37.

"Đội trưởng, chúng ta đi ăn đi. Coi như là để chúc mừng chiến thắng"

"Tôi cũng muốn lắm nhưng mẫu thân dặn học xong phải về nhà liền có việc. Mọi người đi chơi vui vẻ"

"Tiếc thật đấy. Nhưng là do cậu bận việc mà biết làm sao. Đội trưởng cứ yên tâm, nếu như cậu đi không được thì để chúng tôi chụp ảnh đồ ăn về cho cậu"

"Cút"

"Thừa Thừa không đi rồi, vậy thì Trần Lập Nông cậu thì sao đây?"

"Hả? Tôi làm sao cơ?"

"Tôi hỏi cậu có muốn đi ăn chung với chúng tôi không? Hay là...muốn về chung với người ta?"

"..."

"Mấy người đang nói nhảm cái gì vậy? Cút cút đi hết cho lão tử"

"Ây nha, đội trưởng à, quen cậu lâu như vậy mới biết cậu nhạy cảm như vậy nha"

"Phi, không thèm quan tâm đến mấy người. Tôi về đây"

Phạm Thừa Thừa phi thường bị mấy lời trêu đùa của thành viên trong đội làm cho vô cùng khó chịu, không muốn tiếp tục cùng họ nhiều lời liền xách ba lô bỏ đi. Trần Lập Nông thấy Phạm Thừa Thừa đi rồi, bản thân cũng chả còn chút lưu luyến ở lại, qua loa chào hỏi một hồi liền nhanh chóng chạy theo, cũng vì vậy mà khiến cho tần suất của tiếng cười khả ố đằng sau tăng thêm gấp bội. Còn về ai cầm đầu thì không cần bấm cũng có thể dễ dàng đoán được, còn ai đủ khả năng hơn Lâm Ngạn Tuấn và Tiểu Quỷ đây.

Chậc, không ngoa khi nói hai người họ chính loại người chỉ sống cho hôm nay như vậy đó. Bạn học Lâm à, chắc không phải cậu đã quên mình và cậu bạn Tiểu Quỷ kia còn nợ học trưởng Phạm một tờ bản kiểm điểm đi?

...

"Thừa Thừa à, chờ tôi với"

Phạm Thừa Thừa dắt xe ra khỏi nơi đỗ, vừa vặn nghe được đằng sau có người gọi mình, quay ra thì thấy Trần Lập Nông đang ra sức chạy về phía hắn. Cái tên này, không biết có việc gì gấp mà chạy nhanh đến nỗi cả đầu tóc cũng biến thành tổ quạ luôn rồi.

"Có chuyện gì sao?"

"Chỉ là...tối nay cậu có rảnh không? Tôi rủ cậu đi uống nước, xem như là để cảm ơn chuyện vừa nãy"

"Khách sáo như vậy làm gì. Tôi thật ra cũng không ưa bọn trường cũ của cậu cho lắm. Coi như là sẵn tiện trút giận thôi"

"Nhưng dù gì tôi cũng phải nói cảm ơn cậu một tiếng. Thế nào? Tối nay...cậu rảnh không?"

"Hmm...không biết nữa. Có gì tôi sẽ gọi cho cậu sau"

"A...nếu vậy..."

"Sao thế? Còn có việc gì muốn nói sao?"

"Không có gì. Mà...cậu biết số điện thoại tôi sao?"

Thật ra mọi người cũng đừng trách tại sao Phạm Thừa Thừa quen Trần Lập Nông lâu như vậy rồi mà ngay cả số điện thoại để liên lạc qua lại cũng không có. Hắn vốn dĩ chưa nghĩ đến trường hợp mình và tên họ Trần này một ngày nào đó có thể học chung lớp, thậm chí là bạn cùng bàn chứ đừng nói đến là gọi điện rủ nhau đi uống nước. Nay nghe Trần Lập Nông giải bày, Phạm Thừa Thừa ngoài gãi đầu cười trừ thì chẳng có khả năng làm gì khác. Lục lọi trong ba lô một hồi cũng tìm ra được di động đưa cho Trần Lập Nông, ý bảo cậu lưu số của mình vào.

Trần Lập Nông nhìn một loạt hành động của Phạm Thừa Thừa, trong lòng không khỏi thở dài mà miễn cưỡng cầm lấy di động của người kia. Rõ ràng là biết kết quả sẽ như vậy, cậu là còn mong chờ cái gì đây?

...

Phạm Thừa Thừa ban đầu còn tưởng mẹ Phạm gọi mình về gấp là có chuyện gì quan trọng, hóa ra chỉ là do có anh rể tương lai đến chơi, muốn cả nhà sum họp ăn một bữa. Thừa Thừa một bên ngồi cặm cụi ăn, bố mẹ cùng anh rể thì mải mê nói cái gì về cách thức kinh doanh mà cho dù hắn nghe cả trăm lần cũng không hiểu, liền kiếm cớ con ăn no rồi mà lủi lên phòng trước. Hừm, ngẫm đi ngẫm lại mới nhớ, hôm nay hắn vẫn chưa được gặp Huang Justin a. Người kia cũng thật là, cho dù có tuyệt tình thì cũng nên nhắn cho mình một tin hỏi thăm chứ. Thật sự không nhớ mình tí nào sao?

Lăn lộn trên giường gần hơn 20 phút, học trưởng Phạm rốt cuộc cũng quyết định quăng cái gọi là "danh dự" ra sau lưng mà cầm lấy di động, bắt đầu lướt danh bạ. Hừ, nếu cái "danh dự" kia có thể giúp hắn lấy lòng được người nọ thì ngày đó hắn đã chẳng xem nhẹ bản thân mình như vậy rồi.

Thật ra học trưởng Phạm à, cậu có biết cái này vốn dĩ không được xem là "hi sinh vì người mình yêu" mà chính là phản ánh cậu không có chút tiền đồ nào mà thôi a.

                                    |||

huangjustin   cảm giác này là sao đây? khó chịu quá :(

phamthuathua, chuchinhdinh, ahnhyungseob và 524 người khác đã thích

chuchinhdinh  cảm giác này là sao đây? :)

huangjustin  mày biến. đừng ở đây làm phiền tao

huangjustin  tao đang rối

chuchinhdinh  thì tao biết mày rối nên mới hỏi :)

huangjustin  @thaitukhon  dắt về hộ. đừng để tao nóng máu lên mà đập nó

chuchinhdinh  hứ :<

ahnhyungseob  chuyện gì vậy?

huangjustin  buồn :(

lamngantuan  ai đây? sao tao không biết?

huangjustin  bạn tao bên Hàn. mày biết làm cái gì? :)

lamngantuan  đù má, ngon. quen được cả bạn bên Hàn :)

lamngantuan  bạn ơi, bạn tên gì vậy? mình làm quen được không? ^^

parkwoojin   xin lỗi, hông được đâu bạn :)

huangjustin  trời má, nhanh dữ :)

chuchinhdinh  @parkwoojin nguy hiểm quá người anh em :)

parkwoojin  :)))

phamthuathua  chuyện gì vậy?

phamthuathua   ai làm em buồn?

phamthuathua  hay có đứa nào bắt nạt em? nói anh nghe đi, anh đi xử nó

huangjustin  thân học trưởng còn lo chưa xong, xử xử cái gì?

phamthuathua  vậy chứ có chuyện gì? nói anh nghe đi

phamthuathua  Justin ơi, Justin à

phamthuathua  em đừng vậy mà, nói anh nghe đi :<

huangjustin  cậu phiền quá. coi chừng tôi block luôn bây giờ...

...

p.s: hu hu, phải làm sao đây? Tên của Tĩnh là Trưởng Tĩnh mà tôi lỡ viết với quen thành Trường Tĩnh rồi :(

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro