Vết Cắn Chiếm Hữu

•Sự chiếm hữu của Quang Hùng lên đến đỉnh điểm khi hắn không chỉ dừng lại ở việc bảo vệ Negav mà còn quyết định hoàn toàn kiểm soát cậu, cả về thể xác lẫn tinh thần.

---

Đêm tối phủ kín căn phòng, chỉ có ánh đèn đường yếu ớt từ cửa sổ hắt vào, chiếu lên hai hình bóng đang chồng lên nhau trên giường. Không gian tĩnh lặng đến mức chỉ còn nghe thấy nhịp thở dồn dập của Negav và hơi thở sâu, nặng nề của Quang Hùng.

"Anh không chịu được nữa".Giọng Quang Hùng khàn khàn vang lên bên tai Negav, trầm và đục như tiếng gầm của một con thú. Đôi mắt hắn cháy rực sự chiếm hữu khi nhìn cậu, không để lại một lối thoát nào cho Negav.

Negav nằm dưới thân Quang Hùng, đôi mắt mở to nhưng không kịp phản ứng khi hắn cúi xuống. Một cơn đau đột ngột xé toạc da thịt khi hàm răng sắc bén của Quang Hùng cắm sâu vào cổ cậu, mạnh mẽ đến mức gần như xé nát phần da thịt mỏng manh ấy.

Ahh! Negav hét lên, cơn đau khiến cả cơ thể cậu co rút lại. Cậu cố đẩy hắn ra, nhưng lực tay của Quang Hùng quá mạnh, khóa chặt cơ thể nhỏ nhắn của cậu dưới thân mình.

Máu từ vết cắn chảy ra, ấm nóng tràn lên da, chảy xuống cổ Negav. Nhưng cơn đau ấy lại kích thích một cảm giác mãnh liệt khác tràn qua cơ thể cậu. Negav cảm thấy bản thân đang bị kéo vào một cơn sóng của sự chiếm hữu, không thể nào thoát ra.

Quang Hùng dừng lại trong chốc lát, ánh mắt hắn mơ hồ lướt qua vết thương mà hắn vừa gây ra trên cổ Negav, máu loang lổ trên đôi môi của hắn. Hắn thở dốc, nhưng trong khoảnh khắc ấy, Negav chỉ thấy ham muốn cháy bỏng từ hắn.

"Em là của anh", Quang Hùng thì thầm, giọng hắn khàn đặc vì ham muốn, mắt hắn đỏ rực lên như một kẻ hoàn toàn mất kiểm soát.

Negav không kịp đáp lại, bởi ngay sau đó, môi của Quang Hùng đã phủ xuống môi cậu, cắn xé không thương tiếc. Hắn hôn cậu như muốn nghiền nát, lưỡi hắn len lỏi vào sâu trong miệng cậu, cướp lấy từng hơi thở.

Negav bị cuốn vào nụ hôn dữ dội đó, không còn phân biệt được đâu là đau đớn, đâu là khoái cảm. Cậu không còn chống cự, không còn vùng vẫy. Mọi thứ chỉ còn là một cơn lốc xoáy của sự khao khát và điên cuồng mà Quang Hùng áp đặt lên cậu.

Khi nụ hôn dứt, cả hai thở dốc, mồ hôi hòa lẫn vào không khí nóng bỏng. Vết máu trên cổ Negav loang lổ, còn môi cậu sưng đỏ vì bị hôn đến nát bấy. Cậu không nói gì, chỉ lặng im nhìn vào đôi mắt của Quang Hùng, đôi mắt chứa đựng quá nhiều cảm xúc không thể gọi tên-sự chiếm hữu, khao khát, và cả tình yêu mãnh liệt mà hắn không thể kiểm soát.

"Em sẽ mãi là của anh,Negav", Quang Hùng khẽ thì thầm, giọng hắn đã dịu lại nhưng vẫn chứa đựng sự cương quyết. "Không ai có thể cướp em khỏi anh."

Negav không thể nói gì, chỉ có thể cảm nhận nỗi đau và sự chiếm hữu cuồng nhiệt của người đàn ông đang nằm bên cạnh mình. Cậu biết, mình đã thuộc về Quang Hùng mãi mãi,

---

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro