chap 13

Tôi nhớ tôi đã từng hạnh phúc biết bao nhiêu bên cậu , tôi nhớ cái cách cậu cầm lấy chuôi kiếm tay cậu cầm lấy nó một cách nhẹ nhàng như nó chỉ là một que gỗ .

 Tôi biết bao nhiêu lần tưởng tượng cảnh cậu nắm tay tôi đôi tay to lớn chai sạn của cậu . Nhưng đến cuối những kí ức tươi đẹp kia tưởng chừng sẽ mãi bên tôi đang nhạt dần và nhạt dần .

Ngay cả trong giấc mơ hình bóng của cậu cũng thật mờ nhạt .

Alex tỉnh dậy trong cơn mộng mị , lại là giấc mơ về cậu . " Cậu " chính là một phần trong Alex , chính Alex coi đây là cốt lõi tạo ra cậu khi mất đi hình bóng của người kia chính là lúc cậu mất đi chính cậu .

Khi cậu bước xuống Đại sảnh lúc ấy vẫn còn sớm quá chỉ có mấy học sinh lác đác đâu đó trong lâu đài . Cậu ghét phải đụng mặt nên chọn một lối đi vắng vẻ . Nắng nhẹ vào sáng sớm thật ấm áp và nhẹ nhàng như cái ôm của mẹ đó là họ nói vậy , cậu còn chẳng có mẹ để mà so sánh xem cái nào ấm hơn .

Có lẽ vì thế cậu rõ ghét ánh sáng như một con ma cà rồng cậu chạy liền một mạch qua hàng lang đón nắng ẩn mình vào bóng râm .

Đại sảnh mới đầu rất vắng người rồi dần dần nhộn nhịp hơn . Alex đã ăn sáng từ trước rồi tranh xa khỏi bầu không khí huyên náo kia . Cậu như một con người đầy nỗi sợ cậu luôn tự cô lập mình lại như đó chưa bao giờ là vấn đề với Alex .

Vì còn nhiều thời gian trước khi bước vào lớp học , cậu liền tiếp tục một chuyến đi dạo . Cậu định tìm chỗ nào đó râm mát tránh xa cái nắng đang dần gắt vì tới hạ , nơi ấy phải không có người .

Cậu định đi về phía hồ Đen giờ chẳng còn ai ra đó cả hoặc đó là cậu nghĩ vậy . Càng bước gần về phía hồ Đen , tiếng cười cợt càng rõ .

Phía kia gần cái cây lớn một đám người cụ thể là bốn học sinh nhà Gryffindor có lẽ họ đang bày trò quậy phá vì trong đám đó cậu nhận ra Sirius Black . Cậu ta rất giống Regulus người mà cậu đã theo dõi nhiều ngày đó là ấn tượng duy nhất của cậu .

Tính bỏ đi những ngay khi quay người đôi mắt cậu vô tình bắt được một sắc xanh lá giữa đám áo chùng màu đen . Một cậu bạn Slytherin bị bao vây bởi đám Gryffindor và không cần nhìn cũng biết đó là ai .

" Các cậu thôi đi , giờ còn ở đây thì sẽ không còn đồ ăn cho chúng ta đâu . "

Một trong bốn người Gryffindor lên tiếng người đó có giọng rất nhẹ nhàng khác hẳn cái điệu cười điếc tai của hai người cao lớn nhất .

Họ nói gì đó rồi rời đi để lại Snape nằm đó . Một vụ bắt nạt vừa xảy ra và nạn nhận trong vụ việc lại không có ý định im lặng cho qua việc này .

Snape cố gắng nhấc cái thân đau nhức cơ thể như bị kiến chích đầy ,  tay cậu vẫn còn run vì cơn đau nhưng nó vẫn không hạ đũa phép xuống . Cậu ta chĩa đũa phép về phía bốn người kia . Họ đã đi được một đoạn khá xa .

Đôi mắt đen nhánh kia mang sắc lạnh của sự căm ghét hận thù nó hơn cả ánh mắt của thú săn mồi . Một làn khói đen bao quanh đũa phép nó ngày một dày hơn theo chuyển động của miệng cậu ta những từ cậu thốt lên và ngay khi có thể phóng về đám người bắt nạt kia thì đũa phép hạ xuống làn khói cũng bay đi .

Từ bao giờ Alex đã lại gần Severus ép đũa phép cậu phải hạ xuống . Có lẽ vì đôi mắt kia chỉ mải khoá chặt bóng lưng của kẻ cầm đầu nên Severus không nhận ra Alex đã tiếp cận mình .

" Nếu cậu tiếp tục dùng thì cậu sẽ chết trước khi hạ gục được họ đấy . "

Alex cất tiếng với giọng điệu uể oải buồn chán , Severus vẫn mở to mắt nhìn cậu ta khi đôi mắt kia hạ xuống sắc đỏ bên trong áo chùng thì cậu ta nhanh chóng lùi ra xa .

" Mày ... Muốn gì từ tao ? Bọn nó bảo mày ra đây à . "

Alex đứng dậy vẫn giữ khoảng cách với Severus , nói .

" Không , tôi chỉ có lòng tốt nhắc cậu thôi . Cậu có vẻ biết nhiều về ma thuật cấp cao nhỉ nhưng cách dùng chỉ như trẻ con mới cầm đũa phép lần đầu . "

" Không phải việc của mày . Dư thời gian lo chuyện bao đồng thì lo cho bản thân mày trước đi , thằng khốn bị nguyền rủa ."

"Thằng bị nguyền rủa " đấy là cách nói của bọn học sinh khi chỉ Alex . Cái biệt danh ấy có từ khi Giám thị trường thường xuyên tìm thấy cậu ở những ngõ ngách bí mật trong Hogwarts và khi hỏi thì cậu chẳng nhớ gì cả .

Đúng hơn là cậu không nhớ mục đích mình bước tới đó và trước khi quyết định sẽ bước liều thì lão Filch đã ở sau lưng và sau nhiều lần như vậy thì cái biệt danh " thằng bị nguyền rủa" hay " thằng thần kinh " luôn để chỉ cậu .

Cuối cùng cậu cũng từ bỏ việc lẻn ra ngoài , và cũng từ ấy cậu thành thói quen viết nhật ký hằng ngày . Cậu sẽ ghi lại chuyện quá khứ và những việc ngày hôm nay để mọi thứ trở nên liền mạch .

Chỉ có việc là những trang cậu ghi lại chuyện về thế giới trước của mình luôn biến mất như chưa từng được ghi lại . Cậu quên đi về thế giới cũ , mục đích cậu ở đây và lẽ sống của mình nhưng những việc mới đây liên quan tới thế giới này cậu không thể quên .

" Tin hay không thì tùy , nếu tiếp tục dùng mấy loại không phù hợp với độ tuổi , hậu quả rất khó lường và tôi không thể lúc nào cũng nhớ về cậu Snape đây mà nhắc nhở . "

Severus vẫn gắt lên , cậu chưa thể đứng dậy ngay , cậu ngồi dưới đất ngẩng đầu nhìn cậu và đôi mắt thù địch kia chưa lần nào tan đi .

" Như nào tao sẽ tự biết . Cút đi ! "

Một người cứng đầu . Nhưng Alex vẫn kiên nhẫn đứng lại mà giảng giải cho cậu ta vì lí do đơn giản là nơi cậu có hình bóng mà cậu - Alex vô cùng quen thuộc .

Việc bắt chuyện với Severus như là một chút níu kéo về quá khứ thứ cậu đang dần mất đi . Alex thở dài bất lực trước sự cố chấp của mình , cậu quay lưng rời đi nhưng trước khi lê đôi chân về lớp học cậu nói .

" Lúc nãy cậu định khiến cho bọn họ rơi vào ảo giác , nhưng trong khi niệm chú mà mang tâm lý đầy thù hằn như lúc ấy thì sẽ không còn gây ảo giác tạm thời nữa và bọn họ sẽ bị rơi vào trạng thái hỗn loạn và có khi sẽ phải vào St Mungo một thời gian . "

Mắt Severus mở to như việc cậu không biết có chuyện đó , không là Severus biết là có khả năng ấy nhưng có lẽ cậu bị cơn giận che mù mắt .

" Lần sau hãy nhớ suy nghĩ kể cả có giận tới đâu . Cậu không muốn vì bọn chúng mà hành động ngu ngốc tới mức bị đuổi khỏi trường đúng chứ . "

Alex không nghĩ Severus có thể gây ra tai hoạ như vậy vì với năng lực của một đứa trẻ 11 tuổi có lẽ chỉ khiến mấy đứa dính bùa bị ác mộng thôi . Nhưng vẫn nên cảnh báo trước vì có khả năng tên nhóc này có khả năng gây hoạ thật đấy .

Bước gần về phía hành lang thì một bạn nữ Gryffindor chạy tới miệng gọi tên " Severus " là bạn của cậu kia .

Lily chạy lại đỡ Severus dậy , mắt cậu nhìn chằm chằm vào bóng lưng vừa rời đi , đôi mắt kia đã tĩnh lặng trở lại và cậu mím chặt môi như đang kìm sự xấu hổ của mình .

Bị một Gryffindor dạy bảo còn gì nhục hơn cơ chứ .

" Sev , cậu không sao chứ mình tới bệnh xá đi . "

" Ừm . "

Ở bệnh xá Lily không ngớt lời chửi rủa đám bắt nạt còn Severus thì mải nghĩ về cậu bạn kia , cậu ta không có ý xấu nhưng ai biết được . Cậu ta là Gryffindor kia mà chắc chắn cậu ta muốn gì đó từ cậu  .

Vậy cậu ta muốn gì ?

___________

Tiết học cuối trong ngày kết thúc , Alex dự tính bỏ bữa tối nên sẽ về kí túc xá sớm . Trên đường đi cậu gặp một người quen thuộc .

' Là cậu ta . '

Severus bước lại gần Alex , nơi hai người đứng không có người ánh chiều tà chiếu lên Severus khiến làn da trắng như sáp nến của cậu ta có chút hồng hào .

" Cậu muốn gì ? . "

" Tại sao cậu lại muốn nhắc nhở tôi hồi sáng nay ? "

Giọng cậu ta nhẹ nhàng hơn hồi sáng nói năng cũng lịch sự hơn . Severus giống một con mèo kiêu ngạo vậy .

" Cậu giống một người tôi quen . "

" Chỉ vậy thôi ư . "

" Chỉ vậy thôi . "

Severus im lặng một lúc , cậu ta đang suy xét xem lí do đó có hợp lí không rồi mở miệng nói .

" Tôi mong cậu có thể hợp tác với tôi . "

" Hợp tác ? Như nào ? "

" Chỉ tôi cách dùng bùa chú và cậu sẽ nhận lại thứ gì đó từ tôi . "

Alex nghiêng đầu rồi tiến gần tới Severus , Alex cao hơn Severus một ngón giữa cậu nâng cằm Severus và hỏi .

" Cậu sẽ cho tôi cái gì ? "

" Dược . Chẳng phải cậu thường xuyên uống thuốc sao . Mấy lọ đón không có tác dụng mấy đâu tôi có thể làm ra thứ tốt hơn . "

Alex buông cằm cậu ta ra lùi lại một bước .

" Cậu lấy đâu ra sự tự tin đó . "

" Cứ uống thử đi thì cậu sẽ biết . "

" Được , hãy cho tôi một lọ thuốc ổn định linh hồn rồi tính tiếp . Nếu không được thì coi như hai ta không có cuộc trò chuyện này . "

" Được , tôi là Severus Snape . "

" Alex Wilson . "

Thế là cuộc trò chuyện của hai người kết thúc rồi đường ai nấy đi . Alex đi được một đoạn thì phát hiện ra một cậu bạn Gryffindor bước tới đây , cậu ta liếc nhìn bóng lưng cậu bạn Slytherin kia . Alex để ý đây không phải là Sirius một cậu bạn thân của cậu ta .

Mái tóc rối xù tổ quạ có lẽ là Potter . James nhìn Severus rồi liếc nhìn Alex vẻ ghét bỏ có thể cậu ta nhìn thấy hai người nói chuyện với nhau và hình như là cậu ta chưa kịp nghe gì .

Alex bước qua mặc kệ bộ mặt khó ở ấy , dù thế nào cũng không liên quan tới cậu .

" Mày vừa nói gì với tên đó . "

" Ừm, tui tôi nói về bài tập nhóm , cậu ta muốn bắt cặp với tôi . '

" Haha mày nói dối như mấy đứa con nít vậy . "

Một lực mạnh đè lên một bên vai Alex vào tường , James Potter gắn từng chữ lên người cậu .

" Thằng đó sẽ không chủ động kết bạn đâu , mày định phản bội Gryffindor hả . Bắt tay với Slytherin ? Một chuyện rất hay để bàn đấy . "

Trước lời đe doạ của James , Alex hạ giọng thay vì vùng lên đánh nhau với người khác cậu tỏ vẻ run rẩy , yếu đuối và vô hại .

" Tôi ... Tôi không biết cậu ta tự nhiên bắt chuyện với tôi . "

James thấy thế cũng buông tay rồi không nói gì rồi đi . Có lẽ Potter đã đánh hơi được con mồi có nguy cơ bị con khác cướp mất . Tính cách trẻ con thấy rõ .

Có phải cậu ta sợ có người giúp đỡ Snape không ?

----------------

                    Đám mây mùa hạ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro