Nghĩa Thành Another Ending...

Ôn Ninh nhấc tay phải, một khúc dây xích vút sang đây, Tống Lam giơ phất trần đón đỡ, hai vật va chạm, quấn vào nhau. Ôn Ninh kéo xích lùi về sau, Tống Lam cũng không buông tay, cứ thế bị hắn kéo ra cửa. Chúng con cháu thế gia đã trốn vào phòng của một gian cửa hàng khác cạnh bên, ló đầu nhìn chằm chằm ra ngoài. Phất trần, xích sắt, trường kiếm, loảng xoảng leng keng, tia lửa tung toé. Chỉ cảm thấy hai cỗ hung thi này đánh nhau thiệt là hết sức hung hãn, chiêu nào chiêu nấy tàn nhẫn, từng cú đấm thấu thịt, nếu là hai người sống đánh tay đôi như thế, đã cụt tay mất chân, đầu nứt toác từ lâu rồi !

Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi đoán xem, Ôn Ninh đánh với Tống Lam, ai sẽ thắng ?"

Tiết Dương đáp: "Ai quan tâm chứ. Để họ vờn nhau một lúc đi. Ta sau khi đánh một trận hoành tráng với Hiểu Tinh Trần cũng thế. Càng kịch liệt càng lãng mạn. Ta đây đi kiếm đạo trưởng nhà ta, tiền bối cứ ở đây canh chừng nhé."

Ngụy Vô Tiện đang trố mắt chưa kịp nói gì thoắt cái đã chẳng thấy bóng dáng Tiết Dương đâu. Hai cỗ hung thi đang đánh nhau cũng đột ngột khựng lại, nhìn nhau một lúc rồi quay sang nhìn Ngụy Vô Tiện đang đơ người.

Ôn Ninh sau khi xử lý xong thông tin liền đỏ mặt quay đầu, vì lực đạo quá mạnh mà vấp phải đá trên đường. Tống Lam vẫn đang chết máy, thấy Ôn Ninh quay người sắp té liền không thèm suy nghĩ tiếp mà ôm cậu đỡ lại. Đám nhỏ thế gia giật mình. Ngụy Vô Tiện sửng sốt. Hắn lần đầu gặp Lam Trạm cũng vờn một trận kinh điển. Chẳng lẽ con người sau khi gây sự với nhau đều sẽ quay sang yêu nhau ????????

Khoan đã...Trọng điểm là...Tiết Dương chạy đâu rồi ?

...(Còn tiếp, chắc thế...?)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro