Khoảnh Khắc Yên Bình
•Quang Hùng và Negav đang trong giai đoạn bận rộn nhất của sự nghiệp. Họ đã yêu nhau một cách thầm lặng, tránh xa ánh đèn sân khấu và sự soi mói của công chúng. Dù cuộc sống ngoài kia xô bồ, trong không gian riêng của họ, tình yêu vẫn ấm áp và chân thành.
---
Buổi tối ấy, căn phòng ngập tràn ánh sáng dịu nhẹ từ chiếc đèn ngủ góc giường. Quang Hùng ngồi tựa vào gối, cây đàn guitar đặt trên đùi, những ngón tay khẽ lướt trên dây đàn tạo nên giai điệu nhẹ nhàng. Negav ngồi cạnh anh, đầu tựa vào vai, đôi mắt khép hờ như đang đắm chìm trong giai điệu mà Quang Hùng sáng tác dành riêng cho cậu.
"Anh viết bài này từ khi nào thế?" Negav thì thầm, giọng cậu như hòa vào âm thanh trầm bổng.
"Anh nghĩ về em khi viết nó," Quang Hùng đáp, đôi mắt ấm áp nhìn xuống cậu. "Mỗi khi nhìn thấy em, mọi thứ như trở nên dễ dàng hơn. Âm nhạc, cuộc sống... tất cả đều trở nên có ý nghĩa."
Negav nở một nụ cười nhạt nhưng ấm áp. Dù cả hai luôn bận rộn với lịch trình dày đặc, những khoảnh khắc như thế này lại quý giá hơn bao giờ hết. Cậu biết rằng tình yêu giữa họ không cần lời hoa mỹ hay những cử chỉ lớn lao, mà chỉ đơn giản là được ở bên nhau trong sự tĩnh lặng, cùng nhau trải qua từng nhịp đập của trái tim.
"Em luôn tự hỏi," Negav khẽ nói, giọng đầy suy tư, "nếu một ngày nào đó, chúng ta không còn có thể ở cạnh nhau nữa, thì liệu anh có còn nhớ đến em không?"
Quang Hùng khẽ dừng lại, đôi tay anh ngừng lướt trên dây đàn. Anh quay sang nhìn Negav, ánh mắt đầy sự chân thành và đau đáu. "Sao em lại nghĩ như vậy? Anh không bao giờ quên được em đâu."
"Nhưng chúng ta đều biết, cuộc sống này có quá nhiều thứ không lường trước được. Những áp lực, sự nghiệp, và cả những ánh mắt dò xét của người ngoài..." Negav thở dài, đôi mắt cậu buồn bã nhưng lại chấp nhận một thực tế cay đắng.
Quang Hùng đặt cây đàn xuống, kéo Negav vào vòng tay mình. "Dù có chuyện gì xảy ra, em vẫn luôn là điều quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Anh không thể hứa rằng chúng ta sẽ mãi không gặp khó khăn, nhưng anh sẽ không buông tay em."
Cả hai ngồi bên nhau trong khoảnh khắc lặng yên, trái tim họ hòa làm một. Bên ngoài, gió đêm thổi qua những tán lá, mang theo chút lạnh của mùa đông. Nhưng trong căn phòng nhỏ, nơi chỉ có họ, mọi thứ đều trở nên ấm áp và an yên.
---
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro