Chương 34 Diệp Đình thất thố


Chương 34 Diệp Đình thất thố

Paris. Nước Pháp.

Trải qua sáu giờ thương vụ hội đàm, Diệp Đình và đại diện của nhóm người Pháp cùng nhau ký kết thỏa thuận hợp tác, bắt tay nhau, trong phòng hội to rộng nghị vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Đi ra phòng họp, người đại diện bên đối tác thẳng thắn khen Diệp Đình tuổi trẻ anh tuấn có thủ đoạn.

Diệp Đình nhàn nhạt cười cười, khí độ phi dương.

Người đại diện lại nhiệt tình tiếp đón, dùng tiếng Pháp nói: "Nếu hợp tác bước đầu thành công, ta muốn mời Diệp tiên sinh bữa tối, ta biết có một nhà hàng ở Paris thực không tồi, Diệp tiên sinh cảm thấy thế nào?"

Diệp Đình gật gật đầu, đáp: "Thập phần vinh hạnh."

Người đại diện đẩy đẩy mắt kính, nhìn con gái đứng ngay bên mình, cười ha hả mà nói: "Vậy được, ta trước đi giải quyết công việc, đành phải để con gái của ta Tư Đặc Phạm Na (bọn thần kinh này lúc nào cũng phiên âm tên người ta ra cái kỳ cục gì đây làm mình toét cả mắt mới tìm ra tên gốc- vâng Stefana) mang Diệp tiên sinh đi trước."

Stefana tiến lên một bước, toàn thân là bộ dáng sang trọng và phong cách lãng mạn lịch sự đầy quyến rũ của phụ nữ Pháp.

Nàng đối Diệp Đình vươn tay, cười: "Diệp tiên sinh đi theo ta."

Diệp Đình nắm tay nàng, hồi lấy thân sĩ cười.

Mới vừa đi ra vài bước, trợ lý Diệp Đình bỗng nhiên ở phía sau gọi lại hắn: "Diệp tổng."

Diệp Đình quay đầu, nhíu nhíu mày: "Có việc?"

Trợ lý nhỏ giọng nói: "Quốc nội truyền thông đều đã chào hỏi qua, chỉ cần ngài bên này mở miệng, bọn họ liền có thể bắt đầu áp dư luận, áp xuống nhiệt độ, ngăn cản internet mắng chiến."

Diệp Đình gật gật đầu, đột nhiên hỏi nói: "Hắn có gọi điện thoại lại đây sao?."

Trợ lý sửng sốt, đột nhiên phản ứng lại đây, lắc đầu.

Diệp Đình nhìn nhìn chính mình di động, cũng không có bất luận cái gì điện thoại, tin nhắn từ Dương Gia Lập.

Hắn cong môi, đáy mắt lương bạc một mảnh: "Vẫn là không ngoan."

Trợ lý hỏi hắn: "Kia, hiện tại xử lý như thế nào?"

Diệp Đình đem điện thoại thả lại túi, trầm ngâm trong chốc lát, lắc lắc đầu, than nhẹ: "Để cho hắn cúi đầu cầu xin ta, như thế nào liền khó như vậy, thế nào cũng phải buồn bực......" Hắn nhìn về phía trợ lý, "Tiếp tục đợi mệnh, chờ hắn gọi điện thoại lại đây, lại nói cho ta."

Trợ lý có chút khó xử: "Chính là......"

Diệp Đình nâng lên con ngươi, mới vừa nhìn trợ lý liếc mắt một cái, trợ lý liền nhắm lại miệng, ngượng ngùng ứng thanh: "Đã rõ."

Stefana mang theo Diệp Đình đến một nhà hàng xa hoa. Người phụ trách phía Pháp vẫn chưa đến, chỉ có hai người họ.

Stefana có mái tóc vàng chói, khuôn mặt diễm lệ, cô nhìn Diệp Đình đẹp trai anh tuấn trước mặt, trong mắt ánh rực rỡ cùng tươi cười, nói: "Diệp tiên sinh còn trẻ như vậy đã có thành tựu khiến người ta ngưỡng mộ, thật sự rất muốn kết bạn với ngài. Nếu ngài có thời gian ở lại Paris thêm vài ngày, ta có thể đích thân làm hướng dẫn viên du lịch, mang Diệp tiên sinh hảo hảo du lãm Paris cảnh đẹp."

Diệp Đình cười cười, vừa định trả lời, dư quang thoáng nhìn trợ lý lại đứng ở cách đó không xa phất tay.

Diệp Đình nhướng mày, đối Stefan ôn hòa nói: "Thỉnh chờ một lát."

Hắn rời bàn ăn, đi đến trước người trợ lý, nhìn trợ lý hơi trắng bệch sắc mặt: "Hắn gọi điện thoại tới cầu?"

"Không có," trợ lý nắm di động, trên mặt biểu tình cùng vừa rồi khác hẳn bất đồng, có một tia cổ quái bất an, "Không phải Dương tiên sinh điện thoại......"

Diệp Đình nhíu mày, ngữ khí trọng: "Ta nói, lần này sự tình, chờ hắn tự mình hướng ta mở miệng lại xử lý."

Dứt lời, hắn xoay người muốn đi.

Trợ lý cũng không rảnh lo khác, cực kỳ thất lễ mà giữ chặt Diệp Đình tay áo: "Diệp tổng, từ từ."

Diệp Đình quay lại thân, thoáng không kiên nhẫn: "Còn có chuyện gì.?"

Trợ lý cầm lấy màn hình di động đang tỏa sáng: "Không phải Dương tiên sinh đánh tới điện thoại, là......" Nàng thanh âm bỗng nhiên run rẩy, "Là người phụ trách kiểm nghiệm ma túy trong nước. Báo cáo kiểm tra những viên thuốc mà cậu Dương đã bí mật sử dụng ."

Diệp Đình nghe được lời này, trong lòng bỗng nhiên mở to mắt nhìn một chút.

Hắn nhìn trợ lý trên mặt quỷ dị trắng bệch, ngực như là có tảng đá đè nặng, đột nhiên bị kéo đến khẩn trương.

Hắn lấy qua di động, cố gắng trấn định mà nghe bên kia nói chuyện.

— bắt đầu, sắc mặt của hắn còn tính bình tĩnh.

Theo điện thoại kia đầu càng nói càng nhiều, Diệp Đình biểu tình đột nhiên thay đổi.

Trợ lý cúi đầu, chờ đến nàng lại lần nữa ngẩng đầu xem Diệp Đình sắc mặt khi, nàng hoảng sợ.

Đi theo Diệp Đình bên người công tác ba năm, nàng lần đầu tiên nhìn đến Diệp Đình lộ ra như vậy kinh hoảng thất thố biểu tình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro