Harry Potter và Cedric Diggory, thí sinh đại diện Hogwarts của Giải đấu Tam Pháp Thuật, đã mất tích sau khi giành chức vô địch, là sự cố ngoài ý muốn hay là âm mưu. Chi tiết xin xem trang 7 và 8 của tờ báo này - Nhật Báo Tiên Tri
"Rita Skeeter chết tiệt!" Hermione Granger, thành viên nữ duy nhất của Tam Giác Vàng, tức giận vò nát tờ báo thành một quả bóng và đốt nó thành tro. Nhiều ngày không có tin tức về Harry khiến sư tử cái vốn đã cận kề bờ vực sụp đổ này cuối cùng bùng nổ. Trong khi đó, Ron Weasley, thành viên còn lại của Bộ Ba Vàng, cẩn thận né tránh cơn thịnh nộ của đồng đội, thở dài và đặt tạp chí xuống.
"Cũng không có bất kỳ tin tức nào về Harry ở đây." Đối mặt với ánh mắt dò hỏi của đồng đội, Ron buồn bã lắc đầu, tình hình kết thúc phần thi cuối cùng của Tam Pháp Thuật hoàn toàn là một bí ẩn, không ai biết Harry và Cedric Diggory của Hufflepuff đã biến đi đâu, mọi người chỉ có thể thông qua dấu hiệu phép thuật để nhận ra rằng họ là hai người đã chạm vào Cúp Tam Pháp Thuật.
"Nếu mọi người hỏi em, em sẽ nói với mọi người rằng Harry và Cedric đã bỏ trốn." Luna lơ lửng bên cạnh Ron và Hermione, giọng nói mơ hồ của cô vang lên, đưa cho họ tờ báo "Kẻ Lý Sự " đang mở ra. Trên đó có dòng chữ " Tình yêu thông qua sự đối đầu, cuộc bỏ trốn hoàn hảo - Ghi chép về dũng sĩ Hogwarts Harry Potter và Cedric Diggory." Đôi mắt của Hermione và Ron đồng thời giật giật, và ngầm phớt lờ Luna. Trong khi đó, Ginny, đang ngồi cách đó vài chỗ, bỗng bật khóc nức nở và quay lưng rời khỏi Đại sảnh đường.
"Các giáo sư không có tin tức gì sao?" Ron nhìn lên bàn giáo sư với vẻ mặt hoang mang, nơi tràn ngập sự u buồn. Rốt cuộc hai học sinh giỏi nhất trường cũng đã mất tích. Sau khi phần thi cuối cùng kết thúc, học sinh từ Beauxbatons và Durmstrang đã nhanh chóng rời đi, nhưng vẫn không ai biết người đã tấn công Fleur Delacour. "Thật không thể tin được, ngay cả lão dơi già cũng có vẻ mất hồn, chẳng phải ông ta ghét Harry nhất sao?" Ron hạ giọng, kể từ khi Harry mấ mất tích, vị giáo sư môn Độc Dược này luôn tỏa ra khí lạnh và nọc độc, dọa vô số động vật nhỏ phải rơi nước mắt.
"Là giáo sư Snape!" Hermione thấp giọng gầm lên, đá mạnh vào người bạn thân của mình. "Đừng quên rằng trước đây thầy ấy cũng đã bảo vệ Harry!"
"Điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả!" Ron vặn lại, giơ chiếc nĩa lên, "Ngay cả Malfoy cũng bất thường!"
Hermione nghe theo lời của bạn đồng hành liếc nhìn Slytherin, tình cờ nhìn thấy Malfoy, người luôn lén lút liếc nhìn bọn họ, vẻ mặt kỳ quái khó hiểu. "Được rồi, mình thừa nhận, đúng là Malfoy không bình thường! Nói đến đây, Luna," Mí mắt Hermione giật giật, nhìn Luna rõ ràng đang ngồi ở bàn Gryffindor như nhà của mình, "Tờ báo của nhà em đăng tải bài báo kiểu đó, có vẻ không tốt cho chị Cho cho lắm nhỉ?"
"Đừng lo lắng, chị ấy nói điều đó rất lãng mạn." Luna hồn nhiên trả lời.
"Lãng mạn?" Ron không thể hiểu nổi.
"Nhưng Harry đã đi đâu? Theo tình hình trước đây đây hẳn là âm mưu của Tử Thần Thực Tử..." Hermione nhức đầu xoa xoa thái dương, "Nhưng rõ ràng ngay cả Tử Thần Thực Tử cũng không có tin tức gì."
"Hermione, làm sao cậu chắc chắn không có tin tức gì về Harry từ Tử thần Thực tử? Có lẽ bọn họ đã bắt được cậu ấy!" Ron nói với vẻ không đồng ý.
"Rồi nuôi dưỡng Harry ?! Suy nghĩ một chút đi, Ron!" Hermione tức giận liếc nhìn Ron. "Nếu Tử thần Thực tử bắt được Harry, bọn chúng chẳng lẽ không lập tức giết cậu ấy? Cậu ấy là kẻ thù truyền kiếp của Chúa Hắc Ám trong lời tiên tri! Mục tiêu mà Tử Thần Thực Tử muốn loại bỏ càng nhanh càng tốt! Hơn nữa nếu bọn chúng thực sự giết Harry, làm sao bọn chúng có thể không rêu rao ầm ĩ để cho tất cả mọi người biết niềm tin và hy vọng của chúng ta đã tan biến!"
"Vậy Harry thực sự đã biến mất? Bên nào cũng không có tin tức về cậu ấy? Ôi trời!" Ron ngẩng đầu nhìn lên trần nhà hiện ra bầu trời u ám, thực sự không thể xác định tình hình này là tốt hay xấu.
"Vì vậy, bây giờ tình hình là cả hai bên đều bình đẳng," Hermione buồn bã muốn vứt luôn cả tờ báo kia, "Thật không thể tin được Bộ Pháp Thuật hiện tại vẫn không có động thái gì, Bộ trưởng Fudge đã nhiều lần muốn xông vào Hogwarts. Tuy nhiên, mình đoán các giáo sư thực sự biết nhiều tin tức hơn chúng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro