Chương 1

"Harry, bọn mình ở đây nè!"-Hermione hét lên.
"A, chào 2 bồ kì nghỉ hè thế nào?"-Harry vẫy tay hỏi.
"Chả có chút vui vẻ nào cả, tên Blaise thối tha không thèm gửi một bức thư nào cho mình cả hè, đã vậy anh Fred và Geoger toàn trêu mình, Ginny thì lại có người yêu mới và mình thấy 2 chúng nó hUn nhau."-Ron đáp với vẻ mặt tức giận.
"Ron, bồ bình tĩnh lại nào, đâu có tệ đến vậy"-Hermione áp
"Vậy còn Pansy của bồ thì sao? Mione"-Ron hỏi
"Tất nhiên là bọn mình vẫn ổn rồi,Ronny à."-Hermione tự mãn đáp.
"Hứ,bồ thì ghê rồi"-Ron phồng má lên tỏ vẻ ghen tị.
"Thôi mà 2 bồ"-Harry can ngăn.
"Vậy còn bồ thì sao, Harry?  Cái nhà Dursley ấy có làm gì cậu không?"-Ron nhanh chóng hỏi.
"Không sao đâu, tớ chỉ bị giam lỏng trong phòng thôi. Hedwing thì hơi buồn chút vì cả hè này nó không được ra khỏi lồng."-Harry có chút tiếc nuối đáp.
"Đừng buồn Harry, bọn tớ tính kì nghỉ lễ giáng sinh này sẽ ở lại với bồ đấy"-Hermione đáp.
"Thật sao? Cảm ơn 2 bồ."-Harry vui mừng đáp.
"được rồi không tám nữa, tàu sắp đến nơi rồi mình đi chuẩn bị đây, chào 2 bồ."-Hermione nói rồi nhanh chóng phi ra khỏi khoang.
"Lại đi tìm Pansy chứ gì, tưởng mình nhìn không thấu bồ sao?"-Ron nói.
"Bọn mình cũng chuẩn bị xuống tàu thôi Ron!"-Harry cười cười.
"Ừ, mình đói sắp chết rồi đây."-Ron xoa xoa cái bụng đang réo lên vì đói đáp.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi đã phân loại các em năm nhất về các nhà và nghe cụ Dumbledore phát biểu, Harry và Ron bắt đầu cắm mặt vào ăn mặc kệ cho cô nàng Hermione ngồi cạnh khiển trách vì thói ăn uống của 2 cậu bạn.
     Về phía dãy bàn ăn của nhà Slytherin
Có một Draco mải ngắm nhìn cậu bé vàng nhà Griffindor đang ngon lành nhét cái bánh mỳ vào miệng làm cặp má phồng lên khiến hắn chỉ muốn giấu cậu đi cho mình hắn nắm nhìn cậu.
           Đúng vậy, Draco Malfoy thích Harry Potter, chuyện này cả Hogwarts đều biết chỉ có mình cậu là ngốc đến nỗi cho dù hắn có tia cho cậu bao nhiêu tín hiệu thì cậu vẫn ngơ ngác không biết gì.
Có lẽ là hơi ngắn nên chap sau mình sẽ bù <3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro