CHƯƠNG 82
CHƯƠNG 82
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Chuyện xưa dăm ba câu rất khó nói rõ ràng, mà ký ức của Harry lại ngại vì ảo giác và hiện thực xen lẫn quá nhiều, anh không chỉ là không phân rõ ảo giác, càng là nghĩ đến cực lực rồi thì lập tức ôm đầu ngã xuống đất tru lên, giống như là máy xay ở trong đầu anh xay nát nhừ. Anh chỉ có thể nhớ đến con bọ ngựa thật lớn, đèn giải phẫu chói mắt, hình người xì xào bàn tán, bóng tối vặn vẹo, vết máu nửa khô trên tường, cùng với người phụ nữ tóc vàng ôm búp bê vải ở tại phòng sát vách anh hát Cachiusa, giai điệu kéo dài thì quanh quẩn ở trong óc anh.
Mỗi một mảnh nhỏ ký ức đều khiến Harry đau đầu không thôi, Snape không thể không ôm anh vào trong lòng, tay vỗ vỗ tóc ướt mồ hôi của anh, nhỏ giọng mà nói một lần lại một lần, "Tỉnh táo lại, Harry. Em đã an toàn rồi."
Thẳng đến Harry bởi vì đau đớn nửa khép mắt, anh giống như là ngủ thiếp đi, lại giống như là mất đi tri giác, càng có thể là thấy vật không thể nhìn thẳng khiến anh rơi vào bóng đè đau khổ.
Joshua bị trạng thái của Harry sợ hết hồn, "Cậu ta là xông vào chỗ sâu trong khu vực ô nhiễm rồi sao?" Một câu nói này thì tiết lộ hắn biết được tình hình bên trong chỉ nhiều không ít, cũng không phải là thiếu gia trẻ người ngọt ngào ngây thơ tán loạn như con ruồi không đầu vậy.
"Theo lý mà nói chỉ cần bỏ qua nhân viên an ninh, đoạn đường này đều sẽ không phát sinh chuyện quá quái dị." Eli Locke bổ sung một câu, "Chẳng qua theo trạng thái của cậu ta, cậu ta hẳn là từ thang lầu đi tới, ảo giác trên thang lầu trước tiên tước đoạt tên của cậu ta, cho cậu ta thân phận của một bệnh nhân. Sau đó cậu ta đi phòng cấp cứu, cởi quần áo, thay quần áo người bệnh. Như vậy lại một bước tẩy não sâu sắc, về sau cậu ta lại bị nhân viên an ninh bắt được —— mỗi một bước đều sai rồi, dẫn đến tinh thần thất thường." Hắn tỉnh táo mà phân tích.
"Chẳng qua, tôi đã tiêm vào dược tề cho hắn, qua một thời gian ngắn hắn thì sẽ tỉnh táo xuống tới, bên trong có thành phần an thần." Mà dư thừa hắn thì không chuẩn bị nói.
"Tôi kiến nghị các cậu không cần tiếp tục đi lên. Đi thang máy đi xuống, khu vực ô nhiễm này liên thông với hiện thực, về tới phòng khách khám bệnh là có thể từ cửa chính đi ra ngoài, kia là cửa ra duy nhất." Mà bản thân hắn, "Tôi chuẩn bị đi tìm các đồng đội của tôi, nếu như đội trưởng thật sự phản bội, như vậy bọn họ vô cùng có khả năng ..." Hắn nói không được.
Ở khu vực ô nhiễm xảy ra các loại ngoài ý muốn đều không hiếm lạ, lúc hi sinh xảy ra, nơi này chính là tổ quỷ nuốt hết sinh mệnh. Thế nhưng bọn họ hi sinh có phải là vì bảo vệ nhân loại, đối kháng tồn tại quái dị uy hiếp toàn bộ nhân loại, mà không phải là xuất phát từ nội đấu, hoặc là loại lý do phản bội cực kỳ bỉ ổi này.
Mà nhân loại chết tiệt thì không đoàn kết, này khắc vào trong gen xấu của bọn họ, một đời lại một đời ở trong đấu tranh giãy dụa sống sót, cũng phát huy hết mức gen thấp kém này.
"Nhưng các cậu không có nói chân tướng cho bọn tôi." Snape nói, y nhìn chằm chằm Joshua Schneider vẫn luôn dùng ngu xuẩn để che giấu bản thân mình. Người đàn ông mặc đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm kia bị y không chú ý, tên này tự cho là đúng quen tay nhưng thực cái gì cũng không biết, bị đồng đội bán hoàn toàn.
"Tôi biết không nhiều lắm, tôi là cùng đi với Céline Cherenkov thăm mẹ cô ấy." Joshua nhún vai, hắn đến bây giờ vẫn như cũ là một bộ dáng dấp đi ra du lịch, gương mặt xinh đẹp không ăn khớp với hoàn cảnh nguy hiểm.
Trên mặt của hắn nhìn không ra tí xíu lo lắng với tính mệnh bản thân, hoặc hắn thực sự không có sợ hãi.
"Mẹ cô ấy ở nhiều năm trước đồng ý một hạng mục thí nghiệm y học, ký hiệp ước để cho bà cống hiến mình, và trao đổi bà sẽ nhận được một số tiền lớn, số tiền này để cho Céline bạn của tôi có thể đi khám bệnh, trừ cái đó ra còn dư lại một khoản đủ cung cấp cho cô ấy tiền sinh hoạt đến thành niên. Mà một điều kiện cực kỳ đặc thù trong yêu cầu thí nghiệm liền là cần phải là mẹ đã sinh đẻ qua. Đây là toàn bộ tôi biết á, tôi và bọn họ những người này cũng không phải là một phe!" Joshua chỉ chỉ Eli Locke, lại chỉ chỉ ngoài cửa.
Snape đè giữa chân mày, y không đủ tin tưởng với cách nói của Joshua, một cái tay của y âm thầm sờ về phía túi, có đôi khi mượn dược tề có thể tiết kiệm thời gian, tránh cho rơi vào dễ tin người xa lạ mang đến nguy hiểm tiềm ẩn .
Lúc này Harry đã trở lại bình thường rồi, anh nhéo lão khốn nạn để cho y buông anh ra. Tuy rằng anh gần như ướt đẫm, quần áo thì dính vào trên người anh, nhưng không thể không nói tinh thần của anh khá hơn nhiều, chí ít đối thoại mới vừa nãy một cái cũng không nghe sót.
Harry nhìn về phía Joshua, "Tôi từng gặp Céline, cô ấy rất quen thuộc với nơi này, thoạt nhìn không phải là lần đầu tiên tới. Nếu như cậu muốn tìm cô ấy mà nói, tôi đều đã đến lầu sáu rồi, không có đạo lý cô ấy còn ở dưới lầu quanh quẩn một chỗ."
Joshua tin, hắn thúc giục Eli Locke cùng nhau đi ra ngoài với hắn.
"Đi nhanh đi, chỉ cần tìm được Céline, tôi thì trả cho hai anh hai mươi ngàn bảng Anh!" Hắn tăng giá.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói:
Bận quá chương này không có viết xong. Chương sau tiếp tục. Harry rất nhanh thì bình thường, dược hiệu đã phát huy tác dụng.
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro