Trà Sữa Hay Cơm Nhà?

Negav ngồi dựa vào ghế sofa, tay cầm ly trà sữa vừa mới mua, mắt lim dim tận hưởng từng ngụm ngọt ngào. Đó là ly thứ ba trong ngày của cậu, và xem ra cậu còn chẳng quan tâm đến gì khác. Cậu vốn nổi tiếng với thói quen uống trà sữa thay cơm - chuyện mà ai cũng cho là vô cùng "không ổn," nhất là với Quang Hùng.

Quang Hùng vừa về nhà, thấy cảnh tượng quen thuộc, không khỏi cau mày. Hôm nay, cậu đã thẳng thừng từ chối đĩa cơm mà anh đã cất công chuẩn bị, để rồi lại lén lút đi mua trà sữa bên ngoài. Anh bước vào, tiếng bước chân làm Negav giật mình.

"Negav, lại uống trà sữa nữa hả?" Quang Hùng nhướn mày, cố gắng kìm nén cơn giận.

Negav ngước lên nhìn anh, ngượng ngùng cười. "Chỉ là... em thèm thôi mà! Trà sữa ngon lắm, anh không hiểu được đâu."

Quang Hùng thở dài, cầm ly trà sữa trong tay Negav, để lên bàn. "Em uống thế này mãi không ổn đâu, Negav. Một ngày uống tận ba ly, không ăn uống gì ra hồn, cơ thể em sẽ chịu không nổi đâu."

Negav cười hì hì, cậu không mấy bận tâm. "Em thấy mình khỏe re mà! Với lại, trà sữa có sữa, có trân châu, cũng có dinh dưỡng mà, anh lo gì chứ?"

"Dinh dưỡng cái gì mà dinh dưỡng?" Quang Hùng nhíu mày, giọng nghiêm túc. "Em có biết là uống quá nhiều trà sữa sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe không? Nó có rất nhiều đường và chất béo, lâu dài sẽ hại thận và làm em mất cân bằng dinh dưỡng nữa đấy."

Nhìn thấy gương mặt lo lắng của Quang Hùng, Negav có phần lưỡng lự. Nhưng rồi, cậu bĩu môi, thở dài. "Em không thích ăn cơm đâu, không ngon gì cả. Em thấy trà sữa vẫn là nhất."

Quang Hùng đành nhượng bộ chút, nhưng trong lòng quyết không để Negav tiếp tục thói quen này. Sau một hồi suy nghĩ, anh quyết định phải thay đổi cách tiếp cận. "Được rồi, vậy từ hôm nay, anh sẽ làm những món khác cho em, thử thay đổi khẩu vị xem có đỡ ngán không nhé?"

Negav khẽ nhíu mày, thắc mắc. "Anh định làm món gì? Đừng bảo là bắt em ăn rau củ nữa đấy nhé?"

Quang Hùng mỉm cười đầy bí ẩn. "Em cứ chờ mà xem."

Sáng hôm sau, khi Negav vừa thức dậy, Quang Hùng đã chuẩn bị sẵn một bàn ăn đầy màu sắc với những món hấp dẫn. Có cả mì Ý sốt kem béo ngậy, bánh mì sandwich kèm trứng ốp la, và một ít salad trái cây. Mùi hương thơm phức làm bụng Negav cồn cào.

"Wow, anh làm tất cả những thứ này cho em à?" Negav tròn mắt ngạc nhiên.

"Ừ, anh đã nói sẽ đổi khẩu vị cho em mà. Thử ăn chút xem nào, đảm bảo ngon hơn trà sữa nhiều." Quang Hùng nhẹ nhàng đẩy đĩa mì Ý đến trước mặt cậu, ánh mắt tràn đầy mong chờ.

Negav đành chiều lòng anh, lấy nĩa thử một miếng mì. Ngay khi hương vị béo ngậy của sốt kem tan chảy trên đầu lưỡi, cậu cảm thấy ngạc nhiên. "Nó... ngon thật! Nhưng mà..." Negav ngập ngừng, liếc nhìn ly trà sữa bên cạnh.

Quang Hùng thấy vậy, nhẹ nhàng cầm ly trà sữa cất đi. "Hôm nay thử một bữa ăn sáng đầy đủ xem. Nếu em thấy đói nữa, anh sẽ làm thêm món khác cho."

Dù có chút tiếc nuối vì không được uống trà sữa, nhưng Negav cũng không thể phủ nhận rằng bữa ăn này khiến cậu cảm thấy no nê và ấm áp lạ thường. Đến giờ trưa, Quang Hùng lại mang đến cho cậu một bát canh gà và chút rau xào. Dù còn lạ lẫm với các món ăn khác ngoài uống trà sữa, Negav dần thấy mình được "khai sáng" vị giác.

Ngày qua ngày, thói quen uống trà sữa thay cơm của Negav dần bị thay thế bằng những bữa ăn phong phú do Quang Hùng chuẩn bị. Anh không chỉ nấu ngon mà còn luôn sáng tạo để cậu không bị ngán. Sau một tuần, Negav bắt đầu nhận ra sự thay đổi trong cơ thể mình. Cậu thấy mình tràn đầy năng lượng hơn, không còn uể oải như trước.

Một hôm, khi ngồi bên bàn ăn, Negav bất giác cảm thán. "Anh này, em không ngờ thức ăn lại có thể ngon thế. Trước đây em chỉ mê mỗi trà sữa, giờ lại thấy ăn cơm cùng anh vui hơn nhiều."

Quang Hùng mỉm cười, nhìn cậu trìu mến. "Anh chỉ muốn em khỏe mạnh thôi, Negav. Nếu có thể, anh sẽ nấu cho em mỗi ngày."

Nghe vậy, Negav cảm thấy lòng mình ấm áp vô cùng. Cậu nhìn anh với ánh mắt đầy tình cảm, và lần đầu tiên nhận ra rằng, có lẽ ly trà sữa mỗi ngày không thể nào so sánh với tình yêu thương mà Quang Hùng dành cho cậu qua từng bữa ăn này.

---

Cuối cùng, Negav hiểu rằng những gì cậu cần không phải là ly trà sữa ngọt ngào, mà là người bên cạnh cậu mỗi ngày, chăm lo cho cậu từ những điều nhỏ nhặt nhất.

---
( Huhu anh Hùng ảnh ở ngoài còn không biết nấu ăn mà bưng vô đây nào là mì ý sốt kem , canh gà , salad, rau xào đồ các kiểu =] )

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro