuật nội trợ, và sau vài ngày học hỏi, cô đã cơ bản thành thạo.

Kết quả là thức ăn vào buổi sáng, buổi trưa và buổi tối đã trở nên tinh tế hơn.

Những chiếc bánh tròn mềm và bông xốp, mứt ngọt với nhiều hương vị khác nhau, bụng heo quay vàng giòn, thịt bò mềm và ngon ngọt, gà rán giòn, đậu Hà Lan béo ngậy, nước trái cây và sữa, v.v.

Có lẽ ở túp lều quá thoải mái và nhàn rỗi. Cô cũng phá vỡ đồng hồ sinh học ban đầu. Từ ban đầu thức dậy khoảng 6:30, bây giờ đến tối ngủ đến 9 giờ sáng.

Không ngờ tới, để cho việc học trở nên hấp dẫn hơn cụ Dumbledore cho phép cô đi xuống dười hầm của căn nhà.

Hóa ra dưới tầng hầm của căn nhà có nơi để nghiên cứu, hình tròn rất lớn, sách vở trong đó rất nhiều, được xếp ngay ngắn trên giá gỗ sồi trắng, là nơi cô yêu thích nhất trong cả căn nhà.

Khi cụ Dumbledore cho cô xem cuốn sách nghiên cứu, ông dặn dò cô không được chạm vào những cuốn sách ở tầng trên cùng và tầng áp chót bên dưới, và để cô chọn những cuốn sách còn lại. Levina chỉ nhớ rằng cô ấy đã gật đầu liên tục vào thời điểm đó, cho thấy rằng cô chắc chắn sẽ nghe lời.

Biểu cảm của Levina như thế này: $ _ $

Những người khác cởi mở với tiền, nhưng cô ấy cởi mở với sách.

Hay nói gì thì nói, người còn điên hơn người.

Nói cách khác, cô không biết mình ngủ lúc mấy giờ trong đêm mà khi cô tìm thấy nghiên cứu này, nhưng cô thức dậy vào 10h sáng hôm sau, vậy có lẽ cô ấy đã đi ngủ lúc 1 giờ sáng.

Đó thực sự không thể là lỗi của cô, tất cả những cuốn sách trong phòng học của cụ Dumbledore đều là những cuốn cô chưa từng đọc trong thư viện. Nhiều cuốn sách trong số này là sách hiếm, tức là đã không còn bản in. Có thể thấy cụ Dumbledore đã mất bao nhiêu công sức để sưu tập những cuốn sách này. Mỗi khi bước vào phòng làm việc, Levina đều thở dài một câu như vậy để thể hiện sự tôn trọng của mình.

Tuy nhiên, khi biết những cuốn sách này đến từ đâu, cô thực sự rất ghen tị.

Tất cả những cuốn sách trong nghiên cứu này đều là quà tặng từ các phù thủy từ khắp nơi trên thế giới. Hầu hết những người này đều ngưỡng mộ kiến ​​thức của Dumbledore hoặc sợ hãi về địa vị của ông trong thế giới phù thủy, vì vậy về mặt này, phải không? 

Theo thời gian, cụ Dumbledore nhận thấy những cuốn sách này không thể đặt trong nhà nên đã nghĩ đến việc mở một phòng làm việc như vậy để đặt những món quà này.

và như thế, những người ngưỡng mộ cụ không biết món quà của mình có được lòng cụ không. Họ cố gắng hết sức để tặng quà, và họ không bỏ lỡ bất kỳ ngày lễ nào, và đôi khi cụ Dumbledore thậm chí còn nhận được một số món quà cho ngày lễ tình nhân. Dù nó chỉ là những cuốn sách.

Đối với sự việc trên, cụ Dumbledore tỏ vẻ bất lực, thực ra so với những cuốn sách đó, cụ thích chiếc khăn cashmere mà Levina tặng hơn.

Levina: Cảm ơn cụ, nhưng con rất muốn có được "rắc rối" của cụ nếu con có thể.

Hôm nay, Levina đang đọc sách trong phòng ngủ nhỏ của mình, một tay gối đầu, một tay cầm sách, cô nhìn rất tập trung.

"Bùm, bùm, bùm!" Có tiếng gõ cửa sổ đột ngột.

Levina nhìn lên và thấy một con cú nhỏ đang vỗ cánh và nhìn chằm chằm vào cô, với một chiếc phong bì trên bàn chân.

Cô mở cửa sổ và cho con cú vào.

Đó là một bức thư từ Hogwarts với huy hiệu Hogwarts trên đó.

Cho một ít thức ăn tùy ý, và đuổi con cú đi. Levina mở lá thư và đọc nó.

À, đó là bảng điểm của kỳ thi cuối kỳ.

Ah, rất tốt. Một hàng chữ O ngay ngắn là điều cô mong đợi.

Levina xuống lầu tìm cụ Dumbledore, không giấu được vui mừng: "Giáo sư, bảng điểm đã có. Điểm của con đều là O."

Dumbledore trấn an: "Ta tự hào về trò, Levina."

Levina: "..."

Chợt, Levina nghĩ tới, giờ đây, cô không còn được nhìn thấy nụ cười trìu mến và gương mặt hiền hậu của bà nữa rồi. Có lẽ bà sẽ giống cụ Dumbledore, tự hào về cháu gái của người.



-----------------------------

Tác giả có lời muốn nói: chuyện là ta đăng chương này hồi lúc khoảng 5h chiều

Và vào 6h30 hôm nay, lên gg tra truyện của ta thì phát hiện, ồ quao thật nhiều trang reup truyện ta mà ta không biết gì hết. 

Thiệt hảo mà, ta phát hiện wattpad thật đáng sợ......






Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro