Em không về đâu

-" Xuống đi, vào xin lỗi anh hai"

-" Không, em không vào đâu"

-" Vào xin lỗi anh, anh sẽ tha cho" Nó nhất định đứng yên một chỗ để mặc cho anh ba nó kéo vào.

Hai đứa đang lôi kéo nhau thì bỗng một tiếng lạnh lùng phát ra từ trong nhà

-" Thả tay nó ra"

-" Anh hai"

_" Hùng vào nhà ăn mỳ đi, anh vừa mới nấu xong đó. Còn An, nếu em muốn vào thì vào, muốn đứng ở đó thì ở đó mãi, đừng có bao giờ vào nhà"

-" Anh hai, anh bớt giận đi ạ. An mau xin lỗi anh rồi vào nhà đi"Hùng lên tiếng làm giảm đi sự nóng giận của anh

-'Em xin lỗi anh" An nức nở khóc

-" Vào nhà hết đi"

Cả lũ bước vào nhà theo sự chỉ đạo của anh

-" Hùng xuống ăn đi, còn em ra góc kia quỳ, khoanh tay vào" Hùng ra lệnh.

-"Anh hai, nó đang bị đau chân"

-" Anh nói em làm gì thì em làm đi"

Biết không thể xin được anh hai, Hùng lặng lẽ vào bếp, còn nó thì nức nở bước ra góc quỳ.Anh cũng bước vào bếp ngồi xuống bàn ăn

-" Anh hai, nó nhớ bố mẹ nên mới ..." Hùng ấp úng nói

-" Anh biết, nó là đứa bị tổn thương nhất. Anh cũng không biết phải làm thế nào" Khi nghe tin, Hoàng thật sự đau lòng, anh muốn bù đắp tình cảm cho hai đứa em nhưng không biết phải làm sao

-" Anh tha cho nó đi" Thấy anh có vẻ mủi lòng, Hùng lên tiếng xin tha cho em

-" Anh biết phải làm gì, dù thương nhưng anh muốn nó không bao giờ làm những việc điên khùng kia nữa"

-" Anh nhẹ tay nhé"

-" Được rồi, ăn đi, cả trưa không ăn gì rồi"

Hai anh em thẫn thờ ngồi ăn hết tô mỳ. Hoàng đứng dậy rót một ly sữa đưa cho Hùng

-" Em mang ra bắt nó uống đi"

Hùng cầm ly sữa mang ra thấy nó đang quỳ khóc tức tười.

-" Còn khóc nữa à, đứng dậy uống sữa"

Dù không muốn uống nhưng đi cả ngày, họng khát khô nên nó cầm ly sữa, uống một mach. Thấy nó uống hết cốc sữa mà không nói câu nào, Hùng và hoàng biết nó mệt như thế nào

-" Quỳ tiếp đi, tý nữa anh hai nói gì thì xin lỗi nghe chưa, đừng có bướng anh hai giận thêm" hùng thấy vậy xót xa dặn dò

Nửa tiếng sau, anh hai bảo nó đứng dậy lên phòng. Bước vào trong phòng, nó liền lui vào trong góc tường đứng. Có lẽ sống với anh hai, nó được anh chiều bao nhiêu thì nó sợ cái cảm giác trong khoảng thời gian này bấy nhiêu. Hoàng thấy nó như vậy, có cảm giác như cái gì đó đâm vào tim mình. Có lẽ, anh càng giận bố mẹ mình hơn, nếu bố mẹ không bỏ đi thì làm gì có cảnh này xảy ra. Anh bước đến rút cây thước dài trên giá sách, hạ giọng ra lênh

"Bước lại đây"

-" Anh hai, em xin lỗi" Nó khóc lóc van xin

-" Đừng để anh đến kéo ra" Hoàng dọa

Nó chậm chạp bước ra từng bước. Hoàng kéo nó về phía mình, ngồi xuống giường

-" An, hôm nay em trốn học đúng không"

-" Dạ"

Chát. Sau tiếng dạ là tiếng thước vụt mạnh vào mông nó.

-"A, "Nó hét lên đau đớn, tránh người qua một bên

-" Đứng im, còn chạy là què chân, lại đây"

Nó dịch chuyển về vị trí cũ

-" Tại sao bỏ học?" Dù đã biết nguyên nhân nhưng anh vẫn muốn hỏi nó, muốn được nghe nó nói

-" Em nhớ bố mẹ, em đi đến cơ quan tìm bố mẹ" Nó nức nở khóc

-" Tuần trước em bảo anh là em muốn gặp bố mẹ, anh và anh ba đã bảo sao?"

-" Anh bảo bố mẹ đi công tác, không gặp được"

"Chát, chát" Hai roi vào mông nó khiến nó nhảy dựng lên, lớn tiếng khóc không ngừng.

-" Anh, em đau, em đau mà, đừng đánh, anh đừng đánh"

-" Vậy tại sao còn không nghe lời" Anh tức giận

-"Em không biết"

" Chát" Lại thêm một roi

-" Anh nói với em rồi, bố mẹ đi công tác xa nhà, không thể về nhà nhiều. Em không nghe lời, lại còn dám bỏ học, chạy đi lung tung. Em có biết anh và anh ba bỏ ăn bỏ học theo em để đi tìm em hay không?"

-"Em biết" Nó trả lời. Nó đang đau lắm. Liền đưa tay xoa mông. Hoàng liền lấy tay nó ra vụt mạnh vào bàn tay nó

_" Ai cho xoa hả, thích nát tay không"

_"Em đau lắm, anh đừng đánh nữa mà, em hữa sẽ nghe lời anh mà"

-" Em biết lỗi chưa"

-" Dạ rồi"

-" Nằm lên đùi anh đi"

-" Anh, em đau lắm rồi mà, em chết mất"Nó khóc van xin

-"Chát" lại là 1 roi nữa vụt vào mông." Anh nói có nghe không"

-" Em đau mà" Nó đang rất sợ hãi

-"Chát" " Em muốn bị đánh đến bao giờ"

Nó đau lắm rồi, Nó đành phải ngoan ngoãn trèo lên đùi của anh. Anh kéo quần nó xuống thì đã thấy 5, 6 vết roi lằn trên mông

-" Chát" " Hôm nay em phạm những tội gì"

-" Đau quá anh ơi"Roi đánh thẳng vào thịt trần làm nó đau càng thêm đau

-"Chát" " Trả lời" Hoàng vẫn thản nhiên vụt roi

-"Em trốn học"

-"Chát" " Giỏi nhỉ, có biết trốn học em sẽ bị mất bài vở không hả. Em học đã không tốt rồi mà suốt ngày lười biếng ham chơi, bao giờ mới khá lên được"

-"Chát" "Tiếp tục"

- " Em không biết" Nó thật sự không biết còn làm sai gì nữa không. Có lẽ trong đàu nó bây giờ tội lớn nhất là tội trốn học mà thôi"

-"Chát" Mông của nó bây giờ đã sưng đỏ lên, những con lươn liên tiếp xếp hàng trên mông nó "Tội lớn nhất của em là không nghe lời các anh, em còn bé các anh nói gì thì phải nghe theo, em tự ý bỏ đi một mình lỡ có ai bắt cóc thì sao hả?"

- "Chát chát" Mông bắt đầu chuyển sang màu tím. Nó quàn quại trên đù của anh la khóc inh ỏi

-" Em xin lỗi, em sai rồi, em hứa không làm thế nữa. Anh tha cho em đi"

Nhìn thấy mông nó lằn ngang lằn dọc, anh không khỏi xót xa. Sao chúng mày cứ để anh phải suốt ngày làm mấy trò độc ác này vậy

-"Đứng lên" Hoàng tuột quần nó xuống kéo nó dậy đứng trước mặt mình

-"Hôm nay em phạm 3 tội, trốn học, không nghe lời,bỏ đi lung tung, anh sẽ đánh em 20 roi để em nhớ kỹ bài học"

-" Em xin anh, em sai rồi mà, em đau lắm, tha cho em đi"

-" Xòe tay ra" Anh cương quyết

-" Em xin anh mà"

-" Nhanh lên. 1 2 ..."

- Nó rụt ra giơ hai bàn tay lên, Anh nắm lấy tay trái của nó, vụt từng roi xuống lòng bàn tay

" Chát" " Trốn học này"

" Chát" " Hư đốn này"

" Chát" " Không nghe lời này"
Thước vẫn vụt đều đặn. Lòng bàn tay nó đã đỏ ửng, in nhiều dấu vết. Nó khóc lóc kêu đau, xin tha, rụt tay lại nhưng bị anh giữ lấy chặt

Đánh xong 10 roi tay phải, anh liền nắm tay phải mà tiếp tục vụt. Thằng An cứ thế mà khóc, la hét. Nó đau đớn vô cùng

20 roi cuối cùng cũng trôi qua. Hoàng thở dài mà buông thước, buông tay nó ra. Nó xoa hai bàn tay vào nhau, nó đau lắm. Đau chân, đau mông và đau tay. Nó cứ đứng đó mà khóc.

Hoàng thấy vậy liền kéo nó vào lòng " Anh nhớ bố mẹ lắm, anh ba cũng nhớ bố mẹ. Nhưng anh hứa với lòng mình rằng, bây giờ không phải lúc anh đi tìm bố mẹ, anh phải cố gắng học giỏi, nuôi dạy, chăm sóc các em nên người, đến lúc đó bố mẹ sẽ về với anh em chúng ta"

-" Em xin lỗi anh, em sai rồi, em hứa sẽ cố gắng học mà, em học giỏi bố mẹ sẽ về đúng không anh" Nó thật sự cảm thấy có lỗi với anh khi nghe anh nói như vậy

-" Đúng rồi, em nhớ phải ngoan học giỏi nghe không"

-" Vâng, anh đừng buồn nữa nhé"

-"Uh, em ngoan thì anh sẽ không buồn nữa. Lần sau đừng để anh đánh nữa nghe không. Anh đánh mỏi tay lắm à"

-" Em cũng đau lắm, anh đánh em đau lắm" Nó bắt đầu giở trò làm nũng

-" Đau thì em mới nhớ, mới không hư được nữa, Lần sau mà còn dám như vậy anh đánh 50 roi, được không?" Hoàng dọa nó

-" Vâng, em không làm thế nữa"

Hoàng đứng dậy kéo nó vào phòng, lau người, rồi bế nó đạt lên giường, lấy thuốc xoa chân tay và mông cho nó. Anh nhìn nó mà nước mắt chảy dài, may mà ngày mai là thứ bảy chủ nhật. Nó nằm im trên giường để anh chăm sóc

Anh xuống dưới nhà hâm lại nồi cháo cho nó, thì thấy Hùng đang ở dưới bếp nấu thức ăn

-" Anh hai, anh ăn cơm đi ạ"

-" Em ăn trước đi, anh hâm lại nồi cháo cho An"

-" Em đã hâm lại rồi, em sẽ cho nó ăn, em ăn cơm rồi. Anh ăn rồi đi nghỉ sớm đi ạ" Nhìn thấy anh buồn bã mệt mỏi như vậy, Hùng muốn anh đi nghỉ ngơi sớm

-" Vậy cũng được, em cũng mệt rồi, nhớ đi ngủ sớm nhé"Hoàng cảm thấy hơi nhức đầu, với lại bây giờ anh cũng không muốn làm công việc khó khăn kia một chút nào

-" Tối em sẽ ngủ với An"

"Uh'

Hùng bưng bát cháo lên phòng và cố nghĩ ra những lời lẽ ngon ngot, những câu dụ dỗ để hoàn thành tốt nhiệm vụ
Vậy là đã đến tháng 4, Hoàng đã gà trống nuôi các em gần 6 tháng trời

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro