22
"Nói yêu em."
"Anh yêu em."
"Hôn em."
Thích cách em tỏ vẻ ra lệnh nhưng thực chất lại đang nhõng nhẽo muốn được quan tâm.
Vì mượn em một khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp, anh trả em bằng tất cả những sự nuông chiều.
Giao dịch của họ là đồng giá.
Anh cho em nhu tình mật ngọt.
Em trao anh những thời khắc tạm quên sự đời.
Cứ thế này là tốt nhất.
Không hứa hẹn tương lai trăm năm.
Không ao ước mái ấm cùng tiếng trẻ nô đùa.
Đó là những điều quá xa xỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro