Chương 8

Trans: Thuỷ Tích

Giả vờ offline thất bại, Trình Miên ngượng ngùng tới đào ra ba phòng ngủ hai phòng khách.

Cuối cùng quyết định nhìn thẳng vào vấn đề.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Cảm ơn lời mời của anh nhưng tôi không đi đâu.

[Mật] Tồn Cốt: Vì sao? Vì Phi Túng?

[Mật] Tồn Cốt: Yên tâm, không để cậu vào tổ đội của cậu ta, đó là tên biến thái, chúng ta không chơi với cậu ta.

Đường đường bang chủ Vô Trần, khi nói xấu bạn tốt vẫn không hàm hồ chút nào.

Thật ra Tồn cốt còn có nửa câu vẫn chưa nói xong.

Anh ta muốn có danh hiệu kích sát BOSS đầu tiên server đương nhiên phải ôm lấy đùi bạn tốt, làm sao có thể không xếp thành viên mình mời vào tổ đội của bạn tốt chứ.

Nhưng Phi Túng nói cũng đúng. Vân Trình Phong Miên phản ứng quá chậm, hiện giờ cũng chưa thể tiến vào đội chủ lực, anh ta định bồi dưỡng một thời gian, sau khi thích ứng đấu pháp của đoàn đội rồi mới lại gọi về.

Nhưng lấy tình hình hiện tại của Tiểu Thần Mộc, nếu như anh ta dám nói lời này ra thì dù có nói khô nước bọt cũng không lừa được.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Tôi không có ý định lên bảng xếp hạng, đi đánh phó bản cũng là vì ông chủ cần tài liệu và phần thưởng boss rơi ra, chứ không phải vì phó bản đổi mới.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Hay là anh hỏi những người khác đi.

[Mật] Tồn Cốt: Ông chủ? Cậu là lính cày thuê?

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Ừm.

[Mật] Tồn Cốt: Làm phương diện nào?

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Cái gì cũng làm.

Ngẫm nghĩ lại, Trình Miên bổ sung.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Không đánh PK, phó bản khi nào có nhu cầu mới đi.

Hoạt động trong 《Cửu Thiên Truyện》 rất phong phú, có một số người chơi muốn phần thưởng nào đó nhưng do không có thời gian hoặc không đủ năng lực sẽ bỏ tiền nhờ người xử lý.

Cày thuê có trăm loại, trừ làm giúp phó bản, giúp PK và làm giúp các nhiệm vụ hằng ngày, thậm chí còn có giúp treo máy nữa.

Trừ khi Vân Trình Phong Miên chuyên chịu trách nhiệm đánh phó bản thì cũng khó mà có thời gian.

Tồn Cốt hơi mang tiếc nuối.

Nhưng cho dù không mời được người cũng không quên chừa cho bản thân một con đường lui.

[Mật] Tồn Cốt: Mỗi tuần bọn tôi đều sẽ tổ chức đánh phó bản, cậu có thể tới bất kỳ lúc nào.

[Mật] Tồn Cốt: Hoan nghênh nha [Hôn gió]

Trình Miên: "..."

Cậu không rành từ chối người khác, huống gì đối phương chỉ có ý tốt.

Vì thế đã gửi một cái sticker mỉm cười.

.

Cửu Trọng Luyện Ngục rầm rộ, shop cũng trở nên náo nhiệt, có rất nhiều đồ vật.

Trình Miên ngồi xổm trước mặt NPC cả buổi trời, sửa sang những thứ ông chủ cần thành một danh sách, sau đó điền vào giá cả thị trường gần đây, rồi mới gửi sang cho các ông chủ.

Bởi vì mỗi tuần chỉ mở phó bản một lần, nếu có thể mua trong shop thì sẽ không cần phải vào phó bản thử vận may, còn phải tranh giành với người khác nữa.

Có người quay lại video phó bản mà cậu đi cùng bang hội Vô Trần rồi đăng lên mạng, mới ba giờ lượt tải xuống đã quá chục ngàn, lượt xem lao thẳng lên năm chục ngàn.

Chỉ là một video trò chơi còn không được xem là thú vị, với lượt xem này đã tính là rất cao rồi.

Khu bình luận vô cùng náo nhiệt, thảo luận nhiều nhất đương nhiên không phải mấy người họ bị dạy bảo thế nào, mà là Phi Túng chuyển hình quỷ lần thứ hai.

So sánh với video mấy năm trước, lần này càng rõ ràng hơn, vả lại không chỉ có một góc nhìn, có rất nhiều người chơi quay video lại. Chí ít từ đề cử, Trình Miên đã nhìn thấy góc nhìn của Phổ Đà và Huyền Thiên trong đội ngũ.

Nhà phát hành cũng đến, còn để lại lời nhắn trong khu bình luận.

Cửu Thiên Truyện V: Không hổ là đại thần, Tiểu Cửu hiến tặng 666! Đồng thời hoan nghênh các người chơi Quỷ Môn khác nghiên cứu thêm cách chơi, có thể theo dõi Wechat của nhà phát hành Tiểu Cửu...

Sau đó đã bị mắng.

【Tôi theo dõi anh [Cái đầu ngựa] á. Tổ tiên Quỷ Môn giết cả nhà anh, dùng đầu ngón chân nghĩ ra cách chơi biến thái như vậy?】

【Anh cho tôi một thanh thần khí trước, lại cho tôi một cái não và tốc độ tay như Phi Túng, tôi sẽ nghiên cứu cho anh xem.】

【Tự mình cầu xin, xin nhà phát hành nhìn thẳng vào kỹ năng hồi sinh của Phổ Đà, đừng không để ý tới lời cầu xin của người chơi Phổ Đà, Phổ Đà cần phải có đãi ngộ ngang hàng như Ngâm Hương!】

【? Lầu trên có bệnh, cầu xin thì cầu xin đi, liên quan Ngâm Hương bọn tôi cái peep!】

【Vì sao chỉ nghiên cứu Quỷ Môn? Là xem thường Đại Thần Mộc tôi sao? Anh nhìn Tơ Hồng cùng Hiến Tế của anh này, nó thật sự hợp lý sao?】

Bình luận sau cùng này lại có số lượt like vô cùng cao.

Thật ra trong khung bình luận cũng có rất nhiều thảo luận về hai kỹ năng này, khi Phi Túng nói "Trói Tơ Hồng vào tôi" đã xuất hiện một dãy dấu chấm hỏi.

【Đây không phải là kỹ năng tỏ vẻ đáng yêu sao???】

【Chắc là đánh cược buff đấy. Nhưng cho dù là buff tăng ích thì cũng sẽ không xuất hiện nhiều lắm.】

【A a a a a, play trói với đại thần, tôi cũng muốn [Sắc]】

【Lầu trên, suy nghĩ của cô thật là nguy hiểm, thử sẽ qua đời!】

Lời bình luận này nhận được không ít tán thành, thậm chí phía sau còn có một loạt "Hâm mộ Thần Mộc này".

Trình Miên: ...

Sự hâm mộ này có thể có, nhưng không cần thiết.

Đợi Bùa Chết thả ra, trên khung bình luận có nửa giây là trống không.

Không biết các người chơi là bị khiếp sợ hay là không biết nói gì.

【Điềm báo lật xe.】

【Điềm báo nổ cả đoàn.】

【Đã sẵn sàng chụp hình đại thần chết.】

Nhưng tiếc là không được như nguyện, trong khoảnh khắc Trình Miên Hiến Tế, khung bình luận lại xuất hiện vô số dấu chấm hỏi.

【Thời! Khắc! Thần! Mộc! Vẻ! Vang đi vào gia phả!】

【Mười giây này đặt ra cũng quá là vô lý, may mà giá trị sát thương của đại thần rất cao chứ không làm sao đủ dùng? Mong lần sau bộ phận kỹ thuật có thể kéo dài thời gian hơn chút nữa, ba mươi giây thì còn tạm chấp nhận.】

【Tuy Thần Mộc này phản ứng chậm nhưng rất linh hoạt nhé, mong là sau đó sẽ không bị đại thần mắng.】

【Xem tuồng xong lén đến đây, không có bị mắng nhưng còn không bằng bị mắng [Đáng thương]】

【Nói sao đây nhỉ? Cảm thấy rất thê thảm nhưng một khi xuất hiện trên người đại thần lại cảm thấy rất hợp lý?】

【Không được, lần sau làm nhiệm vụ phó bản tôi cũng muốn chơi như vậy thử!】

Trình Miên không nghĩ tới sẽ có rất nhiều lời khen ngợi dành cho mình, chớp chớp mắt, cũng hơi ngượng ngùng.

Sau đó chụp màn hình, gửi cho bạn tốt.

Đại Nguyên Bảo: Tớ đã nói kỹ thuật của cậu không tệ, tự tin lên!

Vân Trình Phong Miên: [Đáng yêu]

Đại Nguyên Bảo: Đúng rồi, lần trước quên hỏi cậu nói chuyện với Tồn Cốt thế nào rồi? Sau đó anh ta có tìm cậu nữa không?

Vân Trình Phong Miên: Không có.

Thật ra Tồn Cốt có gửi tin nhắn riêng cho cậu vài lần, cũng không có khuyên cái gì.

Chỉ là nói chuyện phiếm vô cùng đơn thuần, phần lớn là những lúc gặp nhau ở thành chủ.

Nhưng người nọ rất nhây, đều sẽ thêm một câu sau cùng: "Không tới đội ngũ của bọn tôi thật sao? Không có Thần Mộc, chúng tôi sẽ chết [Đáng thương] [Đáng thương] [Đáng thương]"

"Cậu tới, tôi thề tuyệt đối sẽ không bỏ cậu vào đội ngũ của tên đó."

"Lừa cậu tôi sẽ bị sét đánh!"

Trình Miên: ...

Có quỷ mới tin anh ta!

Cuối cùng đương nhiên là cậu không đồng ý.

Sẽ không bị mắc lừa lần nữa!

...

Độ hot của video kéo dài mấy ngày, Trình Miên còn nhìn thấy có người tag cậu trong nhóm cày thuê.

Không nói gì cả, chỉ đơn giản bày tỏ bản thân nhìn thấy.

Thậm chí có bà chủ cũng lướt tới rồi, còn chạy đến tìm cậu.

Kẹo Con Thỏ: Thế mà cậu còn đi theo đoàn của đại thần!

Kẹo Con Thỏ: Chuyện quan trọng như vậy sao không nói với tôi!

Kẹo Con Thỏ: Nếu sớm biết tôi đã up trang bị lên cho tốt, để cậu mang acc tôi đi!

Vân Trình Phong Miên: ?

Vân Trình Phong Miên: Cậu xem hết video chưa?

Kẹo Con Thỏ: Chưa! Tôi lướt tới video chuyển hình thái quỷ của đại thần ở Douyin, ngầu bùng nổ!!!

Kẹo Con Thỏ: Đã xem đi xem lại mấy lần rồi, nếu acc tôi có ở đó còn có thể chụp ảnh chung nữa!

Vân Trình Phong Miên: ...

Cậu hảo tâm xin khuyên: Xem hết đi rồi hãy nói.

Sau đó qua nửa giờ, avatar của bà chủ lại sáng lên.

Kẹo Con Thỏ: Quấy rầy.

Kẹo Con Thỏ: Tôi bày tỏ đồng cảm với cảnh ngộ cậu gặp phải.

Kẹo Con Thỏ: Nếu lần sau cậu còn vào đoàn của đại thần vẫn nên log acc của mình đi [Hôn hôn] [Hôn hôn]

Trình Miên không nhịn được cười.

Sau đó hỏi cô ấy đã xem danh sách giá cả ở shop chưa. Lần trước không gặp may, không rơi được những thứ Kẹo Con Thỏ sử dụng được nhưng vẫn có thể mua trong shop, chỉ là có mấy thứ không rẻ.

Bà chủ bảo cậu tự xem làm.

Kẹo Con Thỏ: Nhưng tôi rất muốn có món vũ khí con thỏ đó, sao không thấy giá nhỉ?

Trình Miên suy nghĩ một lúc mới biết thứ cô ấy nói là cái nào.

Một món vũ khí phẩm chất màu trắng không có thuộc tính, không thể đánh nhau, không có hiệu ứng. Nhưng bởi vì ngoại hình là một con thỏ tai rũ dễ thương rất có thể phối với nhiều bộ thời trang khác, hình chụp rất xinh đẹp, rất được người chơi nữ yêu thích.

Thậm chí trên diễn đàn có chuyên gia làm giáo trình, tay cầm tay dạy làm thế nào thao tác vũ khí con thỏ.

Bây giờ bài viết vẫn còn bay trên đầu trang, không ngừng có người chơi mới rớt hố, khiến giá bán của món vũ khí không tí công dụng này tăng vọt.

Nếu gặp phải người chơi có tiền, không chừng có thể đưa ra cái giá đáng sợ.

Trình Miên rất khó để không nghi ngờ đây là một âm mưu.

Vân Trình Phong Miên: Chỉ rơi trong phó bản, xác suất rơi thấp lắm, bây giờ Cửu Trọng Luyện Ngục mới khai mở cho nên trong shop chưa có hàng.

Kẹo Con Thỏ: ...

Trình Miên ném chuyện này ra sau đầu, tới buổi tối.

Kẹo Con Thỏ: Miên Miên à.

Trình Miên lập tức sinh ra một dự cảm không lành.

Nhưng dù sao cũng là bà chủ, không thể giả vờ không online giống như đối xử với Tồn Cốt được.

Vân Trình Phong Miên: Cậu nói đi.

Kẹo Con Thỏ: Cậu có nhìn thấy ID của tôi không? Có phải rất hợp với món vũ khí đó không?

Kẹo Con Thỏ: Tôi nghĩ nếu tôi không lấy được món vũ khí đó thì tinh thần của tôi, thậm chí cơ thể của tôi sẽ mất đi một ít phẩm chất tốt đẹp.

Kẹo Con Thỏ: Ô, tôi chết rồi, oa oa.

Trình Miên thỏa hiệp.

Vân Trình Phong Miên: Cuối tuần, tôi tìm một đoàn thử xem.

Kẹo Con Thỏ: !!!

Kẹo Con Thỏ: Tôi yêu cậu quá cục cưng!!!

.

Trừ nhận ủy thác và giải quyết nhiệm vụ hằng ngày, Trình Miên còn nhận làm các loại tiểu dược và phụ ma.

Việc làm ăn này, tuy có rất nhiều người làm nhưng vẫn luôn cung không đủ cầu.

Không có nguyên nhân khác, mà bởi vì làm tiểu dược và phụ ma có yêu cầu đối với cấp bậc kỹ năng sinh hoạt.

Thăng cấp kỹ năng sinh hoạt không có lối tắt. Chẳng hạn như hái thuốc, thu thập một cây thuốc sẽ tăng một điểm giá trị kinh nghiệm. Cấp bậc càng cao, thuốc hiếm cần thu thập càng cao.

Mà thể lực sẽ tiêu hao khi thu thập chỉ có thể dựa vào thời gian để khôi phục.

Lại nói tiếp có chút tự hào nho nhỏ, cấp bậc hái thuốc của Trình Miên có tên nằm trên bảng xếp hạng 【Kỹ năng sinh hoạt - hái thuốc】.

Để tiết kiệm thể lực, bình thường dùng acc chính hái cây thuốc xong, lại dùng các acc khác làm thuốc.

Làm cày thuê, đương nhiên trong tay không chỉ có một acc, sau khi được sự cho phép của ông bà chủ cũng có thể dùng acc của họ để hái thuốc.

Bởi vì cấp bậc chế thuốc không dễ thăng cấp, thể lực của acc mình để đó cũng không có công dụng gì, có thể có kinh nghiệm đương nhiên tốt không gì bằng.

Là chuyện cả hai bên cùng có lợi.

Gần đây cậu mới nhận một đơn hàng lớn, là một bang hội đặt mua.

Số lượng rất nhiều, bởi vì cần gấp cho nên không có nhiều người chịu nhận đơn.

Bàn bạc thời gian giao hàng với ông chủ xong, cậu bắt tay vào chuẩn bị chế thuốc.

Hai ngày này, Trình Miên chỉ cần làm xong nhiệm vụ sẽ treo ở núi Thần Nông, hì hục vung cái xẻng nhỏ của mình.

Server Sơn Cao Thủy Trường này có số lượng người chơi khổng lồ, dược phẩm cũng cần nhiều lắm, ban ngày luôn phải tranh giành chỗ đổi mới cây thuốc.

Mà tốc độ của Trình Miên quá chậm, tranh không được mấy lần.

Vì thế cậu đặt đồng hồ báo thức, nửa đêm rời giường.

Đôi mắt mở to, người vẫn còn buồn ngủ.

May mà núi Thần Nông là nơi cây thuốc cấp cao đổi mới, phòng làm việc và kịch bản gốc không có nhiều đến vậy, không cần ở nửa đêm đấu trí đấu dũng với một đám người máy.

Cậu đào trong trạng thái không tập trung, lúc đại não trống rỗng rất thích làm những hoạt động lặp đi lặp lại thế này.

Còn có rảnh rỗi suy nghĩ những chuyện khác, chẳng hạn như tìm đội ngũ đi Cửu Trọng Luyện Ngục.

Trong nhóm cày thuê, tuần này đều đã đánh rồi, sẽ không lại mở xe thứ hai, đội ngũ của Tồn Cốt thì cậu kiên quyết sẽ không đi nữa.

Chỉ có thể thử vận may, nhìn xem có đoàn nhỏ lẻ hay không.

Thật ra cậu đã tăng trang bị của Kẹo Con Thỏ lên một ít, may môn phái là Phổ Đà, đạt tiêu chuẩn là được, không cần đòi hỏi quá cao.

Hy vọng sẽ may mắn chút, có thể gặp được đội trưởng dễ tính.

Cậu ngáp một cái, di chuyển con chuột đi về phía trước.

Điểm đổi mới ở khu vực này cậu đã rất quen thuộc, nhắm hai mắt cũng sẽ không đi nhầm.

Khá là may, vài gốc cây thuốc hiếm đều rơi gấp đôi, có thể tiết kiệm được chút thể lực.

Phong cảnh ở núi Thần Nông rất xinh đẹp, ban ngày sẽ có rất nhiều đảng chụp hình tới chụp hình, mà hiện giờ trống rỗng.

Nhưng cũng không cảm thấy hiu quạnh, trái lại còn vui vẻ thoải mái.

Tâm trạng không khỏi trở nên thư thái, trong đầu ngâm nga theo âm nhạc trong trò chơi, chuẩn bị đi tới một điểm đổi mới tiếp theo.

Tiện tay thả một kỹ năng, tỏ vẻ dễ thương một chút cũng không sao.

Trình Miên nhìn màn hình, khóe miệng cười khẽ.

Xoay người, trong tầm mắt đột nhiên xuất hiện một bóng dáng.

Thân mình cao lớn, quần áo màu đen, kim quan trói tóc, vạt áo đong đưa theo gió.

Từ đầu tới chân, đều rất quen thuộc.

Sau lưng còn cõng thanh kiếm to lớn có tính tiêu biểu kia.

Người nọ nhìn sang đây.

Hơi động đậy.

Mục tiêu lựa chọn cậu.

!!!

Trình Miên lập tức tỉnh táo lại.

Thở sâu một hơi, ngón tay chọc bàn phím, kỹ năng hái thuốc còn đang chạy đã bị cậu ngắt ngang.

[Trước Mặt] Phi Túng: ...

Bùi Túng Chi vừa rơi xuống đất đã thấy Trình Miên.

Cho dù trí nhớ có kém cũng sẽ không quên đội viên vừa cùng đánh phó bản xong, còn bị mình răn dạy cả buổi.

Đeo cái sọt, một người chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng tâm trạng vui sướng còn dùng một cái kỹ năng.

Hái cây thuốc mà thôi, không biết có gì vui vẻ đến vậy.

Lần đó sau khi phó bản kết thúc, đương nhiên hai người không có liên lạc gì, Tồn Cốt mời người vào đoàn cũng không có sau đó nữa.

Nhưng thật ra có nhắc tới người nọ là lính cày thuê.

Lúc ấy, Bùi Túng Chi chỉ "ừ" một tiếng, không để ý nhiều.

Nhưng hiện giờ xem ra cũng là vận may không tệ.

Tối ngày mai bang hội phải mở BOSS kinh nghiệm, tiểu dược trên người anh không đủ dùng, định đi hái một ít rồi tự mình làm.

Sau khi rơi xuống đất mới phát hiện thể lực đã cạn, vốn không thể thu thập được cây thuốc hiếm.

Nếu Tiểu Thần Mộc này tới đây hái thuốc, ắt hẳn sẽ chế thuốc bán.

Có lẽ có thể mua một ít từ cậu ấy.

Con chuột của anh vừa mới dời tới trên người Tiểu Thần Mộc đã thấy đối phương bật ra như bị dọa sợ, lại còn quay đầu chạy vài bước.

Sau đó lập tức ngâm xướng Phi Hành Thuật, nhanh chóng biến mất từ trước mặt anh.

Bùi Túng Chi: ...

?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #thuỷtích