oneshot

hôm nay, chủ tịch lê quang hùng cuối cùng cũng khép lại công việc cuối năm. sau một tháng trời bận rộn chuẩn bị cho năm mới, anh mới có thể thở phào nhẹ nhõm. không còn áp lực hay lo toan, tâm trí anh giờ chỉ hướng về một người.

vợ yêu đặng thành an.

cả tháng trời bỏ bê khiến anh không khỏi áy náy. thôi thì hôm nay, quang hùng tự nhủ sẽ dành trọn thời gian bên vợ vừa để yêu thương, vừa để... giải toả.

vừa bước vào nhà, ánh mắt quang hùng liền tìm kiếm bóng dáng quen thuộc. trong phòng khách, đặng thành an ngồi vắt chân trên sofa, đôi mắt dán chặt vào màn hình tivi. vẻ mặt lạnh nhạt của nó khiến quang hùng hơi chột dạ, nhưng anh vẫn mỉm cười bước lại gần.

"vợ ơi, anh nhớ em quá."

"mấy nay anh bận việc, quan tâm gì đến em đâu, giờ lại nhớ cái gì?"thành an liếc anh một cái, hờ hững đáp.

lê tổng ngồi xuống cạnh, tay khẽ chạm vào vai vợ nhỏ, ánh mắt chân thành:

"anh biết mình sai. dạo này bận rộn quá nên anh không dành thời gian cho em. nhưng hôm nay, anh chỉ có em thôi. tha lỗi cho anh, được không?"

"anh nghĩ một câu xin lỗi là xong à? cả tháng nay em chẳng là gì với anh đâu." thành an vẫn không quay lại, giọng rõ hờn dỗi.

quang hùng biết vợ giận thật rồi. không để nó nói thêm, anh cúi xuống bế phốc thành an lên trước sự ngạc nhiên của nó.

"anh làm gì vậy? Thả em xuống!"

"để anh bù đắp cho em tháng vừa rồi nhé." quang hùng nháy mắt, cười tủm tỉm.

nói rồi, anh bế thẳng thành an vào phòng làm việc, đóng cửa lại. hôm nay, anh nhất định phải khiến thành an sinh em bé mới thôi.

;

"mau gọi tên anh..."

"quang hùng...ah-"

quang hùng di tay dần xuống hông thành an, từng nơi anh chạm qua đều như có dòng điện xuyên qua toàn người nó. mỹ nhân phía trên uống người sung sướng cảm nhận cái lạnh từ bàn tay lướt qua, bên dưới cũng dần trở nên ướt át hơn. mà tính ra, mỗi lần nhìn vào mặt quang hùng, có bao giờ thành an không rạo rực đâu?

"anh còn chưa chạm vào mà bé đã ướt như vậy rồi sao bé hư?"

"chẳng phải do anh mặc kệ em mấy bữa nay hả?" thành an giận dỗi mà trả lời, rõ ràng là bỏ bê người ta trước mà. giờ chê người ta hư là sao?

hai ngón tay thon dài của quang hùng lướt nhẹ qua bên mép bướm, nhẹ nhàng vạch ra. trước mặt anh bây giờ chính là lồn nhỏ hồng hào mấp máy chảy đầy dịch nhớt. quả thật bên dưới vợ anh lúc nào cũng dâm đãng nhưng có lẽ dạo này ít động chạm nên nó nhạy cảm hơn thì phải. vậy mà mấy ngày nay anh lỡ bỏ vợ yêu một mình uỷ khuất, thật là một người chồng tệ bạc mà! thôi thì hôm nay chồng sẽ đền bù lại cho vợ yêu nhé.

"ưm..."

quang hùng phà hơi thở ấm nóng vào vùng kín của thành an khiến nó run rẩy, rỉ nước xuống mặt bàn. quang hùng bên dưới cũng trướng đau sắp chết rồi đây. nhưng vợ yêu lâu ngày chưa được khai phá, nếu bây giờ mà vồ vập thì sẽ đau em bé mất. hơn nữa nước tiên trước mặt, giờ không húp thì phí lắm.

nghĩ là làm, quang hùng liền vươn lưỡi tới mà hứng hết toàn bộ nước dâm của thành an. đúng là nhiều lần sẽ có kinh nghiệm, khác hẳn vẻ rụt rè lúc đầu tiên làm tình của cả hai. toàn bộ âm hộ của thành an đều được quang hùng chăm sóc rất kĩ càng và thoải mái. chiếc lưỡi điêu luyện mút mát hột le, đảo qua đảo lại khiến nó đỏ ửng cả lên. lỗ nhỏ bên dưới cũng chẳng hề bị bỏ rơi, anh đưa ngón tay vào mà khuấy động bên trong. thành an vừa được bú vừa được móc sướng không thể tả, chỉ biết che mặt mà rên ư ử như cún con. vách thịt non mềm ma sát với ngón tay, nước tuông xối xả như mưa, thấm đẫm tay và mặt của quang hùng.

thế mà người dưới thân không hề chê bai, ngược lại còn coi như món ngon cực phẩm, không dám lãng phí giọt nước nào. mà thành an thì lại như bị hỏng van, nước dâm lênh láng không kiểm soát được. thôi thì cứ để quang hùng đóng vai anh thợ sửa ống nước đẹp trai may mắn đi. hôm nay không thông nát cái vòi này thì quang hùng không mang họ lê nữa!

phía trên, thành an bị liếm tới mờ mịt đầu óc, trong vô thức dang rộng chân mà hẩy lồn vào mặt chồng yêu. hai tay mất tự chủ mà túm chặt lấy tóc quang hùng, vò rối cả đầu anh. quang hùng tất nhiên chiều vợ, để em làm gì trên người mình cũng được. anh đưa thêm một ngón tay vào trong hang động, tốc độ di chuyển cũng trở nên nhanh hơn. chẳng mấy chốc tay của anh cũng chạm được đến điểm dâm của thành an, làm người nó run lẩy bẩy.

"ah- hùng ơi...em ra mấ-"

vừa dứt câu, thành an đã bắn cả ra mặt của quang hùng. đầu nó ngửa ra đằng sau, cố gắng đớp lấy từng ngụm khí để hô hấp. quang hùng đúng là học hỏi vô cùng tốt. mới ngày nào còn phải để thành an cầm tay dạy từng tí, vậy mà giờ đã trên cơ người thầy này rồi. cậu học trò này giỏi quá, làm gì cũng khiến nó thoả mãn chết đi được.

"bé yêu đúng là nhiều nước quá ha. nhớ anh tới vậy à?"

lời nói của quang hùng lại tiếp tục khiến thành an lên đỉnh mà phun nước tung toé. nói thật, quang hùng bình thường hiền hiền vậy thôi, lên giường là lại giở thói dirty talk kinh lắm. thử nghĩ mà xem, cái giọng đó mà nói mấy câu như vậy thì làm sao mà chịu được. huống gì là thành an còn đang phải trực tiếp hành sự.

"ừm...vậy mà anh còn để em...một mình hức-"

nghe lời nỉ non của vợ, quang hùng cuối cũng cũng không nhịn nổi nữa, vội kéo khoá quần để lộ ra dương vật đã cương cứng từ lâu. cậu em nhỏ của anh đã nhiều ngày chưa được gặp tình yêu, trướng đau phát khóc. nhưng quang hùng chưa vội, cứ từ từ trêu vợ nhỏ cái đã. dám ghẹo anh trong lúc làm việc, phải phạt nặng mới được.

quang hùng nắm lấy cậu em của mình, đặt trước cửa động. ngay khi thành an nghĩ rằng anh sắp thao nát nó thì quang hùng chuyển hướng sang cọ xát với cái lồn hồng kia. hai mép bướm chĩa ra bao lấy dương vật gân guốc nóng rực, nước lồn dính nhớp ướt đẫm háng anh.

lồn hư bị cạ tới bỏng rát, hột le sưng to bị đè dẹp lép. phía dưới của thành an bây giờ chẳng khác gì nồi nước sôi, vừa đỏ vừa nóng ấm. tay quang hùng chẳng để yên, với tới bóp vú của thành an. không những thế, anh còn cuối xuống ngậm lấy đầu ti của thành an mà mút mát. một bên bị răng lưỡi dây dưa, bên còn lại thì được quang hùng xe đầu ti. phía dưới thì bị cọ nhóp nhép. cả người của thành an bây giờ chỗ nào cũng nứng và sướng. tuy nhiên nó vẫn thấy trống trải sao ấy...

"hùng ơi...đừng cọ nữa, đưa vào đi mà...phía dưới ngứa lắm..."

quang hùng lê một chữ cũng không quan tâm, chỉ chăm chú nghịch đầu vú của thành an. dương vật cũng chẳng có ý định sẽ đút vào. thấy quang hùng không nghe lời mình nói, thành an liền đưa tay, tính sẽ tự làm luôn. nào ngờ bị quang hùng giữ lại, bắt để lên trên đầu.

"anh ơi...mau- cho vào đi mà...ưm"

"cho cái gì vào?"

má cái anh này, sao bữa nay hư giữ vậy? còn hỏi nó muốn cho cái gì vào nữa là sao? bình thường anh luôn hiểu ý nó mà.

"của anh...cho cặc của anh vào trong em đi...đừng cọ nữa mà ah-"

"vào đâu? sao anh phải cho vào?"

?

ê quá trớn rồi nha. thành an thề sau đêm nay, quang hùng đừng hòng chạm vào nó nữa nhé! đồ trai tồi!

tuy cũng hơi ngại nhưng mà đã tới bước này rồi, chẳng lẽ lại bỏ. thế nên, thành an quyết định sẽ hạ mình một lần cũng được.

"em khó chịu, hùng cho vào đi mà...em nứng lắm rồi" thành an ngồi dậy ôm lấy cổ quang hùng mà thì thầm vào tai anh. nó cố gắng bày ra bộ dáng đáng yêu nhất, quyến rũ nhất để quang hùng mau tới địt nát nó đi.

vậy mà...

"anh không thấy em thành tâm gì cả."

gì nữa vậy? quang hùng muốn cái gì đây hả? nó đã cố gắng như vậy rồi mà anh vẫn không chịu cơ à? vậy thì đừng trách nó nói khó nghe nhé.

"bộ mấy nay anh kiếm được con khác để chơi rồi đúng không? hay không làm lâu quá nên anh yếu rồi...á-"

quang hùng nghe đến chữ yếu liền một phát đâm thẳng tới tử cung của thành an. vợ nhỏ hay rồi, biết kích anh rồi đó. thôi thì nếu vợ thích thì anh chiều, đừng trách anh làm em không đi nổi vào hôm sau đấy.

"làm với anh bao lâu rồi còn mà còn bảo anh yếu hở vợ?"

hành động vừa rồi của quang hùng làm thành an giật mình, bám chặt vào cổ anh. tư thế này cành làm quang hùng vào sâu hơn. bên dưới nó từ nãy tới giờ cũng ra không ít lần, lần nào cũng đái ướt cả người quang hùng. tuy sướng nhưng đau quá, có thể chậm lại một chút được không? nó chỉ nói giỡn có tí thôi mà.

"nhẹ thôi...r-rách em mà..."

"người yếu như anh không làm rách được em đâu."

bướng thế? nói có tí đã dỗi là sao vậy? anh bỏ nó cả tháng trời nó có làm gì anh đâu. cái đồ ác ôn chim bự!

thế là thành an cắn vào vai quang hùng một cái, tuy không mạnh nhưng cũng hơi ê ê. nhắm tưởng quang hùng sẽ hiểu ý mà nhẹ lại, nào ngờ người kia lại ra vào nhanh hơn. vách thịt mềm mại bị dương vật thô to dày vò, liên tục đâm rút mãnh liệt vào điểm dâm làm thành an đau điếng. nó mất tự chủ thả người quang hùng ra mà ngã xuống. lưng và đầu va chạm mạnh với thành bàn kêu cái bốp thật to.

"đau quá...mau ngừng lại đi."

mắt thành an rưng rưng, cả thân người đau điếng. thôi đi nó không muốn làm nữa đâu, quang hùng cứ liên tục gây khó dễ. khoái cảm biến mất chỉ chừa lại sự đau đớn, nhức mỏi cả thân người. đây nào phải làm tình? là bạo lực thì có!

"anh là cái đồ tồi. tôi không cần anh nữa...mau thả tôi ra nhanh lên!"

đặng thành an chịu hết nỗi, nó bật khóc ngay tại chỗ. nước mắt em rơi trò chơi kết thúc! lửa giận của lê quang hùng cũng dịu lại dần. nhận thấy bản thân quá đáng, chọc cho vợ đau tới mức khóc thế này thì thật là tệ bạc. thế là anh dừng ngay động tác, đỡ vợ dậy mà dỗ dành:

"đừng khóc, em bé đừng khóc. lỗi anh, anh xin lỗi an. để anh làm nhẹ lại nhé?"

quang hùng ôm lấy thành an, tính thả vài nụ hôn nhẹ lên mặt an ủi thì bị nó đẩy ra. lần này thành an giận thật rồi, nó không can tâm nữa, quyết định xã hết bực tức gom trong lòng cả thánh nay.

"đừng làm nữa, mệt lắm rồi. anh coi anh cả tháng này anh cắm mặt vào công việc có quan tâm gì tôi đâu. ngày nào anh cũng đi sớm về khuya, về tới nhà cũng cắm mặt vô cái máy tính, có nhìn lấy tôi một cái đâu. tôi làm gì cũng bị anh đẩy ra, anh từ chối, anh hẹn bữa này bữa kia tôi cũng im im làm theo. giờ anh trêu tôi, tôi hạ mình cầu xin thì anh không nghe. tôi khó chịu nên lỡ lời thì anh quay sang bạo lực tôi đau điếng người. anh coi ngày xưa anh lúc nào cũng dịu dàng, nhẹ nhàng biết bao...giờ anh thay đổi rồi, nói gì cũng cãi bướng lại. anh có để tâm lời tôi nói đâu?"

thành an nói một tràn, nước mắt từ nãy giờ vẫn không ngừng rơi. quang hùng sốc, anh hoang mang cùng cực. không nghĩ vợ nhỏ nhà anh lại chịu nhiều uất ức như vậy. tệ thật...

chuyện là dạo này cuối năm nên công ty lu bu nhiều việc quá. quang hùng lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng, làm việc không ngơi tay. nhiều lúc, anh cũng mặc kệ chính mình, không để ý đến xung quanh. thành ra, lê quang hùng bỏ bê luôn em yêu của mình. thành an hiểu anh cực khổ nên lúc nào cũng bên cạnh quan tâm, chăm sóc quang hùng. đôi khi, nó nhớ anh, muốn tìm anh để ân ái thì lại bị đẩy ra. nó kiếm mọi cách, thử mọi việc nhưng quang hùng một cái liếc mắt cũng không dành cho nó. điều này khiến đặng thành an tủi thân vô cùng...

quang hùng thất trách quá, làm chồng mà để vợ cô đơn thì quả thật không xứng chút nào.

"anh xin lỗi an mà. giờ anh xong việc hết rồi nè. anh hứa không có lần sau đâu. an tha lỗi cho anh nhé, anh yêu an nhất mà." quang hùng ôm thành an vào lòng, anh với lấy chiếc chăn gần đó mà quấn vào người nó. "an không thích thì anh không làm nữa, an bình tĩnh nhé."

thành an im lặng, nó không đáp lại lời của quang hùng. bỗng dưng, nó thở dài rồi nói:

"em nghĩ là anh thay đổi rồi, anh không còn yêu em nữa đâu." ngừng một chút, thành an nói tiếp: "bọn mình dừng lại đi..."

lời nói như tiếng sét đánh vào người quang hùng. anh nghe hai tai mình lùng bùng. trái tim như bị hàng trăm, hàng vạn lưỡi dao cứa đứt, đau đến không thở nỗi.

"em vừa nói gì vậy?"

"em bảo là: mình ly hôn đi."

phải như thế nào thành an mới mở lời nói như vậy chứ? trước đây cùng lắm chỉ giận dỗi vài ngày, lời chia tay lúc còn yêu cũng chưa từng nói ra. thế mà hôm nay, lần đầu nghe thành an bảo muốn dừng lại...

quang hùng đã làm cái gì thế này?

"an, anh xin an. an đừng nói như vậy được không? an muốn cái gì anh cũng cho, anh sai cái gì anh thề sẽ sửa, chỉ cần an đừng rời xa anh thôi. anh thề mà, anh không thể tồn tại mà thiếu em được. anh chết mất!"

quang hùng hốt hoảng, đau đớn đến mức anh cũng bật khóc. dẫu biết mình chưa tốt, biết thành an xứng đáng có những điều tốt nhất vậy mà quang hùng chẳng thể buôn tay. lê quang hùng yêu đặng thành an lắm, nó là người đầu tiên cũng là duy nhất trong trái tim anh. để nó chịu tủi hờn là lỗi của anh, làm nó đau cũng là lỗi của anh. vậy nên hãy để quang hùng bù đắp lại từ đầu được không?

"anh xin em..." quang hùng lao đến ôm lấy nó, siết chặt như sợ nó tan biến ngay trước mặt. "đừng bỏ anh, an. em muốn gì anh cũng làm, muốn gì anh cũng cho. anh sai, anh biết anh tệ lắm, nhưng cho anh một cơ hội... chỉ một lần thôi, anh thề anh sẽ không bao giờ để em phải buồn nữa."

giọng nói run rẩy, ánh mắt đầy tuyệt vọng của quang hùng khiến thành an khựng lại. nó không nỡ, thực sự không nỡ rời xa người đàn ông này. nhưng nỗi đau và sự tủi hờn đã khiến nó trở nên cứng rắn hơn bao giờ hết.

"anh nói thì dễ lắm. nhưng anh có giữ được không? hay rồi lại hứa suông?"

quang hùng siết chặt hơn, giọng khẩn thiết:
"anh sẽ chứng minh... bằng mọi giá, anh sẽ chứng minh. chỉ cần em cho anh cơ hội."

thực ra thành an cũng không nỡ, lúc nãy là do tủi thân quá mà lỡ lời. quang hùng rất ít khi khóc, lần cuối nó thấy anh khóc là lúc hạnh phúc khi nó đồng ý cưới anh. vậy mà bây giờ... thôi thì an xinh, lỗi hùng.

"tự mình chứng minh đi."

bỗng dưng hành an nhón người, áp môi lên môi quang hùng. nụ hôn ban đầu nhẹ nhàng, như muốn xoa dịu tất cả những giận hờn vừa qua. quang hùng hơi khựng lại nhưng nhanh chóng đáp trả, bàn tay siết chặt eo nó kéo sát vào lòng mình.

môi lưỡi quấn lấy nhau, dịu dàng rồi dần trở nên mãnh liệt. quang hùng nghiêng đầu, chủ động dẫn dắt, lưỡi anh khẽ lướt qua môi dưới nó, rồi len lỏi sâu hơn, cuốn lấy lưỡi nó trong vũ điệu nóng bỏng. hơi thở của cả hai hòa quyện, âm thanh ướt át khẽ vang lên giữa căn phòng yên tĩnh.

khi rời ra, thành an đỏ mặt, mắt hơi cụp xuống. quang hùng mỉm cười, tay vẫn ôm lấy eo nó, thì thầm khẽ:

"anh sẽ chứng minh mà..."

thành an ngại ngùng không đáp. quang hùng nhẹ nhàng liếm đi những giọt nước mắt trên mặt thành an. từ từ trườn xuống cổ, để lại trên người nó những vết hôn đỏ chót. anh nâng niu từng tất da thịt của nó, như thể sợ nó đau.

bên dưới quang hùng bây giờ đang rộn lắm rồi nhưng anh phải từ từ, anh sợ sẽ làm đau em như lúc nãy. thành an đã hết cảm giác xót rát từ lâu, bây giờ lại cảm thấy bồn chồn trống vắng. lại lần nữa vòng tay sang ôm cổ quang hùng, nó áp môi lên yết hầu anh mà gặm nhấm. đã vậy, nó còn cố tình vắt chân qua eo, cạ lồn vào cặc quang hùng, nước dâm chảy lênh láng khiến anh nứng điên người.

vậy mà lúc nãy quang hùng dám cả gan chọc ghẹo thành an, bây giờ anh đã hiểu cảm giác của nó chưa hả?

"anh vào được không bé?"

thành an khẽ gật đầu. nó cũng nứng lắm rồi, bây giờ quang hùng mà không địt nó thì anh ngốc vãi luôn ấy.

chỉ đợi có thế, quang hùng chậm rãi đưa cậu em của mình vào bên trong thành an. hai tay anh giữ lấy mông nó mà xoa nắn, thiết cũng là giữ thăng bằng cho em nhỏ khỏi té. lồn nhỏ xiết chặt lấy dương vật của anh tạo ra những âm thanh dâm đãng. tốc độ di chuyển của quang hùng rất chậm, vẫn chưa đủ thoả mãn thành an.

"hùng ơi...nhanh lên ah-"

lời nói của vợ yêu như bật công tắc của lê tổng. quang hùng bắt đầu đẩy nhanh hơn, kịch liệt đâm rút bên trong thành an. cặc anh to, dễ dàng chạm đến điểm dâm của nó. việc liên tục được gãi ngứa khiến nước lồn nó tuôn trào không ngừng, quang hùng đâm tới đâu là nước chảy ra ngoài đến đấy.

"ah- sướng quá hùng ơi. mạnh hơn nữa đi chồng."

bé yêu thật khó chiều, mới lúc nãy còn giận anh vì anh nắc mạnh quá. bây giờ lại đòi anh đụ mạnh hơn. thôi kệ, vợ yêu vui là được.

quang hùng thúc thật mạnh và sâu đến tuốt tử cung của thành an. tốc độ điên cuồng khiến thành an chỉ biết cứng lưỡi mà ú ớ. đã vậy anh còn đặt nó nằm ngửa trên bàn, đưa tay xuống chà hột le, tay kia cũng mò tới bụng dưới xoa xoa ấn ấn chỗ nhô lên. lồn non chịu không nổi kích thích, run rẩy co bóp đái xè xè. thành an phê run người, lưỡi thè ra ngoài còn mắt thì trợn trắng.

hai hòn bi của anh đập vào mông thành an kêu bạch bạch. cả người nó bây giờ chỗ nào cũng được lê quang hùng chăm sóc kỹ lưỡng. đúng là trai đẹp mày rậm mũi cao, cu thì bự mà kĩ thuật lại vô cùng tốt. khiến nỗi cô đơn bấy lâu của thành an mới đó mà đã bay mất tiêu.

chẳng biết từ nãy tới giờ thành an bắn bao nhiêu lần, nhưng hiện tại nó mệt quá. thế mà quang hùng vẫn chưa ra lần nào, đúng là sinh lý kiên cường. cho thành an xin lỗi vì kêu anh yếu nhé.

nhận thấy mình sắp đạt cao trào, quang hùng chạy nước rút mà nắc nó. em bé của anh cũng hiểu ý, phối hợp nuốt lấy con cặc của anh vào sâu tử cung để cùng lên đỉnh. cuối cùng, dương vật lê tổng bỗng chốc co rút kịch liệt, đem tất cả kìm nén bấy lâu nay phóng hết vào người vợ yêu dấu.

thành an thả lỏng người, nó hết hơi rồi. ủa nhưng mà sao quang hùng còn chưa rút ra vậ...

chẳng kịp để thành an suy nghĩ đến câu trả lời, quang hùng lại tiếp tục xả vào cái lồn dính đầy tinh dịch của thành an. nhưng lần này, thứ ở bên trong không phải tinh trùng mà là nước tiểu. quang hùng vừa đái vào bên trong thành an! bây giờ bụng nó chỉ toàn nước tiểu và tinh trùng, nóng muốn đốt cả tử cung, tràn ra cả bàn làm việc của anh. quang hùng rút dương vật ra, nhìn xuống thành an nằm xụi lơ mà không khỏi cười thầm. đúng là tuyệt tác vũ trụ, đẹp và nứng không thể tả.

thành an thoả mãn vô cùng, dự là tối nay sẽ ngủ rất ngon đây.

"bé yêu mệt chưa?"

quang hùng cuối xuống hun chóc chóc lên mặt thành an. nó cười híp cả mắt, vươn tay ôm lấy quang hùng mà gật gật đầu. lê tổng nhìn vợ yêu như con mèo nhỏ rúc vào người thì rất hài lòng. hên quá à, vợ hết giận rồi.

mà mắc cái...vợ đáng yêu quá, quang hùng lại lên rồi...

"an ơi, tụi mình làm thêm lần nữa nha."

------
quà năm mới cho cả lò nề

dcm mắc cười vloz dhs cho hai thằng cởi trần cãi nhau đòi ly hôn ☺️😭

btw idea của môm @peanutssi nma sogi bà zì tui viết trôn có lài nha 😭 tại ghiền trôn có lài quá mak

mà nói chứ chúc cả lò năm mứi zui zẻ sức khoẻ yo yo. mãi iu hùng an nhíe <3

hhh tui thi xong gòi, chuẩn bị nhận bão đi!!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro