Chapter 6: Muggle Bookstores and Breaking Lass
Bản Dịch : Hiệu Sách Muggle Và Cô Gái Phá Đám
Lass : Thiếu nữ, Cô gái...
---------------------------------------
Tóm Tắt : Một đứa trẻ phù thủy nhỏ giật mình bởi một muggle cho đến khi...
hoặc
Draco phải đến Muggle London để lấy một cuốn mật mã
--------------------------------------
Draco bước ra khỏi Floo với một Dobby bám sát gót
8:30 sáng là đủ sớm để Leaky Cauldron gần như trống rỗng. Dù sao đi nữa, các phường xếp chồng lên các phường khác ngăn không cho bất kỳ ai ở đó phát hiện ra cậu bé mới bước ra từ lò sưởi. Nhẹ nhàng xỏ chân vào đôi giày đã được chỉnh sửa của mình (những đôi giày thể thao thực sự thoải mái và tiện dụng hơn nhiều cho việc đánh lén) Draco lẻn khỏi quán rượu. Đi thẳng đến Hẻm Xéo, Draco hy vọng bùa vỡ mộng của cậu sẽ giữ nguyên và không ai chú ý đến. Với chiếc áo choàng bên ngoài che đi bộ quần áo muggle và chiếc mũ lưỡi trai trên mái tóc bạch kim sáng, cậu lên đường tiến đến Gringotts
Cậu không quan tâm lắm đến quần jean của muggle, nhưng nếu hôm nay cậu phải đối phó với những người Muggle thực sự thì một đứa trẻ mười một tuổi mặc quần lọt khe có lẽ sẽ gây ấn tượng hơn. Cẩn thận giữ chiếc áo choàng của mình che đi những bộ quần áo gây khó chịu, cậu sải bước vào ngân hàng
Chẳng bao lâu sau, cậu tự tin sải bước ra ngoài, nhét một nắm tiền xu và tiền giấy vào túi. Cậu thích thú nhớ lại bài giảng đầy đủ mà cậu nhận được từ Ron chỉ vài năm sau khi cậu được đào tạo thành Người chữa lành. Cậu được chỉ định đi cùngvới một Thần sáng trong một nhiệm vụ thực địa và được kiểm tra bằng cách ghép đôi với Weasley ít yêu thích nhất của cậu. Họ hoạt động bí mật trong một ngôi làng của dân Muggle, do đó họ cần phải sử dụng tiền của Muggle. Hermione rõ ràng đã dành thời gian để giải thích tất cả cho Ron, nhưng có một cái gì đó bị mất trong khi truyền lại. Một cái gì đó khá quan trọng...
"Mỗi mẩu giấy đều có một con số trên đó, nó rất quan trọng" Ron nói, cố gắng phân loại các tờ tiền
"Ồ tốt, tôi nghĩ những con số là ngẫu nhiên" Draco trả lời, không thể tắt tiếng gầm gừ
"Và những đồng xu nhỏ có giá trị thấp hơn những mẩu giấy, điều đó có vẻ ngớ ngẩn nhưng Hermione nói rằng tất cả đều có ý nghĩa hơn tiền của chúng ta,... đó là thứ rác rưởi"
Draco lắc đầu khi nhận ra xung quanh mình một lần nữa. Nó và Dobby lao vút qua Hẻm Xéo, háo hức được đi nhanh như khi họ đến. Tìm một góc tối trong quán rượu, Draco biến chiếc áo choàng của mình thành một chiếc khăn tay và nhét cả nó lẫn tiền vào túi. Rồi cất cây đũa phép vào trong cái giá đỡ tạm thời mà Dobby làm cho nó vào đêm hôm trước dưới chiếc áo len mới được biến hình/đổi của cậu
"Được rồi Dobby, ở lại đây, im lặng và tránh xa khỏi tầm mắt của người khác. Chỉ đến với tôi nếu tôi gọi cho bạn. Không thể có bất kỳ phép thuật nào xảy ra khi tôi ở trong thế giới muggle" Thở dài khi nói điều này, cậu gỡ bùa vỡ mộng của mình xuống. Nó khiến cậu cảm thấy dễ bị tổn thương và bị phơi bày, nhưng cậu không nên có bất kỳ loại chữ ký ma thuật nào bám lấy. Ổn định lại bản thân lần cuối cùng, cậu quay lại và rời đi. Dobby biến mất khỏi tầm nhìn và Draco bước ra đường. Hít vào một luồn không khí ô nhiễm để xác nhận cậu thực sự đang làm điều này. Cậu bắt đầu di chuyển
Dừng lại ở quầy bán báo đầu tiên mà cậu nhìn thấy và hỏi người đàn ông ở đó rằng cửa hàng sách gần nhất ở đâu. Người đàn ông trông có vẻ lo lắng một lúc, rồi nhún vai trước khi chỉ đường cho cậu. Draco biết ơn vì sự thờ ơ của người đàn ông. Đó là một rủi ro mà cậu phải chấp nhận, đi ra ngoài và tìm kiếm khắp nơi như một đứa trẻ đang chơi trò đóng giả người lớn. Người đàn ông đã chỉ cho cậu những chỉ dẫn đúng đắn. Draco lẻn vào hiệu sách và hít hà mùi sách mới. Cậu đã quá quen với những cuốn sách cũ có mùi vani và giấy da nên mùi sách mới có cảm giác kỳ lạ
Người bán hàng tại quầy suy nghĩ một lúc trước khi nhướng mày 'Bây giờ hoặc không bao giờ' Draco nghĩ
"Xin chào" Nhân viên bán hàng nói "Làm thế nào để tôi giúp bạn?"
"X- Xin chào" Draco nguyền rủa bản thân vì nói vấp "Tôi đang thực hiện một số nghiên cứu và tôi hy vọng bạn có thứ tôi cần" Vâng, điều đó nghe có vẻ hoàn toàn hợp lí...
"Ồ?" Người đàn ông cố gắng nén một tiếng cười khúc khích
"Bạn đang tìm gì vậy?"
"Một cuốn sách mật mã" Draco tuyên bố. Người đàn ông chớp mắt nhìn cậu một lúc trước khi phá lên cười khúc khích. Draco đảo mắt "Tôi phát ngán với việc bất cứ ai cũng có thể đọc những gì tôi viết và tôi muốn sửa chữa nó. Bạn có sách về mật mã hay không?" Và nó đây rồi, cậu thực sự nghe như một đứa trẻ nhỏ nhắn. Tiếp theo cậu sẽ nói với người bán hàng rằng cậu đã nói chuyện với cha mình?
"À" Người bán hàng lau nước mắt "Tôi xin lỗi, chàng trai trẻ. Tôi không có ý coi đó như một trò đùa. Chỉ là bạn là đứa trẻ thứ hai đã hỏi tôi về những cuốn sách như thế. Sự may mắn" Anh ta cười một tiếng cười khúc khích ngắn khác trước khi tiếp tục "Vâng, tôi tin là tôi có một ít, đi theo tôi" Người đàn ông bước ra phía sau quầy và dẫn Draco vào trong cửa hàng. Anh vẫy tay ở phần có liên quan "Đây là tất cả những gì chúng tôi có. Hãy dành thời gian để tìm ra những gì bạn cần. Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào khác hãy cho tôi biết" Rồi anh bước đi, lắc đầu một cái
Draco xem xét các lựa chọn. Một số quá đơn giản trong khi những cái khác quá nhiều lý thuyết, nhưng cuối cùng cậu đã tìm thấy một thứ ít nhất sẽ giúp cậu có một khởi đầu vững chắc. Cậu nhặt nó lên và loạng choạng dưới sức nặng khi quay trở lại quầy. Người bán hàng cố gắng nén một tràng cười khác khi Draco nhấc cuốn sách lên trên quầy
Muggle lật cuốn sách lên, xác nhận con số được viết trên một vòng tròn nhỏ có màu sắc rực rỡ bằng cách nào đó được dán ở góc "Mười tám bảng hai mươi (18,20$)" Anh nói
Draco thò tay vào túi và rút ra một mẩu giấy. Cậu từ từ lướt qua nó. Hầu hết trong số họ đều có con số giống nhau, nhưng chắc chắn không ai trong số họ ghi số mười tám. Cậu ngước nhìn người bán hàng, người đang nhìn cậu thích thú
"Ờm, xin lỗi, tôi không quen tự mình trả tiền, nếu tôi không có những số như vậy thì tôi phải đưa cho bạn bao nhiêu?" Cậu hỏi, cảm thấy mình như một kẻ đần độn hoàn toàn. Khuôn mặt của nhân viên thư ký sau đó dịu lại
"Theo những gì tôi thấy là 5 dolar, hãy đưa cho tôi bốn tờ trong số đó và tôi sẽ đưa lại cho bạn số tiền thừa" Anh trả lời. Draco gật đầu và cẩn thận lấy ra bốn tờ tiền màu xanh. Cậu đưa chúng cho người đàn ông và chăm chú quan sát khi anh ta ấn một số nút. Có tiếng chuông khi một ngăn kéo bật ra một cách thô bạo, làm Draco giật mình. Ngay cả khi kiễng chân, Draco vẫn có thể nhìn qua quầy và vào ngăn kéo, chú ý đến cách sắp xếp có trật tự của các tờ tiền giấy khác nhau một cách thích thú. Người đàn ông nhét bốn tờ tiền vào khe và lấy một số đồng xu. Rồi anh đóng ngăn kéo lại. Anh chậm rãi đếm những đồng xu trên mặt bàn
"Đây là đồng một bảng Anh, cộng với 50 p, 20 p và 10 p. Thêm vào đó, sự thay đổi của bạn là một bảng Anh 80 pence. Đây"Anh nói, nhặt những đồng xu và lật bàn tay của mình để thả chúng vào lòng bàn tay của Draco. Khi Draco nhét lại tờ giấy còn thừa và những đồng xu vào túi, nhân viên bán hàng đặt cuốn sách vào một chiếc túi trông mỏng manh và đưa nó cho cậu. Draco cầm nó một cách cẩn thận, không tin rằng chất liệu bóng mượt nhàu nát thực sự giữ được sức nặng của cuốn sách
"Cảm ơn!" Cậu nói, nở một nụ cười hiếm hoi với người đàn ông
"Tất nhiên, quay lại bất cứ lúc nào, nhóc" Người bán hàng mỉm cười lại
Draco rời đi và vội vã xuống phố. Cậu biết ơn vì vẫn còn sớm nên thành phố vẫn chưa thức dậy hoàn toàn. Cậu cẩn thận quay trở lại Leaky Cauldron (Quán Cái Vạc Lủng). Lấy lại tinh thần một lần nữa, cậu lẻn vào bên trong. Mặc dù chiếc mũ đã che đi mái tóc đặc biệt, cậu vẫn nhận thấy một vài ánh mắt đang lao về phía cậu. Bước thật nhanh, cậu trở lại cái góc mà cậu đã để Dobby lại. Draco thì thầm gọi con gia tinh, người đã nhanh chóng xuất hiện trở lại. Draco niệm nhanh Tempus và rủa thầm vì đã muộn hơn cậu muốn
"Dobby, hãy lấy cuốn sách này và giấu nó cho đến khi tôi yêu cầu. Tôi không muốn bất cứ ai tìm thấy nó!" Cậu nói, gấp gáp khi đưa chiếc túi cho gia tinh. Dobby gật đầu và biến mất
Draco nhanh chóng sử dụng một lá bùa che đậy và lao vào một chỗ kín. Khi vào bên trong, cậu lướt qua danh sách các phường và bùa chú của bản thân. Khi hoàn toàn hài lòng, cậu biến quần áo muggle của mình trở lại trạng thái ban đầu. Chiếc quần jean thông thường một lần nữa trở thành quần tây và chiếc áo liền quần hợp lý đã trở lại là một chiếc áo len cashmere lạ mắt. Chiếc áo sơ mi không cần thay đổi, nhưng đôi giày không còn là những đôi giày thể thao thoải mái nữa, thay vào đó là những đôi giày lười. Cậu chỉnh lại mũ và kiểm tra xem có sợi tóc nào lồi ra không. Cuối cùng, cậu lôi chiếc áo choàng biến hình từ trong túi ra và trả nó về trạng thái ban đầu. Vác nó lên vai, cậu kiểm tra lần cuối để xác nhận rằng bản thân đã sẵn sàng
Bước nhanh qua những khách hàng quen trong quán rượu đang chật kín người, cậu tiến về phía lò sưởi. Ném phần còn lại của túi bột Floo vào trong và bước lên phía trước, nói rõ ràng tên Trang viên Malfoy và phóng nhanh về nhà. Cậu lao ra khỏi lò sưởi trong phòng khách và đứng sững lại, lắng nghe những dấu hiệu của sự sống xung quanh mình. Không nghe thấy gì, cậu cởi áo choàng và đi về phòng của mình. Ném chiếc áo choàng và chiếc mũ xuống gầm giường rồi lao vào phòng tắm để kiểm tra lại đầu tóc. Cậu nhăn mặt khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu , vì cậu trông hơi bù xù và chỉ còn vài phút trước khi cậu được cho là sẽ xuất hiện trong bữa sáng
Cậu không thể ngăn một nụ cười toe toét nở trên khuôn mặt mình. Cậu đang ở nhà, nơi ma thuật không được điều chỉnh. Bây giờ cậu có một cây đũa phép. Quan trọng nhất, cậu có rất nhiều kinh nghiệm và pháp lực. Một hoặc hai lá bùa duỗi thẳng nhanh chóng và cậu đã hoàn hảo. Chỉnh lại biểu cảm trung lập trên khuôn mặt, cậu đã sẵn sàng cho mọi thứ
------------------------------
Tôi tự hỏi đó là Harry hay Hermione đã lấy cuốn sách dầu tiên trước Draco
Trong Fanfic này Lucius lạm dụng Draco không được miêu tả chi tiết nhưng chắc mọi người cũng suy ra được. Nhắc trước là việc lạm dụng sẽ còn kéo dài lắm.....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro