53: Sự Thấu Hiểu Và Chấp Nhận

Mối quan hệ giữa Felix và Huynjin đã bước sang một trang mới. Những cuộc trò chuyện giản dị, những cử chỉ quan tâm đã tạo ra một không gian bình yên, nơi mà cả hai có thể thấu hiểu và chia sẻ mọi cảm xúc mà không cần phải lo lắng về những rào cản vô hình trước kia.

Felix bắt đầu nhận ra sự thay đổi trong chính mình. Những cảm xúc dành cho Huynjin dần dần vượt qua ranh giới của sự ngại ngùng và nghi ngờ. Cậu không còn coi những hành động của anh là những động thái được ép buộc hay đơn giản chỉ là sự theo đuổi. Mọi thứ đến một cách tự nhiên, giống như một quá trình phát triển không thể ngừng lại. Chính sự thay đổi của Huynjin đã khơi gợi trong Felix những cảm xúc thật sự mà lâu nay cậu không nhận ra.

Cậu nhớ lại những khoảnh khắc trong quá khứ, những lần đối diện với Huynjin, lúc anh lạnh lùng và xa cách, lúc anh hoàn toàn không bộc lộ cảm xúc của mình. Nhưng giờ đây, sự dịu dàng trong ánh mắt anh, những câu nói quan tâm nhẹ nhàng, và những hành động nhỏ như việc giúp cậu chăm sóc Daehyun, tất cả đều khiến Felix cảm thấy ấm áp. Không còn nghi ngờ hay lo lắng nữa, Felix đã dần chấp nhận tình cảm của Huynjin và cả tình cảm của chính mình dành cho anh.
Một buổi sáng, khi cả ba người đang cùng nhau dùng bữa sáng, Felix nhận thấy Huynjin đã chuẩn bị một bữa ăn đặc biệt chỉ dành riêng cho mình. Những món ăn mà Felix thích nhất, từ món trứng chiên đến bánh mì nướng với một ít trái cây tươi. Felix không thể không cảm nhận được sự chăm sóc từ Huynjin trong từng món ăn, trong từng chi tiết nhỏ nhặt.

"Anh làm tất cả những món này chỉ để em ăn thôi sao?" Felix cười nhẹ, nhìn Huynjin với ánh mắt cảm động.

Huynjin chỉ cười, đáp lại bằng một cái nhún vai đầy bình thản. "Đương nhiên rồi, em là người quan trọng mà. Em có thích không?"

Felix gật đầu, không thể kìm nén nụ cười. Cảm giác nhẹ nhõm lan tỏa trong lòng cậu. Những cử chỉ như vậy không còn là một sự áp lực, mà là một sự thấu hiểu từ Huynjin dành cho Felix.
Sau bữa sáng, cả ba người quyết định dành một buổi sáng để dạo chơi trong công viên gần nhà. Huynjin và Felix đi cùng nhau, tay nắm tay, còn Daehyun chạy quanh, chơi đùa cùng các bạn nhỏ khác. Felix cảm nhận rõ ràng rằng không có điều gì phải lo lắng, không có sự ngượng ngùng hay sợ hãi. Tất cả đều tự nhiên, như thể mối quan hệ này đã được xây dựng từ rất lâu rồi, và giờ đây chỉ là thời điểm để cả hai nhìn nhận và trân trọng nó.

"Anh biết không, ngày trước em luôn nghĩ rằng mình sẽ không thể tin tưởng ai đó nữa," Felix bắt đầu, ánh mắt cậu nhìn ra xa, nhưng lời nói lại đầy chân thành. "Vì những tổn thương trong quá khứ, em luôn xây dựng một bức tường để bảo vệ mình. Nhưng bây giờ, em cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều."

Huynjin nhìn Felix, ánh mắt anh đầy thấu hiểu. "Anh biết, Felix. Anh không muốn em cảm thấy như vậy. Anh chỉ muốn em biết rằng, dù thế nào đi nữa, anh sẽ luôn ở đây bên em."

Felix mỉm cười, đôi mắt cậu ươn ướt nhưng không phải vì buồn bã, mà là vì những cảm xúc sâu sắc hơn. "Cảm ơn anh. Em biết mình đã may mắn thế nào khi có anh."
Những ngày tiếp theo, Felix bắt đầu mở lòng hơn với Huynjin. Cậu không còn giữ khoảng cách, không còn sợ hãi hay nghi ngờ về những điều anh làm cho mình. Thay vào đó, Felix bắt đầu đáp lại những hành động của Huynjin bằng những cử chỉ nhỏ như nụ cười, những cái chạm tay vô tình, những lời nói động viên.

Một buổi chiều, khi cả ba người đang ngồi trong phòng khách, Felix tựa vào vai Huynjin một cách tự nhiên, cảm nhận hơi ấm từ anh. Cậu không cần phải nói gì thêm, chỉ cần ở bên nhau như vậy là đủ. Huynjin nhẹ nhàng vuốt tóc Felix, cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của cậu. Anh không còn cảm thấy bất kỳ sự e ngại nào nữa, chỉ còn lại tình cảm chân thành mà cả hai đã dày công xây dựng.

"Em đang nghĩ về tương lai," Felix thì thầm, giọng nói dịu dàng. "Về những điều chúng ta sẽ làm cùng nhau. Em không biết sẽ ra sao, nhưng em muốn thử cùng anh."

Huynjin quay sang nhìn Felix, một nụ cười thật nhẹ nở trên môi. "Anh cũng vậy. Anh không cần biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng anh chỉ muốn em biết rằng anh sẽ luôn bên em, mọi lúc mọi nơi."

Felix cảm thấy trái tim mình đập mạnh. Cảm giác này không phải là sự lo sợ hay nghi ngờ nữa, mà là sự bình yên và chấp nhận. Felix không cần phải lo lắng về quá khứ hay những khó khăn sẽ đến, bởi vì giờ đây, cả hai đã cùng nhau đối diện với tất cả.
Từ đó, Felix không còn phải tự hỏi liệu Huynjin có thật lòng hay không. Cậu hiểu rằng tình yêu giữa họ đã bắt đầu nảy nở từ những hành động nhỏ, từ sự thấu hiểu lẫn nhau và từ sự chấp nhận mọi điều trong quá khứ. Và trong khoảnh khắc ấy, Felix cảm thấy như mình đã tìm thấy một phần còn thiếu trong cuộc sống, một phần mà chỉ có thể hoàn thiện khi họ cùng nhau nhìn về tương lai.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro