Chapter 8: The Hogwarts Express

Dịch : Chuyến tàu tốc hành Hogwarts

Tóm tắt : Chuyến đi đầu tiên đến trường Hogwarts, sự kiện trên chuyến tàu diễn ra khá khác biệt, nhưng tốt...

--------------------------------------------------

Lý do duy nhất mà Lucius sẵn sàng bỏ thời gian để tiễn Draco ở sân ga 9 ¾ là vì vẻ bề ngoài, quá rõ ràng và dễ hiểu. Mấy ngày qua Draco đã xoay xở để chọc tức ông nhiều lần đến nỗi thật ngạc nhiên là cậu vẫn còn sống để đứng ở đây. Narcissa thậm chí còn uống một ngụm thuốc trấn tĩnh trước khi họ rời đi. Nó sẽ làm cho bà ấy quá xúc động ở nơi công cộng

Họ gần đến tàu khi Draco nhìn thấy mái tóc nâu rậm rạp một lần nữa và rên rỉ trong lòng. Khi hành lí của cậu biến mất, cậu quay lại nhìn và bắt gặp Granger đang cố giao tiếp bằng mắt với cậu. Cô định mở miệng gọi cậu, nhưng trước khi cô có thể, cậu đã lắc đầu, liếc mắt về phía cha mẹ mình. Cắn môi, cậu hy vọng mình trông đủ lo lắng và lắc đầu mạnh hơn trong lần thứ hai. Một cái hất đầu của cô để thừa nhận là tất cả những gì cậu nhận được trước khi cậu phải quay lại với một Lucius đang làm dáng

Tất nhiên, cha cậu sẽ lớn tiếng nói những điều hoàn toàn vô nghĩa về việc ai thực sự nên đến Hogwarts và không ngụ ý một cách tinh tế rằng ai không nên. Cậu hy vọng Hermione không nghe thấy... nhưng một lần nữa, điều đó có thể khiến cô trở về nhà sớm để cô có thể giúp bảo vệ bản thân. Đó là một chút khó chịu của một con dao hai lưỡi.

Trước khi Draco có thể trượt lên tàu và rời đi, cậu cảm thấy bàn tay sắt của cha cậu đặt trên vai 

"Đừng làm ta thất vọng, Draco" Lucius thì thầm vào tai cậu. Draco ngước mặt lên nhìn ông và gật đầu một cách nghiêm túc. Cậu ngay lập tức cảm thấy mẹ mình kéo cậu vào một cái ôm. Bà ấy bắt cậu hứa sẽ viết thư về nhà trước khi cuối cùng cũng để cậu rời đi. Draco len lỏi qua các gia đình khác và bước vào hành lang của Tàu tốc hành Hogwarts

Khi lên tàu, Draco tìm kiếm cho đến khi tìm thấy một toa trống. Khi ổn định chỗ cho chuyến đi, cậu bắt đầu kiểm tra chỗ ngồi nhưng bị một nhóm học sinh lớn tuổi làm gián đoạn một cách thô lỗ. Họ nhanh chóng đuổi cậu ra ngoài, không quan tâm cậu là ai và chỉ xem cậu như một đứa nhóc năm đầu tiên khác. Draco thở dài và lang thang trên tàu. Con tàu rời ga với một cú rung lắc, buộc cậu phải bám vào thành toa. Khi cố gắng lấy lại thăng bằng, cậu nghe thấy nó - những âm thanh không thể nhầm lẫn của Weasley và Potter. Cậu run sợ đến gần toa xe và đứng bên ngoài một lúc, lấy hết can đảm. Đây sẽ là một sự thay đổi lớn có chủ ý. Trước khi kịp suy nghĩ thêm về lựa chọn của mình, cậu đã thò đầu vào

"Xin lỗi, còn chỗ không? Tôi bị va đập một chút ở ngoài" Khi Draco nói điều này, cậu nhìn những người đang ở bên trong. Weasley đang ăn một con ếch sô cô la, Hermione chĩa đũa phép vào cặp kính của Harry và cả ba người họ đang nhìn chằm chằm vào nó

"Malfoy..." Ron lắp bắp và nuốt một ngụm sô cô la sữa. Draco kéo cửa ra thêm một chút nhưng cậu không bước vào

"Weasley" Draco đáp. Sau đó, nhìn sang Harry tiếp theo "Potter" và liếc nhìn Hermione đang chuẩn bị tinh thần"Hermione"

"Chết tiệt" Ron nói, lần này là bằng một cái miệng rõ ràng là sạch sẽ "Làm thế nào cậu biết tên của chúng tôi?"

Draco thở dài " Rõ ràng là cậu ta " chỉ vào Harry "Tôi có thể nhìn thấy vết sẹo từ đây. Cậu trông giống như những người còn lại trong gia đình cậu, thành thật xin lỗi vì tôi không nhớ cậu là ai- đợi đã, không, mẹ cậu nói Ronald là người sẽ nhập học năm nay...vậy ra là cậu" Ron lắp bắp với một chút phẫn nộ. Draco tiếp tục "và còn cô ấy thì tôi đã gặp ở Hẻm Xéo"

"Phải, nhưng tôi chưa bao giờ nói với cậu tên của tôi, Draco Malfoy" cô nói với một chút kinh ngạc

Draco gật đầu "Bạn đã không và tôi xin lỗi vì đã quá thô lỗ khi không giới thiệu đàng hoàng nhưng sẽ không tốt nếu cậu gặp mẹ tôi vào ngày hôm đó" Cậu trả lời, cẩn thận lảng tránh vấn đề

"Ồ, và đó có phải là lý do tại sao cậu không muốn nói chuyện với tôi trên sân ga không?" Cô thách thức và Draco cố gắng nhịn cười trước phản ứng rất Gryffindor của cô

"Nghe này" Draco nói, véo sống mũi " cậu có nhớ tôi đã nói rằng một số pháp sư sẽ sử dụng việc cậu là người gốc Muggle để chống lại cậu chứ?" Draco hỏi và đợi cái gật đầu chậm rãi của cô 

"Cha mẹ tôi chính xác là kiểu người như vậy. Đặc biệt là cha tôi, ông là một trong những người giỏi nhất trong số đó và hoàn toàn không có vấn đề gì với việc xé xác cậu nếu ông ấy biết và được trao cơ hội. Tôi không muốn bắt đầu sự nghiệp ở Hogwarts của mình với điều đó " Draco kết thúc bằng một cái gật đầu quả quyết và kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của cô

"Tôi hiểu, nhưng cậu cũng tin điều đó?" Cô thúc ép

"Không, tôi không, nhưng tôi có thể phải tránh mặt cậu ở nơi công cộng và giả vờ không thích cậu miễn là tôi vẫn còn ở chung nhà với họ" Draco nói thẳng. Harry hơi tái mặt. Ah, vậy là anh ấy có một số kinh nghiệm với điều đó, thật thú vị...

"Chà, đừng đứng đó nữa" Hermione nói sau một khoảng dừng lúng túng, chỉ vào chiếc ghế bên cạnh cô

"Cảm ơn" Draco nói. Với sự duyên dáng đã được luyện tập, cậu ngồi xuống ngay đối diện với Ron. Người mà, mặc cho tất cả những gì anh ta được xem là một người thuần chủng, đang ngồi há hốc miệng

"Cậu đang cố gắng để bắt ruồi?" Tiếng gầm gừ của Draco tuột ra một chút. Rốt cuộc, những thói quen cũ khó chết

"Ồ" Ron nói và ngậm miệng lại một chút "đó còn hơn cả những gì tôi mong đợi"

Draco nhún vai. Chuyến tàu này sẽ khá thú vị

"Không phải gia đình cậu ở bên Người-mà-ai-cũng-biết-là-ai rồi bò về à?" Ron hỏi thẳng thừng, giọng pha chút giễu cợt

"Các quyết định của cha tôi không phải là thứ mà tôi có thể kiểm soát được. Harry không chọn việc để cha mẹ mình bị sát hại, giống như tôi không chọn sinh ra với một người như Lucius. Nhưng, tôi đoán nhà Weasley chỉ giả vờ tử tế nếu họ nghĩ rằng người đó xứng đáng" Draco đáp trả gay gắt

"Cha của cậu đã chiến đấu cho Voldemort?" Harry hỏi. Hermione và Ron nao núng, nhưng Draco thì không, điều đó khiến họ bối rối

"Nếu ý cậu là cha tôi bị buộc tội thông đồng với Chúa tể Hắc ám và chỉ được giải tội bằng cách nói rằng ông ấy bị nguyền rủa, thì đúng vậy. Điều đó đang được nói, nó thực sự chỉ cho thấy hệ thống pháp luật sẽ kém cỏi như thế nào nếu họ tin vào đống tiền lẻ đó" Draco chậm rãi nói. Cậu nhìn cả ba đều há hốc miệng

"Vậy là cậu công khai thừa nhận cha mình là Tử thần Thực tử à?" Ron hoài nghi hỏi

Draco không thể không đảo mắt "Điều đó có ích lợi gì, có vẻ như không ai tin tôi đâu" Cậu cười nửa miệng nói

"Nhưng cậu không giống cha cậu, phải không Draco?" Hermione hỏi, luôn là người thúc đẩy những câu trả lời rõ ràng

"Tôi đang cố gắng để không trở thành như vậy" Draco nói, và khi nó nhận thấy vẻ kinh hoàng của Ron, nó nhanh chóng tiếp tục ""Không hẳn. Hãy nhìn xem, thật khó để nhìn mọi người là 'tử tế' khi bạn lớn lên và bị cho rằng họ không như vậy. Không phải bạn mong đợi bị trừng phạt vì đã lên tiếng" Harry nhăn mặt với điều này "Thật khó, nhưng tôi không muốn giống như ông ấy. Hiện tại, tôi có thể sẽ cần phải tránh xa tất cả các bạn ở nơi công cộng, đặc biệt là Hermione. Tôi không muốn bị trừng phạt khi về nhà và tôi cũng không muốn Lucius cáu kỉnh với mẹ tôi"

"Vậy, cậu nói rằng cậu muốn trở nên tốt đẹp, nhưng sau đó nói rằng cậu sẽ phớt lờ chúng tôi và trở thành một đứa trẻ đáng ghét ngu ngốc. Làm thế nào cậu có thể làmcho nó hoạt động?" Ron buộc tội

"Weasley, cậu xuất thân từ một gia đình có tình yêu thương lớn, tôi không mong cậu hiểu được điều đó. Nhưng tôi yêu cầu cậu cho tôi thời gian để chứng minh điều tôi muốn nói" Draco nói đơn giản

"Cậu muốn chứng minh cậu không phải là cha của cậu?" Hermione làm sáng tỏ

"Đúng"

"Gia đình không phải lúc nào cũng tốt đẹp... Tô biết. Gia đình Dursley thật kinh khủng, họ đã nuôi nấng tôi và tất cả nhưng tôi rất không giống họ" Harry nói, cuối cùng cũng tham gia vào cuộc trò chuyện. Ron càu nhàu khi nhận ra mình có nhiều 'quân địch' hơn. Draco thở dài và ngồi lùi lại một chút. Một con rắn trong căn phòng đầy sư tử... hoặc những con sư tử trong tương lai. Đủ gần

"Ồ" một lúc sau Draco nói "Potter, kính của cậu đã sửa chưa?"

"Ờm, ừm, Hermione đã sửa chúng" Anh nói, hơi không chắc chắn. Draco nhìn kỹ hơn một chút vào gọng kính của họ

"Một câu thần chú hay đấy" Draco quay sang cô"Ấn tượng" Hermione đỏ mặt trước lời khen ngợi, điều đó chỉ khiến Ron càng cau có hơn

Draco không thể hình dung ra một khởi đầu nào khác hơn cho quãng thời gian ở Hogwarts

------------------------------------

Ghi chú : Bây giờ tôi sẽ nói điều này, tôi không ship Draco với bất kỳ ai trong chuyện này bởi vì anh ấy là một người đàn ông 25 tuổi được bao quanh bởi những đứa trẻ theo nghĩa đen, và với bất kỳ ai ở độ tuổi tâm thần của anh ấy thì anh ấy vẫn là một đứa trẻ nên... không ... không

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro