Chương 30: Giải cứu Công chúa

_" Cặp song sinh?"
Harry nhận lấy mẩu giấy nhỏ từ tay con gia tinh, chữ viết trên đó là của cặp song sinh.
Không nghĩ ra, trên Xe Đò Hiệp Sĩ, cậu nhờ Dobby chuyển đi một đoạn " Thư cầu cứu" ...
Ron khẳng định sẽ không nguyện ý...chấp nhận ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Nếu đã như vậy, cặp song sinh e sợ thiên hạ không loạn nhà Weasley!
Cậu thật thích bọn họ!

_" Nếu lần sau muốn tìm ta liền gửi cái tin, vẫn nên ít trốn đi, gia tinh nhà Malfoy sẽ phát hiện ra mày khác thường."
Harry đem ra đồ đạc đã được chuẩn bị cẩn thận từ trước, cũng dặn dò một ít việc với gia tinh.

Chờ đến khi nó biến mất, cậu mới gọi tên Herpo.
Ơ, rõ ràng vừa còn ở đây mà, sao đã không thấy tăm hơi rồi?

Không nghe thấy tiếng trả lời, cậu mở cửa, tính đi tìm con rắn nhỏ. Đúng lúc này có tiếng ô tô vang lên trước cửa nhà.
Harry nhún vai, ừ thuận tiện, đi chào đón khách quý đêm nay!

............... dòng kẻ bất lực.........

Ron Weasley đang cảm thấy, quen biết với Harry Potter đúng là một việc sai lầm!
Cậu nghĩ, nhất định sáng nay cậu dậy không đúng cách, nếu không sao lại ra cái nông nỗi này!

Hai anh trai song sinh yêu quý của cậu, đang cầm trên tay một mảnh giấy...
THƯ..CẦU...CỨU

Bọn họ cứ lải nhải liên hồi. Gì mà Công chúa Harry bị bọn Rồng Béo Dursley giam giữ cầm tù. Rồi bọn họ đã lập kế hoạch hoàn hảo để giải cứu Công chúa...

Ôi Merlin ơi! Làm ơn cho con về với ngài!

Harry Potter là một tiểu đáng yêu chọc người trìu mến ấy á???
Gặp quỷ đi!!! Quần lót hồng Merlin!

_" Chúng ta giờ giao bức thư này cho ngài! Ron tiên sinh."
_" Dù chúng ta rất muốn giữ lại bút tích của Công chúa Harry."
_" Nhưng đáng tiếc, nó kí tên là ngài! Gia tinh kia đã tạo nên một cái sai lầm xinh đẹp!"
_" Đương nhiên, đó cũng không phải chuyện sai lầm!"
_" Đúng vậy. Đúng vậy. Ron tiên sinh... chúng ta quyết định cùng ngài..."
_" Dũng cảm tiến lên!!!"
_" Cùng nhau..."
_" Bảo hộ Công chúa an toàn thoát khỏi ngục tối!"

Cặp song sinh một trước một sau liên tiếp hào hứng. Còn Ron thì mặt ngày càng thối ra.

_" Em có thể không đi không?..."
Khóe miệng co quoắc, Ron cố gắng nuốt hết cái đống chữ trong Thư Cầu Cứu của Harry, cuối cùng không nhịn được hỏi một câu.

Hai anh trai cân xứng vỗ hai bên vai cậu:
_" Ngài nghĩ gì thế?"

Kết quả là, dù Ron rất không tình nguyện, cậu vẫn phải vác cái xác theo trò đùa của 3 con người kia.
Khởi động chiếc xe đã được ba cải tạo, nghênh ngang rời đi, điểm dừng là căn hộ số 4 Đại lộ Privet Drive.

Cặp song sinh Weasley ấn chuông cửa... đồng thời bắt đầu một đống tai nạn ngay sau đó.

Potter bị cả nhà Dursley tống thẳng cổ ra ngoài đường. Vì ngay thời điểm mở hộp, bên trong cũng không phải chiếc bánh dì Petunia chuẩn bị, mà là con rắn tím Herpo...
Con lợn ham ăn!

Chúa ơi! Ông bà Mason chưa từng chịu sự kinh hãi nào như thế này trong đời.
Khó trách vợ chồng Dursley phát hỏa lớn như vậy.
Harry phá hủy không chỉ là bữa ăn tối của bọn họ, mà còn hủy đi một hợp đồng buôn bán khổng lồ! Cũng hủy đi cơ hội duy nhất chuyển đến khu biệt thự Heathfield của nhà Dursley!

Cho nên, đây là cậu đáng nhận được!
Ron nghĩ, càng tức giận trừng mắt nhìn Harry.
Hai đứa đang nằm bò ra ở ghế sau, cùng cặp song sinh hát bài mừng chiến thắng.
Chiếc xe bay qua nửa nước Anh, dừng lại tại một cái sân rộng.

.......

Sáng sớm, phu nhân Weasley mặt đỏ gay, tay chống eo, nổi giận bừng bừng muốn quát bay ba thằng con trời đánh:
_" Mấy đứa có khả năng sẽ bị người nhìn thấy... Có khả năng bị ngã chết... Thật không thể tưởng tượng được, sáng dậy, xe không có, các con không có... Má đời này chưa từng.... Các anh con chưa từng làm má lo lắng qua!"

Mà với Harry, bà lại là một gương mặt tốt đến không thể tốt hơn:
_" Bảo bối, bọn họ sao có thể đối với con như vậy! Harry của ta, nhìn xem này, con thật sự quá gầy."
Nói rồi phu nhân cho Harry một cái ôm thật mạnh.

Cái này làm Ron càng thêm khẳng định ý nghĩ chính mình...
Đời trước cậu thật sự thiếu nợ Harry!
Phi phi, mới không có đâu....

Tóc đỏ hướng mắt xanh một cái ánh mắt ra hiệu, Harry ăn uống ngon lành no đủ buông dao nĩa trong tay, cùng Ron đi ra ngoài.

Trong vườn cỏ dại mọc từng cụm, đủ loại cây cối mọc tràn lan. Thường thường sẽ có một con Địa Tinh chạy ngang qua, ngay khi Harry bắt lấy nó nhấc lên lập tức hét toáng:
_" Thả ta ra! Thả ta ra!"

Thật ra cuộc sống hàng ngày như vậy cũng không tồi. Ở một cái nông trại, trồng hoa, nuôi cá, thế là hết một buổi trưa....
Harry cảm thấy chính mình có chút già, ít nhất so với Ron, vẫn luôn tràn ngập sức sống.

_" Mình ở Vương quốc nhà ga chữ thập ngây người một đoạn thời gian rất dài, cũng có thể chỉ là mấy giây... liền chính mình cũng không biết đã ở đó bao lâu. Dù sao nơi đó mọi thứ đều bất động."

_" Vương quốc nhà ga chữ thập?"

_" Đúng vậy, mình đặt tên đấy. Nhưng Dumbledore nói với mình, nơi đó chẳng qua chỉ là do chính mình tưởng tượng ra."
Harry nhớ nơi cậu đã đến sau khi chết đi, bị sương mù đậm đặc bao quanh, sự vật ở nơi đó có thể tùy ý thay đổi theo suy nghĩ của cậu....

Rất lâu sau đó, Harry mới ý thức được, Vương quốc nhà ga chữ thập chính là nơi cậu muốn đến, mà cuộc hành trình của cậu cũng xuất phát từ nơi này.

_"Dumbledore còn nói với mình rất nhiều thứ. Mình hẳn nên cảm ơn ông ấy đã ở bên mình một thời gian lâu như vậy. Nhưng có chút đồ vật không thể tồn tại mãi mãi, đến khi mình nhận ra, ông đã không còn. Cuối cùng chỉ còn lại một mảnh tàn hồn lưu lại của Voldemort, ê ê a a, khóc lóc không ngừng. Nói thật, cái âm thanh kia khó nghe quá chừng, nhưng lâu dần mình cũng thành quen."

Ron không nói gì, chỉ có thể dùng ánh mắt không thể nói rõ nhìn người anh em. So với Harry, cậu vẫn may mắn hơn nhiều. Ít nhất khi vừa mở mắt ra cậu đã trở lại, chứ không phải chịu một đoạn thời gian tĩnh mịch.

_" Thật ra cũng không có gì."
Harry cười cười, nắm tay Ron kéo dậy. Cậu vỗ vỗ vai đối phương. Sau đó dưới cặp mắt trợn trừng của thằng bạn, đem Địa Tinh chọc đến đầu óc choáng váng.

Mà cậu cũng không có nói... kỳ thật ngoài mảnh tàn hồn của Voldemort, nơi đó cũng không chỉ có Harry cùng Dumbledore.

____________♡○♡___________

Hôm nay muốn hỏi các cô một chút, có fic nào chèo cặp song sinh với Harry không :)))

Tôi tự dưng thích 3some rồi🙈🙈🙈

Hờ hờ quên mất đây là DraHar... DraHar ... tôi không thể như thế được


😣😣😣 Dra đang lườm ý nghĩ đen tối trong đầu tôi🤕🤕🤕

Nhưng các cô nếu có fic như thế nhớ giới thiệu cho tôi nhé

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro