𝐇𝐚𝐢𝐤𝐲𝐮𝐮! 𝐗𝐈𝐗 | 𝚃𝚊𝚕𝚔𝚒𝚗𝚐
Em bước vào, áng tóc mây bồng đung đưa theo từng sải chân tao nhã uyển chuyển như hồng hạc lướt ngang mặt nước.
Đôi mắt Bi-color quét qua khoang tàu một lượt, Saneka nâng cao cánh mi hơi sâu kín thất vọng.
"Hết chỗ rồi...", thiếu nữ nhủ thầm, kéo vali định đứng gọn vào một góc thì bỗng dưng nghe đâu đó tiếng gọi.
"Em, này em, ngồi đây này."
Ngước lên khỏi mũi giày nhìn hờ về phương hướng phát ra âm thanh, nữ sinh toan lắc đầu từ chối vì chẳng phải lần đầu có người chủ động nhường chỗ cho Saneka.
Nó sẽ không có gì phải để tâm nếu như rất nhiều người sẵn sàng đứng lên đó gồm hẳn— người già, trẻ con hay đáng kinh ngạc luôn là thương binh...
Hồi đầu làm Saneka sợ hãi hoang mang lắm. Đó cũng là lý do em không dám đi phương tiện công cộng vì cuống quá chẳng biết xử trí sao. Sau này nhờ Shouyou nói hộ rồi cũng được cậu dặn cách từ chối hay đồng ý thích hợp thì em mới có can đảm tự đi lại xe bus hay tàu điện như này đấy chứ.
Nhưng qua tầm nhìn loáng thoáng, Aozora Saneka nhận ra đối phương là một nam sinh tóc đen với phần mái rủ che gần nửa khuôn mặt trong chiếc áo khoác đỏ cơ.
Không thuộc những thành phần em liệt kê ban nãy thì dễ xử lý hơn rồi (chắc vậy).
Cô gái nghĩ nếu anh định đứng để nhường mình thì em sẽ từ chối, thế nhưng thanh niên chỉ là ôm balo vào lòng để lộ ra bên trái chàng trai tóc đen ngả vàng ngồi cạnh - cũng là đầu hàng ghế trống ra một chỗ.
Saneka hơi lưỡng lự, nhưng cuối cùng thấy tình huống bình thường như này mà từ chối thì khá kỳ vì dẫu sao vẫn là lòng tốt người ta dành cho em (tuy nụ cười của anh chàng tóc đen ấy làm thiếu nữ có chút bất an), cũng không có ai phải đứng ngoài Saneka nên sau khi cúi đầu nhẹ như cảm ơn em liền kéo vali vuốt váy vén tóc nho nhã ngồi xuống.
Đám thanh niên sau khi Aozora Saneka xuất hiện thì tự dưng im ắng lạ, không ai dám hó hé câu gì làm toa tàu bỗng lặng thinh.
Trong khi ấy em an vị ổn thoả liền đeo earphone lên nghe nhạc, mắt nhắm, lưng thẳng, hai tay đặt trên túi trước đùi dưỡng thần không để tâm gì đến chục cặp mắt nhìn ngó mình (là thấp nhất).
Chuyện thường ngày mà, Saneka ít nhiều cũng quen rồi.
Mặt khác, đội bóng chuyền nam Nekoma đưa mắt nhìn nhau, cùng thì thầm sao người đẹp này trông quen quen thế nhỉ?
「 ... 」
Âm thanh bực dọc càu nhàu lần thứ N phát ra từ người ngồi kế bên khiến Saneka không kìm được hé mở đồng tử pha hoà giữa xanh ngọc bích và lựu mới chín đỏ.
Mất thêm vài giây đấu tranh tâm lý dữ dội sợ rằng mình sẽ xâm phạm quyền riêng tư của người ta, cuối cùng sau một tiếng lầm bầm và nhiều tiếng tạch tạch không thương tiếc vì ấn mạnh mấy nút điều khiển trên chiếc Nintendo nữa, em đành siết nhẹ hai bàn tay lấy can đảm đảo mắt sang.
Thiếu niên có mái tóc khá dài nếu so với mấy chàng trai tầm lứa - ngang cằm một chút và mang gam màu như chiếc bánh pudding núng nính khi phần đỉnh hệt đường cháy ngả hẳn sang đen còn phía dưới ươm vàng rơm mới đang cặm cụi chơi game.
Nhưng có vẻ cậu đã thua kha khá nên giờ đang rất ư là quạu quọ, đôi mày thanh cứ díu vào nhau nhăn nhó miết. Nhìn mà không hiểu sao Aozora Saneka lại liên tưởng đến một bé mèo cực kỳ bất mãn cứ xù lông loạn lên.
"Đáng yêu..."
À, đã ai biết rằng em rất mềm lòng với mấy thứ bông bông xù xù nhỏ xinh dễ thương 'cute hột me' chưa nhỉ?
̶Đ̶ó̶ ̶c̶ũ̶n̶̶g̶ ̶l̶̶à̶ ̶l̶̶ý̶ ̶d̶̶o̶ ̶S̶̶a̶̶n̶̶e̶̶k̶̶a̶ ̶c̶ư̶n̶̶g̶ ̶S̶̶h̶̶o̶̶u̶̶y̶̶o̶̶u̶ ̶l̶ắ̶m̶ đấ̶y̶.
Thêm vài giây nữa, nữ sinh cuối cùng cũng nhìn không nổi quyết định dồn hết can đảm chọt chọt vai thiếu niên.
Đương nhiên vì cậu đang chú tâm cao độ vào chiếc máy chơi game cầm tay mà sự động chạm của em lại nhẹ hều như chuồn chuồn đạp nước, thanh niên không hề hay biết gì.
Trước tình huống này, anh chàng tóc đen ban nãy vốn đó giờ như các thành viên khác của đội (trừ người đang chơi game không chú ý xung quanh từ đầu) - đều căng thẳng ngồi đơ như tượng phỗng nhìn không nổi liền đẩy vai đàn em.
"Gì Kuro? Em đang bận!" Cậu ấy dường như phát cọc thêm hằm hừ đáp lại, mắt vẫn dán chặt vào chiếc Nintendo trong tay.
Trông người gọi Kuro đó mơ hồ rén quá trời rén hay ngại ngùng gì cứ đẩy đưa thiếu niên đầu pudding hoài làm cậu sau một hồi hết kiên nhẫn ngẩng lên bắn ánh nhìn chết chóc vào anh ta.
Nam sinh tóc đen vẫn không hó hé lời nào, chỉ hất mặt ra sau lưng cậu em ra hiệu.
Thật ra Kuroo cũng muốn xin lỗi Saneka vì nhóc nhà mình hơi ồn lắm, chắc hẳn đã làm phiền em rồi nhưng bệnh tình không cho phép người ơi.
Bệnh gì á?
Bệnh rén trước gái xinh...
Với cả cơ chế bảo vệ khỏi người lạ của em - vô thức và tự động toả ra thần thái âm u lạnh giá nên càng chẳng có ai dám bắt chuyện.
Cọc cả người, đầu pudding ngoảnh lại để thấy một thiếu nữ lạ hoắc với bàn tay hờ hững trên không trung.
Gì đây? Kuroo rõ ràng biết thừa rằng cậu không hề thích tương tác với người khác (nhất là người lạ) cơ mà?
Quay lại quẳng cho tên đội trưởng kia một cái lườm, cậu không tình nguyện trở về với thiếu nữ, cúi mặt cả lúc mãi mới lí nhí được vài từ: "Có... chuyện gì?"
Không lời hồi đáp, mấy chục cặp mắt trong toa thì vẫn cứ chăm chăm vào đây hóng chuyện.
Khó chịu toan tiếp tục màn game mãi chưa thắng được, thiếu niên bỗng thấy một chiếc điện thoại lọt vào tầm mắt.
Màn hình bật sáng, mấy dòng chữ đen nổi bật trên app ghi chú màu giấy ảo vàng.
【 Màn này phải xử lý Pháp Sư Mộng Ảo trước bằng cách dùng nhân vật hệ lôi phá khiên rồi giết thật nhanh trong khoảng hai giây. Sau đó đánh tới Sói Ma, lưu ý đừng để trúng Huyết Trảo rồi mới tính đến Hiệp Sĩ Gió. Khi boss chuyển sang phase thứ hai nhớ đập hết Băng Tinh nó sản sinh và phải liên tục ăn Hạt Giống Rực Cháy sạc cho Hoa Hoả Mai./ 】
Chà, quả là một tin nhắn dài khiến Kuroo cùng đám thanh niên sau lưng tròn mắt với nhau.
Đương nhiên cậu đầu pudding cũng bất ngờ.
"Cái này... là chỉ cho mình sao?"
Nam sinh đảo mắt ngờ vực hết nhìn màn hình lại tới thiếu nữ không rõ biểu cảm vì tóc mai cùng hai lọn xoăn xoăn trước ngực bông xù quá che đi phần nào khuôn mặt.
Bỗng chốc thái độ của chàng trai thay đổi, mày giãn ra, tự nhiên lại có chút ngượng ngùng khó xử vô thức cúi đầu sâu thêm một chút, môi mấp máy định cảm ơn mà Aozora Saneka bất chợt thu lại điện thoại.
Em xoá đi dòng chữ cũ, gõ gõ lời mới rồi lại giơ ra.
【 Xin lỗi vì nhìn cậu chơi game khi chưa được cho phép. Chỉ là mình thấy cậu đang gặp khó khăn khi đánh với Soulzegrn.../ 】
"K-Không sao..." Chàng trai ậm ừ. "Cậu... cũng chơi game này?"
Lần này em không nhắn gì đáp trả, chỉ dùng ngôn ngữ cơ thể gật đầu một cái.
Rồi sau đó nguyên đội bóng chuyền Nekoma ngơ ngác nhìn cái đứa tưởng chừng luôn cố mờ nhạt không chút để tâm gì ngoài game và cơn lười được gái xinh (tận hẳn Nữ hoàng Băng giá nổi danh) bắt chuyện rồi cùng tâm sự về game gủng.
Coi tẩm ngẩm tầm ngầm ghê không chứ.
Mà thật ra sau khi được thiếu niên bỏ qua thì em vốn định trở lại dáng vẻ nhắm mắt an phận dưỡng thần cơ nhưng không ngờ cậu trai lại chủ động đề nghị Saneka xem cùng. Thoáng cái giờ thành cảnh cậu vừa chơi vừa thỉnh thoảng hỏi nói dăm ba câu về game với em luôn mới hay chứ.
Đương nhiên miêu tả hai bên trò chuyện vậy thôi chứ thật ra có mình cậu nói còn em dùng điện thoại đáp lại cơ.
Kẻ biết được đồn thổi về Aozora Saneka chợt thấy Nữ hoàng Băng giá đâu có khó gần như mấy lời từng nghe đâu nhỉ? Đúng là không lên tiếng nhưng Saneka đã chủ động bắt chuyện với Kenma nhà họ (dù không thành công mà phải nhờ Kuroo giúp chút) đấy chứ?
Ngược lại, những người không biết thầm tiếc thương rằng thiếu nữ này thật bất hạnh, xinh như thế mà bị câm...
Trên thế giới này chẳng bao giờ có một ai thực sự hoàn hảo, phải không?
____________________________________
~ 𝐓𝐨 𝐛𝐞 𝐜𝐨𝐧𝐭𝐢𝐧𝐮𝐞 ~
𝐀𝐮𝐭𝐡𝐨𝐫'𝐬 𝐧𝐨𝐭𝐞: Thi xong rồi chuẩn bị trả req bên Char x Reader thôi 🥴🙈
À áo Karasuno với Aoba Jousai tôi đặt về rồi mấy tềnh êu ơiii 🥺✨💕💕💕
Cùng 1 size nhưng của Karasuno rộng thấy bà cố đúng bơi trong áo như được mặc áo các anh còn Aoba Jousai thì chỉ qua mông 1 xí, hơi puần 😞🔪
(Saneka này đã được dính băng dính V-line 🗿)
❖ 𝐓𝐢𝐦𝐞: 21:19
❖ 𝐃𝐚𝐭𝐞: 22.2.2022
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro