Bóng Hình Xa Dần

•Quang Hùng và Negav đã có một mối tình đẹp, nhưng số phận trớ trêu đã khiến họ phải đối mặt với một bi kịch. Trong một tai nạn giao thông kinh hoàng, Quang Hùng bị thương nặng và rơi vào tình trạng nguy kịch. Negav phải đối diện với nỗi đau khi nhìn người mình yêu thương dần xa rời cuộc sống.

---

Trời đã bắt đầu tối khi Negav nhận được cuộc gọi từ bệnh viện. "Anh Quang Hùng gặp tai nạn giao thông, tình trạng rất nghiêm trọng..." Những lời nói đó như xé nát trái tim cậu. Negav cảm thấy đôi chân mình run rẩy, không thể đứng vững. Chiếc điện thoại rơi khỏi tay, nhưng cậu chẳng còn để tâm.

Không suy nghĩ gì thêm, Negav vội vã lao ra đường, đón chiếc taxi đầu tiên mà cậu thấy. Gió rít qua cửa sổ, những giọt mưa lạnh ngắt quất vào mặt cậu, nhưng chẳng gì so được với nỗi lo sợ đang đè nặng trong lòng cậu. Mỗi giây trôi qua, cậu cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt.

Khi đến bệnh viện, Negav chạy như điên vào phòng cấp cứu. Bên ngoài phòng, những người bác sĩ lặng lẽ đi qua đi lại, nhưng Negav chỉ tập trung vào một điều duy nhất: Quang Hùng. Cậu thấy anh nằm đó, bất động trên giường bệnh, khuôn mặt tái nhợt và những vết thương nghiêm trọng khắp cơ thể. Dù có bao nhiêu lần tưởng tượng về ngày tồi tệ nhất, Negav chưa bao giờ nghĩ nó lại xảy ra nhanh đến vậy.

"Anh Hùng..." Cậu thì thầm, nước mắt lăn dài trên má. Cậu ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy bàn tay lạnh giá của Quang Hùng, cảm nhận hơi thở yếu ớt của anh.

Một bác sĩ bước tới, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Negav. "Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng... tình trạng của anh ấy rất xấu. Cậu nên chuẩn bị tinh thần."

Những lời đó như đâm sâu vào tim Negav. Cậu nhìn Quang Hùng, người đã luôn mạnh mẽ, giờ đây nằm đó, bất lực giữa ranh giới sống và chết. "Tại sao... tại sao anh lại rời xa em sớm như vậy?" Negav nghẹn ngào, từng câu nói đứt quãng trong tiếng khóc.

Cậu nhớ lại những khoảnh khắc bên nhau - những nụ cười, những cái ôm ấm áp, và cả những lời hứa về tương lai. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là ký ức mong manh. Negav không thể tin rằng chỉ mới hôm qua, cậu còn nhìn thấy anh mỉm cười, còn được anh ôm trong vòng tay. Nhưng bây giờ mọi thứ đã biến mất, như thể bị dòng đời tàn nhẫn cuốn trôi.

Thời gian trôi qua, bàn tay Quang Hùng dần trở nên lạnh lẽo. Tiếng máy thở yếu dần, và cuối cùng, mọi thứ chìm vào im lặng. Negav không còn cảm nhận được nhịp tim của anh nữa.

"Đừng rời xa em..." Cậu thì thầm trong đau đớn, nhưng Quang Hùng đã mãi mãi không thể nghe thấy lời nói đó.

---

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro