Chương 41
Trans: Thuỷ Tích
Trong khung bình luận có rất nhiều người gửi dấu chấm hỏi, hệ thống sẽ tự động chuyển thành sticker người già xem điện thoại.
【Rốt cuộc thì tại sao tôi một hai phải lên mạng đốt một tiếng card chứ? Vì một miệng cơm chó này sao???】
【Biết rồi, biết rồi, thấy rồi, thấy rồi [Trợn mắt]】
【Tôi: Chúc mừng đại thần lấy được kích sát đầu! Đại thần: Sao cô biết có người thả pháo hoa cho tôi?】
【Những lời này tôi đã nói chán chê rồi, mừng 500, ghi sổ cho chủ phòng.】
Nói thật, đã trải qua quá nhiều lần cho nên tâm lý thừa nhận của Trình MIên đã mạnh hơn rất nhiều.
Vân Trình Phong Miên: Đừng khách sáo, đây là chuyện tôi nên làm.
"Phụt." Bùi Hề không nhịn được cười ra tiếng: "Anh, hình như Tiểu Miên cũng không cần lời cảm ơn của anh lắm."
Đương nhiên Bùi Túng Chi cũng nhìn thấy, thản nhiên nói: "Không nói lời nào không ai nghĩ cậu là người câm đâu."
Bùi Hề: "..."
Thật là hung dữ.
Cốt truyện của NPC kết thúc, Bùi Túng Chi chuyển về trò chơi, nói: "Tắt đồng bộ giọng nói đi."
【??????】
【Qua cầu rút ván? Ăn cháo đá bát?】
【Để cho chúng tôi vào trò chơi xem phần đuôi của pháo hoa, ngài thật sự đã vất vả rồi! 】
【Đừng tắt mà, tôi nghe nói anh lên mic còn cố ý chạy từ bên Dương Liễu Y Y tới, cho chúng tôi học tập chút kỹ thuật đi!】
【Chủ phòng lừa bịp, báo cáo [Tức giận]】
Bùi Túng Chi không nhìn thấy mấy bình luận này, anh đã không hề thương tiếc tắt trang web đi, tập trung vào trò chơi.
Mà Trình Miên vẫn còn treo ở phòng trực tiếp, trên danh sách khách mời của chủ phòng chỉ có một mình cậu trông vô cùng bắt mắt.
【Chẳng hiểu sao có cảm giác, chồng ở bên ngoài phấn đấu, vợ đứng bên cạnh yên lặng bảo vệ...?】
【Như vậy cũng gặm được? Cái gì cũng gặm chỉ hại thân thôi.】
【Không, cái gì cũng gặm chỉ giúp dinh dưỡng thêm cân đối thôi. Đại tẩu, còn đó không?】
"Đại tẩu" vẫn còn nhưng giả chết không trả lời.
Trên mặt Trình Miên chết lặng, cậu bây giờ chính là một lính cày thuê vô tình, lộn xộn trong phòng trực tiếp không liên quan gì tới cậu hết.
Dù gì cũng đã mất hết mặt mũi rồi, có chút đó cũng như vẩy nước mà thôi.
Sau khi giải quyết xong nhiệm vụ còn lại, Trình Miên đeo sọt dược thảo lên lưng chuẩn bị đi đào thuốc.
Tiểu dược và bùa chú khi trước treo trong shop đều đã bán hết, không còn hàng tồn kho nữa.
Bình thường tiến độ của đoàn khai hoang rất chậm, không phải người của đoàn cố định sẽ không có phụ cấp thuốc thang, toàn bộ chỉ dựa vào bản thân người chơi tự làm và đi mua, tiểu dược sẽ không hạ giá xuống quá nhanh.
Điểm hái thuốc đã rất quen thuộc, Trình Miên dựa vào ký ức cơ bắp qua lại giữa các điểm thu thập, thời gian rảnh đều đặt trong phòng trực tiếp.
Đã tới giai đoạn nhảy núi, Trình Miên vô cùng tập trung, là thật sự muốn học, nói không chừng có thể tìm được phương pháp phù hợp cho đảng tay tàn.
Bởi vì không nghe được giọng nói của chỉ huy, chỉ có thể dùng thị giác để phán đoán.
Đương nhiên cậu có thể tới kênh YY của Vô Trần nhưng lại không muốn quấy rầy mọi người. Hiện giờ là giai đoạn hướng tới lấy kích sát đầu, một chút tiếng động dù rất nhỏ cũng sẽ cắt ngang sự tập trung của mọi người.
Phi Túng là người đầu tiên nhảy lên, hình như là đang làm mẫu cho mọi người, động tác vô cùng gãy gọn trôi chảy, chọn vị trí đặt chân chuẩn xác, tới dốc núi dựng đứng cũng không bị rơi xuống.
Trông có vẻ rất dễ dàng.
Nhưng đợi tới lượt các thành viên khác đi lên mới phát hiện đó chỉ là ảo giác.
Thành viên trong đội đều đã trải qua rèn luyện ở bản test còn không thể thành công ngay lần đầu, huống gì là những người chơi ngay cả phó bản cũng chưa đi vào.
Vả lại, phó bản này còn khá là xấu tính, phải đánh chết BOSS thứ nhất thì NPC mới mở điểm truyền tống, các người chơi mới có thể đứng trên dãy núi trập trùng.
Nói cách khác, ý tưởng muốn luyện tay trước của Trình Miên thất bại.
Khung bình luận bắt đầu chửi cha mắng mẹ.
【Đúng là không muốn cho chúng ta con đường sống nữa mà.】
【Bài văn nghị luận đã viết xong, bây giờ chuẩn bị lên trang Weibo chính thức chửi nè!】
【Không được dùng thú cưỡi phi hành để bay qua à? Khi trước lỗi BUG của Bình Dã Đại Đào Sát cũng bay qua được mà.】
【Mấy người nín hết đi!!! Đừng để nhân viên thiết kế nghe được!!!】
【Người chơi phó bản bày tỏ, tôi sẵn lòng tốn số tiền này, cho tôi vào phó bản, cho tôi gặp được kỳ ngộ đi.】
Tuy rất không muốn phí tiền nhưng nếu có thể cưỡi thú cưỡi phi hành, có lẽ cậu sẽ phải dùng tới số tiền đầu tiên ngoài thẻ thời gian trò chơi.
Mọi người đi một đoạn đã tới trước ngọn núi thứ hai, còn phải cao hơn ngọn núi thứ nhất rất nhiều, chỉ dựa vào kỹ năng của người chơi để nhảy lên không biết phải mất bao lâu.
Cũng may nhân viên thiết kế không đến nỗi quá điên rồ, thiết lập một NPC đứng dưới chân núi phát đạo cụ. Mỗi người được một cái móc câu, có thể móc vào vị trí cùng vật thể bất kỳ trên núi, ngay cả đồng đội mình cũng được.
Vô cùng tiện lợi, thậm chí đi còn nhanh hơn trước.
Món đạo cụ này không thể đặt vĩnh viễn trong túi sao? Từ ngọn núi đầu tiên đã bắt đầu leo, khỏe hơn nhiều.
Cố ý lừa tiền nạp card của cậu đây mà!
Trình Miên tức giận vỗ bàn.
...
Chuyện khai hoang này, mệt nhất chính là thành viên trong đội và chỉ huy, cả quá trình thần kinh căng thẳng không dám buông lỏng. Nếu mắc lỗi khiến cho lật xe, cùng một chuyện lại phải làm lại lần nữa, rất nhàm chán nhưng lại không thể mất tập trung.
Càng đi tới phía sau, càng mệt mỏi.
Trình Miên làm người xem cũng thấy mệt mỏi, các thành viên gặp phải tra tấn chỉ nhiều hơn chứ không ít. Đằng này chỉ huy còn là Phi Túng, đau đớn nhân hai.
Thậm chí cậu cũng phải nghi ngờ, trải qua lần lao dịch này, tâm lý của các thành viên trong đoàn khai hoang Vô Trần hẳn sẽ được nâng lên tầm cao mới, đã không còn khó khăn nào mà không vượt qua được nữa.
Thị giác trong phòng trực tiếp là của Hề Tưởng Sự Thành, có đôi khi cậu không nhìn thấy Phi Túng, vài lần sắp không nhịn được muốn vào YY nghe lén.
Nhưng đã kiên trì lâu như vậy, vẫn phải dằn lại.
Đã một giờ hơn, sớm qua giờ ngủ, Trịnh Miên không khỏi ngáp một cái.
Nhưng lo lắng cho xếp hạng, cậu cố vực dậy tinh thần, không dám đi ngủ.
Giữa chừng còn âm thầm nhìn tiến độ của bên Dương Liễu Y Y, chỉ có thể nói không hổ là đội ngũ đã lấy được kích sát đầu của vài phó bản, không kém Vô Trần bao nhiêu cả.
Thời gian giết BOSS thứ tư chỉ chậm hơn Sơn Cao Thủy Trường mười giây.
Có thể nói là vô cùng gay go.
Hề Tưởng Sự Thành đã rất lâu không nói chuyện trong phòng trực tiếp, lúc ấy cũng không nhịn được bùng nổ một câu "ĐM".
Đều có thể tưởng tượng ra vẻ mặt đổ mồ hôi lạnh của đối phương.
Phi Túng dẫn dắt tổ đội đi tới trước mặt BOSS cuối cùng, không biết lại phải giày vò bao lâu nữa đây.
May mà chỉ có khai hoang mới tốn nhiều thời gian đến vậy, đợi mọi người quen thuộc với cơ chế BOSS rồi, tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Trình Miên đứng lên, nhớ tới cà phê hòa tan đổi được khi tới siêu thị mua đồ vật lần trước, quyết định đi uống một ly.
Có lẽ là mở phòng trực tiếp quá lâu, hình ảnh và khung bình luận cũng khá lag, cảm giác khi nhìn rất khó chịu.
Cậu tiện tay tắt đi, định khi quay về lại xem tiếp.
Đổ gói cà phê ra, trong lúc chờ đun nước, Trình Miên lấy điện thoại ấn vào bài viết định nhìn xem có người nào thảo luận tiến độ của server khác hay không.
Còn chưa kịp xem, thông báo tin nhắn tới đã nhảy ra.
Phi Túng: ?
Vân Trình Phong Miên: ???
Cậu nhìn thông tin của đối phương, là chính chủ.
Không phải đang khai hoang à?
Không nhịn được lại gõ một dấu chấm hỏi.
Vân Trình Phong Miên: Sao anh ở trong này lười biếng, lật xe rồi à?
Phi Túng: Không lật xe.
Vân Trình Phong Miên: Hửm?
Phi Túng: Xong rồi.
Phi Túng: [Hình ảnh]
——【Toàn bộ server】 Hệ Thống: Chúc mừng [Phi Túng · Sơn Cao Thủy Trường] đã dẫn dắt đoàn đội lấy được kích sát đầu của phó bản [ BOSS Mộ Trường Thọ]. Ta thử hỏi toàn nghiệp đế tròn thiên hạ ai có thể sánh bằng, chúc mừng Sơn Cao Thủy Trường một bước lên đỉnh cao! Danh sách thành viên ấn vào →[ Đường link]
Vân Trình Phong Miên: ??????
Đôi mắt Trình Miên trừng to.
Nước đã sôi nhưng không rảnh lo pha cà phê nữa.
Đã xảy ra chuyện gì?
Cậu chỉ mới rời đi mấy phút đồng hồ, tại sao đã kết thúc rồi?
BOSS thứ sáu dễ qua vậy sao???
Không đúng.
Bản test không phải như thế mà!
Đúng lúc bài viết chưa đóng, Trình Miên không chút nghĩ ngợi lại ấn vào.
Quả nhiên, chỉ trong chốc lát như vậy, trang đầu đã xuất hiện vô số bài viết kèm chữ New.
——【Khiếp! Tốc độ Vô Trần qua ải đáng sợ đến thế á? Con mẹ nó, tôi mới vừa ấn vào còn chưa kịp thấy thì đã kết thúc rồi???】
——【Đội trưởng của Dương Liễu Y Y có khóc không? Còn tôi khóc tới ngủ không được luôn.】
——【Tha thiết đề nghị làm yếu thần khí của Quỷ Môn lại. Nó đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới cân bằng của trò chơi, không làm lại thì trò chơi này sớm muộn gì cũng đóng cửa thôi!】
——【Tha thiết đề nghị những trái tim pha lê xóa game đi. Thần khí của Quỷ Môn lại không phải chỉ Phi Túng mới có, tại sao đoàn khác không chuyển sang hình thái quỷ, là không muốn à?】
——【Video quay lại cả quá trình Vô Trần thông quan phó bản Mộ Trường Thọ đã đăng lên.】
Trang đầu nhao nhao ầm ĩ, chỉ nhìn tiêu đề, Trình Miên cũng hiểu được sao lại thế rồi.
Cậu ấn vào bài viết có video, quá trình trước đó đều đã thấy trong livestream, vì thế kéo thẳng tới BOSS thứ sáu.
Tầng lầu trong đó có phổ cập kiến thức về phó bản cho mọi người. Phó bản Mộ Trường Thọ này, nghe tên cũng biết không phải bản đồ ánh mặt trời sáng sủa gì cả. Phía nhà phát hành đưa ra thiết lập là ngôi mộ có từ thời thượng cổ, trải qua năm tháng hồng hoang, một ngọn núi đầy xác chết nho nhỏ biến thành nơi vùi thây của vô số người tu tiên, linh hồn u oán xung quanh du đãng khắp nơi làm chuyện ác, cướp hồn đoạt mạng của người đi đường.
Xem cốt truyện, đây vốn là bản anh em của Cửu Trọng Luyện Ngục.
Cửu Trọng Luyện Ngục có BUFF tăng ích của môn phái, mà Mộ Trường Thọ cũng không ngoại lệ.
Quỷ Môn ở trong phó bản này có 18% tăng thương tổn, mà người chơi Thần Mộc không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng khống chế nào với đồng đội Quỷ Môn cả.
Trình Miên: "..."
Muốn chỉ đích danh Tơ Hồng thì cứ việc nói thẳng.
18% đối với người chơi Quỷ Môn bình thường đã là rất cao rồi, huống gì là Quỷ Môn có thần khí.
Vì thế Phi Túng... Ở trong đó tàn sát quên lối về.
Trong video, mọi thứ trước đó đều bình thường, các thành viên tuần tự mà chọn vị trí và gây sát thương.
Mãi đến hai phút sau, BOSS triệu hồi ra bốn con Xác Chết Có Độc thật to.
Trình Miên phát hiện, trong phó bản này gần như BOSS nào cũng sẽ triệu hồi quái nhỏ, tạo ra rất nhiều áp lực cho trị liệu.
Vốn mấy con này nên do Hề Tưởng Sự Thành xử lý nhưng không khéo cậu ta đang bị BOSS gọi tên đuổi giết, cho nên sẽ do Phi Túng thế chỗ.
Xác Chết Có Độc khác với quái nhỏ trước đó, lượng máu vô cùng cao, bình thường những đoàn khác sẽ lựa chọn tách ra giải quyết nhưng Phi Túng thì không.
Anh dùng Hồn Khóa trói bốn xác chết vào với nhau, xách thần khí từ trên trời nhảy xuống.
Sau đó, sát thương bùng nổ.
Phi Túng chuyển sang hình thái quỷ.
Giây tiếp theo, hình ảnh và nhạc nền quen thuộc lưở qua, làm cho da đầu người ta tê dại.
Lại đổi đến hình ảnh phó bản, lượng máu của BOSS chỉ còn 20%.
Có rất nhiều cơ chế ở giữa bị lược bỏ.
Nhân viên thiết kế phó bản cùng các người chơi, cùng rơi vào im lặng.
Dường như các thành viên trong đội cũng chưa phản ứng lại, đồng loạt ngừng tay, tập thể lộ ra vẻ mặt ba chấm đối mặt với BOSS.
Cũng may Phi Túng vẫn giữ được tỉnh táo, chỉ huy tank kéo lấy thù hận của BOSS.
Chưa tới hai phút, BOSS đã ngã xuống.
Người quay video thu nhỏ trang web lại, để lộ ra khung bình luận của phòng livestream.
Dấu chấm hỏi ùn ùn kéo tới.
Cho dù không có mặt ở hiện trường, Trình Miên cũng có thể cảm nhận được nỗi khiếp sợ đó.
Vân Trình Phong Miên: A a a a! Chúc mừng, chúc mừng! Chúc mừng lấy được kích sát đầu phó bản!
Phi Túng: Ừ.
Phi Túng: Buồn ngủ à? Sao lại rời phòng trực tiếp?
Trình Miên không ngờ tới ngay cả chuyện này mà Phi Túng cũng để ý tới.
Cậu cong môi, kiềm chế mừng thầm đang nhảy nhót trong lòng.
Vân Trình Phong Miên: Không có, ở nhà bếp pha cà phê uống.
Vân Trình Phong Miên: Tôi chỉ mới vừa rời đi một lát, vậy mà đã bỏ lỡ mất rồi!
Vân Trình Phong Miên: Các anh giỏi quá OVO
Phi Túng: Chỉ cần phát hiện cơ chế vận hành, vẫn là rất đơn giản.
Trình Miên: ...
Nghe mà xem, đây là tiếng người sao?
Cậu không nhịn được, chuyển sang giao diện bài viết.
Nhìn thấy tranh luận đầy màn hình ngày càng náo nhiệt, lặng im.
Không phải anh phát hiện ra cơ chế vận hành.
Mà là cơ chế vận hành đụng phải BUG là anh đó!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro