Hóa ra tình yêu không phải là thứ bó buộc những cặp tình nhân vào một không gian lãng mạn chỉ có vỏn vẹn hai người; ngược lại, những người yêu nhau thực lòng sẽ học được cách khai mở những chân trời mới bất tận. Để rồi khi nhận ra thế gian này rộng lớn đến nhường nào, họ có thể nhìn vào mắt người mình yêu và thầm cảm ơn cuộc đời vì đã để họ tìm thấy nhau.
Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa.Thể loại: thanh xuân vườn trường, sủng, HE.Tiến độ: 84 chương và 1 PN- HOÀN. Tag: Nữ chính tự kỉ ngốc manh đáng yêu đứng chót hạng vs nam chính học bá lưu manh cưng chiều nữ chính.Tiểu thanh mai tự bế nhiều năm xa cách, từ đồng phục tới áo cưới.Bìa: Tâm Tít Tắp.Truyện được edit và beta lại ít sạn hơn trên WordPress, mọi người có thể lên đấy để được đọc một bản edit mượt mà hơn nhé.TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD @MINCHUBS13 VÀ WORDPRESS MINCHUB.WORDPRESS.COMTRUYỆN ĐƯỢC EDIT CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. CẤM SAO CHÉP VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tác giả: Mộc Qua HoàngThể loại: đam mỹ, hoan hỉ oan gia, cường cường, vườn trường, HE.Nhân vật chính: Hạ Triều x Tạ DuNhân vật phụ: Thầy cô và các bạn học .v.v.Tiến độ bản gốc: hoàn thành (112 chương) + 3 Ngoại truyệnGIỚI THIỆU:Tạ Du cùng Hạ Triều vốn là đại ca hai lầu Đông và Tây, đáng lẽ theo lệ thường nước giếng không phạm nước sông, nhưng lên đến lớp mười một, hai vị "thiếu niên phản nghịch" thuộc dạng phong vân trong trường không chỉ được xếp vào cùng một lớp mà còn trở thành bạn cùng bàn.Hai tên này rõ ràng là học bá mà lại giả vờ làm học tra, diễn ngược diễn xuôi, cứ đến kì thi là tranh nhau hạng nhất đếm ngược, ngoài mặt thì ngày nào lên lớp cũng giả vờ chơi game, tỏ vẻ không tranh sự đời, sau lưng lại vụng trộm học tập. Sau đó... hai đầu gấu trường nói chuyện yêu đương.Mình xin lỗi bạn edit, vì chưa có sự edit mà đăng truyện này lên. Mình cũng muốn đọc trên wordpress nhưng chữ nhỏ quá không có chế độ phóng to mình đọc không được vì mình bị cận nên mình đăng lên để phóg to chữ cho dễ đọc,nếu mà bạn edit có ý kiến thì mình sẽ xóa. Cảm ơnĐây là đường link của bạn edithttps://leotaozi.wordpress.com/muc-luc-nguy-trang-hoc-tra/M.n ai đọc chữ mà không cần phóng to thì vào link đọc ủng hộ bạn edit nha…
Tác giả: Diệp Ức LạcTình trạng bản gốc: Hoàn (261 chương + 1 phiên ngoại)Tình trạng bản edit: HoànThể loại: Trọng sinh, đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, tây huyễn, dị thế, xuyên việt, ma pháp, hào môn thế gia, ngược luyến, cường cường, thăng cấp, chủ thụ, nhiều CP, nghịch tập, vả mặt, 1v1, thanh thủy vănEdit: Méoo~____________________Văn án:"Thiếu gia, người Trang gia tới từ hôn.""Vị hôn phu nghe nói khuynh quốc khuynh thành của ta kia rốt cuộc cũng quyết định đá ta rồi sao?""Ta nghĩ đúng vậy.""Ta đi nhìn thử vị đại mỹ nhân trong truyền thuyết này xem có phải 360° không góc chết như trong truyền thuyết hay không, dù thế nào cũng chỉ mới nhìn một bức họa, nói không chừng còn cần ta tới sửa mắt nắn mặt lại cho hắn.""Trên thực tế, hắn không có tới.""Hắn không tới, ngay cả từ hôn cũng không tới, đúng là tên đê tiện thiếu đạo đức!""Hắn nhất định sẽ gặp báo ứng!"____________________Bác sĩ chỉnh dung xuyên thành đại thiếu phế vật, cường thế quật khởi, thiên hạ khiếp sợ.____________________Méoo~: Bản edit được đăng với mục đích phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ được đăng trên wordpress và wattpad của Dream House.Nguồn cv: wikidich.comP/S: Bạn editor không giỏi văn, không giỏi xã hội, một chữ tiếng Trung cũng không hiểu, nếu có chỗ nào sạn quá mọi người có thể nhắc nhở nhẹ nhàng cho bạn editor, bạn editor xin được cảm ơn rất nhiều (❤ฺ→艸←)~Méoo❤ฺ~…
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, quân nhân, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE Độ dài: 93 chươngTưởng Tĩnh Thành yêu thích Ngôn Dụ nhưng lại có người đồn rằng có người vì để theo đuổi Ngôn Dụ mà đã bỏ ra 2 tỷ quá hào phóng. Cũng vì thế mà bạn bè đều khuyên Tưởng Tĩnh Thành thôi đi, dù sao chuyện của hai người các cậu cũng trôi qua lâu như thế rồi, có thể cho người ta cái gì? Anh gạt tàn thuốc, nở nụ cười. Bạn bè mắng anh lớn mặt: Cậu con mẹ nó có thể trị giá 2 tỷ? Cuối cùng chứng minh, anh thật sự trị giá 2 tỷ...***Ngôn Dụ: Anh nói anh thích em, vì sao không đến tìm em.Tưởng Tĩnh Thành: Muốn chứ, sao lại không muốn đi tìm. Một năm viết mười mấy lần báo cáo chuyển ngành. Nhưng mà anh nghĩ, chỉ cần anh canh giữ tốt mảnh đất này, thì có một ngày em sẽ trở về nhà.…