(4)

Có chi tiết r18.

Viết pỏn tự an ủi mình trước thềm 3.3 🥲

_____

Bánh Mật phát sốt, vào khắc thứ hai của Giờ Mở Cửa, trong phòng bé vang lên tiếng khóc nháo, Chè Quả Mật và Vigethos Quả Dừa liên tục cào cửa phòng hai vợ chồng.

Mydei bị động tĩnh đánh thức, nghe tiếng khóc của con văng vẳng truyền tới, anh lo lắng ngồi dậy, áo không kịp khoác đã vội bước xuống giường, thắt lưng liền bị Phainon ôm lấy.

- Khoác áo vào đã.

Phainon cầm áo choàng lên người cho anh, cho dù là mùa hè nhưng sàn nhà vẫn rất lạnh, hành lang lại không trải thảm.

- Phainon ! Bánh Mật, con-

- Không sao, đừng lo lắng, chúng ta đi xem xem.

Mydei sốt ruột nắm lấy tay Phainon, hai người vội vã chạy qua phòng ngủ Bánh Mật, theo sau còn có hai "bảo mẫu" Chè Quả Mật và Vigathos Quả Dừa.

- Bánh Mật !

Mydei bật đèn trong phòng lên, nhìn thấy cả khuôn mặt của bé con đỏ bừng.

- Trán nóng quá. Con bị sốt rồi.

Mydei lấy má chạm vào trán Bánh Mật, bị độ nóng trên trán dọa sợ.

Phainon cầm lấy bình nước trên bàn, xác nhận nước còn ấm mới đưa cho Mydei.

- Anh cho con uống nước trước đi, em đi lấy khăn chườm.

Bánh Mật có lẽ thật sự rất khát, nhắm mắt uống hết gần hai ly, sau khi từ từ tỉnh lại liền tủi thân ôm lấy Mydei mà khóc, như thể muốn nói mẹ ơi con khó chịu quá.

- Bánh Mật, mẹ ở đây...

Mydei lấy chiếc chăn nhỏ bọc Bánh Mật lại, ôm con xuống tầng, vừa lúc gặp Phainon cầm theo đồ vật gì đó quay lại.

- Đưa em, anh đi pha thuốc hạ sốt cho con đi.

Phainon đưa túi thuốc bột nhỏ cho Mydei, nhận lấy Bánh Mật từ tay anh, đem khăn đã chườm nóng lau mặt và cổ Bánh Mật.

- Ba...ba...đau....đau....

Nắm tay nhỏ quơ quào nức nở kêu hắn, Phainon nhíu mày, không chậm trễ quyết định đưa Bánh Mật qua chỗ Hyacine.

- Mydei ! Anh lấy quần áo đi. Chúng ta qua cho Hyacine khám !

- Được ! Đợi anh một chút !

Mydei đem thuốc vừa pha đổ vào bình, nhanh tay cầm hai cái áo khoác cho bọn họ và quần áo của Bánh Mật chạy xuống lầu. Bên ngoài sân, Kokopo, Nước Ép Lựu và Phainon đã chờ sẵn, anh vừa ngồi lên, Kokopo đã co giò chạy một mạch về phía Đình Viện Hoàng Hôn, gây ra trận động đất không nhỏ cho cư dân Thánh Thành.

Hyacine vừa đem nước ra vườn tưới hoa, ngẩng đầu đã thấy một con thú đại địa to đùng đang nhào về phía mình, cô hoảng hốt đánh rơi luôn bình nước.

- Hyacine !! Làm ơn khám cho Bánh Mật với !!

Kokopo kịp thắng lại trước khi đâm sầm vào phòng khám của Hyacine, Phainon ôm con nhảy xuống trước, Mydei ôm đồ nhảy theo sau, hai người đàn ông đến cả đồ ngủ còn chưa kịp thay, hấp tấp đến độ trên chân còn mang dép bông hình chimera và thú đại địa.

Có lẽ hôm nay ở bể tắm nghịch nước quá lâu, Bánh Mật nóng đến lợi hại. Hyacine không chần chừ tiêm một liều hạ sốt vào mông tròn của bé, nếu vẫn không có dấu hiệu tốt sẽ tính đến việc truyền nước.

- Bánh Mật, Bánh Mật ơi ! Mẹ biết con khó chịu, nhưng chúng ta cùng chịu đựng chút nhé ?

Mydei ôm Bánh Mật vỗ về. Khoảnh khắc kim tiêm chích vào mông, Bánh Mật đột nhiên òa khóc, nước mắt to như hạt đậu thi nhau lăn trên gò má căng tròn. Phainon đau lòng, ngồi xổm nắm lấy bàn tay nhỏ an ủi.

- Ba ở đây, ba ở đây mà. Bánh Mật của ba rất dũng cảm mà, phải không nào ?

Bánh Mật sau khi bị bệnh rất dính ba mẹ, tuyệt đối không chịu rời cái ôm của hai người. Mydei và Phainon nhìn hai nắm tay nhỏ cố chấp giữ lấy mấy ngón tay của mình, vừa thương vừa buồn cười.

Hyacine cứ cách nửa tiếng lại đến đo nhiệt độ cho Bánh Mật. Bé con khó chịu cứ ê a chỉ vào cổ họng mình cho ba mẹ xem trông rất đáng thương, hết kéo bím tóc Mydei lại kéo cổ áo Phainon, giống như sợ ba mẹ bỏ nó đi vậy.

Phainon thấy mắt Mydei mở không nổi, liền lo lắng vỗ lưng anh, bảo :

- Anh qua kia nằm đi, đợi em dỗ con xong thì qua ôm anh ngủ.

- Nói nhảm gì đó...Anh không yên tâm.

Mọi căng thẳng của Mydei bị một câu nói của chồng mình làm cho giảm bớt. Anh phì cười lắc đầu, vỗ nhẹ lên bụng Bánh Mật dỗ bé ngủ.

- Nhanh lên ! Một lát em và anh mệt cùng lăn ra ngủ thì ai chăm con ! Nghe lời !

Phainon đem anh bế lên đặt xuống giường, Mydei vừa đặt đầu xuống gối mắt đã muốn díp hết lại. Hắn kéo chăn lên đắp cho anh, cúi đầu hôn lên hình xăm đỏ bên gò má.

- Bánh Mật ngủ rồi thì kêu anh.

- Em biết rồi. Ngoan, ngủ đi.

Phainon quay lại cạnh giường bé con. Bị sốt rất khó chịu làm Bánh Mật không ngủ ngon được, thi thoảng Phainon lấy nước cho bé uống rồi lại áp má vào trán xem nhiệt độ, thì thầm ru bé ngủ.

Mydei chỉ ngủ được vài khắc đã tỉnh, đứng dậy quấn chăn kín mít qua chỗ Phainon, từ sau ôm lấy hắn, đem cả mình và chăn bao bọc người Phainon.

- Sao lại dậy rồi ?

Phainon nghiêng đầu hôn lên khóe môi anh, đầu ngón tay tìm tới chiếc nhẫn có khắc biểu tượng của Phân Tranh, vuốt nhẹ.

- Không yên tâm, ngủ không được..

Mydei nhìn Bánh Mật đang dần ngủ say, tạm thời thở phào nhẹ nhõm, cùng Phainon đan tay vào nhau.

- Em về nhà ngủ đi, Bánh Mật để anh trông cho.

Mydei nhìn quầng thâm dưới mắt Phainon, trong đầu không hiểu sao lại liên tưởng đến thú bông gấu mèo mà Caelus từng tặng cho Bánh Mật, mím môi nhịn cười.

- Không cho. Em ngồi trên ghế chợp mắt chút là được.

Phainon kéo Mydei lên ôm vào lòng. Hắn biết tỏng Mydei không phải không ngủ được, mà là do không có hắn ôm.

Mydei hình thành thói quen này kể từ lúc còn mang thai Bánh Mật, cho dù có đang buồn ngủ cỡ nào đi chăng nữa, anh cũng phải đợi hắn nằm xuống vòng tay ôm anh từ phía sau, đảm bảo nắm lấy tay hắn rồi mới chịu nhắm mắt thả lỏng cơ thể.

Mydei luôn nghĩ bản thân giấu rất kỹ, mà Phainon cũng không muốn vạch trần. Dù sao dáng vẻ của anh ấy khi làm vậy đáng yêu hệt như mèo con, Phainon chỉ muốn mình là người duy nhất được thấy.

- Đừng lo. Về nhà em cũng không ngủ được.

Phainon đem tay Mydei bỏ vào trong chăn, mỉm cười hôn lên môi anh.

- Ngoan ngoãn ngủ đi, bạn nhỏ Dei.

- Ai là bạn nhỏ ? Muốn bị cắn không ?

Mydei tìm một tư thế thoải mái trong lòng Phainon, rướn lên cắn vào yết hầu hắn, đắc ý nhìn mặt đối phương từ từ đỏ lên, sau đó chơi xấu dụi đầu vào cổ hắn nhắm mắt ngủ.

Hyacine lại đến đo nhiệt độ cho Bánh Mật, khi thấy Mydei quấn trong chăn nằm gỏn lọn trong tay Phainon ngủ, cô nàng che miệng cười khúc khích, cảm thán hai người tình cảm vẫn thật tốt nha.

Thấy nhiệt độ vẫn không có dấu hiệu giảm, Hyacine lắc đầu, nói phải truyền nước cho bé thôi.

Bánh Mật đã ngủ say, tay nhỏ nắm chặt ngón tay Phainon làm bé tràn đầy cảm giác thân thuộc, khi Hyacine đâm kim vào, bé cũng chỉ nghẹn vài tiếng trong cổ họng, Phainon hôn vài cái lên gương mặt bầu bĩnh, nhẹ nhàng dỗ bé ngủ lại.

- Phải chú ý đến tay của bé, cẩn thận bé đè tay lên kim.

Hyacine dặn dò, lại vươn tay xoa mái tóc bồng bềnh của bạn nhỏ. Ica bay bên cạnh cũng rón rén lại gần, chớp mắt ngắm nhìn Bánh Mật ngủ đến gò má ửng hồng.

- Được. Nhờ cô giúp tôi trông họ một lát được không, tôi về nhà lấy ít đồ.

- Phai cưng cứ yên tâm !

Nhận được cái gật đầu của Hyacine, Phainon bế Mydei đặt lên giường bên cạnh, dém chăn cẩn thận rồi mới ra ngoài.

Kokopo, Nước Ép Lựu, Chè Quả Mật và Vigathos Quả Dừa tụ thành một góc ngoài vườn hoa của Hyacine. Thấy Phainon chạy ra, cả đám lật đật đứng dậy bu lại chỗ hắn, lo lắng nhìn vào trong.

- Bé con không sao. Chúng ta mau về nhà lấy đồ rồi quay lại.

Mọi người lại rầm rập chạy về nhà. Phainon lấy thêm quần áo, khăn khô, một ít đồ ăn nhẹ và sữa cho Bánh Mật. Hắn ngẫm nghĩ một chút, lại bỏ thêm vài quả lựu vào cho Mydei.

Khi quay lại phòng bệnh, hắn chỉ đi cùng Kokopo, dặn mấy đứa còn lại ở nhà nhớ trông cửa nẻo.

Phainon đem ba chiếc khăn khô đi thấm nước, lại tìm nước sôi pha sữa cho con. Làm xong hết thảy, hắn mới quay lại chỗ ngồi, lau tay thật khô rồi mới nắm lấy tay bé con.

- Vẫn còn lạnh à.

- Ưm....Phainon ?

Mydei mơ màng tỉnh dậy, điều đầu tiên mở mắt ra là tìm Phainon. Anh dụi mắt, thấy cạnh giường Bánh Mật xuất hiện túi truyền nước.

- Vẫn phải truyền nước sao ?

- Ừ. Hyacine bảo nhiệt độ không giảm, chỉ đành truyền nước thôi.

Phainon giữ chân anh mang giày vào rồi mới cho anh xuống giường, hắn lục lọi trong túi, lấy ra mấy túi bánh ngọt và nước ép lựu đã pha sữa đưa cho anh.

- Anh ăn xíu đi.

- Đấng cứu thế chu đáo thật đấy !

- Cảm ơn lời khen ngợi của Điện hạ nha ~

- Đấng cứu thế có muốn ăn luôn không ?

- Đấng cứu thế đang bận giữ tay tiểu điện hạ rồi, ăn không được.

- Vậy tôi đút em.

Mydei xé túi bánh ngọt, một miếng cho hắn một miếng cho mình, lại mở nắp bình nước ép lựu pha sữa, một ngụm cho hắn hai ngụm cho mình.

- No rồi à ?

- No rồi. Anh ăn hết đi.

Sau khi truyền nước xong, Mydei lay lay Bánh Mật tỉnh, ôm bé trên tay, đút sữa mà Phainon đã hâm nóng lại không biết bao nhiêu lần.

- Cô Tribbie vừa gọi tới, bảo đã nấu sẵn bữa sáng đem qua nhà mình rồi.

Phainon nghe phiến đá truyền tin xong quay lại. Bánh Mật thấy hắn liền quơ tay đòi bế, chu chu mỏ làm nũng kêu ba ơi ba ơi.

- Em nói với mọi người à ? Bọn họ sẽ lo lắng mất.

- Là Hyacine nói. Vả lại rạng sáng nay Kokopo gây ra động tĩnh không nhỏ, đánh thức cả cô Tribbie.

Mydei mở phiến đá truyền tin lên, trong nhóm hậu duệ đang rôm rả, cứ cách một lúc lại nhắn tin hỏi Bánh Mật có ổn không.

Kokopo thong thả chở gia đình ba người về nhà. Vừa đến trước cửa đã thấy mấy gương mặt quen thuộc đang ngồi tụ tập uống trà trong vườn. Bánh Mật bị ốm cũng thiếu sức sống hơn ngày thường, chỉ rúc trong lòng Mydei chào hỏi các cô chú anh chị.

- Ôi ! Bé Bánh Mật đã khỏe chưa ? Cô giáo Tribbie mang kẹo táo đến cho con nè !

Tribbie đau lòng nựng nựng hai gò má đỏ hây hây của bé con.

- Hai người ăn chút gì đi. Để Bánh Mật bọn tôi trông cho.

Hyacine đem đồ ăn sáng vừa mua từ chợ về dọn ra bàn. Mydei đưa Bánh Mật cho Castorice bế, mọi người nhìn quầng thâm dưới mắt cả hai cũng đủ biết đêm qua khổ cực thế nào.

Bánh Mật ngoan ngoãn ngồi trong lòng Castorice, ăn từng ngụm cháo do Tribbie bón. Ăn xong, Aglaea dẫn bé đi thay quần áo. Lúc bé đang ngồi xem Cipher làm ảo thuật với những đồng xu cân bằng, Anaxa chậm rãi đi tới trong bộ quần áo thú đại địa màu xanh, trên tay còn cầm theo một con thú đại địa bằng bông cỡ lớn, muốn tặng cho con của học trò cưng.

Bánh Mật tất nhiên rất vui sướng ôm lấy thú đại địa bông xù kia, bô bô miệng nhỏ cảm ơn thầy NaNa.

- Chị Hy, đau đau !

Bánh Mật há miệng chỉ chỉ, làm nũng kêu đau với Hyacine.

- Bánh Mật cưng uống cái này xong sẽ hết đau nha ~

Hyacine đưa thuốc đã pha sẵn dỗ Bánh Mật uống, thấy bé con nhăn nhúm cả mặt vì thuốc đắng, cô nàng cười to, thưởng kẹo cho bé. Vị ngọt của mật ong thành công làm Bánh Mật cười rộ lên, Ica vui vẻ xoay vòng vòng quanh bé, để Bánh Mật ôm nó vuốt ve.

Mydei và Phainon ăn xong bữa sáng, nghỉ ngơi đủ rồi liền ra xem tình hình con trai cưng. Bánh Mật đã hạ sốt không còn khó chịu nữa, đang nằm ngủ cùng các bạn vật nuôi dưới mái hiên, mọi người trong dàn hậu duệ cũng chưa về, ngồi lại tụ tập ăn uống đánh bài tiện thể trông chừng Bánh Mật.

Mydei vào bếp nấu vài món đãi mọi người để cảm ơn. Phainon ở ngoài cùng bé con, vỗ vỗ lưng bé để bé ngủ thật ngon.

- Mau khỏe lại đi nhé, chiến binh nhỏ của ba.

Dường như bé con nghe thấy, cánh môi nhỏ cong cong cười thật tươi, ê a kêu ba mẹ.

_____

- Mydei !! Bánh Mật !!

Phainon giật mình choàng dậy giữa đêm, mồ hôi lạnh thấm ướt cả lưng. Mydei giật mình mở mắt, trông thấy bóng lưng Phainon đang mệt mỏi sụp xuống, anh đoán hắn lại gặp ác mộng rồi.

- Phainon, em không sao chứ ?

Người đàn ông tóc trắng khẽ quay đầu, bắt gặp đôi mắt màu vàng kim đang lo lắng nhìn mình.

- ...Không...không sao...em chỉ là....

Sắc mặt Phainon không được tốt, bàn tay đặt trên đùi vẫn đang run nhè nhẹ. Mydei đau lòng ôm đầu hắn đặt lên hõm vai mình, nhẹ tay vuốt mái tóc mềm mại.

Mydei biết Phainon đã mơ thấy gì.

Mydei luôn biết Phainon có một nỗi sợ vô hình luôn cắm rễ trong tim.

Em ấy sợ bị bỏ rơi, em ấy sợ, em ấy sợ sẽ lại bị bỏ rơi một lần nữa, như em ấy đã từng.

Đáy lòng Mydei quặn thắt, ôn nhu vuốt ve vành tai người trong lòng, đặt lên trán hắn một nụ hôn.

- Tôi và Bánh Mật ở đây, Phainon. Em đã cứu được chúng tôi rồi mà, em không nhớ sao ?

Từng lời nói và nhịp đập dường như vang vọng khắp gian phòng. Phainon vùi đầu vào cổ Mydei, cẩn trọng hít thở. Hắn ngửi thấy hương lựu nhàn nhạt, khóe mắt không hiểu vì sao lại đột nhiên cay xè.

-....Mydei

- Ừm.

-....Mydei

- Tôi ở đây.

Vòng tay đang ôm lấy hắn siết chặt hơn. Phainon nghe thấy một chút lạc điệu trong giọng nói của Mydei, giống như tiếng nấc nghẹn đang cố nén lại.

- Tôi ở đây, Phainon.

Phainon từ từ tách ra, cố gắng ngẩng đầu nhìn anh. Đôi mắt Mydei giờ đây sóng nước nhàn nhạt, lẳng lặng nhìn hắn. Phainon dường như xuyên qua đôi mắt vàng kim kia nhìn lại quãng thời gian đầy đau khổ của hành trình săn đuổi lửa, những bước chân đầy máu và khói lửa của đội quân đơn độc, màn đêm đen đặc của dòng nước nơi biển âm ty, và cả khoảnh khắc mũi giáo nhuộm máu xuyên qua vùng bụng của Á thần.

Phainon đã suýt mất đi Mydei và Bánh Mật trong một trận chiến, chỉ vì một giây chủ quan.

- Hứa với em, Mydei, anh phải sống thật lâu nhé...

Bọn họ cùng nằm xuống, sát lại gần nhau, hơi thở của đối phương cứ đan xen quấn quýt không rời. Mydei đau lòng nhíu mày, vươn tay đặt lên gương mặt không tì vết kia, dịu dàng lau đi giọt nước mắt sắp trào ra khỏi khóe mi hắn.

Một ánh nhìn mềm mại, bàn tay Mydei mò xuống đan lấy tay Phainon, siết chặt, sau cùng anh nở một nụ cười nhàn nhạt.

- Tôi sẽ không để một tên như em lại làm gà trống nuôi con đâu.

Phainon không kiềm được phì cười. Bàn tay hắn vuốt ve tấm lưng xinh đẹp của Mydei. Đôi môi nóng bỏng hôn lên yết hầu, hõm cổ và xương quai xanh. Nhịp thở Mydei dần dần hỗn loạn nhưng anh không hề có ý định đẩy đối phương ra, vì bàn tay đang đặt trên lưng anh vẫn còn run nhè nhẹ.

- Anh còn nhớ lần đầu tiên của hai ta không ?

Phainon lẩm bẩm hỏi, hơi thở nóng rẫy dường như hòa làm một với thân nhiệt đang tăng cao trong tay. Hắn nghe thấy tiếng Mydei khẽ cười, nửa ngại ngùng nửa thích thú khi bàn tay không yên phận của hắn đang chu du trên ngực anh.

- Ý em là trên cái ngai vàng rách nát của lão già ấy hả ?

Anh đáp rồi mỉm cười, kéo mặt Phainon lên hôn. Môi lưỡi đan xen, hơi thở cũng đứt quãng. Nụ hôn kéo dài đến khi hai người cảm thấy bờ môi sắp bị đối phương cắn nát mới chịu tách ra một chút để thở.

- Lúc đó anh say tới mụ mị, em bảo gì cũng nghe nấy, ngoan ngoãn v-

Lời còn chưa dứt, Mydei đã chống tay ngồi lên bụng Phainon, kéo mạnh cổ áo hắn lên, cuốn lấy hắn hôn môi. Đồng tử Phainon mở to vì ngạc nhiên. Nhưng hắn không nhắm mắt mà lại mơ màng nhìn Mydei. Ánh trăng ngoài cửa sổ hắt xuống khiến khuôn mặt hắn lúc tối lúc sáng, Mydei vuốt ve gò má mềm mại, sau cùng lại miết đầu ngón tay theo đường xương hàm rồi từ từ đi xuống dưới.

- Thì ra em thích tôi ngoan ngoãn trên giường cơ á ? Khẩu vị nhàm chán quá đấy Đấng cứu thế ~

Phainon không nói không rằng, vùi mặt vào cần cổ trắng nõn đầy hình xăm thổi một hơi, răng cạ lên da thịt non mềm như bánh vừa day vừa cắn. Mydei khi ngủ không mặc bất cứ thứ gì nên Phainon có thể dễ dàng mơn trớn thân thể mềm mại mà không cần phải xé rách thêm y phục của anh. Đôi môi vừa in dấu trên yết hầu lại rời đi nơi khác, bàn tay xoa nhẹ từ gáy anh đi xuống, dừng lại thật lâu ở đốt sống lưng thứ 10.

- Em cứng rồi kìa, Phainon.

-....Anh thì không ướt chắc ?!

Phainon nâng đùi chen vào giữa hai chân anh, vải áo vừa tiếp xúc với da thịt đã nhanh chóng thấm ướt một mảng. Hắn hơi tách mình ra, bàn tay lướt dọc theo từng đường vân đỏ trên cơ thể anh. Mydei rùng mình, khẽ cắn môi kiềm nén tiếng nỉ non vừa bật thốt khi ngón tay hắn gãi nhẹ lên hai mảnh môi thịt nhiễu nhại nước. Anh biết bản thân đã ướt đẫm dâm dịch vì khi Phainon rời tay khỏi hai chân anh, ngón tay hắn ánh lên những tia nước bóng loáng.

Mydei vắt tay ngang mặt hòng che đi gò má đã phiếm hồng vì xấu hổ và động tình. Đáy mắt Phainon tối lại, không kịp nói gì thêm, bóng người kia tiến tới ép anh lùi lại, lưng dựa vào thành giường, hung hăng mà hôn.

Hai người say mê ngậm chặt lấy nhau, điên cuồng cắn xé khoang miệng đối phương. Mydei không kịp thở, vừa mở miệng ra muốn hít chút không khí đã bị chặn lại. Phainon vừa hôn vừa chà xát lỗ nhỏ hồng hào, vừa nghĩ tới cái nơi xinh đẹp này từng sinh con cho hắn, máu trong người muốn xộc cả lên não, hai ngón tay liền không thương hoa tiếc ngọc trực tiếp đâm vào lỗ huyệt.

- Ah ! Phainon...ưm....ưm....

Dường như Mydei rất tận hưởng sự hung dữ này của đối phương, anh trượt xuống, ưỡn hông lên cao, muốn ngón tay của hắn vào sâu hơn. Phainon tạm thời buông tha cho bờ môi bị chà đạp tới sưng tấy của anh, con ngươi xanh dịu dàng nhưng lại u ám hiếm thấy, cảm nhận được người kia đang đòi hỏi hắn, Phainon nhếch môi, đột ngột rút tay ra.

- Ah ? Ph-Phainon...

Mydei còn chưa kịp cảm nhận được gì đã bị dội cho một gáo nước lạnh. Phainon gảy nhẹ hột le đã sưng đỏ, thích thú nhìn Mydei giật nảy một cái, ngón chân hết cong lại duỗi vì bị kích thích.

- Hôm trước thi đấu em thắng rồi. Hôm nay em có quyền không chiều theo anh nhé ! ~

- Gì chứ ?! Ưm...!!

Phainon không chịu đưa ngón tay vào, chỉ ở bên ngoài vuốt lên vuốt xuống hai mép thịt múp míp, rồi lại nhấn lại nhéo cái hạt đậu đã sưng to hơn. Cơ thể Mydei từ trong ra ngoài đều hoàn toàn phục tùng sự "yêu thương" của hắn, thế nên Mydei muốn đạt khoái cảm chỉ có thể ra sức quyến rũ lấy lòng hắn thôi.

- Để lần khác tôi bù lại được không ? Phainon, mau đưa vào...ah....

- Điện hạ đáng kính à, người nuốt lời là xấu lắm nhé ~

Căn phòng tối mờ, thân thể săn chắc của Phainon trong đêm được ánh trăng mạ lên một tầng bạc quyến rũ. Màu mắt xanh giờ đây đục ngầu như biển cả trong đêm giông bão, Mydei cảm tưởng anh có thể sẽ lên đỉnh ngay tức khắc nếu Phainon cứ nhìn anh bằng đôi mắt như chim ưng săn mồi đó.

Mydei yêu người con trai trước mặt này tha thiết.

Anh yêu từng hơi thở, từng tế bào của người, yêu từng lời nói, từng cử chỉ hành động, yêu cả những lúc người ấy ngây thơ, bốc đồng, trẻ con, điềm tĩnh, trưởng thành.

Nhưng cái dáng vẻ cao cao tại thượng ép buộc người khác phải làm theo ý mình của người giống như một ngòi nổ cháy chậm, lan qua từng dây thần kinh đến đại não anh, máu trong người sôi sục như lúc đứng trên chiến trường. Mydei run rẩy, như một con hùng sư ngoan ngoãn để lộ bụng mềm, tự nguyện để người ta đoạt mạng nó.

Đầu óc Mydei bắt đầu mụ mị, không hiểu sao lại nhớ tới cái lần hai người bọn họ uống say tới bí tỉ, anh đã lén lút thủ dâm bằng mặt của hắn, khi ấy bọn họ còn chưa xác định quan hệ.

Tình dục đối với Mydei là một khái niệm vô cùng xa vời.

Cuộc sống từ nhỏ đến lớn của anh chính là không ngừng chiến đấu và tiêu diệt quái vật dưới vực sâu, từ khi bình minh ló rạng cho đến khi đêm đen ập đến, cứ thế lặp đi lặp lại.

Là một người đàn ông trưởng thành khỏe mạnh bình thường, đương nhiên Mydei có ham muốn về thể xác. Nhưng có một điều anh không muốn thừa nhận cho lắm, đó là mặc dù có khao khát cái chạm ấm nóng của da thịt tới đâu, việc để người khác chạm vào cơ thể mình luôn khiến anh cực kỳ bất an, nếu không muốn nói là bài xích khủng khiếp.

Cho đến lúc anh phát hiện ra mình không hề khó chịu với cái chạm của Phainon. Mọi thứ dường như đã được định sẽ mất kiểm soát.

Mydei không rõ từ bao giờ mối quan hệ chiến hữu của cả hai lại tiến triển thân mật tới mức ngủ chung giường.

Việc này thật ra cũng chẳng có gì to tát nếu như trong lòng không mang theo dục vọng khó nói với đối phương.

Mydei không tài nào hiểu được, một kẻ bị Tử Vong chối từ, bị Phân Tranh nguyền rủa, lại nhận được lời chúc phúc từ Lãng Mạn.

Mydei không biết có nên gọi đó là chúc phúc không nữa.

Sau một đêm suy nghĩ, khẳng định rằng anh thật sự có ý với Phainon, sáng hôm sau tỉnh dậy, Mydei bàng hoàng phát hiện cơ thể anh đã bị biến đổi, thứ để chứng minh là nam nhân rõ rệt nhất đã biến mất, thay vào đó là một cái âm hộ của nữ nhân.

Khi đó anh còn chưa biết chuỗi ngày vật vã mà món quà bất ngờ anh cho là chúc phúc của thần sắp đem tới kinh khủng và dày vò anh tới mức nào.

- Điện hạ, anh đang nghĩ gì đấy ?

Tiếng gọi bên tai kéo Mydei về thực tại, anh chớp mắt, tâm trí vừa lấy lại tỉnh táo đã ngửa cổ thở dốc, vì đầu vú của anh đang bị cái miệng tinh nghịch của chồng mình trêu đùa.

- Ah...ah...ưm...mm...

Sau khi có con, cơ thể vốn đã nhạy cảm của anh càng trở nên nhạy cảm hơn, nhất là những khi ở gần Phainon.

Chỉ mới buổi sáng hôm kia thôi, khi anh đang ngồi trong vườn trông Bánh Mật, Phainon vừa từ bên ngoài về nhà đã vội vàng vùi vào lòng anh. Khoảnh khắc chóp mũi cọ qua mái tóc trắng mềm mại rũ xuống, thân thể săn chắc của hắn như có như không chạm vào da thịt anh, một mồi lửa vô hình đã nhen nhóm, chạy dọc từ lồng ngực phập phồng xuống thẳng bụng dưới, tràn qua khe hở nhỏ hẹp, hóa thành một bãi nước dâm nhớp nháp khiến anh phải luống cuống kẹp chân lại.

Mydei, từng là vương tử Kremnos, chiến sĩ của Okhema và Á Thần Phân Tranh, nay chỉ cần một cái chạm quen thuộc, một hương tóc thân thương của người yêu, đã hóa thành một bãi xuân thủy, sẵn sàng để Phainon nhét dương vật vào, chơi anh tới khi nào anh không còn lý trí để nghĩ gì khác ngoài hắn nữa.

- Phainon....oh...ah...bên kia...agh...

- Điện hạ đúng là mau quên thật ? Em đã bảo tối nay sẽ không nghe lời anh nữa mà !

Có mùi gì đó, một mùi hương rất đỗi thân quen và nồng đậm hơn bình thường, tựa như hương nước ép lựu pha sữa lần đầu bọn họ trao nhau, chát chúa mà ngọt ngào. Mùi hương cứ vấn vương trong phòng họ, trong hành lang dài tối, trên lớp tường phủ kín sơn lẫn hoa văn, dưới từng mét vuông sàn đá cẩm thạch. Mydei gần như run rẩy khi Phainon cắn mạnh đầu vú anh một cách ác ý, mỗi lần gai lưỡi lướt qua hay cách nó quấn lấy, cạ hàm răng lên đầu nhũ đỏ bừng, Mydei rõ ràng cảm nhận được hoa huyệt mình dồn dập co rút, cố gắng nhả ra càng nhiều nước dâm hơn, sẵn sàng như chủ nhân của nó chờ đợi bị chịch tới dục tiên dục tử.

Nhưng vấn đề là dù cơ thể anh đã sẵn sàng, Phainon vẫn không có dấu hiệu nào sẽ mất kiểm soát và bắt đầu đụ anh.

Mydei vùi mặt vào gối mềm, thật sự sắp đánh mất lý trí rồi. Anh không biết cuộc tra tấn này sẽ kéo dài bao lâu. Nếu là Phainon lúc bình thường, hắn sẽ không bao giờ làm như vậy với anh. Phainon chắc chắn sẽ hơn thua với anh để giành quyền thống trị trên giường, nhưng hắn vẫn đảm bảo sẽ luôn chiều chuộng mọi yêu cầu mà anh muốn. Nếu Mydei muốn chậm lại, hắn sẽ chậm. Nếu Mydei cảm thấy mỏi, Phainon sẽ chủ động đổi tư thế và lập tức ôm lấy anh âu yếm trong lòng.

Phainon luôn thì thầm những lời yêu thương cùng những lời ca ngợi tôn thờ cơ thể tuyệt đẹp của Mydei khi hắn chậm rãi mài dương vật vào điểm gồ lên bên trong vách thịt chật hẹp của anh.

Nhưng khi Phainon nổi cơn ngang ngược, người bạn đời ấu trĩ ấy của anh sẽ biến thành một người khác.

- HKS...đừng trêu tôi nữa...ah...ah...

Phainon mặt không đổi sắc nắm lấy nhũ hoa vừa bị hắn yêu thương qua kéo mạnh, Mydei lần này không còn nhịn được nữa, ưỡn lưng mà bắn, cơn cực khoái đầu tiên của đêm.

Phainon rũ mắt ngắm nhìn toàn bộ, từng tia nước mãnh liệt phun đầy lên cơ bụng hắn, phủ một tầng ánh nước. Tay hắn tìm tới bàn tay đang nắm chặt vải mền của người kia, tách mở và đan chúng vào nhau, Mydei vẫn còn run rẩy không ngừng, đôi mắt màu lúa mạch đê mê trong dục vọng, nước dãi cũng chảy xuôi cần cổ.

- Điện hạ thân mến, anh vẫn chưa nghĩ ra cách cầu xin em hả ?

Thực sự Phainon cũng hết nhịn nổi rồi, mỗi giây dây dưa là một cực hình còn kinh khủng hơn cả bị tra tấn. Dương vật của hắn đã ướt đẫm dịch tiền tinh và dâm thủy của Mydei, cứng tới mức đau đớn. Phainon làm sao lại không muốn chôn mình vào cái lỗ ấm nóng sẽ thít chặt hắn trong cái ôm càn rỡ đó chứ. Từng giờ từng khắc hắn đều muốn, xỏ xuyên, lấp đầy, khiến anh không còn sức mà rời khỏi giường, ngày ngày chỉ có thể dạng chân cho hắn đụ, sinh hết đứa này tới đứa khác.

Có như vậy con sư tử kiêu ngạo này mới ngoan ngoãn ở yên bên cạnh hắn, không bị đe dọa tới tính mạng.

Mydei chớp đi những giọt nước mắt đang làm mờ tầm nhìn của mình. Cảm nhận được có một vật tròn nóng tới phát sốt đang cọ nhẹ trước cửa động, anh liền mặc kệ cơ thể còn đang nhạy cảm, ưỡn hông muốn nuốt lấy. Nhưng Phainon nào dễ dàng cho, lùi lại tránh thoát, rồi lại tiến tới hôn nhẹ lên môi thịt.

Mẹ kiếp. Mydei chửi thề trong lòng. Anh phải làm thế nào để cái tên khốn chết tiệt này nhét cặc vào anh chứ ?

"Mydei này, anh từng bảo trong cung cấm quy tắc nghiêm ngặt lắm, vậy có phải khi mẫu thân xưng hô với tiên vương cũng phải có danh xưng riêng đúng không ?"

Phainon ngẩng mặt lên khỏi cuộn giấy đang xem, vẻ mặt đầy hứng thú, cười hỏi Mydei.

"Em hỏi cái này làm gì ?"

Mydei nghĩ, chẳng lẽ anh bị tình dục làm cho ảo giác rồi ? Tại sao trong đầu lại xuất hiện đoạn ký ức chẳng có gì đặc sắc này ? Không lẽ bản năng sinh tồn đang muốn nói gì đó với anh ?

- Phainon....

Mydei ngước lên, đối diện với cặp đồng tử chẳng mấy trong sáng của Phainon. Nâng đùi quấn quanh eo hắn, gót chân xoáy nhẹ lên lưng, nức nở khi môi hoa đang bị đầu khấc nóng như than củi kia hôn nhẹ. Anh dùng lưỡi làm ẩm môi và thở dốc nhẹ nhàng, ủy mị nhìn hắn.

Đúng rồi...Có một việc mà anh chưa từng thử.

Đó là chuyện trước đây có chết anh cũng nhất quyết không chịu làm, nhưng giờ thì khác...

- Phu quân...

Khoảnh khắc những lời đó tuôn ra khỏi miệng Mydei, Phainon đã đứng hình.

- Phu quân, ta muốn chàng...

Mydei nhẹ lui hông ra sau, dùng tay tách mở hai mép thịt, phần đệm dưới thân anh đã ướt đến rối tinh rối mù, trông dâm đãng không chịu nổi.

- Nhanh lên, mau lấp đầy ta bằng tinh dịch của chàng đi. Chàng từng nói sẽ làm ta sinh từ đứa này tới đứa khác mà ?

Mydei vươn tay, nắm lấy bàn tay to lớn kia đặt lên ngực mình, hướng dẫn nó xoa bóp làm anh thoải mái tới rên rỉ.

- Khi ta sinh con, nơi này sẽ có sữa, chàng có nhớ hương vị đó không, Phainon ? Chàng không muốn nếm lại sao ? Phu quân ?

Khi Mydei còn chưa kịp nói tiếp, hai bàn tay to khỏe đã nắm lấy eo anh kéo lại, cẳng chân bị bắt phải dang rộng thành hình chữ M. Môi Phainon lại tìm đến môi anh, nhẹ nhàng mơn trớn. Không một báo hiệu trước nào cho việc hắn đột ngột phá vỡ phòng tuyến, đầu khấc to bằng quả trứng gà xé mở lối đi nhỏ hẹp, kéo căng lỗ nhỏ sưng tấy, trực tiếp đâm anh lên đỉnh.

- Anh !! Ah ! Phainon ! Trướng quá ! Áh...

Phainon hưởng thụ tường thịt mềm mại co rút và dòng nước ấm vừa tưới lên đầu khấc, nhẹ nhàng đẩy hông. Dương vật to lớn ướt đẫm nước dâm của Mydei chậm rãi ra vào, một tay khẽ gảy đầu nhũ đang dựng đứng vì sướng của vương tử, tay còn lại day nhẹ hạt đậu đỏ bừng đáng yêu của anh.

Mydei làm sao chịu được kiểu khiêu khích này, tâm trí anh lập tức tan rã, chỉ chốc lát đã đắm chìm vào cuộc hoan ái vô độ mà Phainon đốt lên. Đôi môi nhỏ tràn ra những tiếng rên rỉ khó nhịn, đầu lưỡi cũng e ấp từ từ thè ra, lẳng lơ nhấp hông theo từng nhịp của Phainon.

- Chỗ đó...ưm...ư....nữa đi...nhanh hơn...ahh...

- Điện hạ, đừng mất kiên nhẫn nhanh thế.

Phainon bận bịu để lại một loạt dấu hôn xanh tím và dấu răng sâu tới rỉ máu khắp cổ và ngực anh khi hông bắt đầu chuyển động nhanh hơn, điên cuồng giã phầm phập vào lỗ nhỏ đáng thương, làm cho nó và cả chủ nhân nó khóc ướt hết cả đệm.

Đầu dương vật chuẩn xác đâm thẳng vào điểm nhạy cảm bên trong, tiếng nước và tiếng xác thịt va chạm vang vọng trong căn phòng mờ ánh đèn, mỗi ngóc ngách, mỗi nếp nhăn của vải vóc đều vương vãi hơi thở của tình dục. Ánh trăng xuyên qua tấm rèm che mờ đang khẽ bay trong gió, phủ một tầng ánh sáng nhạt nhòa lên hai cơ thể trần trụi đang quấn quýt lấy nhau giao hợp như dã thú.

Phainon dường như nhớ ra điều gì đó liền đột ngột ngừng lại. Hắn luyến tiếc rút khỏi cái động ấm áp kia, khom lưng đỡ Mydei dậy, để anh ngồi trên người hắn.

- Suýt nữa chúng ta làm ồn bé con ngủ rồi ~

Ánh mắt Phainon dịu dàng rơi xuống phần bụng vừa chỉ nhô lên chút đỉnh của Mydei, hắn nắm tay anh, cùng bao phủ lên phần da mỏng, khẽ trấn an cứ như đứa nhỏ trong bụng thật sự nghe thấy hắn vậy.

- Xin lỗi, là em sơ suất.

Mydei ôm lấy bàn tay đang ôn nhu vuốt ve gò má anh, hôn vào lòng bàn tay nọ bằng tất cả trân trọng. Phainon kề sát lại, rải dọc môi xuống từ trán, qua hàng mi còn đọng nước rồi kết thúc bằng một hôn lướt nhẹ.

- Khi bé con ra đời, hay chúng ta cùng nhau xin lỗi con đi ?

Mydei phì cười khi nghe lời thủ thỉ ngốc nghếch của Phainon, nhưng ý kiến này có lẽ cũng không tệ.

- Được. Nhưng khi bé con ra đời, nếu nó biết ba nó và mẹ nó không hòa hợp thì phải làm sao đây ?

Phainon nhướng mày, thì ra Mydei vẫn nghĩ hắn còn tính sổ chuyện anh chưa trả nợ ván thắng lần trước của hắn.

Hiếm khi có cơ hội "chỉnh" Mydei, sao Phainon lại không tận dụng triệt để được.

- Thế thì mẹ nó phải nghĩ cách đi chứ ?

Mydei mím môi nhìn vẻ mặt háo hức xem trò vui của Phainon, nhìn cả gậy thịt nổi cộm cả gân còn đang hưng phấn cấn ở đùi trong của anh, cầm lấy nó đặt trước cửa hậu huyệt, từ từ hạ mông ngồi xuống, đem cự vật vây trong lớp tường thịt ấm nóng, một mạch đi sâu đến tận cùng.

Kích thích đột ngột khiến cả hai đều bật ra tiếng thở dài thỏa mãn, Mydei bấu chặt vai đối phương, lưng cong lên, ngửa cổ rên rỉ như thú cái trong mùa sinh sản. Cự vật chèn ép lên vách thịt, sức nặng và nhiệt độ cứ như muốn tàn phá thiêu đốt anh từ bên trong. Mydei không dám cựa quậy nhiều, tự hỏi có khi nào phía sau mình đã rách mất rồi không.

Phainon cứ ngỡ anh chưa khuếch trương đã tùy tiện nhét vào chỉ để dỗ hắn, nhưng bên trong rõ ràng xốp mềm và ẩm ướt đủ để hắn nhấp hông rồi. Phainon liếm môi, đột nhiên rút phắt ra rồi xoay Mydei lại, để anh ngồi tựa lưng vào ngực hắn, gác hai chân anh lên đủ rộng để Mydei nhìn rõ toàn bộ cảnh tượng dâm loạn của cả hai phản chiếu qua tấm gương đặt trong phòng.

Rồi không một lời báo trước, Phainon nhét cặc vào lỗ hậu còn chưa kịp khép của anh.

- Hức !!

- Anh tự chuẩn bị trước nơi này rồi ?

Hắn vừa nói vừa liếm cắn vành tai đỏ như nhỏ máu, những ngón tay đầy nốt chai như con rắn mân mê dáng người hoàn mỹ, rồi trườn xuống hoa huyệt đang co giật, xoa nhẹ vài vòng trước khi đâm thẳng vào móc ngoáy.

- Ư...ah...gần đây em...ưm...không để ý...áhh...đến tôi...

Phainon lúc này mới nhớ ra, gần đây ở cửa tiệm vừa về một lô hàng đồ cổ cần hắn giám định. Với niềm đam mê mấy thứ đồ này, tất nhiên hắn liền không quan tâm đến xung quanh nữa, không ngờ lại sơ ý bỏ quên Mydei.

"Người đang mang thai cảm xúc sẽ luôn thất thường, cũng sẽ nhạy cảm hơn đối với mọi chuyện xung quanh." - Hyacine nói, đưa vài loại thuốc an thai cho Phainon.

- Thế nên anh liền tự sướng lúc nghĩ về em sao ?

Mydei khẽ gật đầu, rồi lại lắc đầu, làm sao anh dám thừa nhận bản thân đã lén lút lấy trộm y phục và đồ lót của hắn để tự sướng cả hai chỗ trên người chứ.

Dương vật càn rỡ làm loạn trong huyệt động chật hẹp, cơ thể lắc lư theo nhịp điệu của Phainon khiến Mydei ngỡ mình như con thuyền chòng chành giữa sóng biển dữ dội, không thể phát ra âm thanh, chỉ đành mặc cho đáy biển nuốt lấy. Anh nép người vào vòng tay Phainon, muốn mượn cơ thể hắn hòng hạ đi lửa nhiệt đang thiêu đốt linh hồn mình. Phainon như một cơn mưa nhỏ, kìm nén trêu chọc anh, rồi lại hóa thành những giọt mưa tí tách, từng giọt tát lên người anh là một nốt đỏ hồng, buộc anh gào thét trong dục vọng.

Mydei hiện tại chỉ là một mớ hỗn độn.

Phainon chậm rãi hưởng thụ vị mặn của mồ hôi trên gáy anh, răng nanh từ từ nhấn xuống da thịt, đến khi ngửi được vị rỉ sét mới khẽ liếm đi. Hắn hôn ôn nhu là thế nhưng phía dưới lại mạnh bạo vô cùng. Phía sau hắn ưỡn hông thúc mạnh vào mông anh, phía trước bốn ngón tay liên tục ra vào huyệt động đang ngày càng tham lam mút chặt lấy hắn.

Mydei hít thở không thông, bị kích thích liên tục cả phía trước lẫn phía sau, móng tay anh cào xước cơ bắp đang căng lên của Phainon, lỗ nhỏ cũng siết chặt lấy hắn không buông. Phainon bị cả hai nơi nóng bỏng của anh cắn hút muốn điên, dường như cả cơ thể và tâm trí đang chìm trong dòng nước ấm. Thực sự không biết là hắn chơi chết anh hay anh cắn chết hắn nữa.

Mydei nhíu mày, cả mặt đỏ ửng nóng bừng, gần như mất trí mà không nén được tiếng rên la dâm dục. Phainon tê cả da đầu, Mydei đột ngột siết chặt khiến hắn có chút đau đớn, dấu hiệu cho biết anh ấy sắp bắn rồi. Phainon buông tay giữ chân anh, khi Mydei còn chưa kịp nói gì, cơ thể đã co giật mạnh. Phainon không biết đã rút tay ra từ lúc nào, thay vào đó hắn dùng hai ngón véo mạnh hột le cứng ngắc, hai ngón còn lại tách mở cửa động, đắc ý nhìn dòng nước ấm trong suốt phun mạnh tung tóe từ hoa huyệt, đọng thành một vũng dưới sàn.

Mydei vô lực gục đầu lên vai Phainon, mắt nhắm nghiền, lồng ngực phập phồng và thân thể vẫn còn run rẩy vì dư âm. Dù vậy khi hắn cúi xuống dán lên môi anh, Mydei liền ngoan ngoãn đáp trả, thậm chí còn giận dỗi cắn mạnh lưỡi hắn.

Thế nên Phainon liền chơi xấu, trả thù bằng cách vỗ mạnh mấy phát lên bé hoa vừa bị ngón tay hắn nắc cho lên bờ xuống ruộng xong.

- Ah ah...đừng...

Mydei thút thít, nửa né tránh nửa hưởng thụ, hoa huyệt cũng rất phối hợp nhả thêm một dòng tinh dịch trắng sữa đặc sệt.

- Giờ thì tới lượt em, điện hạ thân mến, anh chịu thiệt chút nhé ~

Lời nói ra trông có vẻ dỗ dành nhưng thực chất chỉ là chót lưỡi đầu môi. Mydei bị hắn ấn đầu xuống sàn, mông bị kéo lên cao, bộ dáng muốn bao nhiêu lẳng lơ có bấy nhiêu lẳng lơ, Phainon nheo mắt nhìn hậu huyệt anh bị kéo căng bởi dương vật của mình, bắt đầu rút ra đâm vào, mà mỗi lần đâm đều cố ý đâm tới lút cán.

Tiếng da thịt va chạm, tiếng nước lép nhép vang vọng trong gian phòng, tất cả đều chui vào tai Mydei, kích thích cơn sướng tê dại bùng nổ trong đầu anh. Vương tử quên luôn cả xấu hổ là gì, thỏa thích tuôn ra những tiếng rên rỉ ngọt ngấy, nhấn chìm tên chồng mình trong giọng điệu vừa dâm dật vừa đĩ đượi.

- Ah ~ Phainon ~ Phu quân ~ Ưm ah...haa...

- Điện hạ...ưm...cái lỗ của anh...ư...khít chết đi được....

Phainon nắn bóp phần mông anh đến bầm tím, dùng sức dập mạnh vào bên trong, Mydei rên ư ử tự chơi đầu nhũ mình, bàn tay từ từ trườn xuống cảm nhận cây gậy to lớn kia đang vui sướng chơi đùa trong cơ thể, nó còn cố ý cách một lớp da mỏng phô trương sức mạnh với anh, nói với anh rằng nó sẽ biến nơi đây thành lãnh địa của riêng nó.

- Mydei, em yêu anh.

Gần như vừa dứt lời, cằm anh đã bị nâng lên, môi bị Phainon cúi đầu ngậm lấy. Mydei vòng tay đan vào mái tóc trắng mềm, vuốt ve từ đỉnh đầu xuống gáy, cho dù đã nghe bao nhiêu lần câu nói này đi chăng nữa, anh vẫn thấy trong lòng ngập tràn ấm áp và hạnh phúc tới lạ kỳ.

- Phainon...ah....chàng bắn...ưm....vào trong ta..đi...ahh...!!

Phainon mút lấy môi trên của anh trước khi rời đi, sợi chỉ bạc kéo dài rồi nuối tiếc đứt đoạn. Mydei chôn đầu vào hai cánh tay, hoa huyệt co rút mạnh mẽ khi cảm nhận một hơi thở ấm nóng và những nụ hôn rải dọc trên lưng mình. Mái tóc trắng của hắn rũ xuống cọ lên da anh phát ngứa, hô hấp cũng ngày càng nặng nề hơn.

- Của anh này, điện hạ.

Phần còn lại diễn ra nhanh đến mức Mydei còn chưa kịp nhận ra, Phainon rút thật nhanh khỏi hậu huyệt anh, chuẩn xác chui vào cửa hang giữa hai mép thịt, đẩy một hai cú lộn xộn trước khi phóng thích toàn bộ tinh dịch vào tử cung Mydei.

Quá đầy. Mydei có hơi không chịu nổi mất.

Anh cảm thấy dòng dung nham nóng đang tràn ra khỏi âm hộ và chảy dọc đùi trong, bụng dưới ngày một trướng nhưng cái tên phía sau vẫn đang miệt mài mài răng trên gáy anh, nghiến hông sâu hơn và tiếp tục co giật phun toàn bộ "hàng họ" của hắn vào.

Cảm giác vừa đau vừa sướng đánh nhau loạn xạ trong đầu Mydei, anh rụt vai, lỗ nhỏ co thắt lại, cuối cùng không chịu nổi, phấn khích đạt cao trào lần thứ 4 trong đêm.

Anh thật sự bị cái dương vật chết tiệt của Phainon bắn tới thần hồn mê sảng rồi.

Bị lấp đầy tới đau cả bụng mà còn xuất được, đúng là hết thuốc chữa.

Mydei chỉ nghĩ được tới đó rồi trực tiếp ngất xỉu, trước khi mất đi ý thức, anh còn chả biết Phainon đã ngừng bắn chưa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro