Chương 1

Trans: Thuỷ Tích

Mười giờ đêm, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, trong phòng không bật đèn, chỉ có màn hình máy tính hơi sáng lên.

Trình Miên trở lại trước bàn học đã thấy hình đại diện con chim cánh cụt dưới góc phải đang không ngừng chớp nháy. Là bạn tốt quen biết rất lâu trong trò chơi tìm cậu, ID là "Đại Nguyên Bảo".

"BOSS thế giới đổi mới, là Cự Ách, có phải ông chủ mới của cậu đang thiếu tài liệu này không?"

"Tớ gửi tọa độ qua cho cậu, cậu truyền tống thẳng tới."

"Thanh máu của BOSS tới 80% rồi."

"Cậu về chưa?"

"A Miên?"

Tin nhắn đã qua gần nửa tiếng.

Trình Miên vội vàng trả lời.

"Mới về tới, BOSS còn sống không?"

"Còn, hôm nay mấy bang hội lớn đi đánh bang chiến cả rồi, đẩy BOSS chậm lắm."

"Được, tớ tới ngay."

"Log acc trung lập của cậu tới đi, bên này có bang hội ung thư bật đồ sát, hai ông chủ của tớ đều bị giết cả rồi. Mẹ nó."

Game Trình Miên chơi tên là 《Cửu Thiên Truyện》, open tới nay đã hơn mười năm, đồ họa xinh đẹp, cách chơi phong phú, cộng thêm phía nhà phát hành rất biết chăm sóc khách hàng cho nên vẫn giữ được độ hot. Các game open cùng thời gian có cái sập, có cái thay đổi nhưng 《Cửu Thiên Truyện》 vẫn sừng sững như trước, đã trở thành trùm game thể loại MMORPG (*) trong nước.

(*MMORP: Game nhập vai trực tuyến.)

Trình Miên chơi game này từ khi học đại học. Đại Nguyên Bảo là bạn tốt cậu quen biết trên con đường mới chân ướt chân ráo vào game, khi đó đối phương cũng vừa gia nhập nhóm cày thuê.

Sau khi tốt nghiệp, bởi vì cơ thể (*) cho nên Trình Miên không thuận lợi trong việc tìm việc làm. Cậu bắt tay vào cày thuê part time để kiếm tiền sinh hoạt, mà nhóm khách đầu tiên cũng là Đại Nguyên Bảo giới thiệu cho cậu.

(*Chỗ này tui mới note bên văn án, sợ có bà nào chưa đọc giẫm phải mìn. Bé thụ bị tật ở chân phải từ nhỏ.)

Cậu dễ tính lại cẩn thận, trừ thỏa mãn một ít yêu cầu thêm của khách hàng còn có thể nhớ rõ sở thích của các chủ acc. Chẳng hạn như quen treo acc ở bản đồ nào offline, thiếu phần thưởng hằng ngày của hoạt động nào, đều viết vào trong sổ ghi nhớ.

Bởi vì phục vụ vô cùng cẩn thận chu đáo, Trình Miên lấy phí đắt hơn các người cày thuê khác một chút. Nhưng dù là vậy, các ông bà chủ đều vui lòng giới thiệu bạn bè tới đây.

Bởi vì trong tay người cày thuê có rất nhiều acc, hoàn thành nhiệm vụ chỉ chú trọng tốc độ, khó tránh sẽ không để ý những chi tiết nhỏ, cho dù chủ acc thêm tiền cũng chưa chắc sẽ nhận thêm yêu cầu, là dịch vụ tốt mà tiền cũng không thể mua được.

Trình Miên có kiên nhẫn, tính cách vốn ôn hòa chậm chạp cho nên cậu cũng rất hưởng thụ một ít nhiệm vụ nhàm chán cùng rườm rà, thích cảm giác thành tựu khi giải quyết sự việc từng chút một.

Còn nhớ có một khách hàng ủy thác acc cho cậu một thời gian, sau khi trở về thấy acc của mình được chăm sóc tới xinh đẹp lập tức gửi cho cậu một phong bao lì xì đỏ thẫm. Sau lại ngày càng có nhiều khách hàng hơn, cậu quyết định làm toàn thời gian luôn.

Trình Miên load vào trò chơi, lúc bay tới bản đồ mục tiêu, thanh máu của BOSS thế giới còn dư lại 20%.

Đại Nguyên Bảo than thở với cậu: "Không có mấy bang hội lớn không thể đẩy chết thứ này được, bình thường mười phút là xong, hôm nay đánh sắp bốn mươi phút rồi."

Cày thuê ghét nhất là phí phạm thời gian, Đại Nguyên Bảo làm quân cày thuê lâu đời trong tay có rất nhiều acc, sau lưng còn có một đống nhiệm vụ phải làm.

Trình Miên ném vào BOSS một cái kỹ năng, nhín thời gian trả lời cậu ta: "May là vậy nên hôm nay tớ mới tới kịp."

Đại Nguyên Bảo: "Lưng của bà nội không sao chứ? Bác sĩ nói thế nào?"

Vân Trình Phong Miên: "Bệnh cũ, lấy thuốc là được về rồi."

Đại Nguyên Bảo: "Vậy là tốt rồi. Cô tớ đi du lịch ở Tam Á về có đem cho ông nội tớ rượu thuốc, để tớ gửi một ít sang cho cậu với bà nội. Cậu cũng bôi chân cậu đi, giảm đau tốt lắm."

Trình Miên nhớ tới khi trước có từng than vãn với cậu ta, dự báo thời tiết nói mấy ngày sắp tới sẽ có mưa to, có lẽ đùi phải lại phải đau nhức vài ngày.

Đại Nguyên Bảo bình thường trông thì thô lỗ nhưng lại rất quan tâm đến bạn bè.

Trong lòng cậu ấm lên: "Cảm ơn."

Hai người tiếp tục đánh BOSS, qua mười phút chỉ mất 3% máu.

[Bản đồ] Trùng Trùng Không Ăn: Cố lên chứ! Tôi nằm dưới đất thấy rất rõ ràng, các cậu đừng hòng lười biếng. [Tức giận]

[Bản đồ] Liễu Dược Dược: ? Cậu mẹ nó không đứng dậy đánh, treo máy hô rất trâu bò sao?

[Bản đồ] Cây Mạ Nhỏ: Đám thi thể dưới đất đứng lên làm việc được không? Tới mười một giờ là BOSS biến mất đấy, bỏ phần thưởng và thành tựu luôn à?

[Bản đồ] Muôn Vàn Biến Hóa: Là bọn tôi không muốn đứng lên sao? Nhìn bang hội Phong Hoa trên đỉnh núi kìa, giết tôi năm lần, bây giờ vẫn còn chọn mục tiêu là tôi đấy [Rơi lệ]

[Bản đồ] Tô Nguyệt Nhi: ĐM, khi nào Cửu Thiên mới có thể quản lý đám ung thư này đây?

Trong lòng Trình Miên dâng lên dự cảm không lành.

Đại Nguyên Bảo: "..."

Đại Nguyên Bảo: "Thôi xong, không phải sẽ không đánh chết được chứ? Ông chủ đã gửi cho tớ bao lì xì thật dày, chỉ đợi thành tựu thôi đấy."

BOSS thế giới có tổng cộng sáu con, một tuần sẽ đổi mới một lần, thời gian ngẫu nhiên, BOSS ngẫu nhiên, gom đủ thành tựu sáu BOSS sẽ có được thú cưỡi hiếm. Rất nhiều người chơi không có thời gian mà chỉ còn thiếu một hai con nữa, đều sẵn lòng phát chút tiền lì xì cho cày thuê để có được thành tựu.

Cự Ách còn là BOSS có tỉ lệ xuất hiện thấp nhất nữa.

Thật ra trong tay Trình Miên không có ông bà chủ nào muốn có thành tựu này nhưng muốn thăng cấp trang bị lại cần tài liệu do Cự Ách rơi ra.

Vân Trình Phong Miên: "Để tớ log thêm hai acc vào nữa."

Đại Nguyên Bảo: "Dù cậu có log thêm mười cái cũng vô dụng, chỉ còn mấy phút mà BOSS còn dư 10% máu, nếu đám ung thư không quấy rối thì có lẽ người trong bản đồ còn giết được BOSS."

Tuy người chơi trong bản đồ nhiều nhưng bang hội Phong Hoa có tổ chức, có kỷ luật cho nên không dễ đối phó.

Trình Miên nhìn đám người đông nghìn nghịt ở đỉnh núi đối diện, nhíu mày.

Đại Nguyên Bảo: "Do thấy không có đại thần Phi Túng, chứ không làm sao đám Phong Hoa ung thư đó dám ngang ngược đến vậy."

"Phi Túng" mà cậu ta nhắc tới chính là đại thần đứng đầu server Sơn Cao Thủy Trường, chỉ cần là người chơi của 《Cửu Thiên Truyện》 thì chắc chắn sẽ không xa lạ với ID này.

Trình Miên cũng không ngoại lệ.

《Cửu Thiên Truyện》hot lên tới nay không chỉ dựa vào đồ họa xinh đẹp cùng với chăm sóc khách hàng từ nhà phát hành, cách chơi phong phú cũng là một trong những nguyên nhân làm cho người chơi khó có thể dứt ra được.

Trong trò chơi, bạn có thể là ngón tay to PVP (*), cũng có thể trở thành đại lão PVE (**) thông thạo đánh phó bản, cho dù là đảng tay tàn còn có cách chơi PVX (***) để lựa chọn.

(*PVP: là viết tắt của Player versus Player, chế độ cho phép bạn thách thức và so tài với những người chơi khác.

** PVE: hay còn gọi là Player Versus Environment tập trung vào việc người chơi tham gia vào thế giới game qua các nhiệm vụ và hoạt động.

***PVX: dành cho người chơi muốn giải trí là chính.)

Vì kích thích ý chí chiến đấu của các người chơi, nhà phát hành nhằm vào cách chơi khác nhau để tạo ra các bảng xếp hạng. Các bảng xếp hạng của PVE, PVP không cần nói nhiều, ngay cả PVX cũng có xếp hạng lai lịch và kinh nghiệm. Hỗn tạp tính xuống thế nhưng có hơn hai mươi loại bảng xếp hạng.

Niềm vui của người chơi rất đơn giản, chỉ cần nhìn thấy tên mình nằm trên bảng xếp hạng là được.

Thỉnh thoảng những lúc nghỉ ngơi, Trình Miên sẽ lên bảng xếp hạng nhìn thử xem. Mà lúc nào "Phi Túng" cũng được treo ở trên cao.

Nhưng những thứ này chưa tính là gì cả.

Trong 《Cửu Thiên Truyện》, được chú ý nhất còn phải thuộc bảng cao thủ, bảng thần binh cùng bảng nạp tiền do nhà phát hành xếp hạng.

Nhà phát hành kéo toàn bộ server của trò chơi xếp hạng, người chơi có thể lên bảng đều sẽ có độ nổi tiếng nhất định trong server của người đó. Tài lực, thực lực, thiếu một thứ cũng không được, là một sự tồn tại khiến người chơi bình thường phải chùn bước.

Bảng xếp hạng bình thường đã khó leo, mà bảng xếp hạng từ nhà phát hành lại càng như thần tiên đánh nhau, đừng nói bao hết cả ba bảng, cho dù chỉ cần xông lên vị trí cuối cùng của một bảng trong đó thôi cũng đã đáng để chụp hình kỷ niệm rồi.

Nhưng mở website chính thức của trò chơi ra, đứng đầu ba bảng xếp hạng đều bị cùng một người chiếm giữ...

【ID: Phi Túng; Server: Sơn Cao Thủy Trường; Môn phái: Quỷ Môn. 】

Không chỉ có như thế, kỹ năng PVP cùng đi phó bản của Phi Túng có thể nói là vô song. Diễn đàn cùng website chính thức của trò chơi đến nay truyền lưu rất nhiều video thao tác của anh, độ thảo luận vẫn luôn chưa từng giảm.

Không thiếu người chơi bỏ ra tinh thần, thể lực cùng thời gian để nghiên cứu trang bị và kỹ năng của anh. Kỹ năng thì còn dễ nói nhưng thuộc tính nhân vật của Phi Túng thật sự khó mà làm theo được.

Phi Túng, là một tồn tại vô cùng nổi tiếng ở toàn bộ 《Cửu Thiên Truyện》.

Nhưng bản thân anh lại vô cùng khiêm tốn, rất hiếm khi lộ diện trên kênh thế giới, nghe nói phía nhà phát hành có mời anh tới tham gia hoạt động vài lần nhưng đều bị từ chối.

Tuy rằng ở cùng một server nhưng Trình Miên chỉ biết được vị đại lão này qua bảng xếp hạng và trong miệng các người chơi khác mà thôi. Có lẽ sẽ ngẫu nhiên gặp thoáng qua ở thành chủ nhưng không có bất kỳ giao thoa nào.

Chỉ biết đại lão không phải người thích lo chuyện bao đồng, cho dù tên màu đỏ đánh tới trước mặt anh thì anh cũng sẽ không chớp mắt một cái.

Bang hội Phong Hoa sợ hãi vị này là vì khi trước có bắt nạt một người mới trong bang hội 【 Vô Trần 】của Phi Túng. Lúc ấy, bang chủ của 【 Vô Trần 】không ở, nhờ Phi Túng đứng ra giúp xử lý.

Trình Miên không rõ ràng lắm đã xảy ra chuyện gì, làm một người chơi PVX, những đơn hàng liên quan tới PVP cũng không nhận, rất ít khi đặt chân tới bản đồ chiến tranh cho nên cậu chỉ biết sau khi bang chiến kết thúc, thành viên của Phong Hoa đã thoát một nửa, quản lý bang hội càng là thấy Phi Túng lập tức đi đường vòng, nhảy lên thú cưỡi chuồn mất.

Bài viết châm biếm bang hội Phong Hoa trong diễn đàn thường thường còn sẽ bị đẩy lên đầu trang.

Các người chơi trong bản đồ dường như cũng nhớ tới chuyện này.

[Bản đồ] Tô Nguyệt Nhi: Bang chiến còn chưa đánh xong à? [Rơi lệ]

[Bản đồ] Muối Bỏ Biển: Đại thần, anh về mau đi đại thần, tôi chỉ thiếu một cái thành tựu này nữa thôi, không có anh thì thú cưỡi của tôi phải làm sao đây [Rơi lệ]

[Bản đồ] Bạch Tiên Sinh: Thôi bỏ đi, cho dù bang chiến xong thì người ta cũng sẽ không đến đâu, đại thần đã sớm không thiếu chút tài liệu và thành tựu này rồi.

Có lẽ thấy cũng không thể giết được BOSS trong thời gian quy định, một số người chơi lục tục rời đi, không muốn lãng phí thời gian ở nơi này nữa.

Đại Nguyên Bảo: "Chờ vận may tuần sau thôi."

Trình Miên mím môi dưới, chỉ nói: "Tớ đi log acc."

Đơn hàng của ông chủ chính là ủy thác toàn thời gian với giá tiền đắt nhất. Không bàn giá cả, chuyển tiền nhanh chóng, đương nhiên cậu không thể khiến khách hàng thất vọng được.

Vả lại thanh máu của BOSS không còn dư nhiều lắm, cậu vẫn ôm hy vọng có thể xóa sạch ở giây phút cuối cùng.

Đại Nguyên Bảo chịu phục: "Oa, thằng nhóc cậu!"

Thấy Trình Miên thật sự log hai acc nhỏ tới đây, cậu ta bất đắc dĩ nói: "Được thôi, dù gì cũng không kém lúc này, giết được là tốt nhất."

Trình Miên đáp lại bằng một icon đáng yêu.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thanh máu của BOSS cũng không giảm đi là mấy, mặt mày Trình Miên không khỏi trở nên nghiêm túc, tốc độ ném kỹ năng cũng nhanh hơn.

Chỉ tiếc là môn phái Thần Mộc cậu chơi thuộc nhóm phụ trợ, sát thương không cao.

Không còn cách nào khác, môn phái phụ trợ và trị liệu trong 《Cửu Thiên Truyện》rất có giá trị. Nó đánh quái không được, giết không chết người khác, người khác cũng không thể giết chết mình, ngay cả so đấu cũng không ai thèm chọn.

Trừ phi có đội ngũ thân thiết cùng chơi với nhau, rất hiếm khi có người chơi lẻ sẽ chọn môn phái buồn tẻ nhàm chán này.

Khi kéo acc ông chủ, tìm một môn phái phụ trợ là khó như lên trời.

Dưới đất có người chơi nhớ tới phải đánh BOSS nhưng trong phút chốc đã bị thành viên Phong Hoa giết chết, lại còn bị châm chọc ở bản đồ.

Không lại có người dám đứng lên nữa.

Đại Nguyên Bảo: "ĐM, Phong Hoa bật đồ sát!"

Hình thức đồ sát, ý nghĩa như tên, trừ bang hội và đội ngũ, tất cả mọi người đều là tên đỏ, bao gồm trung lập.

Trình Miên ngẩng đầu nhìn, tên xanh lá khi trước lập tức biến đỏ, một mảnh chi chít rậm rạp, nhìn mà khiến da đầu tê dại.

Trình Miên: "..."

Đại Nguyên Bảo không nhịn được chửi ầm lên: "Đám người này có bệnh sao? Nhất định không cho người ta đánh BOSS à???"

Cậu ta vừa mới dứt lời đã thấy tên đỏ trên đỉnh núi như châu chấu kéo tới, thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì thanh máu của bản thân chỉ còn thấy đáy.

Đại Nguyên Bảo: "ĐM ¥#%#%. . . . . . ¥!"

Trình Miên không chút nghĩ ngợi, lập tức quay đầu chạy trốn.

Nhưng mà không còn kịp nữa rồi, tên đỏ nhìn chằm chằm cậu thoáng cái đã nhiều thêm mấy cái, trên người cậu không ngừng nhảy ra con số màu đỏ, lượng máu rớt liên tục.

Sau mấy bộ kỹ năng, còn thừa lại một lớp tơ máu.

Trình Miên hít một hơi, may mà cậu đã cho bản thân hộ thuẫn giảm thương, chứ không đã chết trong một giây rồi.

Chết rồi cũng không sợ, sửa trang bị cũng không tốn bao nhiêu tiền nhưng có xác suất rớt kinh nghiệm và độ bền của vũ khí, khắc phục rất phí sức.

Cậu vội vàng ném dây tơ hồng quấn trên cổ tay tới bãi đất trống cách đó không xa, kéo bản thân ra khỏi đám đông màu đỏ.

Đại Nguyên Bảo: "CMN, A Miên chạy mau, thằng chó đó đuổi theo kìa!"

Trình Miên không dám thả lỏng động tác tay, cũng không dám thở mạnh, một đầu chỉ lo chạy về phía trước.

Tiếc là cậu không quen PK, trốn tránh không rất thuần thục, khóe mắt đã nhìn thấy ID của một cái tên đỏ.

Đại Nguyên Bảo: "Xong rồi, xong rồi, xong rồi. A Miên, cậu phải chết rồi."

Trình Miên: Ồ.

Cậu vội vàng thêm cho bản thân một tầng vô địch, tỏ ra đáng yêu đánh chữ.

[Phụ cận] Vân Trình Phong Miên: Đừng đánh tôi, tôi dẫn theo ông chủ, chết sẽ bị trừ tiền QAQ

[Phụ cận] Không Cần Lãng Mạn: Gọi anh trai nghe thử xem?

[Phụ cận] Vân Trình Phong Miên: Anh trai QAQ

[Phụ cận] Không Cần Lãng Mạn: Ừm, chịu chết đi, em trai [Hì hì]

Trình Miên: ...

Sao người này lại có thể không giữ chữ tín chứ!

Bỗng nhiên, không biết ai rống một câu trên kênh bản đồ: "Người bang Vô Trần tới!"

Ở điểm truyền tống cách BOSS không xa, từng bóng người từ trên trời giáng xuống, trên đỉnh đầu đeo đủ loại danh hiệu, phía dưới là bang hội 【 Vô Trần 】 .

Trong nháy mắt, kênh Bản Đồ trở nên vô cùng sinh động.

[Bản đồ] Muối Bỏ Biển: Đại thần đến rồi sao?

[Bản đồ] Mạc Hương Hương: A a a, tôi nhìn thấy ID đại thần. Đại thần đánh chúng đi!

[Bản đồ] Liễu Dược Dược: Ha ha ha ha ha, đám chó Phong Hoa, mau tới chỗ ba ba Phi Túng của tụi mày nhận lấy cái chết!

[Bản đồ] Nam Cung Tiên Nhi: Ha, đám các người đừng nhảy nhót trên bản đồ, ngon thì tới trước mặt đại thần mà nói [Khinh bỉ]

[Bản đồ] Mạc Hương Hương: Cái đó thì thôi [Đáng yêu]

Trong lúc Trình Miên nhìn kênh, tên đỏ đã nhảy tới trước mặt cậu.

Người trước mặt chỉ cần ra một kỹ năng là có thể tiễn cậu tới điểm hồi sinh.

Thuẫn vô địch bị phá, cậu từ bỏ giãy dụa, lựa chọn tại chỗ chờ chết.

Nhưng kỹ năng trong tưởng tượng không rơi xuống, hỗn chiến đã bắt đầu, kỹ năng của đủ loại môn phái cùng với quầng sáng rọi lên khu vực này, máy tính cũ của cậu vốn không chịu đựng nổi, hình ảnh lập tức đứng im, qua mười mấy giây mới trở lại bình thường.

Đợi nhìn thấy rõ hình ảnh trong trò chơi, Trình Miên hơi trợn to hai mắt.

Vân Trình Phong Miên vẫn còn sống, mà tên đỏ trước mặt đã chết, biến thành một thi thể màu xám đang bình thản nằm dưới chân cậu.

Nhưng điều khiến cậu khiếp sợ không phải cái này.

Trước mặt Vân Trình Phong Miên xuất hiện một nhân vật nam.

Mặc trang phục màu đen mới ra của shop, kim quan trói lấy tóc, cầm trong tay một thanh bảo kiếm thật lớn còn đang lóe ánh sáng âm u.

Hiệu ứng hoa lệ, là một tồn tại đi đến nơi nào đều vô cùng thu hút ánh mắt.

Là thần binh, vũ khí phẩm chất truyền thuyết, toàn bộ 《Cửu Thiên Truyện》 cũng chưa có mấy người tạo ra được.

Server Sơn Cao Thủy Trường mở nhiều năm như vậy cũng chỉ xuất hiện một thanh.

Mà chủ nhân của thần binh đó đang đứng trước mặt cậu.

Trình Miên sững sờ trong chốc lát, nam tử hắc y quay đầu nhìn về phía cậu, màn ảnh kéo quá gần, khí thế lạnh lùng đâm sâu vào trong mắt Trình Miên.

Thiết kế đồ hoạ quá mức chân thật, trong lúc hoảng hốt thậm chí có thể nhìn thấy nét lạnh nhạt bễ nghễ trong mắt nhân vật.

Lòng bàn tay nắm con chuột máy tính lập tức toát ra một lớp mồ hôi mỏng, tiếng tim đập ầm ĩ vang lên trong não, che lấp cả âm thanh kỹ xảo cùng hiệu ứng trong trò chơi.

Trên đỉnh đầu nhân vật nam không có đeo danh hiệu lòe loẹt gì cả, chỉ có danh hiệu bang hội 【 Vô Trần 】 mặc định của hệ thống.

Lại xuống phía dưới chính là ID nhân vật.

Phi Túng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #thuỷtích