Chương 6: Cùng nhau thử áo cưới


Mới đây mà một tháng đã trôi qua nhanh như một cơn gió, Bảo Nam bây giờ đang nằm trằn trọc lo sợ cho kì thi quan trọng nhất trong đời. Sáng mai là cậu phải lên thớt rồi, chỉ biết thầm cầu mong ông bà độ cho bản thân qua kiếp này. Cảm nhận được người đang nằm trong lòng cứ nhúc nhích động đậy, Đình Trung gõ đầu mắng:

"Sao còn chưa chịu ngủ nữa? Mai là thi rồi còn đâu."

"Chính vì mai thi nên em mới không ngủ được đó.."

"Thi thì thi thôi chứ có gì mà không ngủ được!"

Cậu hậu hực đá chân anh rồi lăn ra ngoài nằm quay lưng với hắn.

"Anh thì biết cái gì.. lỡ thi rớt thì phải làm sao.."

"Lo gì, anh có phải thằng thất nghiệp đâu mà không nuôi nổi em ?"

Bảo Nam bất ngờ quay sang nhìn
hắn, lại ngại ngùng rồi chùm chăn lên đầu trốn đối phương.

"Anh có phải bị khùng rồi không.. ăn nói sến rện thế không biết!"

Đình Trung được phen cười khúc khích liền kéo người ôm vào lòng muốn trấn an xoa dịu muộn phiền của cậu. Cậu nằm suy nghĩ một lúc rồi lại ngủ lúc nào không hay. Trời vừa hừng sáng, hắn đã rời giường chuẩn bị bữa sáng rồi lại vào phòng đánh thức con sâu lười còn trên giường nằm ngủ. Đầu óc tỉnh táo rồi thì cậu bắt đầu thấp thỏm lo âu, tay cầm muỗng dằm mãi không ăn khiến hắn phải vừa đút tận miệng cho cậu vừa hối thúc.

Bảo Nam ngồi trên xe lại càng lo lắng nhiều hơn, còn vài tiếng thôi là cậu sắp sửa lên đường rồi. Chuyện gì đến rồi sẽ đến, giây phút xe đậu trước trường, cậu căng thẳng bước xuống, trước khi đi anh còn trêu :

"Cố lên nhé ! Thi rớt thì về anh đập."

"??? Anh hiện tại với tối hôm qua có cùng là một người không vậy?"

"Trêu em thôi, em đã rất cố gắng mà rồi không phải sao? Em sẽ làm được thôi, thi xong ra anh đợi ở đây đấy. !"

Nhìn anh cười hả hê, cậu trừng mắt quay lưng bỏ đi không thèm nhìn lấy. Đình Trung vẫn đậu xe ở ngoài chờ cậu, người bên trong đang vật vã căng thẳng làm bài thì người bên ngoài cũng lo không kém. Anh biết bạn nhỏ nhà mình sẽ làm được nhưng lại lo cậu bị áp lực rồi tự làm khó bản thân. Dù sao chỉ có một mình cậu, hắn lo được. Bảo Nam bước ra khỏi cổng như được phá bỏ cục đá tâm lí đè nặng trong đầu bấy lâu, cậu thở phào nhẹ nhõm ngồi lên xe. Hắn đưa cậu chai nước rồi hỏi:

"Có muốn đi ăn gì không ?"

"Nay mình ăn lẩu được không anh ?

Em thèm ăn lẩu cay tứ xuyên, để em lên mạng tìm chỗ !"

Nghe đến ăn mắt cậu lại sáng rực, hào hứng lên mạng tìm loạt các hàng quán nổi tiếng. Hắn chiều ý cậu đánh xe một vòng đến trung tâm thương mại, hai người lần theo chỉ dẫn đi tới nhà hàng nằm trên tầng. Thi xong cả người cậu như cạn kiệt năng lượng, vì thế mà cái gì cũng thấy ngon, ăn bao nhiêu cũng không đủ. Đình Trung rất thích nhìn thấy bảo bối nhà mình vui vẻ như lúc này. Vì không muốn cậu phải lo lắng chuyện thi cử mà hôm nay đã nghỉ làm ở công ty để đổi lại một ngày bên vợ nhỏ giúp cậu lấy lại tinh thần sau những ngày bán mạng cắm đầu học.

Bảo Nam ăn xong vẫn chưa muốn về liền khoác tay người yêu kéo anh đi vòng quanh các tầng lầu của trung tâm dạo xem các cửa hàng. Một người không ngừng luyên thuyên, chỉ tay khắp nơi thì người kia lại im lặng lắng nghe, nhìn đối phương với ánh mắt nuông chiều, mặc người ta có dẫn mình đi khắp nơi. Tiếng nói dần nhỏ đi khi hai người dừng chân trước một cửa hàng váy cưới. Ánh mắt của cậu đã bị thu hút bởi 2 bộ vest trắng đen được trưng bày cạnh nhau ở tủ kính. Thấy cậu chăm chú nhìn không chớp mắt, hắn bất giác mỉm cười liền ghé vào tai cậu :

"Vào thử luôn không ?"

Cậu giật mình đỏ mặt quay sang lắp bắp, dường như không tin lời nói vừa rồi thốt ra từ anh.

"Hả!! Em..em chỉ đứng lại nhìn cái thôi, không cần vào đâu..Mình đi tiếp đi !"

"Ngại cái gì không biết!"

Đình Trung không đợi đối phương chừng chừ mà trực tiếp nắm tay vợ nhỏ kéo cậu vào cửa hàng. Hai người vừa bước vào đã được nhân viên chạy đến chào hỏi. Bảo Nam lúng túng siết chặt tay hắn đứng nép sau lưng người yêu, bẽn lẽn đưa mắt nhìn ngắm xung quanh. Nhân viên niềm nở nhiệt tình giới thiệu cho hắn các bộ sưu tập mới ra của cửa hàng, cậu xem đến choáng ngợp không biết chọn mẫu nào. Thấy khách hàng đang phân vân, nhân viên liền đề cử mẫu mới nhất cho cậu rồi đưa cậu vào phòng thử đồ, hắn thay xong liền ngồi ở ngoài lướt điện thoại chờ người kia.

Giây phút vợ nhỏ bước ra với bộ áo vest trắng tinh tươm, tim anh đã lỡ một nhịp đập vội bật dậy đi đến chỗ cậu. Đình Trung đắm đuối nhìn bảo bối nhà mình không rời, hôm nay vợ nhỏ cực kì xinh đẹp, hắn phải thừa nhận mình đã bị người ta làm cho chết mê chết mệt. Bảo Nam ngượng ngùng lúng túng vì tình cảnh bây giờ trông hai người như đang chuẩn bị làm lễ thành hôn, anh chồng cứ nhìn chằm chằm không nói gì làm hai má cậu càng thêm đỏ như gấc.

"Nó..có kì lắm không ?"

"Hử? Kh-không,..đẹp lắm. Nếu em không ưng thì mình đổi mẫu khác."

"Ah không có,..em cũng thấy rất được !"

Anh vui vẻ xoa nhẹ đầu cậu rồi theo nhân viên ra bàn thanh toán cả hai bộ. Cậu vào lại phòng thay đồ ra, vừa cầm áo lên xem bảng giá bảng giá đã giật mình: "Má gì mà cắt cổ vậy nè ?". Cậu thay xong bước ra đã thấy anh đứng chờ trước cửa, vội chạy lại càm ràm anh chồng:

"Giá như vậy mà anh lại đi thanh toán luôn hả? Tụi mình còn chưa có kế hoạch gì hết mà !!"

"Cũng đâu phải không có tiền mà không mua nổi cho em. Em muốn thì bây giờ mình liền đi đăng ký kết hôn !"

"Anh lại nói quá..!"

"..."

"Nhưng mà hôm nay em vui lắm đó ! Hì, cảm ơn chồng nhiềuuu."

Đình Trung phì cười nắm tay vợ nhỏ đi xuống tầng hầm gửi xe rồi chở cậu về căn hộ của cả hai. Cả ngày hôm nay Bảo Nam rất vui vẻ, dường như mọi lo lắng về buổi sáng đã quên hết, cậu còn luyên thuyên suốt cả buổi, chán quá thì quay ra chọc hắn, bị mắng xong lại phụng phịu bỏ đi nhắn tin cho lũ bạn.

Những ngày ăn chơi của Bảo Nam đã trở lại, anh chồng buổi sáng đi làm thì cậu bắt đầu chuồn ra ngoài hò hẹn với mấy thằng bạn, đến chiều lại nhanh chân về sớm như chưa có chuyện gì. Đình Trung vẫn luôn nghĩ cục cưng nhà mình ngoan ngoãn chịu ở yên trong nhà chờ hắn về mà không biết sự thật đằng sau. Cho đến một ngày hắn chạy về nhà để lấy tài liệu, mở cửa ra lại không thấy bóng dáng cậu đâu, đi tìm từng phòng cũng không có, gọi điện mới biết té ra vợ nhỏ đang trốn hắn long nhong ngoài đường. Tối đó Đình Trung phải đóng cửa dạy dỗ lại thằng vợ một phen...

---------------------------------------------

chào cả nhà yêu của kem <3
Bài vở khá nhiều với xen lẫn đi chơi với mấy đứa bạn nên toi hơi lười viết, mn thông cảm nhe ;)) 1 tuần ra 1 chap hoặc bận thì tuần sau bù ạ ~~
nhỏ au thoải mái lắm nên cmt như nào cũng được hết ạ, toi rất thích đọc cmt của mn TT

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro