Chap 42
Âu Dương Tuyết đem đồ ăn tới thì thấy hắn ngồi thần người ra, Huyễn Thần nhìn nàng hỏi câu kỳ quái:"Âu Dương tiểu thư, hài tử động thì sẽ làm sao?" Âu Dương Tuyết a:"Cái gì?" Huyễn Thần khụ khụ:"Không có gì, em chỉ muốn hỏi một chút, bốn tháng thì hài tử động như thế nào a?" Âu Dương Tuyết khôi phục rất nhanh, làm thư kí 20 năm nên khả năng quan sát rất nhanh, ôn hòa hỏi hắn:"Ân? 4 tháng sao, bắt đầu xoay người, bập bõm đòi đi. Động tác rất quen thuộc, dần dần quen dùng tay chân của mình"
Huyễn Thần nghe xong cười:"Không, ý em là, là, chưa có sinh ra, trong bụng 4 tháng sẽ động ra sao? Có ảnh hưởng tới sinh hoạt bình thường không?"
Âu Dương Tuyết cười:"Ân, bốn tháng, đó chính là thời kì động thai, ân, tay chân bắt đầu hình thành. Bình thường sẽ đá vài cái nên rất dễ cảm nhận được. Bất quá biên độ rất nhỏ, sẽ không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường." Nàng thực biết điều, nên nói điều nên nói, không nên nói sẽ không nói, không nên hỏi cũng sẽ không hỏi, như vậy khiến Huyễn Thần theo bản năng nhẹ nhàng thở ra:"Cám ơn chị." Âu Dương Tuyết cười, thực ôn hòa: "Không cần khách khí, Hoàng thiếu gia, nào, ngài ăn trước đi, tôi đi dọn dẹp." Huyễn Thần lắc lắc đầu:"Không cần phiền toái, tự em dọn là được, chị cứ làm việc của chị." Âu Dương Tuyết cười cười lui ra.
Huyễn Thần xúc cơm nhẹ nhàng thở ra, động thai cũng không có gì to tát lắm, Long Phúc hẳn là có thể chịu được. Long Phúc quả thật so với hắn không mấy lo lắng, đại khái là không có hắn, Long Phúc ngược lại cảm giác thư thái, lại nói cậu là học sinh, chương trình học rất nhiều, mỗi ngày như cũ tám tiết, buổi sáng bài chuyên ngành. Buổi chiều là khóa công cộng. Buổi tối nếu nguyện ý thì có thể tự học ở mọi nơi, phòng nào cũng mở đèn đuốc sáng trưng, đại học A không khí rất tốt, nơi nơi đều là người người bận rộn.
Long Phúc tuy rằng không cần thi tiếng Anh lại, nhưng cậu không hề rảnh rỗi, cũng không có thời gian phân tâm, cậu có một đống người quan tâm đến mình, trừ bỏ Mân Hạo, Mân Hạo không tới trường học sẽ gọi cho cậu báo, rất dễ đối phó.
Anh cậu tuy dễ đối phó, nhưng là trước mắt không hề dễ, tháng 10 sắp đến, quốc khánh nghỉ dài hạn sắp đến. Thời điểm Chí Thành ăn cơm hỏi cậu muốn đi đâu chơi? Long Phúc bản năng lắc đầu:"Không muốn đi, nơi nơi đều là người, cậu không thấy Tây Hồ nhiều người sao, ngay cả mặt nước cũng không thấy!" Chí Thành nghe cậu đang hình dung ra thì chỉ biết cười:"Đúng vậy." Long Phúc nói xong bắt đầu ăn cơm, khẩu vị đã rất tốt, cái gì đều có thể ăn, cho nên cũng lười trở về. Vì mấy món này đưa đến bên miệng cũng không có vị. Cho nên cậu tiếp tục thói quen như trước. Cùng Chí Thành đi học và ăn cơm bên ngoài. Vốn cũng không nguyện ý cùng y ăn cơm, nhưng Long Phúc ngay cả nhà cũng không dám về, không muốn gặp ba, cho nên đối với Chí Thành tự nhiên lại càng không muốn gặp. Nhưng Chí Thành không cho cậu cơ hội cự tuyệt.bLúc trước hai người quan hệ rất tốt, hiện tại nói lãnh đạm cũng không đúng. Quan trọng là cậu muốn ở trước mắt mọi người, muốn cho họ từng chút một thích ứng với hình dáng của mình! Nếu ngày nào đó làm bọn họ nhảy dựng cũng không tốt lắm..
Chí Thành kỳ thật cũng không phải không biết, y cảm giác buồn bực, Long Phúc nếu không phải trốn tránh y như vậy, y cũng sẽ không cưỡng cầu. Long Phúc ăn một hồi ngẩng đầu nhìn y:"Cậu làm sao vậy? Hội học sinh không vội sao?" Long Phúc cực thích ăn cay, miệng rất xinh đẹp, phi hồng. Chóp mũi tinh tế đổ mồ hôi, Chí Thành nhìn cậu:"Cậu không phải nói muốn vào hội học sinh sao? Vì cái gì không đi?"
Long Phúc khụ khụ:"Gần đây chuẩn bị thi tiếng Anh lên cấp." Cậu tiến hội học sinh làm gì, rêu rao sao? Cậu còn không muốn chết nhanh như vậy.
Chí Thành cười nhìn:"Tiếng Anh của cậu đủ tốt rồi." Long Phúc hết chỗ nói:"Cậu tiến vào hội học sinh là bởi vì trời sinh có năng lực, tớ vốn không có.." Nhân duyên của cậu chính cậu rất rõ ràng. Gặp chủ tịch bên hội học sinh đã muốn vòng đường khác mà đi. Chí Thành nhìn cậu:"Có tớ mà."
Long Phúc vẫn là lắc đầu:"Coi như hết. Tương lai hội trưởng đại nhân, chờ cậu lên làm chủ tịch, cho tớ mấy đường đi là được rồi."
Chí Thành cười nhạo:" Chủ tịch cái gì." Long Phúc nhìn y cười mà không nói, y vào hội học sinh là đương nhiên.
Chí Thành nhìn cậu chê cười ánh mắt không khỏi cong lên nói:"Tốt lắm, cậu muốn đặc quyền gì?"
Long Phúc híp mắt dậm chân tự hỏi:"Tỷ như tớ không cần xin phép nghỉ học. Thời gian hai tháng cái gì đó." Chí Thành tiếp nói:"Có phải hay không, hai tháng sau dự thi như cũ, tất cả học viên phải vượt qua?" Long Phúc gật đầu:"Chính là như vậy."
Chí Thành đưa tay xoa đầu cậu: "Cậu nghĩ mình là hiệu trưởng chắc! Vẫn là cậu tự cho mình là ba cậu, có đặc quyền lớn như vậy." Long Phúc cắt thanh:"Vậy vào hội học sinh có đặc quyền gì?" Chí Thành cười, ngữ khí thực chậm:"Vì cái gì muốn xin phép nghỉ hai tháng?"
Long Phúc ánh mắt không tự giác rụt xuống, Chí Thành quá mức thông minh, chính mình phải cẩn thận một chút. Bây giờ là thời kì đặc thù, đặc biệt Chí Thành lại quá quan tâm tới cậu.
Long Phúc gắp chiếc đũa đồ ăn ngẩng đầu lên:"Chỉ là nói mà thôi. Còn tưởng rằng làm hội trưởng sẽ có quyền lực chứ?" Chí Thành cười, một đôi mắt mảnh dài ánh lên vui vẻ:"Muốn nói thực dụng kỳ thật không có gì. Chỉ là muốn thử cái loại cảm giác này mà thôi." Long Phúc gật gật đầu, quả thật như thế, hội chủ tịch học sinh có thể mang đến ưu việt này, Chí Thành kỳ thật cũng không cần, vì y chỉ muốn thử một chút cảm giác cao cao tại thượng mà thôi.
Hai người cơm nước xong đi đến trường học, cuối tháng 9, buổi tối thời tiết có chút lạnh, Long Phúc mặc bộ quần áo dài nhìn rất hợp, Chí Thành cùng cậu rẽ vào con hẻm, Long Phúc phải đi về, Chí Thành kéo lại:"Cậu ở đó sao"
Nơi nào? Long Phúc nhìn y, Chí Thành nở nụ cười:"Là chỗ của Hoàng Huyễn Thần." Nhìn thấy Long Phúc không nói lời nào, Chí Thành cười cười:"Sau buổi tốt đó, tớ liền biết." Long Phúc rất lãnh tĩnh mà đáp:"Ân. Tớ đang ở chỗ anh ta. Cậu cũng biết tớ không thể ở kí túc xá mà"
Chí Thành nhìn biểu tình cậu rất kỳ quái:" Hoàng Huyễn Thần có hay không đối với cậu có tình ý?!" Long Phúc rất nhanh hiểu được ý tứ nên vội cắt lời:"Chí Thành! Cậu muốn nói cái gì!" Từ ngữ cũng không mang ý phẫn nộ lắm. Cậu cùng Hoàng Huyễn Thần quan hệ không dễ nói ra.
Chí Thành nhìn cậu có chút kích động, lôi kéo cậu đứng dưới cây hưởng thụ hơi ấm, vườn trường đại học rất tốt, khắp nơi công viên, khắp nơi đều rất ấm áp, buổi tối thời điểm, chính là thời điểm cho học sinh ngồi nói chuyện yêu đương. Long Phúc bị y lôi kéo vào cây rồi ép cậu tựa vào thân cây, Chí Thành giờ đây rất gần với cậu, cơ hồ muốn dán lên bụng cậu, Long Phúc sốt ruột lập tức đẩy y ra:"Chí Thành, cậu làm gì!"
Chí Thành không hề nghĩ đến bị cậu đẩy mạnh như vậy, nhìn cậu đề phòng, Chí Thành dùng sức hít vào một hơi, hoãn hoãn ngữ khí:"Thực xin lỗi, tớ không phải cố ý. Tớ chỉ muốn nói với cậu. Hoàng Huyễn Thần không thể ở chung một chỗ với cậu đâu. Cậu không muốn ở kí túc xá, chờ mình một thời gian, sau vài ngày, tháng 10 mình sẽ thuê phòng bên ngoài, tớ ở chung với cậu! Cậu đi theo tớ đi!" Long Phúc áp kinh sợ xuống, cậu không nghĩ đến Chí Thành sẽ nói ra mấy lời khó tiếp thu này, tên vương bát đản Huyễn Thần kia nói rất đúng, nhưng cậu còn muốn cùng y làm đồng học, không muốn đẩy cả hai ra xa nhau, Long Phúc là nam nhân! không nghĩ sẽ cùng y ở một chỗ!
Long Phúc lập tức quát y:"Hàn Chí Thành!" Long Phúc thanh âm luôn luôn mãnh liệt, mang theo ngữ khí như khối băng, lập tức đem kích động trong lòng Chí Thành đánh tan. Long Phúc nhìn y khôi phục bình thường lại tiếp nói:"Hàn Chí Thành, cậu vừa đi hội học sinh, như thế nào sao không lĩnh hội được." Chí Thành đã muốn tỉnh táo lại, nhưng là có câu vẫn là muốn nói a:"Tớ biết cậu sẽ không đi cùng tớ, nhưng đừng ở với hắn ta a! Huyễn Thần, hắn, hắn là gay a!" Tiếng Anh Long Phúc rất tốt, từ này cũng không xa lạ, nghe liền hiểu! Quả nhiên, sắc mặt Chí Thành thay đổi. Trong lòng không khỏi dày vò.
Long Phúc so với y rất trấn tĩnh, rất nhanh liền khôi phục lại dường như không có việc gì nói thanh:"Anh ta có phải gay hay không cũng không liên quan đến tớ, tớ chỉ quan tâm mình ở đâu mà thôi" Chí Thành có chút kích động:"Cậu không biết được, nếu hắn......" Hắn ngày đó buổi tối bá đạo đáng chết tư thái rõ ràng đối với cậu là cố ý. Y vốn cùng Huyễn Thần không gì liên hệ, nhưng sau buổi tối, y cũng biết rốt cuộc hai người là quan hệ gì. Phòng Huyễn Thần thuê rất rộng mà chỉ có mình hắn ta ở, nhưng là, nhưng là cho cậu ở, không lẽ cậu không hiểu ý tứ hắn!
Long Phúc không kiên nhẫn:"Cậu nghĩ quá nhiều rồi!" Long Phúc nghĩ nghĩ lại bổ sung:"Tớ là em của anh ta! Mẹ anh ta là dì của mình!" Tuy chán ghét việc phải nói ra thân thích nhưng cũng phải nói a.
Chí Thành nhìn thấy cậu tức giận không nhẹ nên cũng hoãn lại khẩu khí:"Được rồi, là tớ sai, tớ chỉ muốn nhắc nhở cậu, tên đó không đơn giản đâu.." Kiêu ngạo đáng giận!
Long Phúc đáp:"Hảo, tớ biết rồi, hội trưởng đại nhân tương lai!"
Chí Thành cũng chỉ hảo cười cười: "Hảo, tớ đưa cậu về." Long Phúc nhìn y:"Tớ cũng không phải con gái!" Cậu rất muốn kêu Chí Thành mau tìm bạn gái đi! Cậu cũng có thời khắc nảy mầm, y chắc chắn cũng có, nhất định là nghẹn hỏng, thế nhưng cùng mình vui đùa! thật sự là đáng chết!
Chí Thành nhìn cậu không kiên nhẫn đành phải khụ khụ:"Được rồi. Trên đường cẩn thận." Long Phúc cuống quýt đi, nếu cứ ở đây chắc chắc y sẽ không nhịn được mà nói hết. Y không biết mình làm sao, nữ nhân tốt không thích, lại đi thích nam nhân! quả thực điên rồi, Huyễn Thần không phải người, Chí Thành, Chí Thành là điên rồi! bọn họ điên rồi, y mất hết lý trí vì Long Phúc! Không thể không thừa nhận Lý Thời Hách giáo dục rất tốt. Vô luận là Thái Cực, hay là cảm tình nam nữ, Lý Thời Hách giáo dục rất thích đáng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro