CD cũ

Ôi, Mẹ ơi

Ôi, Mẹ ơi          

Ôi, Mẹ ơi

Có lẽ con là đứa con bị lãng quên

Đã bỏ đi ở tuổi 21

Thật buồn khi con trở về ngôi nhà đã vắng bóng mẹ.

Bà để mặc những giọt nước mắt lăn dài trên má. Con cháu gái bà tự dưng lại bật cái CD cũ mà đã lâu lắm rồi bà không nghe. Lần nào đến bài Mammy Blue này, bà cũng đều như thế.

...

Ngày trước bà luôn mong đến một ngày bà sẽ hỏi bố của bà rằng ông có yêu bà không.

Mẹ bà mất khi bà còn chập chững. Bà lớn lên mà không hiểu tình yêu của mẹ có màu gì.

Rồi bố lấy vợ khác. Bố có những đứa con khác. Từng ngày sau những trận đòn roi của bố và những lời đay nghiến của vợ của ông, bà tự hỏi, tình yêu của bố có hay không.

Bà bỏ nhà, bỏ quê đi lập nghiệp khi bước vào tuổi thiếu niên. Ngày xe lăn bánh rời quê, bà tự nhủ rồi bà sẽ không quay lại nơi này nữa. Ở đây không có gì của bà, không có ai chờ đợi bà.

Bà trở thành một người phụ nữ thành đạt. Bà có những đứa con giỏi giang và thành công. Bà chưa bao giờ bỏ sót bất cứ một sự kiện nào trong cuộc đời các con. Khi chúng nó mọc những chiếc răng đầu tiên, khi chúng được điểm mười đầu tiên, khi chúng thi đại học, nhận được tháng lương đầu tiên, lấy chồng, cưới vợ, có con, v.v... Suốt những năm tháng đó, đôi khi bà bắt gặp mình khóc. Bà cũng từng mọc răng, từng được điểm mười, được tháng lương đầu tiên và trải qua vô vàn những sự kiện khác cho đến tận ngày hôm nay...mà không có mẹ bên cạnh. Còn bố, có lẽ ông vẫn bận rộn với các con của ông.

Bà luôn kể cho các con rằng mẹ của bà rất đẹp. Bà luôn tin rằng mẹ rất đẹp - các cậu của bà vẫn bảo như vậy. Bà ước gì bà lớn hơn một chút lúc mẹ mất, để bà có thể ghi nhớ được gương mặt của mẹ.

Rồi bố mất. Bà nhận được tin bố mất khi đang ở văn phòng công ty. Bà đã bật khóc nức nở như một đứa trẻ trước mặt nhân viên của mình. Vài ngày trước, các em bà gọi báo bố ốm. Lúc ấy bà nghĩ bố sẽ khỏi thôi, chỉ là bệnh người già. Còn bây giờ bà phải đón chuyến bay đầu tiên để kịp về chịu tang bố. Ông đã chờ bà mãi. Bà về chỉ nghe được lời ông nhắn lại, "Bảo với con Yên, bố xin lỗi".

...

Phải chi con có thể cầm tay mẹ

Và nói rằng con xin lỗi, vâng con xin lỗi

Ôi

Mẹ ơi

Con chắc là mẹ sẽ hiểu cho con

Ôi

Mẹ ơi.

Cái CD cũ vẫn đang rì rì trong máy hát.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro