Chương 4


Họ tuyển mộ thêm Eun và Luca để giúp. Tất cả mọi người đều cay cú về việc bị tụt trong danh sách xếp hạng và họ phải chăm chỉ thêm nữa để trở lại vị trí đầu của vòng tiếp theo, nếu họ may mắn và Mynahs không làm khó họ.

Cả đám dễ dàng lẻn vào cabin của Malfoy và Zabini vào lúc nửa đêm. Jamie sử dụng một nhúm Bột Tối Hù để chặn ánh trăng từ cửa sổ, Jamie nghĩ hình như làm thế gây khó hơn cho việc thiết lập ma trận từ đống đồ Wỉ Woái thì phải, nhưng nó vẫn an toàn. Eun trải Bùa Trơn Trượt xuống sàn, mong hai đứa nó không thể di chuyển, quá quắt hơn thì nhảy lambada thôi, và bọn chúng cũng không thoát khỏi ngăn kéo vớ của mình đâu. Luca chịu trách nhiệm cho quả bom chuối vào đó, với khát khao giúp khuôn mặt mọi người sáng lên rực rỡ màu vàng tươi của chanh, và Steffen sẽ dùng Thuốc Mọc Râu Thần Kỳ để lẻn qua các cố vấn. Mặt cạnh vỏ hộp còn ghi chú cẩn thận đảm bảo:" Lông tóc giống thật trong một tuần! Và không có thuốc giải độc!"

Tác phẩm cuối cùng là sự sáng tạo của riêng Jamie: Sàn nhà sáng bóng đặc biệt được đánh bóng từ một lọ sáp chổi và một ít dầu mỡ thừa từ khoai tây chiên đêm qua mà nó đã chôm từ bếp sau bữa ăn tối. Thành quả đó có mùi hôi kinh khủng. Jamie hồi hộp khi trải nó rộng bên cạnh giường ngủ của Malfoy và Zabini, cố gắng không cười khi thấy Zabini ngáy to như khỉ.

Khi chúng lẻn ra khỏi cửa, Jamie nhét thêm vài quả Pháo Xì vào khung cửa. Họ có ba phút để vào vị trí dưới cửa sổ cabin để xem thành quả, vụ này sẽ tuyệt vời lắm cho mà coi.

Ngay trước khi mấy món đồ Wỉ Woái nổ máy, ai đó bên trong khuấy động. "Này, mùi gì vậy? Jones, cậu lại đánh rắm à?" Jamie khá chắc chắn đó là Zabini. Nó nhét một nắm đấm vào miệng để kìm tiếng cười của mình.

Pháo Xì phát nổ trong ngọn lửa huy hoàng màu xanh lam, vàng, xanh lá cây và những tia lửa nổ lách tách, từng tiếng rít vang khắp cabin. Jamie nghe thấy tiếng hét khi đám nhóc nhảy bổ khỏi giường - và đó là khi Luca kích hoạt quả bom chuối. Jamie giơ ngón tay cái lên khi ai đó thét lớn. Eun không thể ngừng cười khúc khích. Jamie không thể đổ lỗi cho cô nàng được, không ai để ý đến bữa tiệc bên trong.

Nó thấy ai đó nhảy qua cửa sổ, chửi rủa. Một vụ nổ Pháo Xì màu đỏ làm bừng sáng khuôn mặt của cậu bé, và Jamie thoáng thấy bộ ria mép, nó khoái chí đập tay với Steffen.

"Tuyệt vời," Jamie thì thầm, ngay trước khi một cành cây bị gãy sau lưng họ.

"Cái quái gì vậy--" Jamie nghe thấy Serafina nói, và tất cả đều quay cuồng xung quanh. Cô nàng quấn mình trong chiếc áo choàng màu hồng tươi, trên đầu là khăn tắm. Ánh mắt của cổ dán chặt vào Jamie. "Cậu Potter."

Cánh cửa cabin mở toang và Malfoy bước ra. Cậu đáp xuống đất dưới chân các bậc thang dính đầy dầu mỡ. Thậm chí từ chỗ này, Jamie có thể nhìn thấy khuôn mặt màu vàng tươi của cậu ta. Zabini nhảy ra kế đó và đập vào một cái cây, cố giữ thăng vằng khi Bùa Trơn Trượt làm cho chân câu ta không ngừng di chuyển.

Tiếng rên rỉ, chửi rủa và la hét phát ra từ bên trong cabin. Suleiman, Alejandro và Mads loạng choạng trượt lết ra khỏi cửa, trên người dính đầy dầu mỡ và giật mình điên cuồng với điệu nhảy không tự chủ. Mads và Alejandro bị dính Thuốc Mọc Râu, nhưng Suleiman đã trốn thoát kịp thời khỏi gói thuốc. Một cơn mưa tia lửa xẹt qua vai Mads khiến cậu ta nhảy cẫng lên, đẩy tất cả thành một đống ở chân cầu thang.

Khi các đồng đội của cậu ta đứng xung quanh, Jamie cố gắng tỏ ra ngạc nhiên. "Ôi, Chúa ơi, Serafina giúp họ. Có chuyện khủng khiếp đã xảy ra."

Cô nàng không nàng theo. Thay vào đó, cô ấy đặt tay lên hông, khuôn mặt nghiêm nghị được chiếu sáng bởi một Pháo Xì khác đang nổ tung, cái này có màu cam rực rỡ. Cửa cabin đang mở ra, những khuôn mặt ngái ngủ nhìn ra ngoài. "James Sirius Potter, đủ rồi. "

Đó là lúc Malfoy quyết định cho Merlin biết lý do tại sao, rằng đây sẽ là thời điểm tuyệt vời để cậu lao vào Jamie. Cú ôm bất chợt khiến Jamie ngạc nhiên ngã nhào xuống đất, rồi giơ hai tay lên để phòng thủ khi Malfoy cố gắng đấm vào mũi mình.

"Đồ khốn nạn," Malfoy hét lên, và wow, cái tông giọng mà nghe thật kỳ quặc khi nó thuật lại chuyện này. "Mày đã làm cái quái gì thế hả--"

Serafina giật Malfoy khỏi Jamie bằng một tay. "Scorpius Malfoy! Chú ý ngôn từ!"

"Nó là một thằng khốn chính hiệu!" Malfoy thực hiện một cú xoay người khác với Jamie, đáng ra cậu đã có một cú đá thành công. Nhưng Jamie không tổn hại gì khi Serafina nắm ống quần cậu.

Kauppila xông ra, chiếc áo choàng cô tung bay giữa bộ đồ ngủ của đội Karasjok Kites. "Hai đứa bây đang làm chuyện vô nghĩa gì thế?" Cô ấy nhìn giữa Malfoy và Jamie. "Serafina?"

"Thằng mất nết này phục kích bọn tôi," Malfoy nói.

Jamie đá ra, huấn luyện viên của nó nắm chắc với ống quần Malfoy. "Cậu đã yểm cây chổi của tôi!"

"Cậu đánh tôi bằng Bludger!" Giọng Malfoy vang lên chói tai.

"Cậu đã cướp Rose từ tôi." James vung tay, tay Serafina xoắn cái áo cậu.

"Thế thì sao, cậu là một thằng khốn nạn!" Malfoy giảm âm xuống thành cơn thịnh nộ không mạch lạc, khuôn mặt nhăn nhó dữ dội của cậu trái ngược với khuôn mặt màu vàng chanh rực rỡ của chính chủ nhân.

"Đủ rồi!" Kauppila lườm cả hai, họ im lặng nhưng vẫn đánh bằng mắt. "Hai người thu dọn đồ đạc và báo cáo với Cabin Phạt sau bữa sáng." Cô ấy cắt đứt các cuộc biểu tình của họ bằng một tay. "Tôi chưa nói rõ sao?"

Jamie miễn cưỡng gật đầu, rồi Malfoy đi theo. Eun lọt vào mắt xanh của nó, trông cô ấy thương tâm và như muốn nói gì đó. Jamie cau mày lắc đầu với cô. Chẳng có nguyên nhân gì mà họ bị lôi vào việc này. Steffen thậm chí không đáng nữa.

Kauppila liếc nhìn Serafina. "Hãy để ý đến chúng, một tuần sống cùng nhau nên hạn chế những điều vô nghĩa này."

Serafina có vẻ không bị thuyết phục. "Nhưng mà ..."

"Một tuần!" Kauppila quay gót. "Đồ ngốc," Cô lầm bầm, nhưng Jamie vẫn nghe thấy tiếng cô nói.

"Mọi người đã nghe thấy rồi đấy" Serafina nói một cách mệt mỏi. "Đóng gói đồ của mình đi."

Jamie lo lắng nghĩ chuyện này đi sai hướng mất rồi, điều đáng mừng duy nhất là Malfoy trông càng thất thần hơn.

Jamie cổ vũ mình đã trêu đúng thằng ngu rồi. Nếu nó phải chịu đựng, ít nhất Malfoy cũng phải vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro