Lại chuyện học hành

"Hùng, An xuống ăn cơm" Hoàng vừa dọn cơm lên bàn, vừa kêu hai đứa xuống ăn cơm

" Ah, hôm nay có trứng đúc thịt" Hùng reo lên khi thấy món ăn mà cậu ưa thích

" Có mỗi vậy mà anh cũng hét lên một cách sung sướng" Thằng An mặt ỉu xìu ngồi xuống bàn ăn

" hjhj, phải biết tận hưởng niềm sung sướng mọi lúc mọi nơi chứ hả. Đâu phải như em, cái gì cũng không ăn, không uống, phí đời em ạ" Hùng nhe răng ra cười chọc đứa em

" Anh thì lúc nào cũng ăn ăn ăn" Nó hậm hực

" Ơ hay, không ăn để chết à, con người sinh ra để ăn ba bữa mà,nếu như không cần ăn có thể sống được thì đã không có người chết đói, mọi người cũng chẳng phải kiếm tiền mua gạo. Mà em không biết ai đang bới cơm kia à, không ăn đủ ba bữa cơm thì sẽ được ăn một bữa khác thôi, nó thống khổ hơn nhiều, nên tốt nhất là anh em chúng ta nên hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày" Hùng nửa đùa nửa thật cảnh cáo đứa em

Nó liếc nhìn người đang bới cơm, tự nhủ lòng mình rằng thà thống khổ thời gian ngắn còn hơn thời gian dài. Lặng lẽ cầm nửa bát cơm từ anh hai, khó khăn ăn mặc cho hai anh của nó đang nhìn nhau cười. Coi bộ cái chiêu từ Hùng làm Hoàng không tốn một giọt nước bọt

" Sắp tới các em đều thi học kỳ rồi, Hùng cũng thi cấp 3 nữa, các em cố gắng để thi tốt" Hùng căn dặn hai đứa em.

" Vâng" Hai đứa trả lời

" An, bắt đầu từ tối nay, anh sẽ kiểm tra em sát sao hơn" Hoàng đưa mắt nhìn nó

" Vâng" Nó vâng mà không ngẩng đầu, một phần vì nửa bát cơm kia, một phần vì nghĩ thời gian thống khổ đã đến

" Còn Hùng, em học cũng ít thôi, quan trọng là cách học , cách ghi nhớ kiến thúc của mình. Không phải học nhiều đã là tốt. Nói bao nhiêu lần rồi mà cứ 1, 2h sáng mới ngủ" Hùng liếc mắt mắng nó

" Vâng, em biết rồi ạ" nó ngoan ngoãn gật đầu

" Anh ba sướng thật,em lúc nào cũng bị anh hai bắt học, còn anh thì bị mắng bởi học nhiều" Nó tỏ ra ghen tỵ

" Em cố gắng học bằng nửa anh ba đi, đến lúc đó thì hãy ghen tỵ" Hoàng cốc đầu nó

Phải rồi, một đứa thì học suốt ngày suốt đêm, một đứa thì suốt ngày mải chơi, chẳng lo học hành gì

" Được rồi, hai đứa ăn xong thi lên nghỉ ngơi, làm bài tập đi" Anh đứng lên dọn dẹp bát đĩa. Thằng An thì nhảy tót lên phòng. Hùng thì nán lại với anh

" Anh để em rửa cho"

" Để đấy, em nghỉ ngơi đi" Hoàng thấy nó đờ đẫn từ lúc đi học về

" Em không sao ạ" Nói để anh đỡ lo chứ nó mệt chết đi được. Nó sợ nhất các kỳ thi mặc dù nó không phải là đứa học tồi

" Lên phòng đi" Anh biết nó đang lo lắng cho kỳ thi. Anh cũng không muốn tạo áp lực cho nó. Anh muốn chúng nó học theo đúng sức của mình

" Vâng" Nó thẫn thờ bước lên phòng

Dọn xong đống bát đũa ở bếp, uống một ngụm nước, anh đi lên phòng thằng An

" Giỏi nhỉ, suốt ngày chơi game" Anh chạy đến kéo nó ra và tắt màn hình

" Em hôm nay làm bài ở lớp xong hết rồi" Nó thanh minh

" Học xong ở lớp là về nhà chơi à, em có biết lấy bài ra xem không?"Hoàng quát nó

" Em xem xong hết ở lớp rồi' Nó cố để cãi lại

" Lấy hết vở ghi chép và bài tập ra đây anh kiểm tra" Hoàng nghiêm mặt

Nó lo lắng lấy vở ra cho anh xem. Hoàng cầm lấy vở của nó kiểm tra

" Đi ra kia lấy thước cho anh" Hoàng ra lệnh

" Em... Em kiểm tra rồi mà" Nó bắt đầu sợ sệt

" Nhanh lên" Anh quát to

Nó quay đầu, nặng nề bước đến giá sách lấy cây thước đưa cho anh

" Hai tay" Hoàng tức giận quát

Nó cầm thước hai tay đưa cho anh

" Xòe tay ra" Nhận thước từ tay nó, anh đặt quyển vở xuống bàn

Nó giơ hai tay lên trước mặt anh

" Chát" Anh vụt mạnh vào bàn tay trái, nó bất ngờ đau đớn thét lên. Co rụt tay lại chạy về phía sau

" Bước lại đây" Anh quát lên

Nó mếu máo bước lại gần anh. Anh kéo tay nó giơ lên vụt mạnh hai cái vào bàn tay nó . Chát Chát

" A...... Đau quá anh" Bàn tay nó đã sưng đỏ lên. Nó khóc lóc run rẩy

" Như thế này mà em gọi là làm bài tập và kiểm tra lại rồi à"

Chát chát

"Em nhìn chữ viết của em đi, có giống gà bới không hả?"

Chát

" Em trình bày cho ai xem đây hả?"

Chát

" 10 câu thì em làm sai 6 câu, em còn muốn đi học không"

Chát chát chát. Hoàng vẫn mắng vẫn vụt mạnh vào bàn tay nó. Anh thật sự giận giữ. Nó thì đau quằn quại, từng roi đánh vào bàn tay nó làm nó nhảy dựng lên, tay của nó cứ như muốn rụt lại thì lại có bàn tay kia giữ và kéo về phái mình, sau đó liên tiếp tạo ra những cơn đau ghê người. Từng lằn, từng lằn ngang dọc hiện hữu trên bàn tay sưng đỏ của nó

" Anh... anh ơi..... em xin...... em xin lỗi" Gào khóc từ nãy đến giờ làm cho nó mất sức, Nó nghẹn ngào cầu xin anh tha thứ

" Khoanh tay vào" Anh buông tay nó ra và nói

Nó xoa hai tay vao nhau rồi khoanh tay trước mặt anh

" Anh hỏi em, em có muốn đi học không"

" Dạ có"

Chát. Thay đổi địa điểm, Anh kéo nó đến và vụt mạnh vào mông nó

"A.... Đau quá anh ơi" Nó nhảy dựng lên

" Đứng im" Anh kéo nó trở lại

" Muốn học mà em học hành như thế à. Bài vở trên lớp thì luôn không chú ý, về nhà thì không làm bài tập cho đàng hoàng, chữ viết thì cẩu thả, mấy bài toán dễ như thế này mà em còn làm sai, vậy thì em học để làm gì hả"

Chát chát chát. Ba nhát roi vụt mạnh vào mông. Nó đau đớn, gào thét trong vô vọng. Hoàng nhìn thấy em vậy vô cùng tức giận. Không phải nó không có khả năng học, nhưng mà nó không tập trung vào bất cứ việc gì

" Anh, em đau..... anh...... anh đừng...... anh đừng đánh nữa..... Em xin.... Em xin lỗi" Nó thều thào xin anh

" Bây giờ em có học hành tử tế được không?" Hoàng chỉ roi trước mặt nó hỏi

' Dạ....Dạ được" Nó mếu máo trả lời

Hoàng vứt roi xuống đất, đi vào phòng tắm, giặt khăn lau mặt mang ra

" Lại đây", Anh kéo nó vào lòng

" Em học cho em chứ học cho anh đâu mà em không chú tâm vào vậy, lúc nào cũng đối phó, cũng để anh bực mình là sao" Anh vừa lau mặt cho nó, vừa mắng

" Em, em... xin lỗi"

" Được rồi, đứng dậy nào" Hoàng đứng dậy lấy chiếc gối trên giường đặt lên chiếc ghế học của nó

" Bây giờ ngồi vào đây, làm lại tất cả các bài toán này cho anh. Nhớ trận đòn hổi nãy mà biết phải làm gì. Tý anh qua kiểm tra lại" Anh kéo nó lại bàn học

" Dạ" Nó thút thít ngồi vào bàn học

" Muốn ăn đòn thêm hay sao mà còn khóc" Hoàng quát

" Dạ không" Nó lau vội nước mắt. Lấy bút ra làm bài

Hoàng đứng sau lắc đầu, bao giờ anh mới yên tâm được về nó đây.

Anh ngán ngẩm xuống bếp lấy một cốc sữa. Vừa mở cửa phòng Hùng, thì cốc sữa trên tay anh tuột xuống, anh hoảng hồn chạy lại phía nó. Nó đã bị ngất xỉu, ngã xuống dưới chân bàn học

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro