Chapter 7: Draco meets Harry once more

Tóm tắt : Lần đầu tiên gặp Harry, Draco cố gắng làm tốt hơn... à đại loại thế

Bản Dịch : Draco một lần nữa gặp Harry

-------------------------------------

Draco hi vọng rằng bất chấp tất cả những thay đổi mà cậu đã thực hiện cho đến nay, cậu vẫn sẽ tình cờ gặp Harry Potter trong cửa hàng của bà Malkin. Hoàn toàn có khả năng cậu sẽ tính sai thời gian hoặc mẹ cậu có thể nhất quyết đòi đi vào buổi sáng hay đại loại thế. Nên cậu không thể không lo lắng

Cả hai bước vào Cái Vạc Lủng và vào trong Hẻm Xéo. Draco nhớ rằng khi cậu thực hiện chuyến đi này trong dòng thời gian ban đầu, cậu đã đi cùng cả cha lẫn mẹ. Nhưng cậu đã khá thành công trong việc tách mình khỏi cha được một thời gian rồi. Những vết bầm tím thỉnh thoảng thực sự xứng đáng để không bị người đàn ông đó bóp nghẹt

Draco, người không muốn trở thành bản sao của cha mình trong dòng thời gian này, nên đã bắt đầu hành động giống như chính bản thân hơn. Mẹ cậu đã đánh phấn cho cậu lớn lên theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Những năm trước tuổi vị thành niên thực sự là một khoảng thời gian căng thẳng

Rất may là hôm nay không có một vết bầm tím nào có thể nhìn thấy được trên người Draco. Đó không chỉ bởi vì bây giờ cậu đã học được cách tự chữa lành chúng, mà còn bởi vì cha cậu lo lắng về việc làm tổn hại danh tiếng quý giá hơn là làm hại con trai của mình. Draco tưởng tượng về những gì cậu có thể làm để làm hoen ố danh tiếng rực rỡ đó... nhưng cậu cho rằng mình sẽ phải chờ đợi điều đó. Ngay bây giờ cậu không có đồng minh, nhưng nếu hôm nay suôn sẻ, cậu có thể từ từ thay đổi việc này

Draco đi theo Narcissa khi bà ấy len lỏi trong đám đông một cách thành thạo và đi thẳng đến tiệm bà Malkin. Narcissa nắm chặt tay cậu. Draco chắc chắn đã quá già để làm điều đó, nhưng cậu thích sự thoải mái khi tiếp xúc với con người và thật tuyệt khi nhận được bất kỳ loại tình cảm nào. Đó là một điều khác mà cậu có thể sửa (ừm, không nhất thiết phải sửa , nó không sai trong dòng thời gian đầu tiên). Cậu có thể tập trung chú ý hơn một chút vào mẹ mình, chắc chắn bà sẽ đánh giá cao điều đó. Cậu khá chắc chắn rằng bà đã bỏ bùa mê bông hoa thủy tiên mà cậu tặng bà để giữ nó ở tình trạng hoàn hảo, có thể là vô thời hạn

Khi cuối cùng cũng đến được cửa hàng, cậu buông tay bà ra và mở cửa cho bà. Bên trong cửa hàng nhỏ ít bận rộn hơn nhiều. Một trong những phù thủy khác vẫy tay với họ và giúp Draco trùm vài chiếc áo choàng qua đầu. Cậu bị mất tinh thần khi suýt vấp ngã lúc bước lên chiếc ghế đẩu nhỏ

"Draco, ta có một số thứ cần phải thu dọn, ta sẽ quay lại khi con xong việc" Narissa nói. Cậu gật đầu với bà và nhìn bà bước ra ngoài. Được rồi , cậu nghĩ, sân khấu đã sẵn sàng, chúng ta chỉ còn cần cậu bé sống sót xuất hiện . Người phù thủy triệu hồi một chiếc đệm ghim và bắt đầu đánh dấu những gì cần chỉnh sửa. Đó là khi cậu cuối cùng cũng nghe thấy tiếng chuông cửa

"Hogwarts, con yêu?" Cậu nghe thấy tiếng gọi của bà Malkin "Có rất nhiều thứ ở đây - thực tế là một thanh niên khác vừa mới được chuẩn bị" Draco nhìn Harry bước tới và ngồi lên chiếc ghế đẩu bên cạnh. Bà Malkin giúp cậu bé mới mặc áo choàng vào và bắt đầu cài cúc áo

"Xin chào" Draco nói "Năm nhất Hogwarts hả?"

"Đúng vậy" Harry nói

"Mẹ tôi đang nhận một số đơn hàng và bố tôi quyết định không đến... Ông ấy nói có nhiều việc tốt hơn để làm với thời gian của mình" Draco đảo mắt trước điều này

"Tuy nhiên, tôi muốn xem những cây chổi đua mới. Không hiểu tại sao năm nhất không thể có một cái của riêng mình "Draco biết chính xác lý do tại sao không nên tin tưởng những đứa trẻ mười một tuổi cưỡi chổi nhưng vẫn tiếp tục"Tôi nghĩ tôi sẽ nói chuyện với mẹ về việc mua cho tôi một cái và bằng cách nào đó có lẽ tôi sẽ tuồn được nó vào"

Harry có một vẻ mặt kỳ quặc, anh ta rõ ràng không chắc phải làm gì với một người nói nhiều như vậy

" Cậu đã có chổi của riêng mình chưa?" Draco hỏi. Nỗi nhớ ùa về trong cậu, cuộc trò chuyện vẫn như thế. Đồng thời, cậu biết rõ rằng Harry vẫn chưa có... một cái

"Không" Harry nói

"Một sự xấu hổ thực sự, chúng rất thú vị. Bạn có chơi Quidditch nhiều không?"

"Không" Harry nói, có vẻ bối rối. Draco sắp tự tát mình, vì dĩ nhiên là đứa trẻ tội nghiệp vẫn chưa biết Quidditch là gì. Harry đã nói với cậu sau khi tốt nghiệp rằng anh ấy không biết gì về thế giới phù thủy trước khi Hagrid làm anh ngạc nhiên vào ngày sinh nhật thứ 11 của anh

"Tôi có chơi rất nhiều, không thể tưởng tượng được nếu tôi không chơi. Tôi chắc rằng cậu cũng sẽ thích nó. Tôi hy vọng được chơi cho ngôi nhà của tôi. Có lẽ tôi sẽ vào Slytherin, hầu hết gia đình tôi đều thế. Bạn biết mình sẽ ở nhà nào chưa?"

"Không" Harry nói, lúc này có vẻ không chắc chắn về bản thân hơn

"Không sao đâu. Không ai thực sự biết cho đến khi họ thực sự được sắp xếp. Tôi chắc rằng cậu sẽ chọn được nhà phù hợp. Tôi thực sự không nghĩ mình sẽ làm tốt ở bất kỳ ngôi nhà nào khác, nhưng cậu sẽ không bao giờ biết được, tôi đoán vậy" Lần này, Draco quyết định không chê bai Hufflepuff nữa. Cậu biết Tonks và mơ hồ nhớ đến Diggory, cậu thực sự không nên nghĩ rằng tất cả bọn họ đều yếu đuối

"Hãy nhìn ông ấy!" Draco kêu lên. Cậu có thể thấy lão Hagrid đang đứng bên ngoài cầm kem cho lão và Harry

"Đó là bác Hagrid" Harry nói, nghe có vẻ tự tin hơn nhiều "Bác ấy làm việc ở Hogwarts"

"Oh, tôi có nghe nói về việc đó. Ông ta không phải là giáo viên phải không? Tôi nghe nói ông ta không thể làm phép thuật"

"Bác ấy là quản trò" Harry nói

"À, tôi nghe nói ổng sống ở đó quanh năm, có điều gì đó về việc cụ Dumbledore đã giữ Hagrid ở lại. Nó khá tốt cho ổng. Nếu không thì ông ấy sẽ không kiếm được nhiều việc làm đâu, bạn biết đấy"

"Tôi nghĩ bác ấy rất xuất sắc" Harry nói một cách thách thức

"Tôi tin lời bạn" Draco nhún vai "Tôi vẫn chưa biết ông là người như thế nào. Tại sao ông ấy lại đi cùng với bạn? Tôi không nghĩ ông ấy có con"

"Cha mẹ tôi đã chết" Harry nói thẳng thừng. Một lần nữa, Draco muốn tự tát mình, cậu đang cố tỏ ra lịch sự nhưng nhiều năm luyện tập tỏ ra đáng ghét khiến điều này trở nên khó khăn hơn

"Ồ, xin chia buồn về việc đó. Tôi rất vui vì trường đã gửi ai đó đến để giúp đỡ, thật tệ nếu bạn làm điều này một mình. Bố mẹ bạn cũng có phép thuật à?"

"Đúng vậy" Harry có vẻ bối rối trước câu hỏi

"Nó không quan trọng, thật đấy. Tôi chắc chắn rằng điều đó thật khó khăn đối với những học sinh gốc Muggle, không biết bất cứ điều gì có thể xảy ra. Tôi lớn lên với nó và thậm chí tôi không biết tất cả những gì nó có. Tôi không thể tưởng tượng được mọi chuyện sẽ rối rắm đến mức nào" Draco chân thành nói. Harry vẫn có vẻ cảnh giác với cậu, nhưng dường như không hoàn toàn coi thường cậu. Tốt. Cậu có thể làm việc với điều đó

"Thế là xong rồi, cháu yêu" Bà Malkin nói với Harry. Người phù thủy hiện đang phụ trách cho Draco có vẻ là người mới nên vẫn chưa quen với công việc lắm. Harry nhảy xuống khỏi chiếc ghế đẩu và đưa chiếc áo choàng của anh ấy cho bà Malkin trước khi chỉnh lại cặp kính của mình. Draco nhìn thấy những dải băng lộn xộn giữ các mảnh kính lại với nhau. Cậu nghĩ vẩn vơ rằng Harry đã làm hỏng chúng rất nhiều lần hoặc những người giám hộ của anh ấy đã rất lơ là. Suy nghĩ về những lời nhận xét của Harry trong nhiều năm về gia đình Muggle của anh, cậu nghiêng về vế phía sau hơn

"Hẹn gặp lại cậu ở Hogwarts nhé" Cậu nói

"Cậu cũng vậy" Harry trả lời trước khi chuồn ra ngoài

Cùng lúc đó người phù thủy đang làm việc với áo choàng của cậu cũng đã hoàn thành. Draco cởi bỏ áo choàng và cẩn thận bước xuống. Toàn bộ sự tương tác có thể diễn ra tốt hơn nữa, nhưng nó vẫn tốt hơn so với lần đầu tiên. Cậu thực sự là một tên Git hồi đó. Cậu nhìn thấy Narcissa ngay khi chuẩn bị bước ra khỏi cửa. Bà có một gói hàng bọc trong giấy màu nâu và được buộc chặt dưới một cánh tay

"Tất cả đã đâu vào đó rồi chứ?" Cô hỏi

"Vâng ạ, chúng ta có thể đi xem chổi đua được không?" Cậu hỏi, cố gắng che giấu sự nhiệt tình của mình

"Những năm đầu tiên không được phép mang chổi đến Hogwarts" Bà nghiêm khắc nói. Cậu mỉm cười với bà bằng một nụ cười chiến thắng, thao túng

"Nhưng nếu con gia nhập đội nhà Slytherin, thì con sẽ cần một cái, con nghe nói chổi của trường rất kinh khủng! Và nếu con có thể gia nhập đội, con muốn biết cây chổi nào tốt để có thể sử dụng nó sau này"

"Hôm nay chúng ta không mua một cái..." Bà ấy trả lời, sẵn sàng từ chối

"Không, tất nhiên, con chỉ đang nghiên cứu mà thôi!" Draco hào hứng trả lời. Cậu nắm lấy tay bà và kéo bà về phía cửa hàng chổi. Narcissa đảo mắt và mủi lòng, để con trai kéo bà vào trong. Lướt nhìn xung quanh, cậu thấy Cleansweeps, Nimbuses, và nhiều dòng chổi khác nữa. Sau khi thỏa mãn, cậu tìm đường quay trở lại nơi bà đang đứng gần cửa trước

"Nếu con tham gia vào đội, con sẽ cần một chiếc Nimbus 2000, hoặc có thể là một chiếc Nimbus 2001 nếu họ đã thử nghiệm xong. Nhưng... vì con vẫn còn một tháng trước khi đến Hogwarts, con có thể lấy một cây chổi để bay ở nhà không? Không phải Nimbus, con vẫn chưa giành được nó bằng năng lực của mình" Cậu nhanh chóng sửa đổi khi miệng của Narcissa bắt đầu mở ra "Chỉ cần một thứ gì đó để có thể thực sự luyện tập thôi! Chổi trẻ em không phù hợp để luyện tập và con thực sự muốn có cơ hội để được vào đội. Có lẽ một Cleansweep cũ? Làm ơnn?" Draco sử dụng đôi mắt cún con của mình, nắm lấy bàn tay của người mẹ thân yêu, kiễng chân lên. Có phải cậu đang thao túng? Vâng... Nó có làm hại ai không? ...KHÔNG. Mẹ cậu thở dài, đầu hàng trước đứa con trai bé bỏng

"Con đã tìm thấy gì?" Cuối cùng bà ấy nói. Vẫn nắm tay bà, cậu kéo bà về phía sau cửa hàng. Có những cây chổi đã được tân trang lại với giá chỉ bằng một phần nhỏ so với chi phí thông thường. Cậu sẽ không tự hào khi mua bất cứ thứ gì như thế trước đây, nhưng cậu thực sự khao khát có cơ hội được bay. Draco cần cảm nhận sự tự do của không khí và sự đắm chìm trong chuyến bay. Narcissa trông ngạc nhiên, thích thú. Bà kiểm tra những cây chổi được chào bán, rồi nhìn vào một số cây chổi cũ hơn nhưng chưa được sở hữu trước đây bên cạnh chúng. Cuối cùng, bà chọn một chiếc Cleansweep kiểu cũ và lặng lẽ đưa nó cho cậu

"Thật sao?" Cậu thở ra một hơi. Draco khá sốc vì nó đã hoạt động, và thậm chí còn hoạt động tốt hơn dự kiến

"Phải, thật đấy, bảo người bán hàng gói nó lại. Và đừng đề cập đến nó với cha của con. Ông ấy vẫn còn bực bội với con đấy" Draco điên cuồng gật đầu và cầm cây chổi đến quầy. Người phù thủy phía sau quầy trao cho cậu một nụ cười ngọt ngào công nghiệp, nhưng Draco không quan tâm chút nào. Đóng gói và trả tiền, Draco có một cây chổi

Hôm nay trôi qua khá tốt, tất cả mọi thứ đang được xem xét. Cậu có một cây chổi, mẹ cậu có tinh thần tốt và cậu đã không hoàn toàn lúng túng khi gặp Potter. Nhìn chung, cậu khá hài lòng với bản thân

-------------------------

Hiện giờ Fanfic đang trong quá trình viết lại nên mình dịch chậm chậm một chút. Tác giả giả vẫn chưa sửa đổi hết hoàn toàn nhưng chắc sẽ xong sớm thôi

Sau đây là một chút rối gắm của mình, liệu các bạn có thể gợi ý cho mình cách xưng hô và cách gọi của các nhân vật cho mình được không? Đến giờ mình thấy cách dịch với phần xưng hô nó cấn quá mong các bạn chỉ dạy cho mình nhiều hơn

〒▽〒

-----------------------

Có nhiều từ tiếng anh mình không hiểu lắm có bạn nào biết thì chỉ mình với nha, như mấy từ dưới đây 

1.Already caving

2.Git

Mình có lên mạng nhưng nó không có....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro