Chrollo
Nếu nghe thấy tiếng khóc nỉ non vang vọng trong ngôi nhà trống vắng.
Dù là đêm, hay là ngày.
Xin hãy cứu lấy em.
Ai cũng được.
Hãy mang em đi, đi khỏi chốn này.
Đưa em đến với bến bờ lặng thinh. Rời xa nỗi đau tột cùng.
...
Ngày gã tìm thấy em. Gã không hứa hẹn trăm lời. Nhưng em vững tin, gã có thể mang lại hạnh phúc cho em.
Chỉ khi, gã yêu em.
Và em đã nghĩ, gã yêu em.
...
Dặn lòng em nghe, rằng đừng lún sâu.
Yêu ai yêu vừa đủ thôi. Còn lại, để dành yêu chính mình.
Nhưng gã thật khốn nạn. Một tên mưu mô xảo quyệt.
Gã khiến em yêu gã hơn chính em. Rồi khiến em yêu gã đến quên đi chính em.
...
Gã sẽ thủ thỉ bên tai em lời mật ngọt.
Gã sẽ trao em hơi ấm của tình nhân.
Gã sẽ hái cả bầu trời tặng em chỉ vì em thích.
Nhưng, cũng chính gã, đẩy em xuống tận cùng của tuyệt vọng.
...
Không nói lời cay đắng. Gã chưa từng là hạng người đó.
Gã tồi. Nhưng tồi theo cách mà gã cho là nhất.
Gã điên. Nhưng điên theo cách mà em chẳng thể nào dứt ra được.
Đến khi em nhận ra, thì đã quá muộn.
...
Cái yêu của gã, tên tội phạm khét tiếng, khác với cái yêu của em, một thiếu nữ giữa hàng triệu người.
...
"Em có biết cách Nhện thưởng thức con mồi như thế nào không?"
Gã không cho phép người khác đến gần em. Mọi thương tích rỉ máu trên cơ thể đã từng lành lặn đều do chính gã tự tay điều trị.
Đến cầm máu, gã cũng chẳng làm. Đơn giản là giữ lấy rồi che đi bằng những miếng vải trắng dài. Rướm đỏ cũng được, miễn là vết cắt khuất mắt gã.
"Giăng tơ, chờ con mồi sa lưới, ngoặm chặt con mồi và chích nọc độc vào chúng."
Gã cố tình không nói hết.
"Lẽ ra em không nên cố gắng trốn chạy khỏi tôi."
"Ngay từ khi chúng ta gặp nhau, em đã là con mồi."
Mà lũ Nhện, sẵn sàng bỏ thời gian và công sức, để có được con mồi chúng muốn.
Thế thì, làm cách nào em có thể thoát khỏi cạm bẫy?
Giờ thì tôi hối hận rồi.
"Cuối cùng, em cũng chịu nói chuyện với tôi."
Đúng ra, không nên yêu anh.
"Hửm? Khó đấy. Vì tôi muốn em yêu tôi mà."
Vì gã đã muốn, thì nhất định phải đạt được.
Vẫn nụ hôn thành kính lên vầng trán, như những ngày còn thơ mộng.
Là trước đây, em sẽ cười thật tươi và đón nhận.
Nhưng bây giờ, em chỉ thấy buồn nôn.
Em căm phẫn.
Thù hận.
Nhưng không hoàn toàn hướng về gã.
Vì chính em cũng là người đã chấp nhận để gã bước chân vào cuộc đời em.
Để giờ. Nó còn hơn cả địa ngục trần gian.
"Muộn rồi, ngủ đi. Anh sẽ lại đến thăm em."
Bản chất ma quỷ bị che đi bởi dáng vẻ thanh cao.
Em chính là từng mê mệt một gã như thế.
Đến tận bây giờ, vẫn vậy.
Nhưng lý trí em không thể chấp nhận. Rằng em yêu gã đậm sâu.
Sao lại có thể yêu một kẻ tàn nhẫn sát hại những người thân bên cạnh em?
Sao lại có thể yêu một kẻ máu lạnh giam giữ em trong căn phòng không ánh mặt trời?
Sao lại có thể yêu một kẻ độc ác chơi đùa với tình cảm chân thành?
Sau tất cả, đối với gã, em chỉ là món đồ chơi không hơn không kém.
...
Cửa không khoá. Nhưng em lại chẳng thể thoát ra ngoài.
Gã biết.
Em dùng những cơn đau thể xác để che lấp đi tâm trí vỡ vụn qua từng ngày.
Nhưng gã vẫn để con dao cùn trong căn phòng đấy. Trước mắt em.
Để chắc rằng. Em có thể tự làm mình bị thương. Nhưng không thể tự sát.
Mỗi một vết thương đổ máu. Em phải cứa qua, cứa lại thật nhiều lần.
Mong chờ được thấy màu sắc đỏ rực len lỏi. Rồi lại hy vọng, rồi lại cứa dao.
Cho đến khi bắt đầu rách da, em hưng phấn lạ lùng. Sắp rồi. Như thể em sắp thoát khỏi cơn ác mộng chỉ nhờ vào những đau đớn này.
Nhưng gã sẽ xuất hiện đúng lúc, ngăn cản em.
Và em lại tuyệt vọng trước ngưỡng thiên đường.
Trong khi gã thích thú, nhìn em dần ngã gục.
...
Em quen rồi. Đã quá quen rồi.
...
Hôm nay, gã cũng đến.
Nhưng gã đến vứt con dao cùn. Để lại cho em một con dao sắc bén hơn.
Em ngơ ngẩn nhìn gã.
Gã chẳng màng nhìn em thêm lần nữa, cứ thế, quay lưng, rời đi.
...
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày.
Một tuần.
Hai tuần.
Ba tuần.
...
Gã không quay lại.
...
Có vẻ như đây là sự thương hại sau cùng gã bố thí cho em.
Em nên vui mới phải.
...
Em không thể cười.
Em không thể khóc.
Em không còn gì cả.
...
Em có biết cách Nhện thưởng thức con mồi như thế nào không?
Giăng tơ đợi con mồi dính bẫy.
Ngoạm chặt con mồi và chích nọc độc.
Tiết dịch tiêu hóa vào cơ thể con mồi.
Trói chặt con mồi rồi treo vào lưới để một thời gian.
Nhện hút dịch lỏng từ con mồi.
Rất tiếc. Con Nhện này, chỉ hưởng thụ quá trình.
...
May: Theo yêu cầu nam chính là Chrollo. Cảm ơn cô đã ủng hộ tui từ những ngày đầu. 🥰🫰
Tui hơi dằn vặt khi viết chương này. Nên chắc là về sau khó có chương ngược giống vậy. 🥲👉👈
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro