Blade
Title: Phải chăng đã quá muộn?
Thể loại: Angst
Kết: OE
Lưu ý: phần này được viết trước khi bản 1.1 ra mắt
----------------------------------
Tí tách tí tách
Đó phải chăng là những giọt lệ vô thức rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của em hay là những giọt máu đang từ từ chảy xuống làm đỏ cả nền đất lạnh lẽo? Em là một con nhóc cứng đầu, chấp nhận việc làm thế thân chỉ để được ở bên gã. Mong rằng sẽ có ngày em cứu vớt gã khỏi nơi tối tăm đó. Nhưng nhìn lại mình đi bé con, lưỡi kiếm đang đâm xuyên qua cơ thể em, mùi máu nồng nặc xộc vào mũi. Hơi thở đứt quãng...cơ thể dần nguội lạnh đi.
---------------------------------
Em biết gã khi sư phụ mình giới thiệu một người đàn ông kì lạ, lúc ấy gã chỉ là một tên rèn kiếm của tộc đoản sinh sẵn sàng trở thành Vân Kỵ Quân giúp đỡ Xianzhou.
Đôi mắt gã bình yên như cơn sóng vào những hôm biển lặng và đôi mắt ấy chỉ hướng về sư phụ -Jingliu.
Khi ấy em biết được tên gã là Yingxing nhưng em lại thích gọi gã là Blade hơn.
Chả biết vì sao em lại gọi gã như thế chắc là vì gã là một thợ rèn kiếm tận tâm, nhiệt huyết với nghề, gã cũng có một tình yêu với những thanh kiếm gã rèn nên chăng?
Dù gã là người của tộc đoản sinh nhưng em lại đem lòng thương gã. Kể từ khi ấy em như cái đuôi nhỏ luôn theo sau gã, người dân Loufu lúc đó đã quá quen với cái cảnh đứa nhóc Y/N luôn đi sau cái tên Yingxing ấy, đến nỗi khi chẳng thấy bóng dáng em lủi thủi ở sau gã họ sẽ nói rằng chắc chắn Loufu hôm nay sẽ mưa đấy!
Em cũng không biết vì sao lại yêu gã, chỉ biết rằng nó đến rất đột ngột đến khi nhận ra thì mỗi lần đứng cạnh gã lòng em lại rối bời. Khi tập luyện, em lại vờ như không biết mà nhờ gã chỉ dạy. Đã thế gã cũng chẳng than thở với những hành động bám người của em.
Khi trở thành Vân Kỵ Quân, em vẫn theo sau gã như ngày nào. Cũng tựa vào người gã nghỉ mệt. Trong chiến đấu, em với gã ăn ý đến nỗi Jing Yuan lấy cái cớ ấy để trêu em. Lúc ấy mặt em đỏ y hệt trái cà chua nhưng tiếc là Blade chẳng quan tâm đến những điều đó... Gã chỉ quan tâm đến Jingliu, đặc biệt là nụ cười của cô ấy.
---------------------------------
"Jingliu...cô ấy... rơi vào xác nhập ma rồi..."
Nhớ lại hôm ấy, câu nói như sét đánh ngang tai. Người em lặng đi, đôi mắt ngấn nước nhưng lại chẳng thể nào kìm lại được. Còn Blade? Gã thì sao? Đôi mắt của gã hiện rõ vẻ không tin vào lời nói ấy. Gã nắm lấy cổ áo của Tướng Quân, nhìn thẳng vào đôi ngươi vàng rực kia để kéo về một tia hy vọng...hy vọng rằng lời anh nói chỉ là một trò đùa.
'Trò đùa' năm ấy kéo dài vô hạn làm ta đau khổ. Gã bất chấp bị xem là con tốt, vứt bỏ bản thân. Mặt kệ cơ thể bị thương, in hằn những vết sẹo sau những trận chiến chỉ để nguôi đi lòng hận thù khắc sâu trong trái tim gã.
Một lần gã gặp lại em, tựa như nhớ lại người cũ mà kéo em vào mối quan hệ. Blade là một tên tồi chỉ coi em là vật thế thân cho sư phụ. Thế mà nhóc con cũng thật cố chấp. Chấp nhận chỉ để được ở bên gã, mang theo ước mơ viển vông rằng những năm tháng ấy sẽ quay về, gã sẽ chẳng xem em là Jingliu mà là Y/N. Những thứ em nhận lại là những tổn thương về mặt thể xác lẫn tinh thần.
Đáng thương thật, nhỉ?
---------------------------------
Vụ việc của thợ săn Stellaron làm náo loạn Loufu khiến Vân Kỵ Quân trắc trở, chạy đôn chạy đáo diệt trừ hậu quả, em cũng chẳng ngoại lệ. Gần hơn 2 ngày chưa nghỉ ngơi, nơi đâu cũng yêu cầu chi viện báo hại cho thân xác nhỏ nhắn này dù kiệt sức nhưng vẫn phải gắng gượng mà chạy đi viện trợ. Vì em đã hứa với Jingliu: Vân Kỵ Quân chúng ta như mây kín trời bảo vệ Xianzhou.
Chi viện đã xong em cũng chẳng màng đến nghỉ ngơi định kiểm tra tình hình của Blade có ổn không lại bị Trung úy Yanqing kéo đi đâu mất, bảo là mệnh lệnh của tướng quân không thể trì hoãn.
Chỉ đành ngậm ngùi thở dài hoãn lại ý định ban đầu.
'Có lẽ lát sau đến tìm cũng không muộn...'
Chính em cũng chẳng ngờ rằng sau lần này sẽ chẳng bao giờ gặp lại gã nữa...
------------------------------------------------
'Lạc mất Yanqing rồi...'
Khi đang theo sau vị Trung Úy trẻ tuổi vì một phút lơ là mà bóng lưng trước mắt giờ cũng mất tăm. Đang lạc trong dòng suy nghĩ thì một tiếng động ở gần đó thu hút sự chú ý của em.
'Bí Truyền Dược Vương?'
Bóng dáng những kẻ cầu trường sinh lén lút sau những căn nhà ở Sở Đan Đỉnh đập vào mắt em, đã định sẽ cẩn thận lui về báo cáo với Phủ Thần Sách mà xui xẻo bị bọn chúng phát hiện. Em chẳng còn cách nào khác ngoài việc chiến đấu.
--------------------------------------
Nhìn xuống vùng bụng bị lưỡi kiếm đâm xuyên, máu chảy từ vết thương từng giọt từng giọt rơi xuống nền đất tạo thành một vũng máu báo hiệu cho em biết rằng cái ngày mà em phải trả giá cũng tới. Tầm nhìn dần mờ đi, bên tai bây giờ chỉ còn lại tiếng thở dốc của bản thân. Đến cả việc Yanqing tìm được em, em cũng chẳng còn tâm trí gì mà để ý đến.
Khi nhận ra vị Trung Úy đang đỡ lấy thân thể mình khuôn miệng ấy cũng chỉ có thể cố gắng hấp hối vài lời.
"Yanqing....nói...Tướng Quân, ta...cảm ơn...ngài ấy."
'Sư phụ...con đã tuân thủ đúng lời thề rồi...phải không?'
Ngày hôm ấy em đã nở một nụ cười nhưng những giọt lệ rơi trên khuôn mặt xinh xắn ấy lại biểu lộ một cảm xúc khác, phải chăng nó là sự tiếc nuối?
Yanqing đỡ lấy thân thể dần lạnh đi của em...chẳng thể ngừng run rẩy.
'Yingxing xin lỗi'
Lịch Hành tinh 8xxx
Binh sĩ Y/N vì chiến đấu với người của Bí truyền Dược Vương mà tử trận.
---------------------------------
Sau sự kiện ấy, Blade đứng như trời trồng với tin tức mà Jing Yuan đưa gã. Khuôn mặt thất thần, tim như thắt chặt lại. Trong lòng gã bây giờ chỉ có hai chữ thù hận, vậy sao gã lại cảm thấy như bị xẻ làm đôi khi những lời nói của vị Tướng Quân Thần Sách ấy lọt vào tai mình? Gã muốn tìm em, tìm em để chứng minh rằng em chỉ đang trêu đùa gã để gã chú ý đến em... Cánh tay của Jing Yuan đặt lên vai gã như hồi chuông cảnh tỉnh, thầm bảo gã hãy để cho em ngủ một giấc bình yên.
Cô gái nhỏ ấy đã chịu đủ đắng cay rồi.
---------------------------------
Vụ việc về Stellaron cũng kết thúc nhưng lệnh truy nã Thợ săn Stellaron vẫn chưa được gỡ xuống. Gã và Kafka vẫn phải trốn ở đâu đó trên đất Loufu nhưng những điều ấy gã chẳng muốn để tâm đến nữa, từ sau cái chết của em, Blade chẳng thể bận tâm về điều gì khác. Chậm trễ thật, giờ gã mới nhận ra tình cảm gã dành cho em, thứ tình cảm gã luôn một mực chối bỏ.
Thật nực cười khi gã luôn chối bỏ nó. Nếu vậy thì tại sao khi gã lại lấy cái tên Blade khi vứt bỏ cái tên Yingxing?
Bước đi trên phố, đôi mắt vô hồn ấy phản chiếu bóng người tựa như rất quen.
Gã quay lại, chạy về phía hình bóng thân thuộc năm nào. Người quay lại đối mặt với gã là em...phải không?
"Tôi giúp gì được cho anh?"
"Y/N?"
"Sao anh biết được tên tôi? Chúng ta quen biết nhau sao?"
"Phải..."
Lần này gã hứa sẽ không làm tổn thương em nữa. Gã sẽ bù đắp lại tất cả, bù đắp cho người gã yêu.
-----------------------------------
"Trong sáu người, bốn người phải trả giá. Cậu không nằm trong số đó, Jing Yuan...
Còn em, tôi sẽ nhận lấy nó thay em..."
#Nhi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro