Chương 19 - Dập lửa

" Không chỉ là Âm binh." Snape dùng đũa phép nhanh chóng gọt xuống bộ phận rườm rà trên áo phù thủy, gồm cả ống tay áo, sau đó pháp thuật thứ nhất của y hướng tới một cây đại thụ cao hơn mười mét bên cạnh... Hẳn là coi như bùa cắt?

Đại thụ bị chặt đứt tận gốc, Tom không kịp suy nghĩ gì khác. Được rồi, nơi này là thung lũng không có Muggle ẩn hiện, sẽ không ai vì cái cây này mà đến đòi Snape tiền bồi thường. Tom cũng không biết vì sao mình vẫn có thể điềm tĩnh dùng tư duy Muggle suy nghĩ hành vi ban nãy của Snape.

Tầm mắt không rời khỏi người khổng lồ đã biến thành Âm binh, Snape vươn tay không cầm đũa phép về phía Tom. "Hai cây chổi bay."

Tom không biết Snape làm sao biết trong túi mở rộng trên người hắn chung quy có đủ loại đạo cụ pháp thuật, hơn nữa đều là hai phần. Hắn lấy hai cây ra, Snape cầm một cây sau đó cưỡi lên. Tom lập tức biết tại sao phải dùng chổi.

Xem ra sẽ chiến đấu gian nan, ngay cả pháp lực bay lơ lửng cũng không thể tùy tiện lãng phí. Tom cưỡi lên một cây chổi khác, mừng vì chất lượng chổi của mình cùng Harry cũng không tệ lắm.

Snape đã ra tay, cây đại thụ khổng lồ còn mang tán cây thẳng tắp đập vào đầu một người khổng lồ Âm binh, nhưng bị người khổng lồ Âm binh dùng tay chặn lại. Dù thân thể người khổng lồ da thô thịt dày có lực phòng ngự rất mạnh, nhưng một cây đại thụ tuyệt đối không nhẹ cũng mang đến tổn thương cho nó, thịt trắng bệch bị xé ra trên cánh tay to... Tom cùng Snape sắc mặt cũng rất khó coi.

Tom không đến chặt cây, hắn chặt cây tuyệt đối không nhanh như Snape, hắn phát hiện ngoài ba trăm thước có một khối đá lớn nửa vùi dưới đất, bay qua, dùng pháp thuật đào nó lên ném về phía người khổng lồ Âm binh.

Ầm! Âm thanh kỳ thực rất lớn, nhưng Tom ngoài ba trăm thước rất thất vọng, vì tảng đá nhắm ngay đầu Âm binh chỉ đập hư nửa đầu nó, Âm binh kia nâng tay lên cản làm tảng đá bị chệch. Thật sự khiến người ta bất an chính là, rõ ràng tay Âm binh này cũng chưa chạm tới tảng đá, tảng đá lại bị chệch. Chẳng lẽ người khổng lồ sau khi trở thành Âm binh đột ngột biết phép thuật không đũa phép?

Trong nửa phút ngắn ngủi, bầy người khổng lồ Âm binh đã có ba kẻ bị thương, một hư đầu, hai rách tay, Snape đập nhanh hơn học trò Tom, nhưng lực phòng ngự vật lý tự nhiên của người khổng lồ đương nhiên không thể biến mất sau khi chúng trở thành Âm binh.

"Incendio!" Snape tiện tay ném đại thụ qua một bên, dùng bùa lửa ở chỗ dày đặc nhất trong bầy Âm binh, Tom cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bùa lửa cường đại thật sự —— đại diện cho học viện Godric Gryffindor chính là sức mạnh lửa. Vòng lửa màu lam sống động tản ra từ một điểm sáng, liếm lên thân thể các Âm binh người khổng lồ. Ngọn lửa màu lam sau khi đốt da Âm binh đột ngột biến thành xanh lục, Tom nhận ra đó là nghệ thuật hắc ám nguyền rủa, khó trách ngọn lửa Incendio này phát ra không phải màu đỏ, không biết bạch phù thủy như Dumbledore sẽ có biểu tình gì sau khi biết Gryffindor giỏi nghệ thuật hắc ám như vậy.

Người khổng lồ Âm binh bị cháy bắt đầu lăn lộn tại chỗ, một loạt cây cối bị chúng đè nghiến thành mảnh vụn, ngọn lửa đã biến thành xanh lục này lại đốt mảnh vụn cây cối, sóng nhiệt từ dưới hướng lên, Tom cùng Snape nhanh chóng cho chổi lên cao.

Ngọn lửa nguyền rủa cũng cần không khí, dòng chảy nhiệt lực làm rất nhiều người khổng lồ Âm binh còn chưa bị lan đến cũng bị cuốn vào.

Tom lại tìm hơn mười khối đá, nương theo sức lửa nung thành như đạn đá đập về phía đàn Âm binh. Mấy người khổng lồ Âm binh vừa mới bò dậy trên mặt đất lại bị đá nóng bỏng nện xuống đất, la hét rung trời động đất.

Snape một bàn tay nắm chặt chổi bay, mắt chằm chằm nhìn vòng lửa phía dưới, đột ngột, trong mắt y hiện lên một chút hào quang, đũa phép hỏa diễm trên tay kia nhanh chóng vung ra, hình vẽ phức tạp, một đốm lửa trắng nho nhỏ bị y đập về phía nơi vừa mới phóng thích ngọn lửa màu lam. Tom nâng mấy khối đá lửa khác vừa mới đuổi đến, bị Snape bắt lấy cổ áo mang ra phía xa, tốc độ hai cây chổi bay chạy đến cực hạn, trong tai Tom thậm chí có thể nghe tiếng xèo xèo cạc cạc của chổi bay sắp rã, tảng đá của hắn mất khống chế không biết rớt tới nơi đâu, mà Snape không nói nhiều liền tóm hắn rời khỏi như chạy trối chết, hắn không biết tại sao.

Bất quá bay ra chừng ba cây số, Tom hiểu ra.

Ngọn lửa trắng đã nuốt sống mảnh thung lũng vừa rồi họ ở, ngay cả bầu trời chỗ họ bay vừa rồi cũng bị đốt đến bắt đầu run run, chổi bay đào thoát không đình chỉ, không chỉ có đất là lửa trắng, rừng rậm bán kính một cây số xung quanh cũng đã bị châm cháy, bị không khí châm cháy.

Tom cảm thấy không khí xung quanh mình cũng đã vượt quá sáu mươi độ, hắn cùng Snape đã không còn bận tâm tuổi thọ sử dụng chổi, bắt đầu dùng pháp thuật tăng tốc cho chổi mãi đến khi ra hơn mười cây số, không khí vẫn nóng không bình thường.

" Ngươi đốt rừng rậm!" Tom cảm thấy tạm thời an toàn, hai tay chế ngự chổi bay cũng bất tri bất giác run rẩy kháng nghị, hắn hoàn hồn, nói những lời này với Snape vẫn trầm lặng bên cạnh.

Snape liếc Tom, buông lỏng tay cầm cổ áo Tom, sau đó quay đầu lại nhìn lửa lớn phía xa.

" Các Muggle chắc chắn sẽ biết nơi này đã xảy ra chuyện! Họ có vệ tinh theo dõi!" Tom vô thức nhìn ngọn lửa lớn tựa hồ có sinh mệnh.

" Ta biết!" Snape chỉ đơn giản trả lời như vậy, mắt vẫn chằm chằm nhìn ánh lửa chói mắt.

Tom đột ngột cảm thấy mình hình như nói sai gì đó.

Người khổng lồ có sức chống cự tự nhiên với pháp thuật, dùng bùa chú tính sát thương không có tác dụng quá lớn, cho nên ban nãy Tom cùng Snape đều dùng phương pháp vật lý, dùng thứ nặng đập thương người khổng lồ Âm binh. Ngọn lửa nguyền rủa Snape sử dụng không phải pháp thuật cường đại phi thường, cũng chỉ có thể làm phỏng da thịt người khổng lồ Âm binh, y gia tăng lực độ đốt trắng lửa cũng có thể hiểu. Nhưng rõ ràng có thể thả chậm tốc độ một chút, tại sao phải ra tay nhanh như vậy? Tom không chút nghi ngờ nếu tốc độ chạy trốn của mình cùng Snape chậm đi một chút, sẽ bị cuốn vào đốt thành tro bụi. Được rồi, nếu cần phải chạy thoát thân cấp tốc, tại sao Snape không dùng khóa cảng hay độn thổ? Phù thủy cấp bậc như Tom cùng Snape không cần phải làm động tác dư thừa vẫn có thể độn thổ.

Chẳng lẽ phép thuật này đã tới mức độ người phóng thích phải ở trong một phạm vi nào đó mới có thể khống chế sao? Đốt Âm binh cần ngọn lửa như vậy sao?

Tom biết Snape chắc chắn phát hiện cái gì đó càng nguy hiểm hơn.

" Hồn phiến trong cái ly của ngươi rất thông minh, ta lần đầu tiên thấy có người sử dụng tổ hợp trường sinh linh giá cùng Âm binh như vậy." Ánh mắt Snape vẫn không rời khỏi ngọn lửa, nhưng những lời này là nói với Tom.

Tổ hợp trường sinh linh giá cùng Âm binh? Ai lại phạm sai lầm cấp thấp như vậy? Nhốt mảnh vỡ linh hồn mình trong một thân thể mất đi sự sống, đó tương đương tự sát trá hình. Âm binh như thế có thể lợi dụng thân thể Âm binh sử dụng một chút pháp thuật, nhưng vĩnh viễn cũng không thể biến thành người sống, bởi vì chúng đã tràn ngập tử khí. Chế tạo ra trường sinh linh giá như vậy không chút ý nghĩa, còn không bằng hồn phiến bám vào vật phẩm không có sự sống. Nhiều nhất chẳng qua là từ từ bồi dưỡng ra một đám con rối phù thủy, nga, không, con rối người khổng lồ phù thủy có sức mạnh giống như chủ nhân nhưng phải phục tùng ý chí chủ nhân. Kẻ chế tác trường sinh linh giá như vậy căn bản không đạt được cuộc sống vĩnh cửu, tại sao Snape còn nói hồn phiến cốc vàng thông minh?

Bất quá nếu ngay từ đầu mục đích chế tác ra những người khổng lồ Âm binh trường sinh linh giá không phải vì cuộc sống vĩnh cửu, mà là để tìm một đám tay chân không thể phản kháng chủ nhân, lại cường đại y như chủ nhân, như vậy mục đích của cốc vàng cũng đã đạt được, thậm chí làm được hoàn mỹ hơn, với sức chống cự pháp thuật tự nhiên cùng thân thể cường tráng, những người khổng lồ Âm binh đó cơ hồ không thể chiến thắng —— có lẽ bất ngờ duy nhất là còn một Severus Snape có thể sử dụng pháp thuật lửa cực hạn.

" Chúng hẳn đã bị đốt hết!" Lửa hiện tại cũng không có cách nào khống chế. Tom biết, dù là Muggle thế giới hiện đại, ba mươi năm nữa cũng vô pháp dập tắt đại hỏa rừng rậm như vậy. "Cây mấy trăm cây số bên này chắc chắn cũng phải bị đốt trụi. Bất cứ pháp thuật hạ nhiệt độ nào cũng không có phạm vi lớn như vậy, dùng pháp thuật nước cũng không đến được."

" Đốt hết chúng là được." Trên mặt Snape lộ ra một chút chán ghét. "Ngươi hẳn cũng không hy vọng sáng sớm tỉnh lại phát hiện những cái tay thối hoắc của chúng gỡ bong nóc nhà."

Nhưng cái giá này thật sự quá mắc. Tom nhìn ngọn lửa trong mấy phút nói chuyện lại tiếp tục nuốt sống khoảng cách gấp đôi. "Muggle sẽ khai chiến với phù thủy vì trận đại hỏa này."

Những lời này nhắc nhở Snape, dù thả lửa đốt sạch đám Âm binh trường sinh linh giá phiền phức này là cần thiết, nhưng đúng là hơi lớn một chút. Ngọn lửa cực hạn phóng ra ban nãy đã làm ngực y có chút khó chịu, thậm chí không biết khi nào ngay cả đầu lưỡi cũng bị cắn rách đầy vị tanh trong miệng, nhưng cũng không thể không dập tắt ngọn lửa hiện tại.

Dập lửa, hơn nữa là ngọn lửa nguyền rủa. Nói thật, giáo sư Snape đại nhân từ trước tới giờ cũng chưa từng làm. Y trước giờ đều không thích thu tay buông tha kẻ địch. Ngọn lửa quy mô lớn như vậy, rất khó làm ra một màn cách ly không khí, hơn nữa độ dày màn cách ly rất khó nắm chắc, triệu hồi nước biển đến dội cũng không nhất định có thể kịp.

Snape nhìn Tom phí công dùng pháp thuật cỡ lớn chế tạo cách ly —— lúc không khí cũng bị đốt nóng, cách ly có hữu dụng gì? Tri thức Muggle của Tom thật sự không tinh thông, hắn tính không rõ.

Snape ngẩng đầu, nhìn bầu trời, mặt đất bùng cháy làm mây trên trời cũng vặn vẹo tản ra.

" Cùng ta đọc." Snape ngăn Tom lại chặt cây chế tạo cách ly, kéo hắn cùng mình đọc một đoạn thần chú phát âm cổ quái.

Tom hình như từng nghe qua ở đâu đó, lúc đọc đến câu thứ tư, hắn đột ngột nhớ ra đây là long ngữ Grindelwald từng hoa mỹ dùng ở Tam pháp thuật, thần chú gì mà lại cần dùng ngôn ngữ rồng để tăng cường?

Mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt, trong chấn động, một khối to tách khỏi mặt đất —— đó là rừng cây đang bùng cháy cùng tầng đất dính với chúng bị đốt nóng đến độ sắp tan chảy, có lẽ còn không khí nóng bỏng, mặt đất trong phạm vi ba cây số như bị thô lỗ bóc ra một khối to, ném lên bầu trời.

Hai cây chổi bay dùng hết tốc độ cực hạn bay lên cao, pháp thuật của Snape cùng Tom vẫn nâng khối này —— hiện tại giống như một quả cầu lửa khổng lồ tròn dẹp, cho đến độ cao hai người đều khó thở, sau đó một lần tăng lực cuối cùng, quăng nó xa ra ngoài.

Ngọn lửa bị ném rất cao ra sau bầu trời, cơ hồ trong nháy mắt liền tắt lụi, vì ngoài không gian không có không khí, hơn nữa vô cùng lạnh lẽo, Tom cùng Snape nhanh chóng hạ xuống mặt đất, thở ngụm to.

Trên trời hạ xuống một trận mưa sao băng, bất quá những thứ đó cũng không nguy hiểm gì.

" Vệ tinh Muggle vẫn sẽ phát hiện chúng ta." Tom thở hổn hển, không khí quý giá đâm vào phổi gây đau đớn.

" Không có việc gì, Muggle sẽ câm miệng." Nếu không câm miệng, cũng có biện pháp làm cho bọn họ câm miệng. "Hiện tại chúng ta cần báo cho Bộ pháp thuật nhiều quốc gia tới nơi này tu sửa." Snape bình lặng nói.

Đúng vậy, mặt đất đã trụi lủi, Tom nhớ tới lửa ban nãy, nhìn mặt đất, nhìn Snape, có chút cảm giác sợ hãi. Nhưng không đến ba giây đồng hồ sau, Snape làm hắn cảm thấy sợ hãi này thẳng tắp ngã xuống, Tom vội vàng đỡ lấy.

" Ta không sao, chỉ là tiêu hao hơi lớn." Sắc mặt Snape trắng bệch.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro