Yêu Thương Trong Thầm Lặng

Quang Hùng ngồi lặng thinh trong một góc quán cà phê nhỏ quen thuộc, ly cà phê đen trước mặt đã nguội lạnh từ bao giờ. Ánh mắt anh mông lung nhìn qua cửa sổ, nơi những giọt mưa rơi lả tả đọng trên ô kính trong suốt, tựa như tâm trạng rối bời của anh. Từ khi nhận ra mình yêu Negav, mọi cảm xúc trong Hùng trở nên phức tạp và đau đớn hơn bao giờ hết.

Negav xuất hiện trong cuộc sống của Hùng như một ánh sáng chói lóa, mang đến niềm vui và sự an ủi. Tình cảm dần nảy nở trong trái tim Hùng, trở thành một thứ cảm xúc mạnh mẽ mà anh chưa từng nghĩ sẽ có. Thế nhưng, thứ tình cảm đó chưa bao giờ vượt qua được ranh giới tình bạn, bởi vì Hùng biết Negav không hề hướng về phía mình.

Có những buổi tối khi cả hai cùng nhau ngồi dưới ánh đèn đường, trò chuyện về mọi thứ trên đời, từ những giấc mơ giản dị đến những chuyện vụn vặt trong cuộc sống. Negav vẫn luôn cười nói, vô tư đến lạ, không hề hay biết rằng mỗi cái nhìn, mỗi nụ cười của cậu đều làm Hùng như bị bóp nghẹt trong lồng ngực.

Một hôm, Hùng vô tình bắt gặp Negav đi cùng một người khác. Hùng đứng từ xa, nhìn thấy ánh mắt của Negav lấp lánh niềm vui khi cậu cười nói bên cạnh người ấy. Tim Hùng thắt lại khi anh nhận ra rằng, người có thể mang đến cho Negav niềm vui không phải là anh, mà là người khác. Dù đau đớn, nhưng anh không thể rời mắt khỏi cảnh tượng ấy, như thể anh đang tự dày vò bản thân bằng hình ảnh Negav trong vòng tay của một ai đó.

Hôm sau, Hùng không thể kiềm chế bản thân mà hỏi Negav về người đó. Negav chỉ cười, đôi mắt long lanh và trong trẻo, nhẹ nhàng đáp:

"Cậu ấy tốt với em lắm, Hùng ạ. Em cảm thấy rất hạnh phúc khi ở bên cậu ấy."

Mỗi lời nói của Negav như từng nhát dao đâm vào tim Hùng. Anh chỉ biết gượng cười, cố gắng giấu đi sự đau đớn. "Vậy à... anh mừng cho em," Hùng trả lời, nhưng giọng nói không thể che giấu được sự nghẹn ngào.

Tối hôm ấy, sau khi Negav về, Hùng ngồi lại trong phòng tối, một mình đối diện với cảm xúc trào dâng không thể kiềm chế. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, từng giọt một rơi xuống tựa như chính trái tim anh đang tan vỡ. Anh yêu Negav đến mức sẵn sàng chịu đựng mọi đau khổ, chỉ để được thấy cậu hạnh phúc. Nhưng cái giá phải trả cho tình yêu này thật quá đắt, bởi người đem đến hạnh phúc cho Negav mãi mãi không phải là anh.

Ngày tháng trôi qua, Hùng vẫn ở bên Negav như một người bạn thân. Anh vẫn lặng lẽ quan tâm, chăm sóc Negav từ xa, và vẫn không ngừng yêu thương. Nhưng trong lòng Hùng, mỗi ngày đều là một cơn đau không dứt, một nỗi cô đơn không bao giờ có thể lấp đầy.

Đêm cuối cùng khi Hùng quyết định rời xa Negav để không phải tiếp tục tự dày vò mình, anh đứng nhìn Negav từ xa. Cậu vẫn cười nói, vẫn vui vẻ như ngày đầu anh gặp cậu. Nhưng giờ đây, Hùng biết rằng anh phải buông tay, phải chấp nhận rằng tình yêu của anh chỉ là một giấc mơ không thể thành hiện thực.

Trong đêm tối lặng lẽ, Hùng quay lưng bước đi, lòng nặng trĩu.Bởi anh biết, dù tình yêu của anh có sâu đậm đến đâu, thì cuối cùng anh cũng không thể giữ được trái tim của Negav. Và đôi khi, yêu một người cũng đồng nghĩa với việc phải biết buông tay để họ hạnh phúc bên người khác.

---

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro