Chương 109: Điện hạ quả nhiên làm người yêu thích không buông tay

"Tính tình cậu ấy quật cường, thật sự là một con lừa nha, cậu mà vuốt lông cậu ấy sẽ nghe lời liền. Để ý mặt mũi, tranh cường háo thắng, kiêu ngạo, đừng đâm kích lòng tự trọng của cậu ấy, đừng cứng đối cứng với cậu ấy, thật ra cậu ấy rất dễ thu phục."

Phan Cách cảm thấy Lâm Mộc nên có người như vậy nói yêu thương. Vì Lâm Mộc cái gì cũng không quản, ai có thể làm được điều này? Trần Trạch không sai, rất tốt, Lâm Mộc cũng nên gục cái đầu cao quý, đồng ý đi.

Anh em bọn họ đều có chốn về, đều có gia đình nhỏ cuả chính mình, lúc gặp nhau uống rượu, người khác đều đi một đôi, chỉ có y đi một mình, đây không phải kích thích người ta sao.

Trần Trạch là chiến hữu của hắn, nhân phẩm của Trần Trạch Phan Cách lý giải, trải qua chuyện này, thái độ đối với tình yêu với người yêu hắn cũng lý giải. Đều nói người ngoài cuộc thấy rõ, hắn xem rành mạch, Lâm Mộc mà cùng Trần Trạch thì chính là Thái Thượng Hoàng, tuyệt đối được hầu hạ thoải mái, được yêu ngọt ngào mật mật, thật tốt bao nhiêu. Thân là bạn tốt, phải giúp một phen.

Nói trước, đây tuyệt không phải vì Trần Trạch giúp hắn, hắn mới đề nghị cho Trần Trạch. Nói đến cùng, Lâm Mộc là anh em với hắn ba mươi năm, hắn vẫn nghiêng về Lâm Mộc.

Trần Trạch hứng thú. Nhanh chóng châm một điếu thuốc cho Phan Cách.

"Nói xem, cậu ấy còn có yêu thích gì không?"

"Cậu ấy yêu sạch sẽ thực nghiêm trọng, trong nhà sạch có nề nếp không dính một hạt bụi, muốn nói có cái gì yêu thích, cậu ấy không xem phim truyền hình, cực ít xem điện ảnh, cũng không thích tiết mục giải trí, thể dục cũng không đam mê. Trừ xem tin tức, cậu ấy chỉ xem phim phóng sự, các loại video giải phẫu nghi nan, các video viện y học quốc gia dạy học, thích xem video giải phẫu. Còn thích tắt đèn xem loại máu me này. Thật là bó tay với cậu ấy. Cậu ấy có kỹ năng giải phẫu rất tốt, khóa đầu tiên học giải phẫu, cậu ấy thực kích động, còn cố ý chạy tới chợ mua một con gà sống về giải phẫu."

Trần Trạch cười nằm sấp.

"A yêu, Tiểu Mộc Đầu của tôi, sao em ấy có thể dễ thương như vậy."

Phan Cách cũng nở nụ cười, đúng vậy, Lâm Mộc trước kia thực dễ thương, không biết vì sao trưởng thành lại không được tự nhiên như vậy.

"Thế nhưng không thể dễ dàng trêu chọc cậu ấy, tính tình cậu ấy kém cỏi nhất trong số chúng tôi. Tức giận thì không dễ dỗ."

Trần Trạch gật đầu, ừ, hắn tràn đầy thể nghiệm, thật không dễ dỗ. Có đôi khi tức giận đến bạn đau tâm đau phế, y còn dùng cặp mắt hoa đào kia trừng bạn không buông.

"Tôi thích cậu ấy, cậu ấy không phải loại người yếu đuối. Càng cá tính tôi càng thích. Mặc blouse trắng vào có thể trị bệnh cứu người, đổi áo gió tiêu sái mê người, phát giận như núi lửa bùng nổ, kề vai chiến đấu uy phong vô cùng, ở bên ngoài kiêu ngạo như vương tử, hất cằm xem người, kiệt ngạo bất tuân, về đến nhà, tôi hầu hạ cậu ấy, chăm sóc cậu ấy, cậu ấy sẽ trở nên mềm yếu dưới sự che chở của tôi, tựa vào trong lòng tôi, ánh mắt thoáng nhìn, mắt hoa đào như cười, lộ ra nụ cười nhạt thỏa mãn, tôi liền cảm thấy mỹ mãn. Người kiên cường như vậy, cá tính như vậy, không thật tâm yêu thương thì sao được. Cậu ấy sinh ra là để tôi chăm sóc yêu thương."

Ánh mắt Trần Trạch mê ly, khác hoand toàn bộ trưởng bộ hậu cần kiêu ngạo hạ mệnh lệnh đập quán như thổ phỉ lúc nãy, đều nói thiếu nữ hoài tình luôn mơ mộng, người đàn ông già này hoài tình, cũng đủ buồn nôn. Bạn xem bạn xem, da gà rớt đầy đất rồi.

Phan Cách nở nụ cười, lắc đầu. Đúng vậy, đã yêu thì dù người ta có phóng thí nất cụt đều soái. Người khác cảm thấy không thể chịu đựng được, nhưng trong lòng mình, đó lại là điều hoàn mỹ nhất. Yêu một người, đầu tiên là yêu khuyết điểm của hắn, chấp nhận được khuyết điểm thì còn có cái gì không yêu ?

Người lâm vào tình yêu, đều là kẻ ngốc. Hình tượng đều có thể bỏ qua.

Hạnh phúc của Lâm Mộc, cũng nên đến.

Tay lái chuyển, vào bệnh viện Võ Cảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro