Chương 16

Sáng ra, hắn bước xuống bếp với tâm trạng đầy hào hứng (vì tối hôm qua được hôn những 2 lần =]]] *cười gian*). Nhìn chàng trai nằm gục xuống bàn, bên cạnh là một quyển sách dạy làm bánh.



Sao mà đáng yêu quá, hắn càng ngắm, càng muốn hun một cái. Con heo nhà hắn, từ khi làm ô sin đến nay đã có dấu hiệu nữ công gia chánh hơn. Mà khoan!! Sao mà mùi gì lạ lạ quanh đây!!



- Heo, thức dậy ngay!!



Con heo đang say sưa trong giấc mộng đẹp cũng phải giật mình vì tiếng hú của sói. Mắt nhắm, mắt mở.


- Làm gì mà la lối om sòm à!!


- Dậy xem thành quả kia kìa!!!


Dụi dụi con mắt ngó quanh, hình như có điều gì đó không ổn. Lò nướng còn mở à?? Suy nghĩ hồi lâu, con heo hét toáng cả lên:


- Chết rồi, tôi quên chưa hẹn giờ tắt rồi!!


- Cái đồ ngốc nhà cậu, xén chút là nhà tôi thành tro bụi rồi!! - hắn tức giận, vừa la cậu, tay vừa bấm nút OFF


Mắt cậu ngấn nước, từng giọt chảy dài trên khóe mắt. Là  cậu khóc đấy!! Mắt gấu trúc mà còn thêm khóc nữa, khiến hắn rất buồn cười nhưng cố nhịn. Xem ra cậu cũng biết lỗi rồi. Giọng hắn dịu xuống:


- Thôi, nín đi. Dù sao nhà cũng đâu cháy. Tôi và cậu vẫn chưa thành tro mà!!


- Không...hức...không...phải... - cậu nấc từng tiếng


- Không phải gì??


- Bánh...hức...khét rồi...


Gì chứ, tên ô sin đáng ghét này. Thì ra cậu khóc vì cái bánh ư?? Không phải là lo cho căn nhà và chồng tương lai thành tro bụi. Vậy nãy giờ hắn cứ tưởng....


- Kệ cậu. Tôi đi học trước!!


- Thế Huân!! Phải làm sao??


- Giục đi!!


- Nhưng đó là công sức của tôi!!!


- Kệ cậu. Ai biểu ngu ngốc, hậu đậu!!


- Anh...


Hắn lạnh lùng bước đi, làm cho cậu mặt cứ đần ra, không biết phải xử lí tình huống này như thế nào. Thôi thì, cứ để ông trời quyết định.

-------------------------

- Thế Huân, đây đâu phải đường đến trường??


- Nhiều chuyện quá!!


- Thế Huân, anh tính bắt cóc tôi à??



- Bắt cóc cậu ai mua??



- Xí, chả dịu dàng tí nào??


- ...

- Nè, anh không bắt cóc tôi, thì chở tôi đi đâu???


- ...


- Điếc à??


- ...



- Con quái vật đáng ghét!! Trả lời đi!!



- ...


Sau một lúc độc thoại nội tâm. Chàng Lộc Hàm nhà ta được chàng Thế Huân chở đến một cửa hiệu bánh. Oa! Bánh ở đây trông thật đẹp và ngon ơi là ngon *nuốt nước bọt*



- Anh chở tôi đến đây làm gì??


- Chọn một cái tặng Tuệ Anh đi!


- ... - mắt cậu tròn xoe, chớp chớp đầy ngưỡng mộ nhìn Thế Huân. Con người này hôm nay sao mà đáng yêu quá đi!



- Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt cún ấy nữa!!


- Anh nói cái gì?? - mặt cậu hầm hầm, cái tên chết tiệt này, dám nói cậu là cún sao?? Vừa mới khen được một vài câu. Giờ đã quay phắt lại 180 độ rồi.



- Anh là cái đồ đáng ghét, rắn độc @#^&...


- Tôi lấy cái này!! - hắn lơ câu nói của cậu


- Vâng!! - cô nhân viên bán hàng thấy trai đẹp không khỏi bồi hồi, tay run run cầm chiếc bánh hình gấu nhìn hắn đầy ngượng ngùng.


Hắn cũng chả quan tâm, cầm tiền đưa cho cô lạnh lùng:

- Không cần thói lại đâu!!


Nói đoạn, hắn nắm chặt tay cái con heo lải nhải nãy giờ lôi ra ngoài. Đẩy cậu vào xe, đưa cái bánh kem cho cậu:


- Đây!


- Hả?? Đợi tôi đưa tiền trả anh!!

- Không cần!!


- Sao lại không cần??


- Nói nhiều quá!!


- Nhưng ba má tôi dạy, không nên thiếu nợ ai bất cứ thứ gì!!



- Vậy cậu hứa hãy thực hiện cho tôi một điều ước đi!!


- Điều gì??


- Chưa biết!


- Anh nói vậy, sao tôi thực hiện??


- Tới khi nào cần, tôi sẽ nói!


Đến trường. Điều cậu ghét nhất là tiếng hò hét của nữ sinh. Hết khen hắn đẹp trai, rồi lại nói cậu không xứng, hồ li này, hồ li lọ. Thật là quá đáng mà!! Lỡ mang tiếng hồ li rồi, đành làm hồ li luôn.



- Làm gì vậy?? - hắn nhìn hành động cậu khoát chặt tay hắn, trong lòng hạnh phúc vô cùng, nói chung cứ như có trăm hoa đua nở.

Nhưng hình tượng mafia không cho phép hắn cười trước nhiều người, đành làm lơ không đếm xỉa đến đứa con gái đang tự tiện tiếp cận mình kiểu như vậy.



- Mình vào học thôi, ông xã! - Ông xã, nghe sến quá, làm cậu  muốn nổi da gà luôn. Biết như vậy, mà thôi cũng kệ. Đã diễn phải diễn cho giống.


- Ừ - hắn cũng chẳng vừa. Biết cậu đang lợi dụng mình để chọc tức mấy nữ sinh mê trai kia, đành chiều cậu một chút. Mà hiếm khi cậu dễ thương tiếp cận kiểu này, dại gì mà không thử??

Về phần mấy bà mê trai kia, thấy cậu và hắn cứ quấn quít như đôi uyên ương thế kia, ngứa mắt ứ chịu nổi. Mặt mày ai cũng đen xì, ánh mắt tóe lửa. Song, có lẽ người không hài lòng nhất trong đám đó là hot girl Nhã Anh. Cạnh ả là một cô gái, ánh mắt chứa đầy hận thù, đôi lúc cũng hơi ngấn nước nhưng lại kìm nén lại.

---------------------

Cầm cái bánh kem mà nãy hắn vừa mua, bước đến lớp 10B1 mà chân cậu bước cũng không nổi, muốn rụng rời cả ra. Đang lúng túng không biết làm thế nào thì tiếng người đằng sau khiến nó giật mình:



- Anh làm gì ở đây vậy?



- Ân...Ân...à...




- Em đây - Tuệ Ân nở nụ cười đầy thân thiện nhìn cậu

- Anh xin lỗi gì hôm qua đã làm hư bánh kem sinh nhật em - cậu đưa cái bánh trước mặt cậu khiến cô đầy bất ngờ nhìn cậu.


- Vâng, em xin nhận. Còn chuyện hôm qua, em không để bụng đâu!!


Thật ra tâm trạng Ân đang rất tốt. Vì chút nữa, sẽ có một người rất đặc biệt chuyển đến học ở đây.

---------------------------

- Chào cả lớp. Hôm nay lớp ta có một thành viên mới chuyển đến!!


Cả lớp nhốn nháo, không biết nam hay nữ?? Cậu cũng có chút tò mò. Nhưng rồi bí mật cũng được bật mí.


Một cậu con trai nhìn cực kì đẹp. Không thua gì hắn và Xán Liệt cả. Cậu cười có lúm đồng tiền. Nhìn thật có duyên làm sao?? Mắt của cả đám nữ sinh lớp 12A2 cứ hiển thị trái tim hẳn ra. Không riêng gì cậu, mà cả hắn - một người luôn giữ một thái độ bình tĩnh, lạnh lùng, dù trời có sập cũng không tránh được chữ "sốc" khi nhìn thấy cậu ta.



- Chào các bạn! Mình là Minh Khải, rất vui được làm quen!!


Giới thiệu xong, Khải thì thầm to nhỏ gì đó với cô giáo. Cô cười cười có vẻ chấp thuận, nói ngay:

- Khải ngồi sau Lộc Hàm nhé!


"Hả! Lại Lộc Hàm" cả lớp đồng thanh, trộm liếc mắt đưa tia lửa với cậu. Tuy vậy nhưng trong lòng không trách cậu mà lại thầm trách ông trời tại sao sinh ra cái thằng nhóc  may mắn đến thế.


Còn riêng phần hắn, mặt mày thật đáng sợ, nhìn con kì đà cản mũi kia dám ngồi sau vợ tương lai, ức chế không chịu nổi.

Cậu thì lại bâng quơ, chả hiểu sao mà lớp hôm nay lạ, hắn hôm nay biểu cảm dữ dội vậy?? Bạch Hiền thì lại ít thân với cậu hơn. Quả thật, cậu cũng chẳng biết phải xoay sở ra sao?? Bạch Hiền thì lại nghĩ cậu chơi tồi với mình,Xán Liệt lại phải phân vân trong chuyện tình cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro